Hôm nay,  

Thơ Thơ

21/08/200600:00:00(Xem: 2010)

Tháng Bảy Báo Ân

Hàng năm ngày lễ Vu Lan
Con nơi đất khách lòng man mác buồn
Đôi dòng lệ vẫn trào tuôn
Mỗi khi nhớ Mẹ tâm hồn xót xa
Ngày con cất bước ly gia
Là ngày vĩnh biệt Mẹ già từ đây
Mẹ ơi ! Con nhớ ngày này
Đàn con của Mẹ đọa đày lao lung
Tháng tư cảm thán não lòng
Tháng tư con Mẹ xuôi dòng Đại Dương
Lạc loài trôi nổi bốn phương
Nửa chôn đáy biển nửa vương cõi trần
Tháng bảy Vu Lan báo ân
Trước ngôi Tam Bảo con dâng nguyện cầu
Cầu xin chư Phật nhiệm mầu
Hào quang tiếp dẫn linh hồn trầm luân
Con nay xin giữ Tứ Ân
Nguyện cầu Tông Tổ siêu thăng cửu huyền
Ơn Cha nghĩa Mẹ hiện tiền
Làm con chữ Hiếu mối giềng đạo Con:
“Còn Cha còn Mẹ thì hơn (1)
Không Cha không Mẹ như đờn đứt giây
Đờn đứt giây còn xoay còn nối
Cha Mẹ mất rồi con phải mồ côi
Cây khô đâu dễ mọc chồi
Mẹ già đâu dễ sống đời với con
"Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”.

Trần Bửu Hạnh (Mùa Vu Lan 2006)

(1) Các câu ca dao miền Nam với điệu hò ru con

*

Ríu Rít Chim Ca

Gửi bé Cẩm Tơ

Ơi con chim bé nhỏ
Ríu rít mỗi buổi chiều
Tan ca trời nắng đỏ
Nhà yên vắng quạnh hiu!

Chim ríu ra ríu rít
Nhảy chuyền vui trong lồng
Ta nhìn chim yêu thích
Trời vẫn rộng mênh mông

Ta vẫn thường quên lãng
Ngày tháng mặc kệ đời
Năm giờ xe nổ máy
Mười năm lặng lờ trôi

Năm giờ chiều về lại
Trống vắng cảnh nhà yên
Hai con phòng cửa đóng
Chó chim đùa lãng quên!

Ơi con chim bé nhỏ
Líu lo nói những gì
Ta ngồi trên ghế thở
Buồn nhớ tuổi xuân thì…

Đã qua rồi ngày tháng
Mơ mộng tuổi đôi mươi
Thương một thời chinh chiến
Thân tù tội …ddổi đời

Tóc trắng màu thương nhớ
Con bé bỏng thơ ngây
Đường tự do ta bước
Tuổi chồng chất quá đầy…

Ơi con chim bé nhỏ
Ríu rít hót trong lồng
Đất người không kịp thở
Giờ nào để thương mong!

Tiếng chim kêu ríu rít
Chút vui nắng chiều tà

Thy Lan Thảo

*

Em Không Thể Nào Quên

Anh của em,
Thời gian qua rồi không ai níu được,
Dẫu Trời Đông - Trời Tây ngăn cách muôn trùng,
Chưa hết đâu: Xa mặt cách lòng,
Nhưng....
Anh có hiểu tình trong giây phút ấy"
Một chút ngây thơ,
Một phần vụng dại,
Đã khắc vào lòng em hai chữ thiên thu,
Chiều nay,
Đi dọc bờ sông Potomac
Nhìn lá đỏ, cam, vàng chen lẫn vào nhau.
Bóng anh loáng thoáng với nụ cười nửa miệng,
Anh yêu thương,
Đã biết cuộc đời đâu có gì vĩnh viễn,
Sao lòng em đau,
Đầu em muốn nổ tung,
Em không thể nào quên... cho đến hơi thở cuối cùng.
Em đi ngược bờ sông,
Chỗ có con dốc cao và đứng đó,
Em muốn hét thật to,
Muốn gọi tên anh trăm nghìn lần theo từng nhịp thở
Anh ơi,
Thời gian trôi. Hờ hững trôi...
Những tưởng được sống bên nhau trọn cuộc đời.
Xa! Xa! Xa!...và anh xa biền biệt.
Anh của em,
Em không thể nào quên. Anh có biết"
Vâng! Anh yêu! Em nào đã quên đâu!

Hoàng Yến

*

Tình Ta...

Sáng nay lạ, lòng anh buồn nặng trĩu
Nắng bên đường, cũng trống vắng đìu hiu
Chỉ tại em, lòng tôi nhớ thật nhiều
Hay tôi đã yêu em từ dạo ấy"

Dẫu biết rằng tình ta giờ ngang trái
Để tỏ tình bằng tất cả con tim
Hay ta sẽ ... vùi chôn cả nỗi niềm
Đem tâm sự tỏ bày lên trang giấy"

Người vô tình nên chẳng bao giờ thấy
Trái tim buồn đang giăng kín hồn anh
Chỉ mong sao dù một phút cũng đành
Cho tôi nói: "Yêu em và mãi mãi"

Nếu hỏi sao: "anh yêu nhiều thế đấy"
"Anh mỉm cười đổ lỗi: "tại nơi em"
Có lẽ yêu, lòng hoài mãi chưa quên
Niềm vô vọng khi tình vui không trọn

Còn không em cơn mưa chiều gió lộng
Kỷ niệm nào chôn chặt cuộc tình ta
Dòng thời gian theo ngày tháng nhạt nhòa
Tình tan vỡ, tim lòng đau thắt đoạn...

Nguyễn Vạn Thắng

*

Đón Bước Quân Vương

Vầng trăng mười sáu xinh, tròn quá
Em đợi chàng đây, hỡi Quốc Vương!
Cung nữ đêm nay nơi Nguyệt Điện
Hân hoan vũ tấu khúc Nghê Thường

Hãy cao lên nữa, này cung điệu
Cho lắng lòng ta thuở bão bùng
Cho nụ hoa đời nao nức trổ
Cho hồn lăn lóc chốn mê cung...
Rót thêm mỹ tửu vào ly ngọc!
Ta uống cho say giấc mộng vàng
Cung nữ! Hát lên lời diễm tuyệt
Cho lòng ngây ngất thuở hồng hoang

Đào tiên hái xuống, mau đem lại
Đũa bạc dâng lên. Trổi phím ngà!
Ta đợi Quân Vương cùng dự tiệc
Rộn ràng lên nữa, khúc hoan ca!

Quân Vương ta hỡi, xin nghinh tiếp
Trống nổi lên mau, đón bước chàng
Xin hãy bình thân nơi điện ngọc
Đài tim em đấy, cứ đăng quang!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Khó

“Dò sông dò biển dễ dò
Mấy ai lấy thước mà đo lòng người” *
Chín người mười ý ai ơi
Ráng tìm cho được nụ cười khó ghê

Giả

“Giả đò mua khế bán chanh
Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn” *
Thăm anh lại thấy khác thường
Thì ra anh đã có nàng khác thương

Ví Dầu

“Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi” *
Khó đi thì kiếm đường về
Tại sao lặn lội nhiêu khê làm gì"

Cha

“Công cha như núi Thái Sơn” *
Nhưng con đối lại thua hòn Vọng Phu

Mẹ

“Thương con mẹ chẳng có chi
Cho nên mẹ phải bù chì cho con” *
Tới giờ con vẫn giận hờn
Bù chì không đủ tốt hơn bù tiền

Cung Đỉnh

* Ca dao

*

Bài Thơ Tháng Tám

Tháng Tám đã về trước ngõ
Nắng trưa thơ thẩn hiên nhà
Lâng lâng nỗi buồn mùa hạ
Chợt nhớ một thời đã qua

Một thuở ngày hè êm ả
Có người đếm bước vu vơ
Trưa về nghiêng nghiêng nắng đổ
Dừng bên trường cũ ngẩn ngơ

Tháng Tám đã về trước ngõ
Mưa rơi lất phất bên thềm
Chợt nhớ một khung trời nhỏ
Một dòng sông trắng trôi êm

Một thuở hạ về phượng đỏ
Rộn ràng dáng nhỏ sang sông
Để lại bên nầy Bến Cỏ
Một người đứng ngẩn ngơ trông

Tháng Tám đã về trước ngõ
Đôi chim thơ thẩn giậu thưa
Tần ngần ngó qua song cửa
Ô hay, nhớ quá hạ xưa !

Bỗng dưng nghe lòng nức nở
Xôn xao ray rứt bồn chồn
Nhớ quá trường xưa lớp cũ
Hạ nầy ai nhớ mình không"

Bạch-Loan

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Lời Tình Cho Sông Núi

Thương mến gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam tôi.

Anh như chú bướm
Em đóa hoa lan
Xuân hồng hoa bướm hân hoan
Mượt mà tuổi ngọc ngày vàng mộng xanh.
Anh, trai sông Hậu
Em, gái Hà Thành
Vì em mắt biếc mày thanh
Một lần diện kiến mà thành vấn vương.
Em nơi phố thị
Anh trấn biên cương
Xa nhau anh nhớ, em thương
Lòng chung nguyện ước quê hương hòa bình.
Một Thu pháo đỏ
Em mặc áo tình
Vui ghê, đám cưới chúng mình
Em thành vợ lính bộ binh kiêu hùng.
Em, người chinh phụ
Anh, lính bốn vùng
Anh đi giữ núi gìn sông
Việc nhà gánh vác thay chồng, cậy em!
Nhưng rồi cuối Tháng Tư Đen
Non sông bức tử ba miền đau thương
Súng sao bẻ giữa chiến trường"""
Người sao khóc giữa quê hương thanh bình"""
Em thành vợ "Ngụy"
Anh kẻ hàng binh
Đã toan được chết cho vinh
Xót em với nước điêu linh vì thù!!!
Mỗi năm bốn chuyến
Được lệnh thăm tù
Chắt chiu em góp từng xu
Nuôi con em lại nuôi tù, thủy chung!
Em nơi thủy tận
Anh chốn sơn cùng
Lòng đau một mối hận chung
Nhà tan nước mất, não nùng, xót xa
Con thơ thương vắng tình cha
Sâm Thương chia biệt, sơn hà ngửa nghiêng!
Quê hương thống khổ
Dân tộc ưu phiền
Tà quyền tàn ác đảo điên
Xô dân vào cảnh trường thiên hận sầu!
Kẻ phơi xương đầu núi


Người vùi xác biển sâu
Tàn hung chấn động địa cầu
Tệ đoan xã hội nát nhầu sử xanh.
Gái mười hai làm điếm
Trai mười một gian manh
Giết người, trộm cướp hoành hành
Bạo quyền tham nhũng từ thành đến quê.
Đảng thừa bạc tỉ
Dân thiếu trăm bề
Mặc dân đói khổ ê chề
Đem tiền đảng đốt mua về đêm vui.
Đây lời sông núi
Giục giã muôn người
Xin mau đem ánh mặt trời
Xua ngày tăm tối, xua đời thương đau.
Sáng lên hỡi lửa nhiệm màu
Mà đưa dân Việt qua cầu oan khiên.
Để chàng bướm mộng
Để đóa hoa hiền
Để nòi để giống Rồng Tiên
Vui ngày quang phục, ba miền tự do!

Ngô Minh Hằng

*

Đổi Chiều

Mồm thì chống cộng hót hô hô
Mà vẫn lòn trôn cháu "bác Hồ"
Thậm thụt chui về nghe chỉ thị
Hân hoan trở lại tịt nhi nhô
Phải chăng đã được ban ơn phước"
Nên mới tuân hành đậy nắp bô"
Gớm nhỉ! Mới đi về mấy chuyến
Mà giờ ngoan ngoãn tựa con… tô!!!

Trần Ngân Tiêu

*

Chống Cộng Hóa Chạy Hiệu

Chống Cộng như ngươi tựa đá bèo
Mồm thì toang toác cái vòi teo
Đảng đưa lời hứa cho nhà đất (*)
Ngươi đổi lương tâm hoá lộn lèo
Bỗng chốc biến ra thằng chạy hiệu!
Bao giờ đổi kiếp thứ bò heo"!
Vẫn còn nhăng nhít nhi nhô nhắng
Nhìn thấy, người ta chỉ muốn… đèo!

Trần Ngân Tiêu

(*) Ngày nào ngươi "say sưa chống cộng", nay được VC "dụ khị" trả lại nhà đất cả vốn lẫn lời, ngươi thành kẻ chạy hiệu cho VC, tối ngày vác chuyện VC trả nhà đất đi "dụ khị" người khác...

*

Chống Thật Hay Chống Cuội"

Chân / Giả đời nay thật khó lường!
Người thì ghét bỏ; kẻ thì thương
Thương thì ca tụng, khen nhân nghĩa
Ghét ắt phê bình, bảo bất lương!
Cộng Sản gian ngoan và xảo trá
Phe ta thận trọng kẻo tai ương!
Cò mồi đối kháng này lương Đảng!
Chiến sĩ Quốc Doanh nọ xuất dương!

Hồ Công Tâm

*

Họa: Hãy Suy Nghĩ Bằng Đầu

Giả / Chân quả thật khó mà lường
Nên phải nghĩ suy kẻo lụy thương
Bất cẩn một ly, phù ác tặc!
Nghi ngờ quá đáng, tội hiền lương!
Có nghi, nhưng chớ thành Tào Tháo
Dầu sợ, cũng đừng hóa ễnh ương
Hãy sống một đời cho đáng sống
Bóng câu đang đuổi bóng tà dương

Xà Beng

*

Quê Hương Chốn Nào

Dạo:

Thân tàn vượt biển, ai người nhớ,
Áo gấm về làng, lắm kẻ quên.

Ca Dao Đắng:

Tay thưa vuốt ánh đèn chong,
Phòng khuya con sóng biển Đông lạ giường.
Câu ca dao mất quê hương,
Đường mây vất vưởng, lối sương vật vờ

Ngậm ngùi nhớ khoảnh vườn mơ,
Hoa tình thỏ thẻ, bướm thơ thì thào.
Nắng đùa tuổi mộng lao xao,
Buồn len mắt tím, phượng chao bước hồng.
Ca dao giấc mộng đương nồng,
Giặc phương Bắc đã xua giông bão về.
Qua cơn binh lửa não nề,
Gông cùm Đỏ khép, trời quê tan tành.
Rừng sâu ngập máu dân lành,
Con thuyền bỏ xứ bập bềnh biển khơi.
Ra đi son sắt một lời,
Cắn răng thề quyết thoát nơi ngục tù.
Than ôi số kiếp phù du,
Bến bờ vô định, thiên thu gọi sầu.
Chăm chăm nỗi chết trên đầu,
Phút giây định mệnh, đáy sâu dựng mồ.
Đảo hoang xương trắng loã lồ,
Đêm đêm trăng vẽ bóng khô lâu buồn.
Trăm năm suối hận còn tuôn,
Máu hồng vẫn chảy đắng nguồn biển Đông.

Sương khuya thấm mớ bòng bong,
Câu ca dao đắng bên song nghẹn ngào .
Thương người một kiếp lao đao,
Xác thân viễn xứ hư hao cuối đường.
Mịt mù khói sóng trùng dương,
Đất xưa còn đó, quê hương chốn nào"

Trần Văn Lương

*

Thế sự

Trong uất nghẹn, vang tiếng gào dân chủ
Máu lệ nhòa, mờ khắp cả không gian
Non sông ơi, bao khắc khoải điêu tàn
Nơi hải ngoại, đám hoạt đầu múa rối

Nhìn Quê Hương, những linh hồn vô tọi
Đang đọa đầy trong bóng tối âm u
Ôi tiếng kêu, nơi ngưỡng cửa ngục tù
Hòa xiềng xích kéo lê đời nô lệ

Trách tạo hóa lỡ sinh loài cẩu trệ
Gieo tai ương, thống khổ xuống dân lành
Khắp quê hương tang tóc, ngập mùi tanh
Đời héo hắt, như mùa khô, nắng cháy

Tiếc bao kẻ hững hờ, vờ không thấy
Miếng đỉnh chung, thối rữa cả tâm hồn
Sống ươn hèn, uốn khúc, nhục nào hơn
Trò tung hứng, Vẹm "nối vòng tay lớn"

Ôi ! đáng tiếc những tâm hồn lợn cợn
Bởi vì đâu, móc ngoặc lũ tội đồ
Sắc nhạt nhòa, hoài cố gắng điểm tô
Chai, mốc quá, phấn son đành vô dụng.

Phạm Thanh Phương

*

Như Bầy Ngựa Ngoan

Trồng cây cần có thời gian
Trồng người từ lúc khăn quàng "đỏ xanh"
Nghị Quyết 36 hình thành
Đưa ra hải ngoại tung hoành dọc ngang
Thời cơ, tiếp cận chỉ đàng
"Nối Vòng Tay Lớn" bàng hoàng xót xa!
Tháng tư giặc chiếm quê Cha
Bài ca cướp nước còn xa lạ gì
Con ơi! Đừng quá thơ ngây
Sa vào quỷ kế như bầy ngựa ngoan
Công Cha nghĩa Mẹ cưu mang
Thế hệ con phải sẵn sàng dấn thân
Vạch trần kế hoạch Marathon
Đưa ra hải ngoại tiếm danh cộng đồng
Bày trò chạy bộ vòng vòng
Từ Âu sang Mỹ lan dần Úc Châu
Đấu tranh theo kiểu cơ cầu
Con sâu có thể làm rầu nồi canh
Dân chủ không phải cầu xin
Ba mươi năm đủ dân mình chua cay
Cộng Đồng Hải Ngoại ra tay
Đập tan bè lũ tay sai Cộng thù.

Trần Bửu Hạnh

*

Ô Danh

Đau lòng vì lũ cộng quân
Một phường bán nước, buôn dân đê hèn
Non sông gấm vóc Tổ Tiên
Ngày nay bị chúng cắt đem dâng người!
Đây là nỗi nhục muôn đời
Gây nên do một lũ người vong nô!
Từ khi lập quốc tới giờ
Chưa bao giờ chịu nhuốc nhơ cảnh này!
Tổ Tiên ra sức dựng xây
Giang san nay mất vào tay kẻ thù
Chỉ vì một lũ đần ngu
Nỡ đem đất nước cơ đồ ông cha
Hiến dâng cho nước Trung Hoa!
Khiến cho dân Việt xót xa hận sầu!
Xưa nay biên giới VIệt Tầu
Nam Quan là đất phần đầu nước Nam
Trải qua tên bốn ngàn năm
Bao đời bảo vệ giang san vẹn toàn
Cõi bờ riêng biệt, hiên ngang
Việt Nam muôn thuở vẻ vang, hùng cường
Từ thời quốc tổ: HÙNG VƯƠNG
Vua Nam ngự trị Nam phương rõ ràng (*)
Không hề khiếp sợ ngoại bang
Hận thay Việt cộng nay làm ô danh!

NBT

(*) Thơ Lý Thường Kiệt: Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Núi

Người đứng đó, cao to giữa loài cây cỏ
Song ngàn vạn mối lo ngày đêm chập chờn chực đó
Chắc người hiểu rõ
Bao kẻ thèm đặt chân lên đỉnh đầu người
Người nhô lên trong những cơn động đất nhất thời
Thì rồi cũng có thể nhất thời
Người chìm chôn trong những cơn đất động
Hỡi núi cao lồng lồng!
Chót vót song chon von và không lớn rộng
Quanh quẩn bên người toàn lũ phù vân
Người càng cao càng tê lóa tâm thần
Vận mạng của người nguy mất!
Người quên cả dưới chân người là đất
Năm tháng nặng đè, đất sụt, đứng vào đâu"
Người có chiều cao, mà chẳng có chiều sâu
Lòng dạ của Người tối tăm biết mấy!
Tục ngữ đo người không quá ba thân cây
Ôi chỉ những kẻ khờ ngây
Mới khiếp hãi coi người là vĩ đại
Văn minh càng cao, người càng thấp đi thảm hại
Trên đầu người bao kẻ đã bay qua
Hang vực người bao kẻ đã xông pha
Còn ta
Ta chỉ nhìn qua và lắc đầu buồn bã
Ta biết người chỉ là chất đá
Giá trị không bằng con cá lá rau
Người ì ra, không xấu hổ với đàn sau
Nặng chịch, thù lù, thô lỗ
Cao mà chẳng chút thanh cao
Nói gì lớn lao đức độ
Những con người của thời đại cung trăng
Diệu kỳ đồ sộ
Nếu người cản trở đường đi
Sẽ đục thủng ruột người hoặc san bỏ người đi
Bằng mọi cách!
Hỡi núi!
Biết bao kẻ trong bọn người thét ra lửa
Một thời hổng hách
Đã lần lượt từ lâu lạnh ngắt tàn tro
Thế giới này không thể để cho
Một lũ các người nhấp nhô hỗn độn
Trong tương lai các người sẽ không còn là nơi chốn
Cho các loài độc xà và ác thú nghênh ngang
Trái đất rồi đây chỉ có những ngai vàng
Cho những kẻ nhô lên từ Trái Tim vĩ đại!

(1973)

Đất Này

Đất này chẳng có niềm vui
Ngày quệt mồ hôi, đêm chùi lệ ướt
Trại lính, trại tù, người đi không ngớt
Người về thưa thớt dăm ba
Trẻ con đói xanh như tàu lá
Cày bừa phụ nữ đảm đang
Chốn thôn trang vắng bóng trai làng
Giấy báo tử rơi đầy mái rạ
Buồn tất cả
Chỉ cái loa là vui!

(1965)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.