Hôm nay,  

Thơ

28/07/200300:00:00(Xem: 4994)
THƠ THƠ

THÙY DZUNG PHỤ TRÁCH

Tà Dương Trên Đất Khách

Tà dương đã ngaœ lâu rồi
Phố phường cưœa đóng, bóng người vắng tanh
Chân trời chiếc nhạn lướt nhanh
Về đâu hỡi cánh chim xanh lạc loài"
Làm thân lưu lạc xứ người
Cố hương khuất neœo một trời đại dương
Nhớ thương thao thức canh trường
Đèn soi mái tóc pha sương bạc màu
Vẳng nghe quốc gọi từ đâu"
Càng thêm quặn thắt mối sầu nhớ quê.

Đan Phụng
Úc châu một tối mùa đông 2003

*

Đoá Hồng Dâng Mẹ

Mẹ ơi, đây một đóa hồng
Con dâng lên mẹ ghi công sinh thành
Ghi đêm thức đủ năm canh
Khi con trở gió ươn mình không vui
Ghi ngày miếng ngọt miếng bùi
Nhường cho con để con tươi tuổi hồng
Quản chi tháng Hạ ngày Đông
Thương con mẹ biết bao công vun bồi
Lớn khôn, con đã nên người
Mong manh, mẹ, nắng cuối trời, hoàng hôn
Cầu xin mẹ khoẻ vui luôn
Cho con muôn một ghi ơn, báo đền
Yêu thương săn sóc mẹ hiền
Mong cao tuổi hạc, mong thêm nụ cười
Con cầu xin lượng đất trời
Ban ơn cho mẹ như lời con mong
Lòng con, một đóa hoa hồng
Xin dâng lên mẹ nhớ công sinh thành

Ngô Minh Hằng

*

Chiếc Lá Khô Bay Với Bóng Chiều

Chiếc lá
khô,
với bóng chiều
tình ta, trĩu nặng,
đìu hiu một đời.

Biển
xanh
thắm thiết gọi mời
hồn tôi,
lặng lẽ,
một đời viễn du.

Em
về,
tôi, một mùa thu
chiếc lá
khô
bay
mịt mù đời nhau.

Chiều nay nhớ mãi
ngàn sau
như mây, với gió,
bay vào hư không.

Sông ơi, xanh nhé một dòng
tình tôi,
với lá,
một lòng buồn tênh.

Lê Nguyên Tịnh
Altona Beach - 14/7/2003

*

Cơn Gió Lạ

Người hiện đến như một cơn gió lạ
Cơn gió mùa Xuân mang những tình cờ
Trong một thoáng, cõi đời vui vẻ quá
Ta nhìn ta, xao xuyến tự bao giờ ...

Như một buổi Xuân về trên lá biếc
Nắng Xuân hồng đỏ thắm má nàng Thơ
Không gian mới, say nồng hương sắc mới
Ta quên đời, lòng bỗng chợt như mơ

Ta ngồi đây, hồn lắng nghe lời gió
Rất êm đềm như những bản tình ca
Ta chợt thấy dường như mình sống lại
Thuở trăng vàng gió thắm ngát hương hoa!

Trời mông mênh hay bầu trời vẫn hẹp"
Ngày rất dài, dù một thoáng trăm năm
Gió hỡi gió có cùng ta trọn kiếp
Hay về ngàn không một chút băn khoăn"

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Thì Thầm Giọng Mật

Mến tặng H. người có giọng nói ngọt ngào như mật

Đâu đây giọng mật lao xao
Ta như Lưu Nguyễn lạc vào Thiên Thai
Tươœng người xưa, giọng vãng lai
Giấc mơ đuổi bắt một loài hòa âm
Đâu đây giọng mật thì thầm
Giao hoàn tình nợ vay lầm ngày xưa"
Hay lời tạ tội hững hờ"
Hoặc ve vuốt những đơn côi cuối đời"
Dù gì, giọng nói, tiếng cười
Vẫn là kyœ niệm tuyệt vời khó quên.

Lưu Thái Dzo (US)

*

Đêm Rừng Tràm

Để tươœng nhớ Danh Ky, người đã nằm lại trại caœi tạo Thứ Baœy Kinh Làng, U Minh Thượng.

Rừng tràm đêm tối lo âu
Thân thằng caœi tạo nỗi sầu riêng mang
Ngày ta tức tươœi đầu hàng
Mười ngày đi họp thênh thang vào tròng
Vợ con nước mắt lưng tròng
Tháng ngày mòn moœi người không trơœ về
Rừng tràm chướng khí u mê
Muỗi mòng, đỉa vắt bốn bề sậy chanh
Thân tù áo rách mong manh
Chỉ tiêu lao động bắt hành tháng năm
Còn thêm quaœn giáo hờn căm
Chực chờ hành hạ tối tăm mặt mày
Còn đâu thân xác hình hài
Chiến binh bại trận tù đày cùm gông
Làm gì có dịp ơœ không
Đốt tràm đào đất, vét lòng kinh sâu
Phát hoang đốn sậy cao đầu
Phèn chua nước mặn giãi dầu nắng mưa
Quê nghèo nhà dột cột thưa
Nồi cơm khoai độn còn chưa no lòng
Tù binh bạn với muỗi mòng
Những giờ kiểm thaœo nỗi lòng ngụy quân
Sáng thì bốc c... rồi khuân
Bón phân cho đám caœi xanh coi tù
Rừng tràm một cõi âm u
Chết thì vùi vội thiên thu không mồ
Tù binh da thịt thay đồ
Sơn lam, chướng khí rợ Hồ vây quanh
Đói cơm, sốt rét, nước chanh
Phèn ăn thúi thịt bệnh hành khổ đau
Rừng tràm, lác, sậy, coœ lau
Đêm nằm nhớ vợ, má đào còn không"
Hay người đổi dạ thay lòng
Theo thằng cán ngố con trông bằng thừa
Rừng tràm mùa nắng mùa mưa
Đêm âm u vắng nghe thưa tiếng đàn
Mẹ già ôm nỗi buồn mang
Mắt tuôn giòng lệ hai hàng nhớ anh
Thân trai xong nợ cũng đành
Chỉ thương cho mẹ đi canh con mình
Xác thân vùi vội đất xình
Đau lòng cho keœ chiến chinh một thời
Rừng tràm đêm tối ma trơi
Thương người chiến bại một đời mà đau
Ơn người đã đổ máu đào...

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Mơ Về Lối Cũ

À nhỡ người không có ơœ nhà
Đà sương chiều thoáng phuœ đường xa
Sau mành ẩn hiện xanh màu áo
Say maœnh tình quê anh mãi là
Xa màu áo ấy sao mà nhớ
Caœ xanh thaœm coœ caœnh xa mà
Sao ứa lệ nhòa xưa áo trận"
Coœ nguœ đêm dài cũ ngõ ta.

Trương Minh Hòa

*

Mưa Đông...

Mưa khuya xuống thấp trời đông
Mây che vạt xám buồn mênh mông buồn
Sao đêm rụng giữa ngàn sương
Còn trong chứng tích dị thường sớm mai
Đôi tay đối chất hình hài
Nưœa mê moœi mệt - nưœa vài hư không
Ngon môi, rờn rợn tơ hồng
Vô bờ - thuyền đã chập chùng xa trông
Mưa khuya nỗi nhớ lạ lùng
Khúc quanh đời đã bao lần khúc quanh
Hành trang những chuyến dạ hành
Đêm tan cát suối, ngày ghềnh thác reo
Chồn chân nặng bước lưng đèo
Lặng nhìn thân xác rong rêu tội tình
Tha phương cánh vạc buồn tênh
Ngùi trông sông nước lênh đênh bọt bèo

Thy2000

*

Sự Thật Muôn Đời

Trích trong thi tập “Vạn Hữu Trường Ca”

Nhìn dấu vết biết bao nuối tiếc
Lối ngựa xe biền biệt mà đau
Nhìn trông nước chaœy qua cầu
Nước đi đi mãi sông sâu sâu mờ
Nước ái ngại chần chờ ngoái lại
Sông thì thầm có phaœi thế không
Ô hay nước nước sông sông!
Sông không có nước, nước sông còn gì"
Sông đã có cớ chi nhớ nước
Nước đã hòa một thể cùng sông
Sông sông nước nước một dòng
Sông đừng hoœi nước xuôi dòng nghe sông!
Sông với nước đã đồng chân thể
Mỗi hợp tan câu nệ mà chi!
Lững lờ nước mãi trôi đi
Sông nhìn cúi mặt mỗi thì hợp tan
Nước vẫn thế miên man đi mãi
Mọi bóng hình sắc thái không pha
Đầu nguồn nước cũng la đà
Cuối sông nước cũng chưa xa đâu là
Khi nóng lạnh phong ba bão táp
Lúc lặng yên rào rạt mộng mơ
Lượn quanh uốn khúc nên thơ
Nước sông quyện lấy đôi bờ nước sông
Nước biến thể bềnh bồng thế kyœ
Xuyên tận cùng ý vị thanh cao
Thác ghềnh, đồi núi cũng vào
Thấm sâu lòng đất có nào ngại chi
Mang nguồn mạch cũng vì sự sống
Cho mọi loài tận dụng hôm mai
Ngàn xưa nước cũng miệt mài
Ngàn sau nước cũng chưa phai sắc màu
Xuôi về tận biển sâu sâu mãi
Bay lên ngàn đối đãi thành mây
Bồng bềnh trôi nổi tháng ngày
Dù cho nam bắc đông tây chẳng sờn
Khi nhân thế moœi mòn nắng hạn
Mây trên ngàn duyên dáng làm mưa
Rơi từng hạt nhoœ lưa thưa
Đến khi cạn hết cho vừa nhân gian
Nước là mây trên ngàn tụ hội
Bay khắp cùng thấu cõi trời xanh
Đón từng sợi nắng long lanh
Bay trên đồng nội ngọn ngành coœ cây
Đạp thời gian rày đây mai đó
Cỡi không gian đã có từ xưa
Tan thời mây hóa thành mưa
Vóc hình cuœa nước nguyên sơ chẳng mòn
Tưới lên tận đầu non góc biển
Xuôi về nguồn bến cũ sông xưa
Sông sâu sâu mấy cũng vừa
Núi cao cao mấy cũng vừa núi non
Nước maœi miết bào mòn soœi đá
Nối tình dài biển caœ sông sâu
Nương theo bèo bọt gối đầu
Nằm trên sóng bạc bắc cầu nước sông
Sương thấm lạnh pha hồng đổi tía
Nắng kề vai ngắm nghía nước sông
Nước vui reo khúc giữa dòng
Sông mừng trổi nhạc theo dòng nước trôi
Sông với nước chung đôi một bóng
Nước với sông một bóng chung đôi
Trăm năm cũng chỉ một đời
Nghìn năm cũng chỉ một lời nước sông.

Mặc Giang

*

Bạn

Bạn còn hay mất bao nhiêu
Ai lên như gió ai nghèo xác xơ
Bấm tay đếm chuyện xa mờ
Buồn đau lấp kín tâm tư nhạt nhòa
Bạn còn tươœng nhớ đến ta
Ta luôn nhớ bạn nhớ nhà khôn nguôi
Tâm tư trĩu nặng bồi hồi
Tình người bay bổng giữa trời bao la
Bạn dù chẳng nhớ đến ta
Ta luôn nhớ bạn nhớ nhà liên miên

Cung Đỉnh


THƠ THẨN MÀ CHƠI

CÔ GIA PHỤ TRÁCH

“Mặc Áo Giấy!”

Cô Gia tôi viết bài này để kính tặng anh T.L. Bankstown NSW, tác giaœ bài “Caœnh cáo ông X, ông Y, chị Z...” (SGT số 316 mục DĐĐG,tr.63) và anh Z-28 TVB - Bonnyrigg NSW, tác giaœ bài “Cần caœnh giác với ông X, bà Y, chị Z!...” . nói về việc một số “vị” đeo “mác phe ta” đã tham dự bữa tiệc (trong đó có món tiết canh) có mặt mụ Việt cộng Lê Phương Dung trong khoảng thời gian mụ này bàn giao chức vụ lãnh sự CS ơœ NSW (SGT số 318, mục DĐĐG, tr.63):

Vờ “theo” bụt mặc áo cà sa”,
Lấp lưœng như vầy khéo thiệt đa!
Ngoài mặt toœ ra người chính đính,
Trong tâm tiềm ẩn ý gian tà!
Cho nên lắm keœ lầm, tôn kính,
Bơœi thế nhiều người hố, ngợi ca!
Chẳng biết là “ai kia” có thẹn,
Việc mình “mặc áo giấy” không cà"

Cô Gia

*

“Nghị Viên Nghị Hòn” Sợ Trúng Miểng!

Quá ngạc nhiên vì biết Nghị Sang cũng boœ nước đi tÿ nạn để lánh Việt cộng độc tài tàn ác. thế mà gần đây trường kỹ thuật Box Hill treo cờ máu của bạo quyền “Vịt cộng”, nghị ta vẫn im hơi lặng tiếng, không hề tiếp tay can thiệp, trong khi CĐNVTD/VIC và đồng hương đang nỗ lực buộc trường này hạ cờ Vẹm, nên viết bài này...

Nghị gật thì thường hay ngậm miệng,
Vì thường hay mắc chứng... hen suyễn"
Cho nên khứa lũy mới im hơi,
Bơœi vậy xừ ta đành lặng tiếng"
Hoặc được “Vi xi” đã chuœ trương,
Hay do “Vịt cộng” đang điều khiển"
Cho nên Việt Lão nghĩ rằng y,
Sợ nếu dây vô thì trúng miểng.

Việt Lão - Victoria

*

Sưœa Thân

Nhân đọc “Học khôn rồi học ngu” mục “Hương Giáo đề thơ” (SGT số 316) cuœa ngài Hương Giáo mà caœm hứng có bài thơ về sự “Sưœa thân":

Tự cao tự đại ơœ đời này,
Là rước họa vào thân chẳng hay.
Cứ tươœng lắm tài nên hỉnh mặt,
Rồi cho quá gioœi cứ vung tay.
Nhìn ra trời đất vô cùng quá,
Ngó lại “cái ta” bé boœng thay.
Hãy cố phân minh điều phaœi, trái,
Sưœa thân từng phút và từng giây.

Thái Châu

*

Nhắn gưœi lão “Tô nì”

Trường kỹ thuật Box Hill treo cờ CSVN, ông Tony Kelly là “Giám đốc tiếp thị” không chịu hạ xuống, mặc dù CĐNVTD/Vic đã nhiều lần yêu cầu.

Vài lời nhắn gưœi lão “Tô nì”,
Cờ máu cộng nô treo đó chi"
Hoặc bơœi tiền tài làm lú lấp,
Hay vì lợi lộc hóa sân si!
Cộng đồng giaœi thích không ghi nhận,
Người Việt yêu cầu... chẳng thực thi.
Hãy biết lắng nghe đừng bướng bỉnh,
-Lá cờ vẹm đó, hạ ngay đi!

Dân Đen

*

“Ke Lì” Lươn Lẹo

Kính họa bài thơ “Cái mồm ngang cái miệng dọc” mục “Thơ thẩn mà chơi” (SGT số 317) cuœa Cô Gia đại gia viết về ông Tony Kelly, “Giám đốc tiếp thị” trường kỹ thuật BoxHill không chịu hạ cờ Việt cộng xuống, còn thốt bừa “Không muốn liên can gì đến chính trị":

Buồn cười cho cái gã “Kelì”,
Hành động treo cờ vẹm cuœa y.
Đuœ biết tuyên truyền giùm Việt Cộng,
Rõ ra cổ động giúp “Vi xi”,
Ham ăn đồ bẩn - khai ra phứt,
Thích bám thứ dơ - nói thiệt đi!
Bày đặt to mồm: Không chính trị,
Các ông đáng được vẹm... lì xì.

Thế Nhơn
*

Bọn Khỉ Làm Trò... Khỉ

Kính họa vận bài “Khỉ diễn trò... khỉ” của Cô Gia đại gia trong mục “Thơ thẩn mà chơi” trên SGT số 318:

“Khỉ cái” đâu mà quá xá đông,
Đang mần những chuyện “khỉ” ghê không!
Chỏng khu, chỏng đít, khoe hài đỏ,
Dạng háng, dang chân bụm váy hồng.
“Khỉ trẻ” thì như ngồi phải cọc,
“Khỉ già” lại cứ đảo lên tròng.
Nhăn mày, nhăn mặt mần trò... “khỉ”,
Tuột xuống, leo lên cả chục vòng.

Phó Thường Dân

*
Gửi Ông Thủ Tướng

Hai tuần trước, chiếc ghe “Hào Kiệt” chở 54 thuyền nhân VN đã vào được “Vùng di trú” Úc, gần đến cảng Port Headland. Theo luật, thuyền nhân phải được đưa về tÿ nạn trong đất liền ở Port Headland. Nhưng chính phủ Howard lại tống họ ra đảo Giáng Sinh, cách đất liền 1800km...
Trước đây vào tháng 8/01, TT Howard cũng đã mạnh tay với chiếc tàu dầu “Tampa” chở 438 thuyền nhân Trung Đông. Nhờ vụ “khai thác tâm lý” này mà lão đã được tái đắc cử. Lần này có phải ông định làm một phát “bổn cũ soạn lại” cho lần bầu cử tới"

Đem họ đi xa, chẳng để gần,
làm cho tiếp xúc khó trăm lần.
Đã gây tốn kém còn vi luật,
Hành xử khắt khe lại bất nhân.
Trước mượn Tampa nhằm kiếm phiếu,
Nay dùng Hào Kiệt định câu dân.
Người dân đã chán trò ma mãnh,
Bầu cử lần này ông liệu thân.

Trường Xuân Lão

*

Mồ Cha To Hơn Mả Tổ!

Trần Công, hội trưởng liên hội sinh viên sỹ quan Võ Khoa Thủ Đức, sau khi về Việt Nam thọ tang, trở ra hải ngoại đăng báo cám ơn đài truyền hình Đà Nẵng của Cộng Sản. Sự kiện này làm ta nhớ lại chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh chỉ vì lời trăn trối của cha là: khi chết được chôn cất ở quê là xã Phú Phong, thuộc tỉnh Mỹ Tho. Là vùng xôi đậu, nên Nguyễn Hữu Hạnh vì chữ hiếu mà cam tâm trở thành gián điệp cho VC, đền ơn CS lần cuối ngày 30.4.75. Xin nhớ rằng “Mả tổ còn thì mồ cha còn. Nước mất, Việt Cộng đào mả trả thù.

Ta gian ca Đảng hậu tang gia
Hưởng trội hồng ân hội trưởng nhà
Khai đèn hải ngoại khen đài vẹm
Hay hắn đổi lòng hăng hái ra
Trông cần cảnh báo Trần Công lính
Thức đủ hay mê, Thủ Đức là"
Ma chay nhờ đảng Mai cha mất
Tê chán cõi lòng tang chế a"

Trương Minh Hòa

*

Tu Ta Lon Xin...

Kính họa vận bài “Đứa Nam Man thắc mắc”, “mục thơ cù nèo của bác Nam Nam (SGT số 316):

Du học thành đạt “đã về” đâu"
Cộng Đồng chống cộng chuyện từ đầu...
“Hia né: Ghế sang ngồi êm đít!
Anh chuồn: Đôn tốt mát “Phao Câu”....
Thấy, giặc coi dân như súc vật
Rõ, quyœ xử người, giống bọ sâu.
Nếu, “đã về” rồi thật tâm nhé.
Cùng nhau chống Cộng toàn dân cầu.

Tu Ta Lon

*

Giúp Người Không Đáng

Những người đã bán linh hồn
Còn đâu liêm sỉ, thiện ngôn của người
Những người tiền nào cũng xơi
Biết đâu bờ Giác mà mời nhọc công
Tiền vào hỏi được mấy đồng
Mà ra nông nỗi, tự còng lấy thân"
Người về nước, người hại dân
Sao ai lại giúp ân cần thế kia"
Kẻ lầm lỗi, sao sẻ chia"
Trăm năm vết bẩn để bia với đời
Ý Nga

*

Tình Không Biên Giới I

Ai bảo ông già chẳng biết yêu"
Tám mươi niên kyœ hoœi cô Kiều.
Bà nhà bảo dứt ông nào ngán,
Con cháu khuyên thôi cụ cứ liều.
Đón tết trai già trao nhẫn cưới,
Nghênh xuân người đẹp lấy chàng xìu.
Tình không biên giới già hay trẻ,
Con lộ yêu đương há một chiều"

Thầy Chạy Sydney

*

Mảnh Cờ Hồng

Mỗi tháng em treo mảnh cờ hồng
Ngay hang Pắc Pó, "Đảng" mỏi mong
Bẩy mươi hai tiếng phù du đó
Chẳng biết u hồn "Bác" sướng không

Ấy vậy mà sao lắm kẻ mê
Ẩn tàng trong cái bả nhiêu khê
Nơi đây, trí thức "Xuân tóc đỏ" (*)
Chết mệt nên quên cả đường về

Nhập nhằng len lỏi, những ngày qua
Chẳng phải riêng con, có cả cha
Hai đời phản trắc mưu danh lợi
Rình rập mong chờ em vất ra

Vớ mảnh cờ hồng em bỏ rơi
Một già, một trẻ khoái mê tơi
Chia nhau hà hít cười sung sướng
Híp mắt, hồn bay tận cõi trời

(*) Xuân Tóc Đỏ, một "trí thức uyên bác" nổi tiếng sống tùy thời trong tác phẩm "Số Đỏ" của Vũ Trọng Phụng.

Việt Phong

*

Mất bóng...

(Theo bài viết của Z-28 TVB- Bonnyrigg. SGT-318 có câu chuyện vị quan VNCH đú đởn ăn nhậu tiết canh Vịt với một lũ cán bộ CS và nằm vùng... Nên PTP tôi buộc phải viết bài thơ này...)

Chuyện quá khứ chưa hẳn toàn hãnh diện
Có bi hùng, nhục nhã lẫn hào quang
Đãù gói trọn trong quãng đời binh lửa
Dấu oan khiên, chiến cuộc vẫn chưa tàn

Khi vào lính, một lòng dâng Tổ Quốc
Để mầu cờ, sắc áo khỏi hờn, đau
Sao vội vã xé "Chứng chỉ tại ngũ"
Khi dân mình khốn khó vẫn chìmsâu

Xin hãy nhớ, dẫu một ngày là lính
Suốt cuộc đời gắn chặt với Giang Sơn
Nay cụng chén say sưa cùng đám Vẹm
Liêm sỉ ơi! Mặn chát, lệ tủi, hờn.

Bả phú qúy, các quan quên đời lính
Quên thù nhà, nợ nước bởi vì đâu
Mùi bơ sữa, hư danh hoài dằn vặt
Nặng "cái tôi", mây xám phủ ngang đầu

Tôi bật khóc, nhìn đám "người mất bóng"
Trí ươn hèn, sấp mặt với quê hương
Đĩa tiết vịt, tựa máu dân vô tội
Men tình dâng, bên lũ Qủy Vô Thường

Phạm thanh Phương

*

Tự mãn

Thiên hạ xưa nay vốn đã hèn
Cái trò lén lút vẫn thường quen
Thói đời Long thổ là thế đây
Quằn uốn thân mềm chốn bùn đen

Xét ra mình cũng thấy vui ghê
Bao kẻ xưa nay đã lộn mề
Khóc không ra tiếng trong hoang lạnh
Một cõi u mê, chẳng lối về

Nhiều tên ấm ức, tớ càng vui
Vang tiếng cười khan để vỗ đùi
Văn chương, thi phú oai phong qúa
Thiên hạ xem qua, tự ngậm ngùi

Như dầu thêm lửa, tớ lên hương
Vun đắp niền tin tận chiến trường
Đánh Đông, dẹp bắc bình thiên hạ
Diệt hết cho đời bớt ẩm ương

Phạm thanh Phương


THƠ CÙ NÈO

NAM MAN

Hoœi Lại

Trong đêm 13.6.03, đi dự buổi phát hành “Tuyển tập Tạp Ghi” của nhà văn Phan Lạc Phúc, đứa Nam Man thấy có lễ chào cờ VNCH nhưng lại không có “Phút mặc niệm” nên đến hoœi một trong những người thuộc Ban Tổ Chức để biết việc đó do ai quyết định thì được “người đó” trả lời: “Không biết”. Vì vậy đứa Nam Man hoœi thêm một lần nữa:

Có thiệt ông không biết đứa nào,
Đưa ra quyết định... kiểu tào lao.
“Dô dăng quá” thế, là đâu đặng,
Mất cội nguồn vầy, kể cũng đau.
Chẳng nhớ máu xương bao chiến sĩ,
Còn quên thân xác những đồng bào...
Vài giây mặc niệm tri ơn đó,
Họ cũng không mần được nữa sao"

*

Đàn Anh Vô Tình!

Nam Man nó thấy tội dùm anh,
Kẻ đã... “có tài lại có danh”.
Vượt mãi không qua vòng lận đận,
Bương hoài chẳng khoœi số đành hanh.
Vô tình vấp phải... mâm xôi thịt,
Bất ý va vào... dĩa tiết canh.
-Chắc suốt đời chùi không sạch miệng
Sạch mùi ớt, tỏi, muối, tiêu, chanh...

*

Nhắn Ông “C.S.” Đức Già

Lạ quá thằng cha “bị thịt” này,
Đi đâu mất biệt tháng trời nay.
Không cho tớ biết thêm tên tuổi,
Chẳng để em coi rõ mặt mày.
Bộ hết thời khua môi uốn lưỡi,
Thôi còn dịp múa cẳng khoa tay.
Quên cha cái đứa Nam Man nhỉ,
Nó vẫn tìm ông mấy hổm rày.

*

“Lì” Vừa Thôi

Đứa Nam Man viết bài này nhân đọc “thông báo về buổi gặp gỡ giữa đại diện Cộng Đồng Việt Nam và Ban Giám đốc trường kỹ thuật Box Hill về việc hạ cờ CSVN tại trường này” (SGT số 318, tr.36) do ông Tony Kelly, Giám đốc tiếp thị của trường BoxHill chủ trương.

Ông “lì” vừa phải vậy ông ơi,
“Lì” quá, em không chịu được rồi.
Mắng moœ hoài thì e tổn thọ,
La làng mãi lại sợ hao hơi.
Ông mà dứt khoát không thèm gỡ,
Tớ chắc cầm bằng cũng phải chơi.
Cái mạng Nam Man này kể boœ,
-Chơi cho đến lúc gỡ cờ thôi.

*

Nhớ Lại Ba Ngày Đó

Đọc bài “Khỉ diễn trò... khỉ” của Cô Gia đại gia trong mục “Thơ thẩn mà chơi” ở SGT số 318, đứa Nam Man tự nhiên liên tưởng đến những “trò khỉ” trong 3 ngày Đại Hội Tu Chính Bản Nội Quy của CĐNVTD/NSW ở TTVH SHCĐ/Bonnyrigg nên viết bài này để họa vận bài “Khỉ diễn trò... khỉ” của Cô Gia đại gia.

“Khỉ già”, “khỉ trẻ”.... có hơi đông,
Nhưng được toàn là “khỉ cái” không.
“Con” chạy tới lui đưa đít đoœ,
“Con” đi lên xuống bẹo môi hồng.
“Con” ăn phải ớt ngồi nhăn mặt,
“Con” bốc nhầm than đứng trợn tròng.
Gãi bẹn, gãi trôn, la chí chóe,
Mần em phải rượt chạy nhiều vòng.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.