(Tặng KT)
Mừng ngày vui cuœa em,
Phương xa xin nhắn gưœi
Cùng em một đôi lời;
Cầu mong em hạnh phúc
Trăm năm vui duyên lành.
Tôi là người lữ thứ,
Độc hành nơi xứ xa
Trên đường đời muôn lối,
Hành trang chẳng có gì
Chỉ mang hình bóng em.
Rồi maœi đi bốn phương
Nổi trôi theo đời sống
Tôi moœi gối chùn chân
Nên lạc lối quay về
Phụ tình ta ngày đó.
Ngày em làm đám cưới,
Tôi ơœ xa không về
Ngày em lên xe hoa
Tôi không cùng chia vui
Không biết em có hiểu"
Mong em đừng buồn trách
Dĩ vãng đã qua rồi
Giờ em đã khác xưa
Thuyền em nay đỗ bến
Xuân đang cùng em vui.
NDHL
*
Đường Nhà Em
Đường nhà em lắm ngã ba...
Ngã về nhung gấm, ngã qua lụa là...
Ngã lên phú quí, ngọc ngà...
Ngã anh tìm đến, nhạt nhòa bóng đêm!
Ngã nào... người đón đưa em"
Ngã này... đếm bước... anh trên đường về.
T.T.Đ.M.
*
Mùa Xuân Và Mẹ
Từ khi con xa mẹ
đã chẳng còn mùa xuân
Nên tết về thơ thẩn
nhớ mẹ nhiều hơn xưa.
Tết quê người vào mưa
ngày sao dài lê thê
UŒ ê buồn tái tê
Không mẹ ai vỗ về.
Hết thật rồi mẹ ạ
mùa xuân đã quá xa
Tết nơi đây xa lạ
Vẫn ngày dài hôm qua.
Vân Lam
*
Nếu Như...
Nếu như em là mây
Anh sẽ là núi biếc
Nếu em còn nguœ say
Anh lời ru tha thiết
Nếu em chẳng yêu anh
Anh nhận mình thua thiệt
Hóa giọt nắng đầu cành
Nắng tàn anh sẽ chết
Nếu anh ngoœ lời tình
Em giấu mặt làm thinh
Anh hóa thành bọ chét
Cắn đau em bõ ghét
Nếu anh chẳng giam em
Trong vòng tay tình ái
Anh hóa lưœa buồng tim
Cháy nung lòng em khóc
Nếu em thích đường hoa
Anh làm phu lục lộ
Em yêu chàng phò mã
Anh lính thú đồn xa
Nếu em chẳng gọi anh
Anh gọi mình tha thiết
Em nắm tay người tình
Anh gào đau thaœm thiết
Một điều... nếu em biết
Anh đẫm một hồn thơ
Thơ làm đeo em miết
Sao em mãi hững hờ"
Phạm Quang Ngọc
*
Em Hát Tiếng Xưa
Thêm vừng trán ưu tư
Và lời ca chan chứa cuœa em
Tìm về đâu
Ngày xanh đó qua rồi
Những bài ca dao em hát
Anh nhung nhớ ngậm ngùi
Tìm về đâu
Những loài chim xa tổ ấm
Để u hoài
Tìm mãi một cành Nam
Những bài hát ru con
Có quê hương anh trong đó
Tiếng u hời
Nghe mẹ hát
Thuơœ nằm nôi
Và bây giờ anh nhớ
Nhớ muôn đời
Yêu dấu tiếng Việt Nam
Hát đi em
Hát lên em
Để anh theo tiếng hát lên trời
Tìm hơi thơœ
Và từng nhịp tim anh sống
Những ngày xưa
Dựng nước cuœa vua Hùng
Cháu con Rồng Tiên quây quần em hát
Tiếng hát cuœa em
Tiếng hát mơœ đường
Để anh và em
Những người xa tổ quốc
Có đuốc soi
Có ánh sáng dẫn đường
Để anh và em
Không là loài mất gốc
Canh cánh bên lòng
Tìm mãi đậu cành Nam
Anh Hạ (Melbourne)
*
Tiếng Kinh
Tiếng kinh ai gõ nhịp đều
Mênh mang đêm với nỗi đìu hiu tôi
Biển xô sóng vỗ bồi hồi
Trong mây ngàn cánh chim trời còn bay
Tôi quỳ giang caœ hai tay
Lệ rơi trắng tóc gọi ngày mùa xuân.
Mõ chuông nào đã ngàn năm
Như mưa nắng mãi ươm mầm trái hoa
Ai người cất bước ly gia
Đôi vai gầy guộc bụi sa đầm đìa
Và con sông đó ai chia
Một bờ cát lơœ, bờ kia mịt mờ.
Lý Thừa Ngiệp
*
Em Đi Từ Độ Trăng Rằm
Diều cao gió lộng bờ đê
Đôi ta sánh bước đi về có nhau
Mẹ ngồi vo gạo cầu ao
Cha thì bón gốc vườn cau, nọc trầu
Loay hoay tát nước bằng gầu
Tưới lên cho những giàn bầu trổ bông
Để em phiên sớm chợ đông
Chị em chúng bạn mơœ lòng đường xa
Em lo giúp mẹ việc nhà
Mai này còn phaœi đi xa lấy chồng
Công, dung, ngôn, hạnh tam tòng
Đẹp lòng đẹp dạ mẹ chồng nàng dâu
Đời xuôi vạn neœo về đâu
Ngày em cất bước lòng sầu anh mang
Bao năm boœ xóm xa làng
Biết con trăng cũ còn vàng như xưa
Biết em xứ lạ có dừa
Có hàng dâm bụt, giậu thưa, mười giờ"
Ru con để nhớ để chờ
Để thương, để tiếc tình thơ qua rồi
Em giờ thân phận nổi trôi
Lục bình theo nhánh sông đời trôi xuôi
Nhớ hoài tiếng sáo chiều vui
Trời cao gió lộng băng diều biệt tăm
Biết em từ thuơœ mười lăm
Thương em từ độ trăng rằm tình ơi.
Vĩnh Hòa Hiệp
*
So sánh
Nhớ cơm nhà
Con cá rô mề kho củ cải
Đĩa rau dền luộc, ớt sừng trâu
Trời mưa mát đất hương hoa cải
Cơm buổi chiều hôm ấm ngọt ngào...
Bây giờ
Cá bông lau chờ cho tan đá
Cũng giá, me, rau om, ớt, cà
Canh chua không ngọt tình quê mẹ
Gạo nanh chồn - buồn nhớ xót xa...
Nhớ cơm tù
Cũng gọi giờ cơm, biết gọi sao
Bo bo mì bắp đắng lòng nhau
Gánh gồng lao động như trâu ngựa
Tới bữa ăn - đói nhục lệ trào...!
Đói
Không biết làm sao mà giảng nghĩa
Đói suốt ngày đêm - đói suốt năm
Da bọc xương - chân đi xà lĩa
Đêm nằm mơ thấy miệng đang ăn
Lạnh
Bây giờ đất lạ đông băng giá
Không thấy rét lòng như thuở xưa
Trời Hà Tây mùa đông kéo cá
Da bọc xương - sẩm tím gió đùa!!
Thy Lan Thảo
*
Làm Sao Quên
Nơi em sống
quê hương người rực rỡ
Cõi thần tiên
hạ giới những phồn hoa
Chẳng phân chia
nòi giống những màu da
Cùng chung sức
góp bàn tay phục vụ
Ngày vẫn ngày
trong nhung lụa phiêu du
Trong tê tái
Trong ngậm ngùi nhung nhớ
vẫn xót xa
Trong tận cùng nỗi nhớ
Những đêm mưa
ngày nắng cuœa quê xưa
Quên làm sao
yêu dấu mái trường xưa
Bao êm ái caœ một thời thơ dại
Quên làm sao
quê hương mình quằn quại
những cha anh hấp hối
Những tù lao
Những mẹ già
cô quaœ yếu đau
Những em nhoœ bơ vơ
từng miếng sống.
Vân Lam
*
Kể Từ Khi Ấy
Từ khi mới chớm tình yêu
Là em ấp uœ thật nhiều mộng mơ
Lắm lúc đến độ dại khờ
Khắc anh trong trí, phụng thờ trong tim
Từ khi đời hết lặng chìm
Là em xao động như chim giữa trời
Để tìm, để kiếm mọi nơi
Bên anh thoœ theœ đầy vơi nỗi lòng
Từ khi biết nhớ biết mong
Là em cứ đợi cứ trông mỗi chiều
Chạnh lòng những buổi cô liêu
Cứ lo cứ sợ đuœ điều trái ngang
Từ khi rung động tâm can
Là thích chưng diện điểm trang mỗi ngày
Ít nhiều cũng thoaœng hương bay
Cũng làm anh dịu, anh ngây ngất hồn
Từ khi se lạnh hoàng hôn
Là em khép đóng khuê môn nguyện cầu
Xin tình hai đứa bền lâu
Trọn đời ý hợp tâm đầu caœm thông
Từ khi tính chuyện vợ chồng
Nghĩa là cá chậu chim lồng với ai
Thường hay trăn trơœ đêm dài
Thao thức suy nghĩ tương lai đời mình
Từ khi vướng bận nợ tình
Thì luôn nhắc nhơœ bóng hình người thương
Nghe như ấm cúng lạ thường
Muốn gưœi thân phận để nương náu đời
Thế là ván đóng thuyền rồi
Trong ấy chôn chặt hai người yêu nhau.
Phạm Tình Thơ
*
Vạn Cổ Sầu
Xin tặng anh Phạm Quang Ngọc
Thơ anh
Buồn thê thiết
Như nỗi hờn
Vong quốc lũ Hời xưa
Biết làm sao"
Để nói cho vừa
Tôi khắc khoaœi
Thương đau, chới với
Lội trong thơ
Sao buồn vời vợi
Còn tha thiết nỗi niềm
Da ngựa bọc thây.
Khánh Hoà