Hôm nay,  

Thơ Thơ

23/06/200100:00:00(Xem: 5248)
Thơ Thơ

*
Lên đường

Để anh kể em nghe một chút tâm sự này
Đã lâu rồi chưa tiện nói em hay
Bởi anh ngại em ròng ròng đổ lệ
Ngại em buồn vì hai đứa chia tay
Em ạ, miền Nam mất suốt mấy chục năm rồi
Bao nhiêu tấm lòng căm hận sục sôi
Giận lũ bạo quyền giết người vô tội
Tiếng nói lương tâm làm hệ lụy đời
Đất nước mình bây giờ nghèo đói tả tơi
Đầy bạo lực khiến dân lành im hơi lặng tiếng
Ai nói nhân quyền là gian nan nguy biến
Nghe thật xót xa cho cả giống nòi
Có lắm người nêu những tấm gương soi
Can đảm vùng lên đòi Tự Do Dân Chủ
Cộng sản ra tay bằng luật rừng luật rú
Quản chế, bắt giam đe dọa đủ điều
Chúng tấn công nhà thờ bằng súng đạn triệt tiêu
Tàn nhẫn trói tay cả ngài linh mục
Đồng bào quặn đau ruột đứt từng khúc
Đến thế kỷ này mà rùng rợn vậy sao"
Lại bao vây chùa chiền, quản thúc Hòa Thượng tuổi cao
Ngăn cấm bất cứ người nào thăm viếng
Quốc tế buồn khắp nơi đồng lòng lên tiếng
Mình yên tâm sao mà cứ mãi đứng ngoài"
Dấn thân lúc này tuy biết thân phận nhỏ nhoi
Anh vẫn quyết để tâm hồn bừng dậy
Góp bàn tay đưa nước mình tiếng tăm lừng lẫy
Thúc đẩy kinh tế phồn vinh, chính trị vững bền
Thế giới loài người sẽ hân hạnh gọi tên
Nước Việt Nam với cõi lòng khâm phục
Nghĩ thế nên anh yêu đời như yêu hoa cúc
Bầu trời mấy hôm nay đẹp quá em ơi
Muốn gọi tên em để nhắn ít lời
Anh sẽ tạm rời xa thành đô cũ
Em hãy nhớ đừng biếng ăn bỏ ngủ
Đừng đau thương, đừng thở vắn than dài
Hãy nén lòng đừng khóc lóc như ai
Nhi nữ thường tình hay làm se thắt lòng tráng sĩ
Lần đi này anh đã để nhiều đêm suy nghĩ
Tuổi thanh xuân mang khí thế bừng bừng
Đất nước cần anh không thể dửng dưng
Em đừng bắt anh đắm chìm trong tình ái
Để cho anh lên đường xây dựng lại
Cơ đồ Việt Nam không thể mất đi
Cơ đồ Việt Nam không thể suy vi
Sao mình yêu chẳng nghĩ tình đất nước
Lòng ái quốc đâu dễ gì quên được
Thôi em cho anh gác lại yêu vì
Anh không muốn mình là gã tình si
Dù vẫn nặng lòng nhớ lời thề cũ
Em đừng vô duyên sinh lòng ủ rũ
Tình của ta so nợ nước thấm gì
Hai Bà Trưng tuy là phận nữ nhi
Cũng giám liều mình đuổi quân Nam Hán
Trần Quốc Toản thật là người xứng đáng
Đã hiên ngang, đánh bại lũ thù Nguyên
Lê Lợi phú hào cũng quyết thề nguyền
Đuổi giặc Minh về bên kia biên ải
Quân Thanh kiêu hùng, Quang Trung chẳng ngại
Chỉ mấy hôm mà chiếm lại Hà Thành
Cụ Phan Đình Phùng khẳng khái liệt oanh
Kháng cự Pháp mười năm không chịu chán
Vua Duy Tân lúc nước nhà hoạn nạn
Tám tuổi đầu ngài nung chí đuổi Tây
Trang sử còn bao anh hùng mà không thể kể hết nơi đây
Họ đấu tranh cho rạng ngời quê mẹ
Cái chết tựa như bông hồng, xem nhẹ
Vì nước hy sinh chẳng quản gian khổ đọa đầy
Anh bây giờ đã hết thuở thơ ngây
Mấy mươi tuổi đầu đâu còn trẻ nữa
Nhìn đất nước lòng anh yêu chan chứa
Đến lúc này chả lẽ chẳng góp công chi
Tử biệt sinh ly nào có xá gì
Thôi bây giờ cho anh đi cứu nước
Lúc nhớ anh em nhìn lên sơn cước
Ở đó lòng anh vẫn hóa thủy chung
Em ơi! Em ơi! Sông núi nghìn trùng
Vẫn hằng cậy nhờ bầy trai chăm giữ
Sông núi buồn khi quân thù chiếm ngự
Hiểu thế này đừng giận nữa nghe em
Lúc nào buồn em lấy thư ra xem
Đó là tất cả tình chân anh đó
Lúc vắng anh em gắng ngồi nhổ cỏ
Để ngày anh về thấy sạch quanh sân
Việc học hành em hãy cố chuyên cần
Đừng để mộng lòng đã xây dang dở
Những buổi chiều cùng bạn bè đi chợ
Em làm ơn mua cho mẹ ít cau
Em làm ơn đọc thơ đã thuộc làu
Cho mẹ nghe đỡ bớt buồn u uẩn
Những chiều vắng anh, mẹ hay quanh quẩn
Thăm bà con cho ngày tháng bớt dài
Em nhớ giùm cho vào những sớm mai
Anh thường tính suy cho tình hai đứa
Anh định sau này sẽ về sắm sửa
Chờ nghe em những ngày tháng nửa chừng
Em cứ tin lòng anh, vẫn thủy chung
Tuy xa cách nhưng lúc nào cũng khắc ghi bóng hình em cả
Vui lên đi đừng buồn đau em ạ
Để anh lên đường xây dựng quê hương
Mình xa nhau thương thật là thương
Nhưng phải chịu chớ biết làm sao được
Trót mang trong lòng tình yêu đất nước
Thì anh nên đi chớ ngại ngùng gì
Em ơi! Có đôi nhân tình nào không đến lúc chia ly"
Có mùa thu nào không lá đổ"
Có người nào suốt đời không gặp điều nguy khó"
Vấn đề là ta phải khắc phục với mưa gió dãi dầu
Hồn Tổ Tiên anh tin rất nhiệm màu
Mãi mãi độ trì cho dòng giống Việt
Việt Nam! Việt Nam muôn đời bất diệt!
Thôi em cho anh đi làm kiếp trai hùng.

Phạm Công Chánh

*
Lỡ bước sang ngang

(Cảm xúc khi đọc bài "Ngôi sao cô đơn")

Rất đau lòng khi biết người "cô đơn"
Chuyến đò ngang tôi đã lỡ mất rồi
Bước sang sông nhưng lòng đầy hối tiếc
Lỡ làng này biết trách cùng ai đây.

Vĩ Đông

*
Anh và nỗi nhớ

(Đáp lại bài "Em và nỗi nhớ" gởi tặng một người còn ở lại trên quê hương)

Có những đêm không ngủ
Tôi lật từng trang báo
Để tìm kiếm thơ anh
Trong tâm sự não nề

Mười mấy năm chia cách
Tôi vẫn thường như thế
Một vì sao nhấp nháy
Trong nỗi nhớ lạ lùng

Ước ngày về trở lại
Thăm miền quê đất mẹ
Nơi có một bóng hình
Tha thiết nhớ về tôi.

Đêm mơ có một lần
Gặp anh trong giấc ngủ
Hay suốt cả cuộc đời
Tôi, chỉ có mình anh.

Nhưng rồi khi tỉnh giấc
Tôi giật mình xót xa
Lòng bỗng hỏi lại lòng
Vì sao mình chia xa"

Vĩ Đông

*
Gió lạnh

Một buổi chiều đông gió lạnh về
Hai đứa chia tay dưới chân đê.
Cái buồn sâu thẳm trong khóe mắt,
Ôi! Phút chia tay quá não nề.
Lảo đảo bước chân trở lại quê
Bao đêm gối chiếc ướt dầm dề.
Năm tháng trôi đi không trở lại,
Anh đi, không có hẹn ngày về.

Đông này gió lạnh đã đổ về.
Đón anh không phải dưới chân đê
Mà ở Nội Bài trên Hà Nội*
Nhận tin em tưởng ở trong mê
Tủi mừng đôi mắt đôi hàng lệ
Nghẹn ngào thổn thức đón anh về.
Ôm anh gió lạnh lòng ấm lại,
Ấm cả lòng em, ấm tình quê.

Anh Mười

*Sân bay Nội Bài thuộc tỉnh Vĩnh Phú, Hà Nội

*
Khoan hãy đi tu

Khuyên em đừng vội đi tu
Đau buồn sầu não mặc dù thừa dư...
Hay em ấp ủ tương tư"
Trót thương ai đó để giờ nhớ nhung
Hành tinh mãi rạng vừng đông
Muôn ngàn hoa thắm đợi mong bướm vờn
Tơ lòng vương vấn cung đờn
Có đôi phải lẻ đẹp hơn lúc nào
Tim em thì vẫn rạt rào
Nhan dung còn sắc, cớ sao than sầu"
Khoan tu, xuống tóc lạnh đầu!
Hãy chăm mái tóc thắm màu hương yêu
Khoan vô cung cấm cô liêu
Năng cùng đi dạo gặp nhiều niềm vui


Hãy cùng nói chuyện lứa đôi
Cho tim ấm lại qua lời yêu đương
Tủi sầu chớ để vấn vương
Có anh cùng bước chung đường hân hoan
Đời còn chi nữa đẹp hơn
Hai người vui vẻ ái ân thắm nồng
Bén duyên bướm lượn cánh hồng
Bên nhau cùng bước trong lòng Sydney
Vui lên chân hãy bước đi
Lãng quên niềm nỗi sầu kia xa vời
Em ơi cuộc sống trên đời
Còn gì tuyệt đẹp hơn lời yêu đương
Có nhau bên lối tình duyên
Gom niềm ưu ái cảm truyền cho nhau
Chuyện riêng dĩ vãng khổ đau
Ta cùng chia sẻ nỗi sầu thành vui
Buồn trong quá khứ mà thôi
Tình ta sán lạn đến rồi hôm nay
Một đường chung bước nắm tay
Nối tình tươi thắm chuỗi ngày tương lai...

Tâm Nguyên

*
Về Ô Môn

Ai về nhắn với Ô Môn
Tình chưa chớm nở vội chôn đáy lòng
Tình mình như ngọn gió đông
Thoảng qua giây lát lạnh lùng ngàn năm
Cuộc tình suy nghĩ trầm ngâm
Người tình trong mộng vẫn nằm trong tim
Ù ơ điệu nhạc im lìm
Ru trang nhật ký đắm chìm trong mơ
Trách chi tạo hóa ơ thờ
Chỉ đưa người đến để chờ chia tay
Tình buồn như áng mây bay
Bay đi đi mãi miệt mài xa xăm
Để người ở lại trầm ngâm
Chung quanh sỏi đá lặng câm não nùng
Ngàn năm vẳng tiếng côn trùng
Kêu ca một thuở đã cùng có nhau.

Tùng Darlo

*
Tình thi nhân tương phùng

Thân tặng nữ sĩ Kim Châu

Mừng tươi như hoa thắm trời thơ,
Rung cảm tâm hồn dậy ý thơ.
Nâng chén tương phùng: hòa mộng bút
Trao lời bằng hữu...góp duyên thơ.
Trăng vàng soi sáng: nhớ tình bạn
Ánh bạc tơ mành gợi tứ thơ.
Tiếng sáo xa xưa lòng tưởng nhớ
Viết hoài không cạn: mấy vần thơ!
Vần thơ trao gởi: bạn thi nhân.
Ngao ngán trò đời: cậy vần thi...
Gió thổi qua mành đầy mộng bút
Trăng soi trước áng: nặng tình thơ.
Bao canh xao xuyến nay gặp lại,
Một lời ngập ngừng: thỏa dạ thơ.
Gởi đến ai kia" Bao tuần báo...
Mong ngày xuống TAS đẹp lòng thơ!

Thanh Tương - TAS

*
Kính tặng nữ sĩ Thanh Tương

Kỷ niệm một sáng mùa Đông tại chùa Liên Hoa - Sydney

Thiền môn hạnh ngộ buổi lập đông,
Thi hứng trao nhau một vài giòng.
Mai dù ly biệt phương trời mộng.
Cách núi ngăn sông, một tấc lòng.

Cách núi ngăn sông, một tấc lòng,
Kẻ ở người đi vẫn nhớ mong,
Chuông chùa thánh thót ngân nga vọng,
Tâm đạo, tứ thơ, một chữ Đồng.

Kim Châu

*
Lá đắng Diêu Bông

Nhân đọc bài "Tình yêu trong thơ của người làm thơ" rồi tức cảnh sinh tình

Lên trời hái lá Diêu Bông,
Trời xô em té xuống sông ái tình.
Sầu tư anh hứng riêng mình,
Thương em, mời bạn chén quỳnh rượu tiên
Ái tình sao lắm đảo điên,
Diêu Bông hư ảo theo thuyền ra khơi.
Diêu Bông đâu có trên đời,
Sao Diêu Bông quyến rũ người tôi yêu"
Ngồi trong quán vắng ban chiều,
Nuốt vài giọt đắng trớ trêu lạc loài.

Thày Chạy - NSW

*
Nhớ về Sài Gòn

Sài Gòn ơi!
Trong tâm thương trí nhớ!
Viết sao hết niềm đau!
Ray rứt một thuở nào...
Được xin trao tâm sự...

Bao tháng năm rồi, còn nhớ ta,
Givral, ly rượu, khi chiều tà,
Ngàn trùng thương mến, ngàn nhung nhớ,
Triệu nỗi buồn đau, triệu xót xa.

Một phút quay về, chốn cảnh xưa
Lung linh ẩn hiện, xuyên sương thưa,
Muôn màu tà áo, bay bay lượn,
Những nỗi tan trường, kẻ đón đưa.

Thuở đó ngọc ngà, tuổi mộng mơ,
Trăng tròn, đời đẹp ý nên thơ.
Làm sao tìm lại thời xưa cũ"
Gió bụi, từng niên phủ kín mờ...

Mấy độ phong sương đếm mấy lần"
Hàng me, lá rụng kín đầy sân;
Con đường rợp bóng, tàn cây phủ,
Lơ lửng mây bay, cách mấy tầng.

Thành phố đổi tên, diễn lắm trò(*)
Thi dân buồn thảm, nặng âu lo(*)
Nam Kỳ Khởi Nghĩa, tiêu Công Lý(*)
Đồng Khởi vùng lên, mất Tự Do(*)

Mỗi độ thu sang, nhớ nhớ nhiều,
Đêm mưa tầm tã, nặng buồn hiu,
Canh ba giây phút giờ ly biệt,
Để lại thành đô, mến mến yêu.

Giông bão nổi lên khóa khởi đầu,
Mười lăm tháng sáu, đêm mưa ngâu,
Danh từ "một tháng", trò chơi chữ,
Tháng Tám đàn em, khóa tiếp sau.

Hè đến, Thu sang đã mấy Đông"
Đèn đêm lẻ bóng, ngóng trông chồng,
Khuê phòng mòn mỏi, nguồn tin Bắc,
Lao thất âu lo, buổi chợ đông.

Dãi nắng, dầm sương, tóc đổi thay,
Những năm cùng tháng chốn lưu đầy.
Bây giờ xa cách, ngàn xa cách,
Biển nhớ, sông thương, mỏi cánh bay.

Thấm thoát thời gian, xa tít xa,
Ly hương nhung nhớ, chốn quê nhà,
Đông về, Thu chết, bao nhiêu bận"
Đất khách gian truân, tuổi đã già.

Từ Nguyên

(*)Kể từ ngày miền Nam thay chủ mới: thành phố đã đổi tên, tên đường cũng thay
đổi, đường Tự Do và Công Lý được trở thành Đồng Khởi và Nam Kỳ Khởi Nghĩa và
những lần đổi tiền làm cho cuộc sống thị dân càng ngày càng thê thảm. Hai câu
thơ truyền khẩu có mặt từ đó.

*
Thương mùa mận chín

Nhớ vườn mận chín mùa trăng
Nhớ anh ngồi đó khẽ đàn cho em
Cất lên giọng hát dịu êm
Ngoài trời trăng tỏ bên thềm hàng ba
Bạn bè phụ họa lời ca
Đàn dơi tung cánh bay xa xạt xào
Dưới trăng vườn mận hồng đào
Đỏ hồng tươi thắm má đào của ai
Mùa trăng thức trọn đêm dài
Đợi mùa mận chín tiệc bày cho nhau
Bạn bè có dịp lao xao
Nào là chuyện học tào lao chuyện tình
Nhưng riêng chuyện của đôi mình
Đôi ta vẫn cứ nín thinh chẳng màng
Mặc ai cứ cáp đôi đàng
Đôi ta cự nự la làng chối quanh
Quê hương khói lửa chiến tranh
Anh xa vườn mận quân hành ngày đêm
Gác tay nằm dưới sương mềm
Nhớ em bè bạn ấm êm cuộc đời
Ngờ đâu vật đổi sao dời
Phong ba cuồng nộ bông rơi trắng đầu
Đời qua mấy cuộc biển dâu
Thương mùa mận chín tình đầu của nhau
Mận bay trắng cả một màu
Trắng niềm thương nhớ bạc đầu tình ơi.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Yêu

Tôi vẫn yêu em cuối sân trường
Những gì buổi ấy của tôi thương
Em đi búp bế xinh thêm nắng
Để má em đào tung tóc hương.

Anh Hạ

*
Ghét

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng hay làm duyên
Hay che mái tóc huyền
Má hồng và mắt biếc
Bẽn lẽn chuện hàn huyên.

Tôi ghét cô gái Việt
Hay nói Tây thành Đông
Làm sao tôi hiểu được
Hỡi! Những nàng Đông Phương.

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng hay lững lờ
Những lần tôi đeo đuổi
Và tỏ vẻ làm ngơ.

Tôi ghét cô gái Việt
Vì nàng như Giáng Kiều
Hay đưa tôi nhiều mộng
Và dấu lòng thương yêu
Trong tranh đời tố nữ
Tôi Tú Uyên khổ nhiều.

Tôi ghét cô gái Việt
Mỗi lúc thêm làm duyên
Không nghe lời tôi nói
Đừng che mái tóc huyền
Để mắt đen biếc lánh
Để má hồng tự nhiên.

Tôi ghét cô gái Việt
Vẫn mong nàng như Kiều
Hãy cho tôi nhiều mộng
Đừng dấu lòng thương yêu
Trong tranh đời tố nữ
Vì tôi đã khổ nhiều.

Anh Hạ - Melbourne

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.