HOA THỊNH ĐỐN - Hai ngày trước Lễ Giáng Sinh năm nay Sở Thuế Vụ đã ban hành một hướng dẫn mới dưới hình thức các quy định tạm thời và dài hạn liên quan đến vấn đề người đóng thuế được miễn khai báo số tiền lời thu được khi bán ngôi nhà chính nơi họ cư ngụ. Trước đây, vào năm 1997, một bộ luật đã được ban hành thay thế cho bộ luật cũ về việc người đóng thuế không phải khai báo số tiền lên đến 250 ngàn đô-la (đối với vợ chồng khai chung hồ sơ thuế, số tiền này là 500 ngàn đô-la) khi bán nhà mình đang ở. Không giống như bộ luật cũ trước đây, việc miễn khai báo số tiền lời trên bán nhà chỉ xảy ra một lần; hiện nay, người đóng thuế không phải khai báo số tiền thu được này nhiều lần, mỗi lần cách nhau ít nhất hai năm.
Các quy định mới này liên quan đến các chủ đề sau:
· Như thế nào một nơi ở được xem như nơi ở chính.
· Tiền thu được từ việc bán miếng đất trống là một phần của ngôi nhà đang ở không được kể là bán nơi ở chính.
· Khi nào và làm sao xác định được số tiền thu được khi bất động sản bao gồm cả nơi ở chính và nơi điều hành kinh doanh.
· Việc miễn khai được áp dụng cho những người có phần nhưng không phải là vợ chồng (đồng sở hữu) như thế nào.
· Làm sao thỏa đáng được yêu cầu về việc người khai thuế phải làm chủ và sử dụng căn nhà như một nơi cư ngụ chính trong từ hai đến năm năm trước khi họ bán bất động sản này.
Đối với những người sở hữu nhiều căn nhà, các quy định có nêu rõ một số các yếu tố cụ thể để xác định căn nhà nào là nơi ở chính. Một số các quy định liên quan đến vấn đề này gồm: thời gian sử dụng bất động sản; nơi làm việc; các thành viên khác trong gia đình sống ở đâu; địa chỉ dùng để khai thuế hàng năm, khai giấy tờ tùy thân, nơi đăng ký xe và địa chỉ đang ký bầu cử, địa chỉ nhận thư và các chứng từ thanh toán khác; hoặc khu vực ngân hàng nơi người khai thuế mở tài khoản, các tổ chức tôn giáo hoặc các nơi sinh hoạt khác của họ.
Số tiền bán nhà được miễn trừ có thể bao gồm tiền lời do bán miếng đất trống được sử dụng như một phần của căn nhà người khai thuế đang cư trú nếu việc bán miếng đất này xảy ra trong vòng hai năm trước hoặc sau khi bán ngôi nhà dùng làm nơi cư trú chính.
Người khai thuế không cần phải phân phối số tiền lời thu được từ việc bán nhàriêng cho phần kinh doanh và phần cư trú nếu cơ sở nơi họ kinh doanh cũng chính là nơi họ sinh sống. Họ chỉ phải đóng thuế trên phần tiền thu được bằng tổng trị giá căn nhà được trừ dần (depreciation) tính sau ngày 6 tháng 5 năm 1997, nhưng lại có thể được miễn thuế bất cứ các thu nhập phụ từ chỗ ở này lên đến mức cao nhất như vừa đề cập ở trên. Nếu phần nhà dùng làm nơi kinh doanh tách rời với phần nhà ở, người khai thuế phải xác định số thu được cho từng phần và có thể không phải đóng thuế trên phần nhà dùng làm nơi cư trú.
Đối với những đồng chủ nhân không phải là vợ chồng, số tiền cao nhất được miễn khai trên thu nhập từ việc bán bất động sản là nơi cư trú vẫn là 250 ngàn đô-la cho mỗi người. Để được miễn khai loại thu nhập này, người khai thuế phải vừa làm chủ bất động sản vừa phải dùng nơi này là nơi cư ngụ chính trong thời gian 2 năm trong vòng 5 năm gần ngày bất động sản này được bán đi. Thời gian sở hữu và sử dụng căn nhà không cần phải liên tiếp nhau; hai năm có thể là 24 tháng hay 730 ngày. Những lúc vắng mặt ngắn hạn như đi nghỉ hè vẫn được xem là thời gian sử dụng nhà, nhưng nếu lâu hơn, như một năm nghỉ phép ở nơi khác, lại không được tính là vẫn sử dụng nơi ở. Đồng thời, trong hai năm trước ngày bán nhà, người khai thuế cũng không có số tiền lời được miễn trừ từ căn nhà nào khác ngoài căn nhà hiện nay.
Vào tháng 10 năm 2000, Sở Thuế Vụ công bố những quy định đề thảo này để công chúng góp ý kiến. Đã có một số các thay đổi được chấp nhận, gồm cả việc giải quyết số tiền lời trên việc bán động sản được sử dụng là nơi kinh doanh lẫn sinh sống. Lần này, Sở Thuế Vụ lại kêu gọi sự đóng góp ý kiến về các quy định tạm thời trên chủ đề miễn khai lợi tức thu nhập qua việc bán bất động sản khi người bán không hài lòng với một trong các quy định về thời gian, nhưng số tiền giảm tối đa đã giảm xuống. Luật thuế cung cấp một trường hợp ngoại lệ cho các quy định về việc sử dụng nhà, sở hữu nhà vàtrường hợp được miễn khai với lý do chính liên quan đến sức khỏe, thay đổi nơi làm việc, hoặc do các "tình huống không biết trước" (unforeseen circumstances) thuộc các quy định mở rộng IRS đã quy định.
Người khai thuế có thể xác minh bằng các sự kiện và trường hợp tùy theo hoàn cảnh họ phải bán nhà. Để cho dễ dàng, IRS có xác định một số điểm an toàn (safe harbors) khác nhau để từ đây người khai thuế có thể dựa vào để nêu các lý do liên quan đến việc bán nhà.
Chẳng hạn, các quy định tạm thời cung cấp trường hợp việc bán nhà sẽ được xem xét trên cơ sở thay đổi nơi làm việc nếu nơi làm việc mới của người bán nhà cách chỗ đang ở hơn 50 dặm Anh. Đây cũng là khoảng cách tiêu chuẩn để tính mức thuế giảm cho việc thay đổi chỗ ở. Việc thay đổi nơi làm việc cũng phải đồng thời xảy ra trong thời gian người khai thuế cư ngụ và làm chủ bất động sản họ muốn bán hay đã bán. Người khai thuế, vợ của họ, hay người đồng sở hữu căn nhà đang ở, hoặc một thành viên khác trong gia đình là những người đủ tiêu chuẩn để trường hợp bán nhà được xem xét.
Trường hợp việc bán nhà liên quan đến tình trạng sức khỏe là lý do chính, tình trạng sức khỏe phải liên quan đến bệnh tình, sự đau yếu, hoặc thương tật của người đủ tiêu chuẩn vừa kể. Nếu việc thay đổi chỗ ở do y sĩ đề nghị vì các lý do sức khỏe, lời đề nghị này sẽ được đáp ứng. Đồng thời, ngoài những người đủ tiêu chuẩn kể trên, với lý do sức khỏe, người đủ tiêu chuẩn sẽ bao gồm một số các thân nhân trong gia đình, để thuận tiện trong việc săn sóc người bệnh lý do dẫn đến việc bán nhà sẽ được xem là hợp lệ.
Đối với các tình huống không biết trước được xem như lý do chính đưa đến quyết định bán nhà, các tình huống này phải xảy ra trong thời gian người khai thuế đang làm chủ và sinh sống trong căn nhà. Ví dụ:
§ Người khai thuế qua đời
§ Người khai thuế ly dị vợ, hoặc chính thức ly thân với vợ
§ Người khai thuế nhận tiền trợ cấp thất nghiệp
§ Thay đổi nơi làm việc tạo ra tình trạng người khai thuế không trả nổi tiền mượn để mua nhà, hoặc không đủ sống ở mức cơ bản
§ Sinh cùng một lúc nhiều con
§ Nhà cửa bị hư hại do thiên tai, hoặc nhân họa, hoặc do hậu quả của chiến tranh hay nạn khủng bố
§ Người khai thuế bị kết án, bị bắt bớ, hay do tình trạng nghèo khó đột ngột.
Bất cứ tình huống nào trong năm trường hợp kể trên liên quan đến người khai thuế, vợ của họ, hoặc người đồng chủ nhân bất động sản, hoặc một thành viên gia đình khác đủ tiêu chuẩn trong gia đình người khai thuế đều được xem như đủ tiêu chuẩn xem xét. Các quy định này cũng cung cấp cho Ủy viên Hội Đồng sự suy xét đúng đắn để quyết định các trường hợp khác được xem như không ngờ trước.
Đối với những người bán nhà đủ tiêu chuẩn để xem xét việc miễn khai số lợi tức phát sinh do bán nhà, số tiền miễn khai tối đa 250 ngàn đô-la (500 ngàn cho vợ chồng khai chung hồ sơ thuế) sẽ được giới hạn theo tỉ lệ ngày sinh sống và làm chủ sở hữu nhà trên tiêu chuẩn hai năm. Như vậy, nếu một người bán nhà đủ điều kiện đã làm chủ và sống trong ngôi nhà chỉ một năm, 50% của thời hạn 2 năm, đồng thời không có thu nhập miễn khai nào trên việc bán căn nhà nào khác trong thời gian này, người này có thể miễn khai tối đa một nửa số tiền quy định là 125 ngàn đô-la (vợ chồng khai chung hồ sơ thuế là 250 ngàn đô-la). Tương tự, các tỉ lệ miễn khai sẽ được tính trên số tháng hay số ngày cư trú và làm chủ ngôi nhà.
Trường hợp những người đã khai miễn số tiền lãi thu được theo quy định cũ nay vẫn có thể khai lại theo quy định mới, sử dụng mẫu đơn 1040X để sửa đổi số tiền được miễn khai. Người khai thuế có thể sửa đổi đơn khai thuế của mình trong vòng 3 năm kể từ ngày đến hạn khai thuế. Bộ luật này không đòi hỏi người khai thuế phải thuộc một trong các trường hợp ngoại lệ trước khi sử dụng mức miễn khai tối đa về căn nhà họ làm chủ trước ngày bộ luật này ra đời, nghĩa là từ ngày 5 tháng 8 năm 1997 trở vè trước, và bán căn nhà này trong thời gian 2 năm sau ngày này. Điều này có nghĩa là hầu hết tất cả mọi người khai thuế đủ tiêu chuẩn theo luật mới đều có thể căn cứ theo luật này để sửa đổi bản khai thuế của năm vừa qua.
Các quy định mới này liên quan đến các chủ đề sau:
· Như thế nào một nơi ở được xem như nơi ở chính.
· Tiền thu được từ việc bán miếng đất trống là một phần của ngôi nhà đang ở không được kể là bán nơi ở chính.
· Khi nào và làm sao xác định được số tiền thu được khi bất động sản bao gồm cả nơi ở chính và nơi điều hành kinh doanh.
· Việc miễn khai được áp dụng cho những người có phần nhưng không phải là vợ chồng (đồng sở hữu) như thế nào.
· Làm sao thỏa đáng được yêu cầu về việc người khai thuế phải làm chủ và sử dụng căn nhà như một nơi cư ngụ chính trong từ hai đến năm năm trước khi họ bán bất động sản này.
Đối với những người sở hữu nhiều căn nhà, các quy định có nêu rõ một số các yếu tố cụ thể để xác định căn nhà nào là nơi ở chính. Một số các quy định liên quan đến vấn đề này gồm: thời gian sử dụng bất động sản; nơi làm việc; các thành viên khác trong gia đình sống ở đâu; địa chỉ dùng để khai thuế hàng năm, khai giấy tờ tùy thân, nơi đăng ký xe và địa chỉ đang ký bầu cử, địa chỉ nhận thư và các chứng từ thanh toán khác; hoặc khu vực ngân hàng nơi người khai thuế mở tài khoản, các tổ chức tôn giáo hoặc các nơi sinh hoạt khác của họ.
Số tiền bán nhà được miễn trừ có thể bao gồm tiền lời do bán miếng đất trống được sử dụng như một phần của căn nhà người khai thuế đang cư trú nếu việc bán miếng đất này xảy ra trong vòng hai năm trước hoặc sau khi bán ngôi nhà dùng làm nơi cư trú chính.
Người khai thuế không cần phải phân phối số tiền lời thu được từ việc bán nhàriêng cho phần kinh doanh và phần cư trú nếu cơ sở nơi họ kinh doanh cũng chính là nơi họ sinh sống. Họ chỉ phải đóng thuế trên phần tiền thu được bằng tổng trị giá căn nhà được trừ dần (depreciation) tính sau ngày 6 tháng 5 năm 1997, nhưng lại có thể được miễn thuế bất cứ các thu nhập phụ từ chỗ ở này lên đến mức cao nhất như vừa đề cập ở trên. Nếu phần nhà dùng làm nơi kinh doanh tách rời với phần nhà ở, người khai thuế phải xác định số thu được cho từng phần và có thể không phải đóng thuế trên phần nhà dùng làm nơi cư trú.
Đối với những đồng chủ nhân không phải là vợ chồng, số tiền cao nhất được miễn khai trên thu nhập từ việc bán bất động sản là nơi cư trú vẫn là 250 ngàn đô-la cho mỗi người. Để được miễn khai loại thu nhập này, người khai thuế phải vừa làm chủ bất động sản vừa phải dùng nơi này là nơi cư ngụ chính trong thời gian 2 năm trong vòng 5 năm gần ngày bất động sản này được bán đi. Thời gian sở hữu và sử dụng căn nhà không cần phải liên tiếp nhau; hai năm có thể là 24 tháng hay 730 ngày. Những lúc vắng mặt ngắn hạn như đi nghỉ hè vẫn được xem là thời gian sử dụng nhà, nhưng nếu lâu hơn, như một năm nghỉ phép ở nơi khác, lại không được tính là vẫn sử dụng nơi ở. Đồng thời, trong hai năm trước ngày bán nhà, người khai thuế cũng không có số tiền lời được miễn trừ từ căn nhà nào khác ngoài căn nhà hiện nay.
Vào tháng 10 năm 2000, Sở Thuế Vụ công bố những quy định đề thảo này để công chúng góp ý kiến. Đã có một số các thay đổi được chấp nhận, gồm cả việc giải quyết số tiền lời trên việc bán động sản được sử dụng là nơi kinh doanh lẫn sinh sống. Lần này, Sở Thuế Vụ lại kêu gọi sự đóng góp ý kiến về các quy định tạm thời trên chủ đề miễn khai lợi tức thu nhập qua việc bán bất động sản khi người bán không hài lòng với một trong các quy định về thời gian, nhưng số tiền giảm tối đa đã giảm xuống. Luật thuế cung cấp một trường hợp ngoại lệ cho các quy định về việc sử dụng nhà, sở hữu nhà vàtrường hợp được miễn khai với lý do chính liên quan đến sức khỏe, thay đổi nơi làm việc, hoặc do các "tình huống không biết trước" (unforeseen circumstances) thuộc các quy định mở rộng IRS đã quy định.
Người khai thuế có thể xác minh bằng các sự kiện và trường hợp tùy theo hoàn cảnh họ phải bán nhà. Để cho dễ dàng, IRS có xác định một số điểm an toàn (safe harbors) khác nhau để từ đây người khai thuế có thể dựa vào để nêu các lý do liên quan đến việc bán nhà.
Chẳng hạn, các quy định tạm thời cung cấp trường hợp việc bán nhà sẽ được xem xét trên cơ sở thay đổi nơi làm việc nếu nơi làm việc mới của người bán nhà cách chỗ đang ở hơn 50 dặm Anh. Đây cũng là khoảng cách tiêu chuẩn để tính mức thuế giảm cho việc thay đổi chỗ ở. Việc thay đổi nơi làm việc cũng phải đồng thời xảy ra trong thời gian người khai thuế cư ngụ và làm chủ bất động sản họ muốn bán hay đã bán. Người khai thuế, vợ của họ, hay người đồng sở hữu căn nhà đang ở, hoặc một thành viên khác trong gia đình là những người đủ tiêu chuẩn để trường hợp bán nhà được xem xét.
Trường hợp việc bán nhà liên quan đến tình trạng sức khỏe là lý do chính, tình trạng sức khỏe phải liên quan đến bệnh tình, sự đau yếu, hoặc thương tật của người đủ tiêu chuẩn vừa kể. Nếu việc thay đổi chỗ ở do y sĩ đề nghị vì các lý do sức khỏe, lời đề nghị này sẽ được đáp ứng. Đồng thời, ngoài những người đủ tiêu chuẩn kể trên, với lý do sức khỏe, người đủ tiêu chuẩn sẽ bao gồm một số các thân nhân trong gia đình, để thuận tiện trong việc săn sóc người bệnh lý do dẫn đến việc bán nhà sẽ được xem là hợp lệ.
Đối với các tình huống không biết trước được xem như lý do chính đưa đến quyết định bán nhà, các tình huống này phải xảy ra trong thời gian người khai thuế đang làm chủ và sinh sống trong căn nhà. Ví dụ:
§ Người khai thuế qua đời
§ Người khai thuế ly dị vợ, hoặc chính thức ly thân với vợ
§ Người khai thuế nhận tiền trợ cấp thất nghiệp
§ Thay đổi nơi làm việc tạo ra tình trạng người khai thuế không trả nổi tiền mượn để mua nhà, hoặc không đủ sống ở mức cơ bản
§ Sinh cùng một lúc nhiều con
§ Nhà cửa bị hư hại do thiên tai, hoặc nhân họa, hoặc do hậu quả của chiến tranh hay nạn khủng bố
§ Người khai thuế bị kết án, bị bắt bớ, hay do tình trạng nghèo khó đột ngột.
Bất cứ tình huống nào trong năm trường hợp kể trên liên quan đến người khai thuế, vợ của họ, hoặc người đồng chủ nhân bất động sản, hoặc một thành viên gia đình khác đủ tiêu chuẩn trong gia đình người khai thuế đều được xem như đủ tiêu chuẩn xem xét. Các quy định này cũng cung cấp cho Ủy viên Hội Đồng sự suy xét đúng đắn để quyết định các trường hợp khác được xem như không ngờ trước.
Đối với những người bán nhà đủ tiêu chuẩn để xem xét việc miễn khai số lợi tức phát sinh do bán nhà, số tiền miễn khai tối đa 250 ngàn đô-la (500 ngàn cho vợ chồng khai chung hồ sơ thuế) sẽ được giới hạn theo tỉ lệ ngày sinh sống và làm chủ sở hữu nhà trên tiêu chuẩn hai năm. Như vậy, nếu một người bán nhà đủ điều kiện đã làm chủ và sống trong ngôi nhà chỉ một năm, 50% của thời hạn 2 năm, đồng thời không có thu nhập miễn khai nào trên việc bán căn nhà nào khác trong thời gian này, người này có thể miễn khai tối đa một nửa số tiền quy định là 125 ngàn đô-la (vợ chồng khai chung hồ sơ thuế là 250 ngàn đô-la). Tương tự, các tỉ lệ miễn khai sẽ được tính trên số tháng hay số ngày cư trú và làm chủ ngôi nhà.
Trường hợp những người đã khai miễn số tiền lãi thu được theo quy định cũ nay vẫn có thể khai lại theo quy định mới, sử dụng mẫu đơn 1040X để sửa đổi số tiền được miễn khai. Người khai thuế có thể sửa đổi đơn khai thuế của mình trong vòng 3 năm kể từ ngày đến hạn khai thuế. Bộ luật này không đòi hỏi người khai thuế phải thuộc một trong các trường hợp ngoại lệ trước khi sử dụng mức miễn khai tối đa về căn nhà họ làm chủ trước ngày bộ luật này ra đời, nghĩa là từ ngày 5 tháng 8 năm 1997 trở vè trước, và bán căn nhà này trong thời gian 2 năm sau ngày này. Điều này có nghĩa là hầu hết tất cả mọi người khai thuế đủ tiêu chuẩn theo luật mới đều có thể căn cứ theo luật này để sửa đổi bản khai thuế của năm vừa qua.
Gửi ý kiến của bạn