Hôm nay,  

Thơ Thơ 11/27/2006

27/11/200600:00:00(Xem: 1858)

Thơ Thơ

Trang Thơ Thơ xin trân trọng giới thiệu tiếp những bài xướng, họa của một số Thi hữu Thi Văn Đoàn Bốn Phương, nhân ngày phát hành Tuyển Tập II "THƠ VĂN BỐN PHƯƠNG" của Thi Văn Đoàn vào ngày 11-11-2006 tại SAN JOSE, CA Hoa Kỳ.

Bài Họa 3: Bốn Phương Xướng Họa

Yêu thơ từ dạo tuổi còn thơ,
Hoa giáp trôi qua thật chẳng ngờ.
Ngắm kỹ, thân mình đang lạc lõng,
Trông hoài, cảnh vật vẫn  bơ vơ.
Thương non sông cũ lòng  đau xót,
Nhớ bạn bè xưa dạ ngẩn ngơ!
Cùng với BỐN PHƯƠNG câu xướng họa,
Niềm riêng khuây lãng được đôi giờ.

Tuệ Quang Tôn-Thất-Tuệ

*

Bài Họa 4: Nuôi Chí Lớn

Bốn Phương họp mặt phát hành thơ,
Tuyển Tập nhị niên tạo bất ngờ.
Thi phú dâng tình, tôn chí-cốt,
Văn chương hiến nghiã, xóa chơ-vơ!
Quê Hương khốn khó, không lùi bước,
Đất Nước điêu tàn, chẳng ngó lơ.
Mặc khách tao nhân nuôi chí lớn,
Đấu tranh bút thép viết từng giờ.

Joseph Duy-Tâm

*

Tình Cũ Trong Ta

Gửi Nguyễn Văn Nô

Dặm ngàn lăng lắc mà niềm nhớ
Cũng vẫn không nguôi vẫn ứa lòng
Một thuở xuân hồng thời tuổi nhỏ
Chim bằng mộng cánh vút từng không…

Ngôi trường trung học thân thương quá
Ta nhớ như in cảnh của trường
Hàng cây dầu trên đường xanh lá
Cô nữ sinh tóc xõa má hường…

Cổng trường gợi nhớ thầy năm cũ
Những vị đưa đò đáng kính yêu
Ta bước ra trường, mây vần vũ
Quê hương, bom đạn phá tiêu điều….

Chữ nghĩa, chút tình đầy lưu luyến
Cũng đành gửi lại bước lên đường
Tiếng gọi sơn hà nơi trận tuyến
Tuổi trẻ đang say cảnh chiến trường

Thầy trò lắm lúc chung đơn vị
Gian hiểm bên nhau cạnh tử thần
Cô nữ sinh má hường một thuở
Tiễn người ra trận mắt rưng rưng…

Thầy xưa, bạn cũ…ddền ơn nước
Giữa tuổi xuân thì lắm ước mơ
Giã biệt chiến trường về với đất
Người sống đi trong gió bụi mờ…!

Nay đã qua rồi thời chinh chiến
Mà sao mây vẫn sắc màu đen"
Mái ấm gia đình đành ly tán
Sống cảnh ly hương đắng lụy phiền…

Đất tạm dung lòng vẫn không nguôi
Nhớ đến trường xưa luống ngậm ngùi
Bao giờ xum họp nơi trường cũ
Bạn cũ, thầy xưa chung ý vui!"

Thy Lan Thảo

*
 Nghĩa Tình Yêu

Có phải tình yêu giải nghĩa là
Nhẹ nhàng như gió, đẹp như hoa
Rộn ràng như ý mùa xuân mới
Hai trái tim hoà nhịp thiết tha...

Có phải là khi nghĩ đến nhau
Nắng thêm sắc thắm, lá thêm màu
Mưa thêm tươi mát, đời thêm ngọt
Lòng cũng phai mờ nỗi biển dâu

Có phải cùng mơ một chốn nao
Bếp hồng lửa ấm, tiếng ca dao
Bên nhau mộng biếc cùng xây dựng
Chia xẻ buồn đau lẫn ngọt ngào

Có phải khi hồn ngập bướm hoa
Khi lòng ray rứt nhớ người ta
Khi tay thèm một bàn tay ấm
Là đã thương yêu đến đậm đà"

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Sàigòn Ơi! Ta Vẫn Tìm Em...

Mấy chục năm dài ta vẫn tìm em,
Từ lúc xuống thuyền đến miền  đất lạ.
Sóng dậy nghìn trùng, thương em tất tả,
Đời ngược xuôi thăm thẳm nẻo tương lai.
Rạng rỡ một thời, bỗng chốc tàn phai,
Tim cằn cỗi em vẫn là kỷ niệm,
Mộng chập chùng, cúi mái đầu sương điểm.
Cõi phù du ta còn lại mình ta,
Thời gian qua! Thời gian vùn vụt qua!
Cứ nghĩ đến xót xa lòng quá đỗi.
Ta vẫn tìm em! Xin em nán đợi.
Một ngày về nhất định sẽ gần thôi!

Hoàng Yến

*

Nắng Mưa

Sao em không là nắng
Sưởi hồn ta tuyết tan
Tháng năm dài hiu quạnh
Mắt lệ mờ quê hương

Sao em chẳng là mưa
Tưới hồn ta héo úa
Cõi hồi sinh tàn tạ
Thiên Đường gần hay xa"

Vân Lam

*

Chốn Trường Xưa

Lúc trở lại thăm trường
Ngồi bên vườn hoa nhỏ
Không còn em ở đó
Chẳng thấy có gì vui

Ôi chao thật ngậm ngùi
Cả bầu trời hoang lạnh
Mưa dài không muốn tạnh
Như em tránh mặt hoài

Giữa sân trường lẻ loi
Buồn thôi không nói được
Mất đi rồi hẹn ước
Thương thuở trước đậm đà

Bây giờ tình phôi pha
Nghe sao mà cô độc
Xin về làm con ốc
Trốn bên gốc thông già

Ngồi hát bản tình ca
Lời xót xa vời  vợi
Nghĩ tháng ngày sắp tới
Em hết đợi hết chờ

Đành ẩn mình làm thơ
Vì đâu còn gì nữa
Em quên lời thề hứa
Tình hai đứa ly tan

Một mình bước lang thang
Đi qua hàng bông giấy
Nhớ ngày xưa biết mấy
Em thuở ấy ngọt ngào

Mất đi rồi ước ao
Cứ dạt dào chuyện cũ
Thôi đành về yên ngủ
Giữa rừng rú hoang vu,

Trần Thanh

*

Nghĩ Về Mùa Đông
 Đông về trên tuyết ngập đường đi
Buốt giá tim đang tuổi dậy thì
Mơ nụ hôn  mù sai tọa độ
Mơ bài tình luận lạc đề  thi.

Đông về trên tuyết gọi bàn giao
Với lá vàng thu khóc thoái trào
Nuối tiếc thời vàng son áo mão
Trận cười còn lại nghĩa buồn đau .

Đông về thêm giá lạnh đời ta
Một kiếp lưu vong, dẫu lụa là
Vẫn giấu trong tim con tốt thí
Từ bàn cờ mặt nạ rơi ra .

Bốn mùa như thể một mùa thôi
Mùa tuyết băng che khuất mặt trời
Muốn thấy đường biên vùng đất mẹ
Sẻ chia nghèo đói tận xa xôi .

Đông về thêm giá lạnh  đời em
Hạnh phúc tình đầu trắng hoá đen
Một phút mộng du vào cám dỗ
Bắt mồi hoan lạc giữa kim tiền .

Đông về ướp lạnh cõi đời nhau
Em ở bên kia nửa địa cầu
Thèm khát tự do, nên lạnh mãi
Đợi chờ, ta có ấm mùa sau .

Lưu Thái Dzo

*

Cơn Mưa Cuối Mùa

Mưa rơi từng ngón tay mềm
Xa em từ thuở bên thềm trăng soi
Cánh chim giã biệt phương trời
Anh tìm vô vọng hương người đêm nao
Áo xưa mòn gối chiêm bao
Cho hồn nương nhẹ tìm vào đường xưa
Chân mây gợi nhớ cơn mưa
Mơn man từng sợi cho vừa canh thâu
Bóng em chìm khuất đã lâu
Nhớ thương chừ đã bạc mầu thời gian
Thôi anh ngủ giấc võ vàng
Để em chắp cánh muộn màng thần tiên
Anh đi tìm chút bình yên
Trong cơn luân lạc cuối miền hoang  vu
Hồn anh xoải cánh giăng tơ
Chút tình yêu muộn sớm vừa đơm bông
Mưa rơi chìm khúc nhạc lòng
Về đâu buồn hỡi tay buông ngại ngần
Sao còn mê mải cố nhân
Cơn đau một thuở chớm ngần ấy thôi!
Hôn mê nửa kiếp xa rồi
Nhìn cơn gió thoảng tưởng người hôm qua
Em ngồi gẩy khúc tình ca
Tóc buông ôm nửa thân ngà yêu tinh
Ru hồn anh mãi lênh đênh
Than ôi tình lạc cuối ghềnh men say
Em giờ chắp cánh mây bay
Để mưa rơi giọt ngón tay úa vàng
Bao giờ thuyền chở sang ngang
Để anh gởi chút vô vàn nhớ thương
Bao giờ hoa mới thôi hương
Để anh hái nụ sầu vương mắt người
Em còn mê mải bên trời
Anh ngồi cạn chén men đời đi hoang
Mưa rơi từng giọt ngỡ ngàng
Cho tình tan tác bên vầng trăng xưa
Vời theo cánh lá cuối mùa
Nghiêng con nước nhỏ về đưa cuối trời...

Phan Tuấn Sơn

*

Mai sẽ nói

Muốn làm quen vì sao lòng không dám
Chẳng tật nguyền lời thốt khó qua môi
Có hẹn đâu chung một lối đường về
Em xa lạ, nợ gì nhau tiền kiếp

Người đi trước tóc hương quàng lỡ nhịp
Nương rụt rè tôi bước lệch đằng sau
Giận mình hư… đã nhát lại vay sầu
Lòng khẽ bảo sợ gì… mai sẽ nói

Mai sẽ nói! Mấy mai rồi… vẫn ngại
Ngõ nhà người phút chốc đứng bâng khuâng
Trách đường xa sao vội ngắn lạ lùng
Xôn xao vỡ hư hao hồn vô tội

Em nghĩ gì" Chưa có gì suy nghĩ
Lắm người qua không để ý tôi đâu
Khấn câu kinh xin chững bước quay đầu
Sâu đáy mắt có tôi nằm trong ấy

Đêm nay ngủ ủ hồn muôn hương nội
Mơ thật nhiều chiều ấy nói yêu em
Nhất định mai… xóa hết những muộn phiền
Kẻo ngậm ngùi! Người ta trong tay lạ.

Kiến An

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Mừng UB Tranh Đấu Cho TD, DC

Hay tin, Ủy Ban Tranh Đấu Cho Tự Do Dân Chủ Tại Việt Nam sẽ ra mắt vào Chủ Nhật ngày 26/11/2006 tại Orange County, Hoa Kỳ, do cựu Đạ Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt chủ trương cùng với G/S Nguyễn Văn Canh và cựu L/S Đinh Thạch Bích cũng như nhiều nhân vật đấu tranh chân chính khắp nơi, sau đây chúng tối kính tặng UB một bài thơ.

TRANH thủ nhân tâm chống bạo quyền
ĐẤU cùng cường lực giúp dân đen
TỰ xem trách nhiệm cùng non nước
DO thấy ươn hèn trước Tổ Tiên
DÂN chúng khổ nghèo vì nhũng lạm
CHỦ quyền mất mát bởi quan liêu
VIỆT dân vùng dậy giành Dân Chủ
NAM quốc tự do hạnh phúc liền.

Nguyễn Chánh Tâm

*

Bài Thơ Cho Người Chinh Phụ VN Sau 1975

(Bài thơ viết từ Oklahoma nhân ngày Cựu Chiến Binh 11/11 để tri ơn những người chinh phụ Việt Nam khổ nhục nuôi chồng trong các trại tù VC sau 1975...)

Anh ơi ngả nón che mưa
Làm sao che cả cuộc cờ vỡ tan
Anh đi giặc súng hai hàng
Cỏ cây nhuộm một mầu tang thảm sầu.
Bóng anh khuất giữa truông sâu
Rừng đau úa lá một mầu quan san
Chân ngà từng bước nghiệt oan
Bao nhiêu cờ máu, bao hàng lệ sa.
Em đi, nghiêng ngửa sơn hà
Nỗi đau cuồn cuộn theo tà áo bay
Em về, trắng hai bàn tay
Đường xưa hóa lạ hao gầy dáng hoa.
Ngửa tay hứng ngọn nắng tà
Chỉ tay trăm nhánh giang hà dọc ngang
Vung tay bắt vệt nắng tàn
Mở ra thấy cả giang san đọa đày.
Em về đong đếm tháng ngày
Hóa thân em hạt sương bay giữa dòng
Xót anh khổ nhục đầu sông
Cuối sông em những vô cùng khổ đau.
Bây giờ cho đến muôn sau
Em thân Chức nữ ngóng đầu sông Tương
Cuối sông mắt dại đêm trường
Chờ anh dù phải đoạn trường thiên thu.

Lê Khắc Anh Hào

*

Sông Núi Ghi Tình

Để riêng tỏ lòng ngưỡng phục và thay lời cảm ơn trong ngày lễ Thank's Giving sắp tới, NMH xin gởi đến đồng bào Việt Nam tị nạn khắp năm châu trước công cuộc Dựng Lá Cờ Vàng.

Hoan hô Tị Nạn, Đồng Bào
Chung lòng quyết chí dựng cao Cờ Vàng
Đấu tranh không ngại gian nan
Trung thành với nước Việt Nam, với Cờ
Từ ai bức tử cõi bờ
Xa quê, nhớ Mẹ Âu Cơ ngậm ngùi
Xót sông, xót núi đau vùi
Ngục tù, trăm trứng thương đời lầm than
Giận người gây cảnh hờn oan
Suy đồi đạo lý, tiêu tàn nhân luân
Mị lừa, tráo trở, vô thần
Gian tham, tàn ác, bất nhân, độc tài
Nên dù nắng sớm mưa mai
Cờ Vàng chẳng để nhạt phai bên lòng
Đấu tranh cho đến thành công
Dựng cờ trong mọi cộng đồng Việt Nam
Lòng người, ngọn lửa hiên ngang
Như sao Bắc Đẩu giữa màn trời đêm
Nhiệt thành, chân cứng, đá mềm
Cho Cờ rạng mặt, vang tên giữa đời
Hoan hô người Việt khắp nơi
Kiên cường, bất khuất, giữ tươi màu cờ
Để ngày mai, Mẹ Âu Cơ
Vui cùng trăm trứng đợi giờ hồi sinh
Núi sông ghi tạc ân tình
Công người giữ lửa, dấn mình, đấu tranh!

Ngô Minh Hằng

*

Thức Giấc

Đêm thức giấc ngậm ngùi nghe gió rít
Ta thầm thương cây lá đổ sau vườn
Thương lữ khách giờ nầy đang lỡ bước
Nẻo gập ghềnh khúc khuỷu giữa mù sương.
 
Đêm thức giấc nghe tiếng hồn tử sĩ
Lời oán hờn văng vẳng cõi nhân sinh
Chốn quê hương thương ai còn lao lý
Đời lầm than khi đất nước thanh bình!
 
Đêm thức giấc thương mẹ già cô quanh
Dưới mồ xanh giữa đồng vắng hoang vu
Vẳng xa xa tiếng chuông sầu lanh lảnh
Ánh sao buồn rơi rụng giữa trời khuya!
 
Đêm thức giấc nhìn trăng qua mành cửa
Ánh nhạt mờ phác vẽ cõi tang thương
Nhớ người đi chẳng bao giờ trở lại
Ai thiên thu chờ đợi dưới trăng buồn!
 
Đêm thức giấc sầu đời hai lối mộng
Buổi trùng lai đâu biết đến bao giờ
Vẫn nhớ thương, chập chờn mơ ước vọng
Cánh chim bay biền biệt cõi sương mờ!
 
Đêm thức giấc gẫm sự đời ngang trái
Kiếp bèo mây tan họp biết về đâu
 Chuyện đầu đời giờ đây là dĩ vãng
Trong đêm buồn lệ thấm những niềm đau!

Hàn Thiên Lương

*

Đừng Viễn Tượng, Viển Vông!!!

Viết trong lúc đang diễn ra Hội nghị APEC tại Hà Nội.

Đừng viễn tượng, cho rằng Việt Nam đổi mới!
Đừng viễn vông, cho rằng Việt Nam tự do!
Co một chân mà còn nhảy cò cò
Quắp một tay mà è đầu è cổ

Tự do chăng, là tung hô, một chiều, chiếu lệ
Đổi mới chăng, là núp dù, pháp chế, định quy
Chỉ khép chặt một con đường, cứ thế mà đi
Che mắt, che tai, và cúi đầu, húc tới

Dân tộc Việt Nam ơi!
Đau khổ nhiều rồi, biết bao giờ thoát khỏi
Đồng bào Việt Nam ơi!
Cay đắng nhiều rồi, biết bao giờ vượt qua
Oan nghiệt chi, cả đất nước một nhà
Như ngục tối mà dân tôi gánh chịu

Hỡi những kẻ, đang ngồi trên cửa quyền ngượng nghịu!
Hỡi những kẻ, đang đu dây chế độ lỗi thời!
Đất nước, quê hương, đâu phải riêng của các ngươi
Mà chà đạp, dẫm nát, đã mòn thế kỷ"

Mấy chục năm trước, núp dù chống Pháp, chống Mỹ
Mấy chục năm nay, đảng cộng các ngươi chống ai
Chống tư bản tự do, để rồi trải chiếu cuộn dài
Co và đắp, để xin nhập vào tự do tư bản

Người cùng dân tộc, thì cho rằng thành phần đối kháng
Người cùng màu da, thì cho rằng nội địch ngoại thù
Người cùng dòng máu, thì tha hồ bưng bít ngục tù
Bởi chủ nghĩa cộng sản, biến thai dị hình sống sót

Chỉ còn bốn tên, không què cũng chột
Một Bắc Hàn, một Cu Ba
Một Việt Nam, một Trung Hoa
Búa với liềm, đinh với sắt
Vẫn còn loang máu đỏ!

Hỡi thế giới, hãy dùng ngọn đèn sáng tỏ
Hỡi nhân loại, hãy dùng ánh hỏa châu pha
Cộng sản chủ nghĩa chưa đi vào bãi tha ma
Thì đừng nói tự do, nhân quyền, dân chủ!!!

Thấu Tâm Can

*

Thơ Đành Hoá Kiếp Rong Rêu

Thơ người vàng cuộc bể dâu
Thơ em giờ cũng rữa nhàu, xác xơ
Từ mùa xối những men chờ
Cuốn theo con nước dạt bờ, lêu bêu
 
Thơ đành hóa kiếp rong rêu
Như Quê Hương đã một chiều trối trăn
Gục đầu gió khóc ăn năn
Tủi hờn trăng cũng khuyết nhanh nửa vầng
 
Một lần để bốn ngàn năm
Muộn phiền như áng tơ tằm rối ren
Hỏi rằng khi bóng đêm lên
Còn ai nấc tiếng thương niềm Việt Nam"

Thi Hạnh

*

Xin Làm Con Chữ Dệt Trang Thơ

Thơ xót xa người có xót xa
Từ mùa trăng vỡ mộng phôi pha
Hồn ta chẳng nhuộm sao vàng úa
Thơ cũng sầu vương kiếp nắng tà
 
Quê bỏ ta, thơ cũng bỏ đi
Mai còn ai khóc cuộc chia ly
Nếu em hờ hững chùn chân bước
Ai vực niềm đau khỏi hạn kỳ
 
Đất nước ngàn năm còn sót lại
Chút màu cay đắng phủ đôi vai
Niềm đau em giữ hay ta giữ
Cũng chỉ làm thơ mọc ít gai...
 
Ta đau quê cũ, em quê mới
Hai nỗi cùng đau một cuộc cờ
Nếu có ngày sau đời lập lại
Xin làm con chữ dệt trang thơ...

Nhược Thu

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Tôi Chưa Sống

Tôi chưa sống cuộc đời tôi định sống
Tôi còn yêu bao giấc mộng thương yêu!
Philippovna, Marguerite, Thúy Kiều
Chiều Mạc Tư Khoa, nắng lòa đất thánh
Đêm Danube nước trời sao lấp lánh
Ánh niềm vui trong hốc mắt người thân
Những vần thơ trong lao ngục nhục nhằn
Những khoản chót sâu vào tim óc khắc
Những khoản lớn lên là tôi đã mắc
Ước mong gì trang trả nữa anh ơi!
 (1971)

Nhớ Thuở Còn

Nhớ thủa còn say giấc mơ hoa
Tôi thường quá vội xây ngôi nhà mộng ảo
Và tin yêu tự bảo:
- Ngôi nhà này sẽ thắng mọi phong ba
Sương gió không lùa qua
Bụi bặm không lọt vào trong nổi
Chỉ có hai trái tim nóng hổi
Sưởi cho nhau mà thôi!
Thế rồi năm tháng qua trôi
Cuộc đời biến đổi
Tôi đã thành người luống tuổi
Chứng kiến trải qua nhiều gian dối phôi pha
Tôi vẫn thấy ngôi nhà đó đẹp
Dù từ lâu cửa khép
Im lìm, rêu mốc, thâm u..
 (1984)
 Lâu Lắm Rồi

Lâu lắm rồi không được thấy trăng
Xa vắng tưởng chừng như quên lãng
Nay chợt thấy, trời trăng đẹp lắm!
Lồng lộng giữa trời xanh vàng thắm!
Ta sững sờ kêu lên
Gõ tường gọi bạn xà lim bên cùng ngắm
Trăng rất gần mà xa xôi lắm
Mơ hồ mang ký ức xa xăm
Những vầng trăng ngây ngất bao năm
Ta không được hưởng
Nhưng ai chẳng có một vầng trăng
Trong tâm tưởng
Để nhớ, để thương!
Đời ta vắng bóng chị Hằng
Ta thương nhớ thời "ông giẳng ông giăng"
Bạn xà lim bên thở dài im lặng
Chắc cũng đương mơ về một
vầng trăng chìm đắm..
 (1985)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.