Một ông lão làm ruộng, có bốn người con trai. Một hôm, ông gọi cả bốn người lại trước một cái bàn, trên để một bó đũa và một túi bạc. Ông bảo:
"Hễ đứa nào bẻ gãy được bó đũa này, thì ta cho túi bạc."
Bốn người con, mỗi người thử một lượt, không ai bẻ được. Ông già bèn cởi bó đũa ra, bẻ từng chiếc một, thì bẻ gãy như chơi. Các con nói rằng:
"Nếu bẻ từng cái một thì chẳng khó gì."
Người cha bảo rằng:
"Này các con, như thế thì các con biết rằng: Muốn có sức mạnh thì phải hợp quần. Khi ta chết rồi, thì các con phải nhớ đến chuyện bó đũa này. Các con phải thương yêu nhau, đùm bọc lấy nhau, thì mới đủ thế lực mà đối với người ngoài."
(Trích Quốc Văn
Giáo Khoa Thư của
Trần Trọng Kim,
Nguyễn Văn Ngọc).
Gửi ý kiến của bạn