Thơ Thơ
Chị Tôi
Chị tôi tết ấy lên mười sáu
Môi chớm màu son, má chớm hồng
Mắt biếc trời xanh, lòng biếc nụ
Hồn đầy nắng ấm, nắng xuân trong
Xuân xanh chị mới xuân mười sáu
Mà đã bao chàng mộng lứa đôi
Có những mẹ hiền ao ước dạm:
"Biết đâu cô ấy chẳng dâu tôi!"
Đoan trang, chị vẫn lòng hương bưởi
Chẳng gợn hồn trong, chuyện bướm hoa
Năm tháng hồng thêm màu má đỏ
Để vầng nguyệt thẹn, bóng chim sa!
Một hôm người lính nơi rừng thẳm
Gởi chị thư hồng với cánh lan
Chị nhận thư chàng chưa kịp mở
Tháng Tư đã trắng một màu tang!
Kinh hoàng, khắp chốn đầy binh lửa
Hỏa tiễn Liên Xô nổ vỡ trời
Đạn pháo vào dân và trúng chị
Mộng vàng, tuổi ngọc sắc hương rơi!!!
Mẹ ôm xác chị ngờ cơn mộng
Em chị còn trong tuổi dại khờ
Thấy mẹ khóc mềm, em cũng khóc
Rồi cầm tay chị gọi ngu ngơ!
Chị nằm yên đó, trong tay mẹ
Mắt vẫn tròn to, ánh mắt hiền
Ngơ ngác như chừng muôn dấu hỏi
"Ai gây giông tố cõi bình nguyên""""
Bốn trời khói lửa, cơn đồng thiếp
Chị chết, phong thư chị vẫn cầm
Máu chị đỏ dần trăm nét chữ
Hỡi người giết chị! Có vui không"""
Ngô Minh Hằng
*
Ngủ Ngoan
Ngủ ngoan, anh bảo "ngủ ngoan"
Đừng thao thức nữa mà làm khổ anh...
Cũng đừng ngáy nhé, Ái Khanh!
Kẻo không, Trẫm lại giật mình nhớ thương
Hồn chùng thêm nữa tơ vương
Và lòng say nữa mùi hương của lòng
Đêm nay sáng qúa, trăng trong
Trăng thì sáng thế, sao lòng âm u..."""
Nếu như... anh nhỉ.... nếu như.....
Tay anh làm gối thì mơ em tròn
Ngủ ngon, em sẽ ngủ ngon
Nhưng em... ngáy nhẹ để còn... thức anh
Giật mình giữa giấc đêm thanh
Có em trong cõi mộng xanh dịu dàng
Ghé môi, hôn rất nhẹ nhàng
Hôn bờ mi lụa, hôn làn tóc trăng
Anh dìu em đến cung Hằng
Môi thơm, ngọt lịm đường răng em cười ...
Ngủ ngoan, em ngủ... anh ơi...
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
*
Cõi Tạm
Người bảo rằng đây cõi tạm ư
Mà sao nuối tiếc tới bây giờ"
Phải chăng còn nợ ai nhiều lắm
Đâu chỉ nợ nần văn với thơ"
Cõi tạm nhưng mà lắm thú vui
Có từ cay đắng đến ngọt bùi
Lại thêm cái thú yêu đương nữa
Có tiếc thương và có ngậm ngùi.
Cõi tạm mà sao người khó dứt
Tiếc chi không vút cánh vô thường"
Hay còn vương mắc nhiều ray rứt
Nặng nợ ân tình hay cố hương"
Ô hay cõi tạm mà lưu luyến!
Dù đã can qua những đoạn trường
Mà phải cưu mang đời lận đận
Tình quê tình nước vẫn còn vương"
Thôi ta chẳng muốn cõi vô thường
Nơi đó còn không sắc với hương"
Nếu chẳng có yêu và giận dỗi
Thì đời sao có thú đau thương"
Trần Ngân Tiêu
*
Mật Ngọt Ý À
Mắt em ngời sâu thẳm
Nên ý thơ thật buồn
Ta như người mới tắm
Thèm chút sữa kỳ hương….
Em à em! Ý nhớ
Ngỡ mộng đầy hoang vu
Hình như em đang sợ
Cảnh nhà vắng thâm u.
Mình từ trong tiền kiếp
Có nợ gì với nhau
Những vần thơ nối tiếp
Lời tha thiết ngọt ngào…
Mai đi làm buổi sáng
Chút trăng còn đong đưa
Trí hình như mang máng
Em thức dậy hay chưa"
Vẫn cách ngàn xa thẳm
Mây trắng buổi chiều trôi
Ta đi làm về sớm
Rất thèm nụ hôn môi!
Ơi em à! Em ạ,
Sao mình vẫn cứ xa
Gió đùa mây nuối tiếc
Chút ý tình nở hoa
Mai gọi phone em nhắc
Anh viết tiếp bài thơ…
Thy Lan Thảo
*
Tiếng Gọi Trùng Dương
Mây vẫn còn bay, bay bốn phương,
Nắng vẫn vàng hanh, nắng ấm lòng,
Gió vẫn nhẹ len vào khung cửa,
Anh vẫn ngồi đây mơ dáng em.
Hoa vẫn từng mùa khoe sắc hương,
Cỏ cây vẫn đẹp giữa mù sương,
Cho nên ngày tháng qua anh vẫn…
Ấp ủ tình em biết mấy Xuân!
Đêm đêm anh vẫn nghe từ biển,
Sóng vỗ vào tim nỗi ngậm ngùi,
Từ lúc tàu neo hoài một bến,
Anh về chấm hết những buồn vui.
Lìa xa Tổ Quốc ai không nhớ"
Bỏ biển lòng anh cũng thế thôi!
Vẫn ước đời trai ngang dọc mãi,
Lồng lộng trùng dương gió gọi mời.
Sáng nào anh dắt em ra biển,
Biển giữa bình minh đẹp tuyệt vời,
Phẳng lặng như đời anh phẳng lặng,
Chỉ còn hoài niệm rất xa xôi.
Hoàng Yến
*
Xuân Nào Trên Quê Hương"
Mẹ gởi cho tôi
mùa xuân Hà Nội
ba mươi sáu phố phường trôi nổi
tả tơi
Bạn gởi cho tôi
mùa xuân xứ Huế
lũ lụt thiên tai
khốn khổ trăm bề
Còn em nữa
ôi Sàigòn diễm lệ
xuân có về
xua bóng tối mênh mông
ngày cuối đông
có tấp nập rộn ràng
khu phố chợ có xôn xao
người mua sắm
Tết năm nay
Trời mưa hay trời nắng
áo lụa vàng
em có mộng vu quy
có ngóng trông
mong đợi bước người đi
xa ngàn dặm
vẫn mong hồi cố quận.
Vân Lam
*
Nỗi Nhớ Chập Chùng
Nắng cuối hè nhìn mùa thu say ngủ
Bừng giấc nồng Thu hé nụ cười xinh
Cả đất trời ru mình vào biển nhớ
Đường về thăm vui chân bước gập ghình
Anh vẫn đợi heo may về trước ngõ
Úa tàn bay cành phượng đỏ cuối mùa
Em có biết người xa xôi trở lại
Mở lòng nghe rộn rã nắng ban trưa
Xin mùa thu thong dong đừng đến vội
Búp sen hồng hé từng cánh phôi pha
Từ trong hoa đã có màu tinh khiết
Đưa hồn anh phiêu lãng đến nhạt nhoà
Nước mắt mùa thu
Từng giọt thầm rơi trên lá chết
Len vào hồn để thương nhớ xa xôi
Anh trở lại
Biết em còn ngóng đợi
Để nghe sầu trôi giạt đến muôn nơi
Rồi mai kia
Nắng tàn phai trên lối
Ngón tay thon lần xâu chuỗi Mân Côi
Anh chợt thấy rất nhiều điều kỳ lạ
Chúa trên cao lòng chua xót ngậm ngùi
Từ bao giờ
Mùa thu về thay lá
Câu hẹn thề thủ thỉ với trời thu
Chẳng khi nào
Dòng sông thôi ngừng chảy
Bến bờ xưa
Có giữ được thuyền đâu
Tôn Thất Phú Sĩ
*
Thơ Đấu Tranh
Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.
Thu Tha Hương
Thêm mùa thu vàng, mùa Thu tha phương
Nghe lòng mênh mang buồn thương quê hương
Quê ơi ngàn trùng xa xôi bên trời
Hơn hai mươi năm lòng sầu khôn nguôi!
Hơn hai mươi năm đau thương từng giờ
Thương quê điêu tàn, thương đời bơ vơ
Mây ơi chiều vàng thu xưa chơi vơi
Và em hiền hòa xinh xinh môi cười...
Lòng tràn yêu thương ta vui bên nhau
Như đôi chim non hân hoan tình đầu
Trầu cau em mơ ngày mình nên duyên
Thanh bình ta mơ quê hương ba miền
Nhưng rồi ngày kia buồn ơi chia phôi
Quê hương bi thương lầm than tơi bời
Như em trùng dương cô đơn mong manh
Chìm sâu... chìm sâu... sau cơn tan tành...
Như ta tù đày rừng cao miền xa
Tương lai đêm đen kinh hoàng bao la
Thương cha già nua oằn thêm đôi vai
Thương người dân lành long đong đường dài
Ai làm quê hương cơ hàn quê ơi
Buồn đau ai kia gieo lên dòng đời
Thương em hoa tàn khi đang mùa xuân
Hùm thiêng sa cơ, thương ta phong trần!
Chiều nay thu về vàng rơi lênh đênh
Tha hương hồn thơ xanh xao bồng bềnh ...
Này ai từng gieo đau buồn quê tôi
Bình minh đang lên ... chiêm bao tàn rồi!!!
Ngô Minh Hằng
*
Ai Cướp Của Dân"
Bác đảng làm chi đến nỗi này"
Dân đen ta thán cả năm nay
Người thưa bị cướp ngang nhà đất
Kẻ khóc bị đì đến nát thây
"Ai ức ai oan thì mặc xác
Dân đau dân khổ kệ cha bay"
Ai gây ra cảnh đời bi đát"
Hỏi đảng thì ra manh mối ngay!
Trần Ngân Tiêu
*
Ngón Nghề
Cộng phỉ một bầy lũ nặc nô
Thi nhau theo gót lão gian Hồ
Trổ nghề bán Nước phường vong bản
Ra ngón buôn dân loại ác đồ
Lộng giả xích xiềng người chí sĩ
Điêu ngoa khuyến khích hạng bưng bô
Tang thương khắp chốn Quê Hương đó
Từ hốc Ba đình chúng nhúng vô
Tha Nhân
*
Đồ...
Tập đoàn Việt cộng lũ vong nô,
Sao chẳng chết theo tặc cáo HỒ"
Còn cố vị hoài trò đểu cáng,
Vẫn tham nhũng mãi hạng côn đồ.
Ỷ quyền sai khiến bầy nâng cật,
Đem bạc chuộc mua đám đội bô.
Khuấy loạn sơn hà ngày một lộng,
Thêm phường vá áo bám hùa vô!
Ngô Phủ
*
Tặng Các Chiến Sĩ Nhân Quyền
Như diều gặp gió, lộng trăng sao,
Muôn ngọn triều dâng, sóng dạt dào!
Khát vọng Tự Do ai cản nổi,
Ngọn cờ Dân Chủ hãy giương cao!
Độc tài tham nhũng đang vùng vẫy;
Chiến sĩ Nhân Quyền gắng lược thao!
Không thể đấu tranh giành thắng lợi
Nếu không huy động được đồng bào!
Hồ Công Tâm
*
Thơ Nguyễn Chí Thiện
Mấy Cái Đầu
Mấy cái đầu bé tẹo
Quản lý nước, nước nghèo
Cai trị dân, dân khổ
Chỉ được cái lỳ ra, không xấu hổ
Miễn là các đồng chí bố
Xoa đầu, cho bám vào đuôi!
Nhưng đằng nào cũng là bám đuôi
Sao không chọn cái đuôi màu mỡ
Cho dân được nhờ
Bám đuôi Nga là dân chết dở
Bản thân nó cũng đương quay cuồng, xoay sở
Ngô, mì lo chạy cong đuôi!
(1984)
Trái Tim Hồng
Ta có trái tim hồng
Không bao giờ ngừng đập
Căm giận, yêu thương tràn ngập xót xa
Ta đương móc nó ra
Làm quà cho các bạn
Mấy chục năm rồi
Ta ngồi đây
Sa lầy trong khổ nạn
Như con tàu vượt trùng dương mắc cạn
Mơ về sóng nước xa khơi
Khát biển, khát trời
Phơi thân xác trong mưa mòn, nắng gỉ
Thân thế tàn theo thế kỷ
Sương buồn nhuộm sắc hoàng hôn
Ký ức âm u vất vưởng những âm hồn
Xót xa tiếc nuối
Ta vẫn chìm trôi trong dòng sông đen tối
Lều bều rác rưởi tanh hôi
Hư vô ơi, cập bến tới nơi rồi
Cõi bụi chờ mong chi nữa!
Một trái tim hồng với bao chan chứa
Ta đặt lên bờ dương thế trước khi xa
(1986)
Đất Nước Tôi
Đất nước tôi yếu nghèo bé nhỏ
Lại chịu toàn tai họa quá to
Đồng bào tôi sống yên lành như thỏ
Cũng mỏi mòn tù ngục nằm co
Các loại mồ hôi đều chảy vào kho
Máu nhuộm cờ, hoa trưng bày đây đó
Mắt địa cầu cận thị lòi to
Lệ cứ tha hồ lụt nhỏ
Miễn là mùi xoa thay thành cờ đỏ
Vẫy mừng bọn cướp tự do
Đạo mạo, thung dung trên tàn tro xương xọ
Tôi không nhớ hết tên bọn nó
Duẩn, Giáp, Hồ Hề, Chinh Xu gì đó!
(1971)