Hôm nay,  

Thơ Thơ

16/10/200600:00:00(Xem: 3654)

Thu Cảm

Kính huynh Trường-Giang và qúy huynh đệ, tỷ muội! Hôm nay, 15 tháng Tám Năm Bính Tuất; Trung Thu của Việt-Nam, nhưng lại rơi vào ngày 06-10 là Nửa Chừng Xuân của Úc. Ngồi nhắp chén trà và thưởng thức bánh Trung Thu. Duy-Tâm nhớ về Quê Mẹ và cảm thấy buồn man mác, thương cho Dân Tộc nhọc nhằn, lê lết buôn gánh bán bưng kiếm từng chén cháo. Trong khi đó hàng ngũ quan tham ung dung thưởng trăng, chén chú chén anh ê hề, vui đùa với các nàng kỹ nữ  khắp các phòng trà, hoặc bởn cợt với gái điếm nơi lầu xanh. Cám cảnh trái ngược đó, Duy-Tâm kính gởi tới Qúy Vị đôi vần xúc cảm dưới đây...

Nửa chừng Xuân Úc, nữa Thu Nam, (1)
Ngắm bóng trăng treo tỏa ánh vàng.
Nhắp chén trà thơm, thương dáng Mẹ,
Nâng ly rượu qúy, nhớ Giang San.
Quê Hương khốn khó, dân đau khổ;
Đất Nước điêu tàn, cảnh nát tan!
Một lũ quan tham; đùa thưởng nguyệt,
Toàn Dân khốn đốn; lết rao hàng!

Joseph Duy-Tâm

*
 Ý Cũ Vẫn Còn

Xưa mình tan trường về cùng chung lối
Nắng buổi chiều và chút gió heo may
Bờ đê cỏ xanh im lìm không nói
Hai đứa bên nhau… đôi bóng ngả dài

Em mười lăm mắt buồn mi cong vút
Gương mặt thật hiền thánh thiện trời xuân
Mình bên nhau đếm thời gian bằng phút
Đường về nhà quá ngắn để bâng khuâng…

Ta yên lặng trong tình thương chòm xóm
Bởi em hiền …mặt nước lặng trời thu
Ta chỉ sợ nước trong hồ nổi sóng
Nên thương em mà lời chỉ vu vơ…

Ngày ta rời trường em lên đệ tứ
Bút mực học trò gửi lại cho em
Đất nước trời Nam…bóng quân giặc dữ
Tăng Nhơn Phú buồn, ta đếm sao đêm!

Một đôi lần đường xưa ta về phép
Em cười duyên áo trắng tuổi học trò
Ta dám nói gì đâu- bởi đời lính
Lửa đạn vô tình sao dám ước mơ

Ngày được tin có đò xa cặp bến
Rước em về bến lạ - pháo vu quy
Là lúc ta dừng quân trong thành nội
Hè đỏ lửa…bom đạn nát kinh kỳ

Tám năm trong lao tù ta vẫn nhớ
U ẩn thật hiền, mắt ướt mi cong
Tương lai đời lính ta thường lo sợ
Đã trói đời ta …hèn nhục tù gông

Đất người biết tin em luôn hạnh phúc
Bên chồng hiền, con thành đạt giỏi ngoan
Cô em gái ngày xưa vẫn không mất
Trong lòng ta ý cũ mãi ngút ngàn…

Thy Lan Thảo

*

Mimôsa Đà lạt

(Thân tặng các cựu Sinh Viên Sĩ Quan Đại Học Chiến Tranh Chính Trị, Đàla.t)

Đà Lạt hoa Mimôsa vẫn nở
Mà bây giờ em lại ở xa anh
Những đêm khuya, mưa day dứt thâu canh
Em thao thức, lòng cô đơn hiu quạnh

Không có anh vỗ về, ngồi bên cạnh
Ôm vai em, thì thầm tiếng yêu đương
Trên Đồi Cù, cùng ngắm ánh tà dương
Vạt nắng chiều nhẹ vương qua khe lá

Không còn anh, ngồi kề vai tựa má
Tay đan tay mộng vàng đá trăm năm
Hồ Than Thở mặt nước gợn lăn tăn
Em mong ước tình đôi ta phẳng lặng

Nhà Thủy Tạ thiếu bóng anh hoang vắng
Hồ Xuân Hương nhạt ánh nắng uyên ương
Mờ hơi sương hàng cây rủ bên đường
Nghĩ tới anh , em vấn vương thương nhớ

‘Trí-Nhân-Dũng-Thành’ công danh dang dở
Mộng đá vàng cũng tan vỡ, dở dang
Vì đổi đời, anh phiêu bạt lang thang
Em ở lại, lòng hoang mang lo lắng.

Đà Lạt ban trưa trời vẫn có nắng
Phố Hoà Bình nay khác hẳn hơn xưa
Em nhớ anh, nhớ nhất lúc trời mưa
Và nhớ mãi hôm tiễn đưa, từ biệt.

Hạnh Nguyên (LS NMT)

*

Buồn Xa Vắng

Nắng đã lên mà tuyết chửa tan,
Thời gian dẫu xoá nỗi cơ hàn,
Trong tim chớ xoá tình tương ngộ,
Đàn tửng tưng mà cung gảy ngang.

Em đi mang cả nắng mùa Xuân,
Gom sắc hồng xưa cánh phượng buồn,
Vùi chôn bao lá mùa Thu chết,
Giữa tuyết Đông càng thêm nhớ thương.

Khu phố xưa buồn tênh bước qua,
Đường khuya lành lạnh ánh trăng tà,
Trong ta cả một trời xa vắng,
Thấy nhớ em nên mắt lệ nhoà.

Tưởng chừng như chỉ một năm thôi,
Tỉnh mộng mới hay hết cả đời,
Hình như máu chẳng về tim nữa.
Xa vắng em rồi! Ta chết thôi!

Hoàng Yến

*

Đường Thu

Đường thu vắng vẻ nắng vàng hanh
Gió thổi hiu hiu, lá bỏ cành
Lất phất vàng rơi, cây héo hắt
La đà liễu rũ, cảnh buồn tanh
Bên thôn nhấp nhánh dòng sông biếc
Cuối nẻo chập chùng dãy núi xanh
Mắt ngắm xa xăm, lòng quạnh ải
Lam chiều lặng lẽ tỏa mong manh

Bạch Loan

*

Tưởng Niệm Thuyền Nhân

Nhỏ hỡi! Buổi chiều đọc đoạn thơ
Mắt vừa chợt khép, Nhỏ vào mơ,
Lá me hai đứa mình cùng nhặt,
Sao Nhỏ cho ta" Thật bất ngờ!

Hai đứa đang vui với lá me,
Gót son cùng chạy… có ai dè,
Bàn chân của Nhỏ cao… cao tít,
Cao quá nên ta… nước mắt nhòe.

Sao Nhỏ chẳng thương mà đợi ta"
Thôi ta đem lá dán thành hoa
Mai về, thả biển trôi theo… Nhỏ
Để nhớ Nhỏ từng nhặt với ta.

Nhỏ đi hăm mốt năm, trời đày
Ta giữ niềm thương mãi mãi đây
Ta khóc! Chao ơi là nước mắt!
Sao về nhặt lá rồi xa bay"

Ý Nga

*

Cõi Thế

Chắt-mót làm chi mấy vần thơ
Hồi đầu thị ngạn thấy ngay bờ
Lao-tâm một kiếp tìm thi mộng
Thắm-thiết tình thu gởi giấc mơ
Hỏi đất chừng nào ghi tuổi hạn
Nhìn trời lắm lúc nhớ hương xưa
Còn chăng kỷ-niệm ngày yêu đó
Cõi thế  u-hoài bởi phận tơ.

Tiểu Bảo

*

Trung Thu

Nhớ anh-xa-vắng vô cùng
Nhớ em, Anh có lạnh lùng gối chăn"
Xa em, anh có ngắm trăng"
Trung Thu em nhắn chị Hằng về thăm!

Á Nghi

*

Ngày Thêm Tuổi

Hôm nay ngày-thêm-tuổi
Anh hỏi em buồn, vui"
Thưa, cơm ngày hai buổi
Nhưng em thiếu ngọt, bùi!

Tháng chín, đây mùa thu
Đất trời xám âm u
Vui gì khi lá úa,
Trong âm gió vi vu!

Hôm nay ngày-thêm-tuổi
Bâng khuâng em ngậm ngùi
Nghe hương mùa thu đến
Hoa rồi cũng tàn thôi!

Á Nghi

*

Thế Thôi...

Anh quên em thật rồi sao
Mình yêu nhau thế, lẽ nào, hở anh"
Em còn đây lá thư xanh
Có tên hai đứa chúng mình, vui chưa"!
Em còn đây những vần thơ
Anh còn không, dấu môi khờ trên môi"
Cớ sao có tấm thiệp mời
Tên anh với lại tên người, viết hoa"
Còn đây như mới hôm qua
Nhớ không, anh vẫn nói là yêu em
Thế mà mới cạn một đêm
Sáng ra trời đất đã mềm vì đau
Sông Ngân đã gẫy nhịp cầu
Hai ta đã lạ lùng nhau thế này"
Em cầm thiệp cưới trong tay
Mà nghe như trái đất này vỡ tung...
Em đau đớn nỗi vô cùng
Còn anh nhạc réo cung lòng phải không"
Run run em mở thiệp hồng
Chúc anh lửa ấm tình nồng, chúc anh ...
...Quên đi lời hứa không thành
Để không là kẻ phụ tình. Thế thôi!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.


Thơ Gởi Mẹ

(Trích Tiếng Lòng)

Chiều cuối tuần trong khuôn viên đại học
Dưới bóng cây rợp mát, một mình con
Sách mở rộng nhưng con không thể đọc
Vì mẹ ơi, gió bão dậy trong hồn...

Cứ như thế, con đi vào cơn lốc
Của nhớ thương, xa cách, của phân ly
Mắt con ướt, thì ra con lại khóc
Ôi từng ngày viễn xứ lệ hoen mi!

Chiều thứ bảy bạn rủ con ra phố
Con không đi, ngồi lại dưới hàng thông
Nghĩ đến mẹ Mẹ có đi thăm bố
Thắp giùm con thêm một nén hương lòng!

Con vẫn nhớ ngày nghe tin bố mất
Trong trại tù Vĩnh Phú, mẹ buồn hơn
Rồi tìm đường cho đứa con duy nhất
Đi vượt biên, dù mẹ sống cô đơn!

Từ đêm đó cánh chim trời biền biệt
Mười mấy năm mờ nhạt nẻo đường về
Con nhớ lắm, mắt mẹ nhìn tha thiết:
Đấy, hành trang, vỏn vẹn lúc con đi!

Chỉ có thế mà mẹ ơi, nặng qúa


Và mỗi ngày thêm trĩu xuống đôi vai
Đường con đi gập ghềnh đau sỏi đá
Ôi, nhục nhằn. Đâu ánh lửa tương lai"

Nơi đất khách một mình con thui thủi
Hơn mười năm con sống kiếp dân Hời
Ngày ra đi, con chưa tròn chín tuổi
Nên thấm nhiều mẹ ạ nghĩa mồ côi!

Chốn quê nhà mẹ chiều chiều tựa cửa
Mong tin con từ cuối nẻo trời mây
Nghe trong gió, tiếng mẹ hiền nhắc nhở
Một ngày nào con mẹ sẽ về đây...

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về thăm nấm mộ cha con"
Một nén nhang thơm. Cha nằm yên nghỉ
Linh hồn cha thôi khắc khoải, đau buồn!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về bên cạnh mẹ thân yêu"
Đôi mắt mẹ sẽ khô từng ngấn lệ
Và cười vui trong những bữa cơm chiều!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về tìm lại tuổi thơ con"
Cùng bạn tắm sông, thả diều, chọi dế
Hay lang thang trên lối cỏ, đường mòn...

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về nhìn lại núi sông xưa"
Nơi lịch sử đã bao thời hoang phế
Nơi mẹ hiền bao giãi nắng dầm mưa!

Ôi, ngày đó, mẹ ơi, bao giờ nhỉ
Con trở về đối diện với Quê Hương
Bốn ngàn năm Quang Trung, hồn chính khí
Sẽ vang ca trên vạn nẻo "thiên đường!"

Mẹ con ta cách nửa vòng trái đất
Chiều hôm nay con nhớ mẹ nhiều hơn
Xin mẹ hiểu những gì con qúy nhất
Là mẹ yêu. Là nước Việt Nam buồn!

Ngô Minh Hằng

*

Sức Mạnh Toàn Dân

Việt Nam ta mấy ngàn năm văn hiến
Quân chủ nắm quyền, lệ thuộc Tàu, Tây
Dân tộc đọa đày mãi đến hôm nay
Hết chuyên chế độc tài rồi cộng sản!

Ba mươi năm qua dân tình ngao ngán
Người hại người bóc lột thật dã man
Tiến vào Nam vơ vét đầy túi tham
Dâng đất biển cho quan thầy phương Bắc!

Đất nước, Tổ Tiên dầy công khai thác
Nay chúng đang chia chác dãy sơn hà
Hệ lụy này bao giờ mới thoát ra
Cho dân tộc thật sự Tự Do Dân Chủ"!

Tiến trình đa nguyên còn đang tranh thủ
Nhà đấu tranh dân chủ đã hình thành
Kẻ ngồi tù, người hoạt động nổi danh
Các đảng phái thi nhau công khai hóa!

Bị sức ép chúng tìm phương chống trả
Kinh nghiệm máu xương, lịch sử đã chứng minh
Phải đấu tranh mới có được Hòa Bình
“Lấy Sức Mạnh Toàn Dân Làm Căn Bản” (*)

Trần Bửu Hạnh

(*) Lời Cố Chủ Tịch Hoàng Cơ Minh

*

Lính Nghĩ Gì

(Kỷ Niệm 55 năm, ngày thành lập Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức trong tinh thần "Cư An-Tư Nguy" )

Một thủa kiêu hùng, vương khói súng
Vo tròn xương máu, giữ quê hương
Tang bồng  hồ thỉ, thân trai trẻ
Ong bướm về vui vạn nẻo đường

Một buổi thu về, tràn bóng giặc
Quê nghèo tất tưởi, nát tin yêu
Non sông tang tóc vương sầu ải
Hoa lá, cỏ cây hận tiêu điều

Sóng bạc cất  cao, đời ly quốc
Bâng khuâng, giá lạnh chốn tạm dung
Anh em hội ngộ, dòng huyết lệ
Nắn lại cho nhau,  phím tơ chùng

Đường về quê cũ vẫn hoài xa
Khắc khoải tình chung mắt lệ nhoà
Lênh đênh một gánh,  sầu cố quốc
Hồn mãi lung linh,  vọng san hà

Tiếng trống năm xưa còn réo gọi
Mầu đời, sắc tóc nhuộm mây, sương
Đớn đau,  cuộc chiến còn dang dở
Cuộn sóng tin yêu,  nối đoạn trường

Phạm Thanh Phương

*

Chuyện Khó Quên

(Cảm tác nhân vụ Võ Thị Hiền nữ Thiếu Tá Công An Việt Cộng, trong một cuộc điều tra, đã bắt Mục Sư Nguyễn Công Chính khỏa thân để hạ nhục - theo tin tức ghi nhận trên mạng ngày 18-09-2006 )

"Đỉnh cao trí tuệ" vinh quang
Ói ra một mụ công an mặt dày
Phải dòng mắt phượng mày ngài
Hay Chung Vô Diệm chân dài khỏe "Đi""
Đúng nòi đĩ ngựa chai lì
Mặt người nổi cộm hành vi thú rừng
Mụ lên phương án lạ lùng:
Can nhân phải cởi thắt lưng, trần truồng
Kiểm tra "tài liệu" khẩn trương
Khác nào đói khát, thèm thuồng đàn ông
Nạn nhân là Mục Sư Công
Mụ đem hạ nhục tận cùng số đuôi
Mụ đùa cợt, khoái chí cười
Như con thú trước con mồi tả tơi.
Bà con nữ giới ta ơi
Đây phim truyện mụ đười ươi lộng hành
Mụ tên Hiền, chẳng hiền lành
Nếu nam, là quỷ râu xanh trăm phần.
Công an là bạn của dân
Nhưng tình bạn đã tiêu tan lâu rồi!
Ơi toàn dân Việt Nam ơi
Chuyện nầy nên khóc hay cười" Khó quên!

Lưu Thái Dzo

*

Làm Gì VC Có "Hào Quang" Mà Giải Tỏa"

(Kính tặng LS Nguyễn Hữu Thống)

Làm gì việt cộng có "hào quang""
Dóc tổ mà thôi, lũ điếm đàng.
Bán nước đủ trò gây khủng hoảng,
Buôn dân mọi cách khiến kinh hoàng.
Miệng mồm xảo trá đầy nhơ nhuốc,
Mặt mũi gian manh quá rõ ràng.
Toàn bọn tay sai, bầy phản quốc,
Tuyên truyền láo khoét, tạo hoang mang.

Thợ Rèn

*

Làm Gì VC Có "Hào Quang"!

Phục bác Thợ Rèn ghê! Bác thổi lò thiệt là đúng lúc. Xin cho Thợ Giũa tôi họa lại để góp công.

Làm gì Việt Cộng có "hào quang""
Đất nước mây tang phủ địa đàng.
Dân chúng nghèo nàn đời hắc ám
Cán binh phú quý cảnh huy hoàng
Chưa vừa tham nhũng quơ, cào, quét,
Còn hám ô danh trói, buộc, ràng
Đểu cáng dã man dồn dập bủa
Đồng bào chẳng lẽ hận cưu mang"

Thợ Giũa

*

Làm Gì VC Có "Hào Quang""

Tiếp hoạ để phủ nhận mọi thứ "hào quang" tự phong của Việt cộng

Làm gì Việt cộng có "hào quang""
Là lũ mafia, cướp giữa đàng
Tham lợi, giết dân, bầy dịch lệ
Giả danh, bán nước, đám ôn hoàng
Núi xương trắng hếu xây chồng chất
Cờ máu tanh hôi phất rộn ràng
Lịch sử hằng ghi bao tội ác
Đương thời, hậu thế phải kinh mang! (*)

Thiên Tâm

(*) Kinh mang: thất kinh, hãi kinh.

*

Việt Cộng

Sanh tâm lừa lọc Tàu “mua” đất
Ra dạ bất lương Đảng “bán” Nhà
Con con, cháu cháu; Nhà mở cửa
Bác bác, ông ông; giặc vào ra
Ngất ngưởng ngôi cao Tàu ra lệnh
Chầu rìa xớ rớ Đảng “dạ thưa…”

Ý Nga

*

Trăng Thu 2006

Cùng xót quê hương giữa ngục tù.
Chẳng ai còn thiết đến trăng thu.
Cung Hàn Ngọc Nữ lười gương điểm,
Điện Nguyệt Hằng Nga ngại gót du.
Bút thánh lòng sầu ngồi mặc tưởng,
Thi thần ruột rối nối trầm tư.
Diễn Đàn nguội lạnh hương trà tỏa,
Vắng những vần thơ vạn mỹ từ.

Ngô Phủ

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

The mark of a great poet is not recorded in the pages of books or weighed in awards, but left in the people he has changed.

Tù Lao Thăm Thẳm
 Tù lao thăm thẳm chữ nghĩa quên tiệt
Mọi tin tức đều không được biết
Một tờ báo cũng không được đọc
Một đòn hiểm đánh vào bộ óc!

Gia đình lãng quên hay âm thầm thương khóc"
Khỏe, ốm, vui, buồn, cưới xin, tang tóc
Một phong thư không được nhận, vắng im
Một đòn hiểm đánh vào trái tim!

Tháng năm biền biệt nằm miết xà lim
Hạt muối, cọng rau hết phương kiếm tìm
Một bát cơm đầy mơ mới thấy
Một đòn hiểm đánh vào dạ dầy!

Y sĩ đao phủ, tiếng lừng lẫy
Nước thiếu, nước bẩn ghẻ lở đầy
Một chăn mỏng mùa đông độc ác
Một đònhiểm đánh vào thể xác!

Bao năm tê tái, một mái đầu bạc
Không nói, không cười, không người tâm tình
Một nấm mồ câm, âm thầm một mình
Một đòn hiểm đánh vào thần kinh!

Trong các ngón đòn cộng sản yêu tinh
Thời đòn dạ dầy là kinh tởm nhất
Thể xác, óc, tim nó chơi hỏng tất
Nó rất có thể vùi tất trong đất
 (1986)
Đất Nước
 Đất nước thâm bầm ngâm trong khốn cực
Bạo lực giam cầm, giải thoát không phương
Không thể nào khác được!
Ta đã lao vào cuộc chiến đấu bi thương
Ta muốn quên đi mọi thứ chân trời
Tìm an ủi trong hai bữa cơm nghèo hiu hắt
Song bộ máy khổng lồ bằng sắt
Cuốn hút ta vào, định đập nát óc tim ta
Ta phải đương đầu
Đớn đau, khốn khổ
Mấy chục năm dòng tim óc cháy đỏ
Bao lần tiếp cận với tiêu vong
Ta vẫn một lòng chiến đấu
Nấu nung đau đớn với căm hờn
Thành vũ khí tiến công vào tội ác
Giờ óc tim đã vạc
Xác thân đã mòn
Tất cả đen ngòm, hôi hám
Ta vẫn nằm đây
Giành giật với quân thù
Từng phút, từng giây, từng nhịp thở!
 (1988)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.