Hôm nay,  

Thơ

29/09/200300:00:00(Xem: 4906)
THƠ THƠ

THÙY DZUNG PHỤ TRÁCH

Đời Vui Không Tiểu Thơ
* N.H.

Em về trăng không tỏ
Đèn vàng mấy ngọn cao
Sân ngoài xanh lá cỏ
Hiên người đang chiêm bao.

Áo thì thơm lụa mới
Môi hồng như giấc mơ
Em cười ta tóc rối
Đời vui không tiểu thơ!

Nếu em mà biết được
Về thương đi bóng trăng
Lòng ai như chú cuội
Vương hoài sắc mỹ nhân

Nếu em mà biết được
Vườn ta cây xác xơ
Trăng về khung cửa thấp
Đời vui không tiểu thơ.

Lâm Hảo Khôi

*

Hai Chữ Sắc Không

Cớ nại ra chi cái nợ trần
Kể thói hư đời cõi thế gian
Vật tài tranh lấy sinh vài tật
Mang tà tâm ác, kiếp ma tàn
Có không sao phí nhiều công khó
Chắc sử ngàn năm chữ sắc ngầm"
Cớ sự tồn vong, sao cứ sợ!
Nhạt hư, như hạt bụi dần tan.

Trương Minh Hòa

*

Đêm Thu

Đêm thu lòng nhớ cố hương,
Gió thu xào xạc giọt sương lạnh lùng.
Dương quan cách trở ngàn trùng,
Tình quê chan chứa cho lòng thêm đau.
Đã hoa râm tóc trên đầu,
Thời gian dằng dặc dạ sầu lê thê.
Mong ngày trở lại xứ quê,
Ngắn trông trời đất hả hê cõi lòng.

Triệu Nam

*

Niềm Quên Của Nhớ!

Anh đừng hỏi sao tôi nhiều suy nghĩ
Anh biết không đời là cánh phù du
Thoáng qua đó một thời hương sắc
Nhìn hôm nay tàn úa mảnh hình hài.

Thôi nhé anh! Chuyện xưa giờ dĩ vãng
Nhắc làm chi chỉ làm buồn nhau thêm
Đường hai lối ta không cùng chung bước
Chuyện hẹn hò ngày đó để ngàn sau.

Nếu có kiếp sau chắc là không xa mấy,
Anh thấy không! Thoắt đã hết kiếp này.
Thôi! Hãy cố mà quên đi anh nhé...
Đừng bận lòng cho cuộc sống hôm nay.

Đời người như kiếp phù vân ấy
Khi tan khi hiệp cũng là thường
Kiếp nghèo có mong gì...
Tháng ngày qua rồi cũng trôi suông.

Anh hãy sống với những gì anh có
Đừng bao giờ phí phạm chuỗi thời gian
Đừng tiếc nuối những gì anh đánh mất
Ngày qua rồi có trở lại đâu anh.

Còn tôi! Không có gì tất cả
Tình yêu... cuộc sống quê nhà
Đã qua đó, không có nhiều êm ả
Thì có gì để tiếc nuối mơ xa!

Có suy nghĩ chỉ buồn cho duyên kiếp
Nhưng không có gì tiếc nuối đâu anh
Thôi hãy cố mà quên đi anh nhé
Hãy quay về hiện tại của đời anh.

Kim Huê

*

Chiều nay tôi thật kỳ khôi
Ai về bên ngõ ! Vẽ vời… bâng khuâng
Vài cô thiếu nữ xuân xanh
Mấy câu đùa giỡn tưởng gần chợt xa
Heo may nhè nhẹ đong đưa
Dịu hanh vàng nắng mềm mưa bụi hồng
Vu vơ chiếc lá vụt buông
Giật mình quàng vội… hư không vào lòng
Để cho nỗi nhớ cuống cuồng
Mắt môi thuở trước lại vòng về thăm
Chết chưa ! Tôi tưởng… một lần
Xa nhau là hết… trăm năm chuyện trò
Chút mơ… cứ gọi ngù ngờ
Biết đâu người ấy… giả vờ thì sao

KiếnAn

*

SẼ TRÒN Ý EM

Sao lại góp chung tiếng thở dài
Đã đành duyên nợ chốn trần ai
Làm sao có được như mong ý
Se sắt buồn chi với tháng ngày...

Ta biết lòng em vẫn thiết tha
Dù cho cách biệt khoảng trời xa
Thơ em vẫn rõ niềm tâm ý
Ngọt nét huyền mơ rất đậm đà...

Bão vẫn còn nguyên trên quê hương
Bao giờ về lại bước trên đường
Gió tung vàng sắc cờ dân tộc
Thơ sẽ trọn tình - ý đậm vương

Điêu tàn theo bước chân phương bắc
Nhuộm đỏ trời nam tiếng oán than
Biển đông khắc khoải hồn oan tử
Nhục sử hằn ghi vết bạo tàn

Ta biết lòng em luôn trăn trở
Mắt hướng trời Nam tủi xót đau
Dân mình có tội gì em nhỉ
Trời phủ mây đen đậm một màu

Không thể ngồi yên than thở suông
Dòng thơ em viết thác ngàn tuôn
Bút kia xoáy thẳng vào tim giặc
Chuyển cảnh quê hương thoát nhục buồn

Em sẽ tròn mơ như ý em
Trời nam rồi sẽ xé màn đêm
Toàn dân đứng dậy tung xiềng xích
Vạn ý thơ hùng thắm nhịp tim

Thy Lan Thảo

*

Tiếng Thở Dài

Ta nghe có tiếng thở dài
Không biết từ đâu, đến với ai"
Có phải từ hồn hoang mệt mỏi
Sau nhiều thất bại chuyện tương lai"

Đâu đó vang vang tiếng thở dài
Âm thanh nhọn sắc đập vào tai
Từng chùm hoa mộng, chiều, tàn úa
Dù mới nở tròn buổi sớm mai.

Xin hãy reo vui, chớ thở dài
Xin đừng lùi bước trước chông gai
Trước muôn thập giá trời trao gởi
Trước những nhạo cười, những mỉa mai.

Xin nối vòng tay bắc nhịp cầu
Bến bờ không hẹn, vẫn tìm nhau
Bên này đã đủ no cơm áo
Thì nhớ bên kia nửa địa cầu.

Lưu Thái Dzo

*

Bản Trường Ca Mười Một

Sẽ một buổi nắng vàng tươi sông núi
Có ta về quê cũ: Việt Nam ta
Có ta về trong vạn tiếng quân ca
Trong pháo nổ tưng bừng thay tiếng súng

Ngày ta về, núi oai hùng dáng đứng
Biển vỡ ra, ngàn con sóng vươn mình


Gió reo cười, rừng nẩy lộc, hồi sinh
Chào đất mẹ trong ngày vui quang phục

Ngày ta về những oan hờn áp bức
Những gông cùm tàn bạo phải tro than
Ma quỉ, hung thần từ Bắc chí Nam
Sẽ ngã gục trong một giờ đền tội

Ngày ta về đời không còn bóng tối
Cây Việt Nam bừng nở nụ Nhân Quyền
Bởi lời thề sông Hoá mãi còn thiêng
Dưới kiếm báu của anh hùng Hưng Đạo

Ngày ta về, muôn lòng chung hoài bão
Toàn dân ta mong đợi, vỗ tay mừng
Có mẹ già chân mỏi, gánh oằn lưng
Cười rạng rỡ mừng con, bờ mắt ướt

Ngày ta về, Hoàng Sa triền sóng cuộn
Đòi phân minh lãnh hải, nghiệp sơn hà
Đòi Nam Quan, Bản Giốc của dân ta
Phải lấy lại vẹn toàn, không sứt mẻ!

Ngày ta về có hân hoan tuổi trẻ
Reo vang trời mừng phục quốc thành công
Em gọi chim muông, rừng núi, ruộng đồng
Gọi cây cỏ, loan truyền tin chiến thắng!

Cầm lá cờ vàng khoe màu với nắng
Nụ cười em tươi đẹp đến vô cùng
Em vui mừng: từ đây nhé, non sông
Được giải thoát ách độc tài đảng trị !

Ngày ta về có những người chiến sĩ
Nhìn hận thù bằng ánh mắt bao dung
Mở rộng đôi tay đón kẻ đường cùng
Đã thành khẩn trở về cùng chính nghĩa

Ngày ta về những hình thù quái dị
Những lá bùa chuyên chính phải tiêu tan
Trả lại trời xanh cho cánh đại bàng
Cho gương sáng vì đời mà tranh đấu

Sử Việt Nam sẽ công minh ghi dấu
Vũ Bình, Khắc Toàn, Đan Quế, Hồng Sơn
Lê Chí Quang, Cha Lý, Phạm Quế Dương
Đảng vu khống, đảng giam tù, đảng hại

Ta sẽ về đứng bên bờ Đông Hải
Lòng ngậm ngùi nhìn biển vẫn mênh mông
Tưởng nhớ người đi vào cõi muôn trùng
Vuì trong sóng hay nghiệt ngòi hải tặc

Ngày ta về, tiếc thương tràn lên mắt
Trước nấm mồ Người Chiến Sĩ Vô Danh
Chiến công này: hoa tưởng niệm dâng anh
Cờ truy điệu là lá cờ phục quốc!

Ta sẽ đi đủ ba miền đất nước
Thăm trại tù một thuở nhốt dân ta
Để vỡ nền, gieo hạt giống muôn hoa
Cho đau nhức không phai màu sông núi

Ngày ta về, Huế, Sài Gòn, Hà Nội
Áo em bay như cánh bướm muôn màu
Mừng Việt Nam ngưỡng phục bởi năm châu
Do bất khuất dòng con Hồng cháu Lạc

Bởi Việt Nam có những người Quốc Toản
Có Đặng Dung, Nguyễn Huệ, có Trưng Vương
Có những người con yêu mến quê hương
Như Thái Học, như Ngô Quyền, Nguyễn Trãi

Có sáng chói tấm gương hùng cận đại
Nhắc tên Người, nghe sông núi rưng rưng
Nguyễn Khoa Nam, Lê Nguyên Vỹ, Lê Hưng
Phạm Văn Phú, Trần Văn Hai, Ngọc Cẩn

Ngày ta về Việt Nam thôi thống hận
Thì trường ca là nhạc khúc ân tình
Là tiếng cười rạng rỡ ánh bình minh
Là âu yếm thơ xanh tà áo lụa...

Ngô Minh Hằng

*

Tình Vô Biên

Em mãnh liệt hơn những gì mãnh liệt
Có ai yêu anh được như em yêu"
Em say đắm, đắng cay và độc ác,
Nhưng tình em ngan ngát tỏa muôn đời.

Hãy trao em những nồng nàn nguyên vẹn
Em tặng anh thể xác lẫn linh hồn
Anh có muốn bóp em thành cát bụi
Cũng nguyện làm cát bụi dưới chân anh.

Đừng rồ dại nghĩ rằng em mê muội
Không đâu anh, vô biên của ái tình!
Ta đã đạt tới những gì cao nhất,
Có hèn đâu khi thấp nhất vì nhau.

Có hèn đâu khi sống để yêu nhau
Là hạnh phúc cả loài người ganh ghét
Mặc kệ họ ta say nhau cuồng dại
Để nhân gian còn có những thiên đường.

Những vần thơ cháy bỏng nỗi đam mê
Là dòng máu tuyệt vời trong xác thể
Ta bay trên những tầm thường nhân thế
Để làm nên huyền thoại giữa luân thường.

Nhất Chi - Nhất My

*

Trong Sân Trường Ngày Ấy


Buổi sáng cổng sân trường ngày ấy
Thương em anh làm keœ đợi chờ
Keœng vào lớp học anh vừa đến
Hối hả dắt xe dáng bơ phờ
Thì ra xe nhỏ bị xẹp thôi
Để anh đem đi sửa cho rồi
Nhỏ vào lớp học không thì trễ
Anh đây đành phải cúp giờ đầu
Buổi trưa trong sân trường hôm đó
Dưới bóng tàn cây, em cám ơn
Hương tóc em thơm anh ngây ngất
Nhìn mắt nai tơ anh mất hồn
Lâu ngày đôi ta cũng thành thân
Hò hẹn cũng giống như tình nhân
Cúp cua, trốn học đi rong phố
Năm tháng bên nhau dệt mộng lành
Mưa nắng nắng mưa nhớ những ngày
Bao lần xe đạp đi miệt vườn
Tắc Cậu, Tà Niên bao lần đến
Trong nắng xuân về ngỏ tiếng thương
Xứ người anh nhớ quê nhà quá
Nhớ cổng trường xưa, dáng nhỏ hiền
Nhớ mối tình đầu thời thơ dại
Trong anh mang nặng một nỗi niềm
Anh ở xứ người Úc Đại Lợi
Nhớ về quê cũ bóng người xưa
Đôi ta đôi ngả xa vời vợi
Thương em ngày cũ mấy cho vừa

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.