Hôm nay,  

Franz Kafka, The Vulture (2)

7/14/200300:00:00(View: 4706)
Trường hợp Virgil, theo tôi [Borges], ông nhờ bạn đốt sách của mình, là do thẩm mỹ: ông muốn sửa lại giọng văn, hay câu chữ. Đây là quan điểm của nhà phê bình Pháp, Roland Barthes, theo đó, bởi vì bút sa gà chết, và bởi vì bút đã sa, gà đã chết, cho nên chỉ còn có mỗi một cách để làm sự tình đỡ bi thảm đi chút nào hay chút đó, là: viết tiếp! Theo nghĩa đó, ông cho rằng, viết có nghĩa là viết thêm (add), vào những gì đã lỡ viết ra rồi.
Cũng có thể, Virgil biết chuyện một nhà thơ Trung Hoa, suốt năm, cứ ranh rảnh được chút thì giờ nào không phải lo chuyện cơm áo, là "bèn" nướng hết cho thơ, tới đêm 30 Tết, "bèn" uống rượu cùng với bà Táo và hai ông Táo, và nướng hết thơ cho bà Hỏa! Vừa khóc, vừa uống rượu, vừa nướng thơ, theo như giai thoại kể lại.
Hay câu chuyện về một nhà văn tỉnh lẻ Nga [Gogol] bán heo, bán gà, gom hết tiền bạc đem cùng với tác phẩm, và mình, lên tỉnh, in, và sau đó, đi thâu gom những cuốn sách đã in ra đó, mang cúng cho thần hỏa.

Trường hợp Kafka phức tạp hơn. Người ta có thể coi tác phẩm của ông là một ngụ ngôn, hay một chuỗi những ngụ ngôn - tức là những ngón tay chỉ mặt trăng - tức là đề tài - tức liên hệ đạo đức giữa cá nhân với Thượng Đế, và cái vũ trụ "cà chớn", tức không làm sao hiểu nổi, của Người. Mặc dù tính chất thời sự [hay nói theo Camus, suy nghĩ xem cuộc đời đáng sống hay là không - đời mà chưa đáng, thì sách làm sao đáng - là trả lời câu hỏi chẳng chút cà chớn của triết học], nhưng Kafka gần gụi với "Sách của Job" hơn là cái mà người ta gọi là "văn chương hiện đại". Tác phẩm của ông dựa trên một ý thức tôn giáo, đặc biệt tông giáo Do Thái. Kafka coi tác phẩm của ông là một hành động của niềm tin, và ông không muốn tác phẩm của mình khiến cho nhân loại trở nên chán đời, [Borges viết: ông không muốn nhân loại, do đọc những gì ông viết ra, mà trở nên nản lòng], chính vì vậy mà ông yêu cầu bạn đốt.
Nhưng chúng ta có thể nghi ngờ, có thể còn có những động cơ khác. Kafka chỉ có thể mơ những ác mơ, ác mộng; mơ hoài còn hoài, bởi vì mơ tới đâu, thực tại cung ứng tới đó. Cùng lúc đó, ông thực hiện ở trong tất cả những cuốn sách của ông, những hậu quả, tạm gọi là "việc hôm nay hãy để ngày mai", [procrastination: trần trừ, trì hoãn, nước đến chân chưa chịu... tẩu...]. Không nghi ngờ chi: cả hai, buồn bã và trần trừ, đã vắt kiệt ông.
Có thể, ông cũng muốn viết ra một vài trang cuối có tí vui vui ở trong đó, nhưng, cà cuống chết đến đít vẫn còn cay: danh dự, phẩm giá của ông, không cho phép ông bịa đặt ra những trang cà chớn như vậy.
(còn tiếp)

Jennifer Tran
(mô phỏng bài viết cùng tên của J.L. Borges)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Hải đảo Việt Nam chúng ta đã mất từ lâu. Từ 1974 đã về tay Tàu Cộng lận. Năm 1974, lợi dụng Miền Nam Việt Nam đang bị đồng minh Mỹ bỏ rơi, Tàu đánh Việt Nam Cộng Hoà, xâm chiếm Quần đảo Hoàng Sa - dưới sự đồng lỏa của Bắc Việt và dưới con mắt thờ ơ – hay với một nghéo tay hứa hẹn gì giữa Kissinger và Chu Ân Lai?
VOA ngày 30- 10- 2019 có một bài viết, dẫn nhập như sau “Vụ 39 thi thể được tìm thấy trong thùng lạnh của xe tải bên ngoài thủ đô London của Anh, trong đó nghi là có những di dân lậu từ Việt Nam, thu hút sự chú ý về vấn đề xuất khẩu lao động bất hợp pháp vốn biến hàng ngàn người từ những vùng quê nghèo khó trở thành nạn nhân của tình trạng đưa lậu người và buôn người.”
Tổng thống Trump luôn dùng kinh tế vững chắc như là thành tựu của mình, để chống lại việc bị luận tội, cũng như hy vọng sẽ tái đắc cử vào năm 2020.
Con người thường say mê sự nổi tiếng và sự giàu có. Câu hỏi “gia đình nào giàu nhất nước Mỹ” có lẽ luôn là một đề tài hấp dẫn.
Nhạc đồng quê Mỹ vẫn rất ăn khách, nên các ngôi sao nhạc đồng quê ngày càng giàu. Hãy lấy thí dụ như ngôi sao tiêu biểu Garth Brooks. Ong đã vượt qua Elvis Presley về số album bán ra, với 170 triệu người hâm mộ luôn sẵn sàng mua.
Một phi thuyền bí mật của Không Quân Hoa Kỳ đã hạ cánh an toàn sau một sứ mạng dài hai năm trên không gian- là một kỷ lục mới.
New York Times đưa tin vào cuối tháng 10: General Motors, Fiat Chrysler Automobiles (FCA) và Toyota là những nhà sản xuất xe hơi ủng hộ chính phủ Trump trong cuộc chiến pháp lý chống lại California (và hàng chục tiểu bang khác) được quyền có tiêu chuẩn riêng về qui định khí thải xe hơi, cao hơn so với tiêu chuẩn liên bang.
Một sự thật đau lòng: khi lựa chọn một chương trình bảo hiểm cho mình, chúng ta thường chọn không phù hợp!
Theo một nghiên cứu mới, ngày nay những thế hệ trẻ khi đã rời nhà thờ thì ít có khả năng sẽ trở lại.
Theo một cuộc thăm dò mới: giới cửu tri trẻ Hoa Kỳ ủng hộ chủ nghĩa xã hội hơn lớp già, với hơn 2/3 trong số họ tuyên bố sẽ bỏ phiếu cho những ứng cử viên theo khuynh hướng xã hội.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.