Hôm nay,  

Thơ Thơ

02/08/200400:00:00(Xem: 5593)
Những Nỗi Niềm Đông

Mưa gió chiều đông lạnh phố phường
Lòng nghe man mác nỗi sầu vương
Trời mây ảm đạm cài bên cửa
Hoa cỏ đìu hiu nép cạnh đường
Cánh vạc lướt nhanh tìm nẻo ấm
Bước ai run rẩy dưới trời sương
Bâng khuâng lữ khách buồn khôn tả
Biết gửi về đâu một mối thương"!

II
Những buổi chiều đông gợi nhớ về
Nhìn mây trôi dạt dạ bi thê
Hương quan mờ mịt xa ngàn dặm
Mộng ước đa mang chửa vẹn thề
Nghĩa nặng vẫn vun dày đất Tổ
Tình trung mãi gửi trọn miền quê
Trải bao cay đắng lòng son sắt
Giấy rách đành cam phải giữ lề

III
Có một chiều đông bạn nhớ mình
Đến thăm chuyện vãn vấn mưu sinh
Tha hương lưu lạc đời thanh đạm
Vong quốc hoài mong buổi thái bình
Mưa gió rồi ra trời nắng đẹp
Khó nghèo vẫn giữ tấm băng trinh
Mừng vui có được người tri kỷ
Chia sẻ cùng nhau khối nghĩa tình...

IV
Mùa đông tuổi trọng lạnh càng cao
Tê tái bờ cây mấy cội đào
Gió thổi mênh mang niềm thế sự
Hồn thêm thao thức giấc chiêm bao
Một niềm quan ải dài mong đợi
Bao thuở tình quê vẫn dạt dào
Kỷ niệm đi dần vào dĩ vãng
Nhớ thương day dứt cõi lòng sao...!
* * *
Ngồi nghe mưa gió trên đàng
Tình quê lai láng dâng tràn con tim.

Đan Phụng - Cảm đề

*

Nguyệt Cần Thơ

Để tưởng nhớ Nguyệt (em của nhà thơ Trần Kiêu Bạt) vừa mất tại VN.

Biết có khi nào tôi trở lại
Bếp cũ chiều nghiêng hoa khế bay
Mẹ em mắt đỏ buồn trong khói
Đợi nắng xa về ấm khóm mai...

Xưa em bướm ở trên đầu tóc
Hoa ở trên tay hết bốn mùa
Khăn có thêu trăng cùng với Nguyệt
Mây chuyển buồn đi đến bất ngờ

Gió đưa đẩy nắng xuôi về rẫy
Cho mưa mùa ướt lộ hai mươi
Chén canh bồ ngót, thơm mùi lá
Vàng ngọn đèn chong, nhớ tối trời

Ngày đi nước lớn vàm kinh Xáng
Ngập bến nhà em mấy gốc cừ
Đêm nằm giữa biển coi sao mọc
Tiếc bến Ninh Kiều cuối tháng Tư

Nghe đâu không hẹn mà em gặp
Áo đỏ đèn vui, mến nến hồng
Mừng em hoa khế bay ra ngõ
Gương mới, khăn hồng, bóng Nguyệt trong

Ai biết mùa sang mùa nắng hạn
Nước ròng, rau đắng bỏ vườn sau!
Bến sông mấy gốc cừ rêu mục
Muốn níu xuồng đi nhổ ngọn sào!

Trăng gọi em về trăng gối Nguyệt
Sông đàn xao xuyến điệu đò đưa
Ai hát xang xừ đêm nguyệt lạc
Nước ròng, hoa khế rụng như mưa.

Lâm Hảo Khôi

*

Khi Nhìn Tà Áo Bay

Nhìn tà áo trắng phất phơ bay
Lòng chợt bâng khuâng nhớ những ngày
Hai đứa dìu nhau đường Nguyễn Huệ
Chiều xuân nhộn nhịp khép vòng tay.

Tà áo đang bay bóng của ai
Tự dưng lòng nặng trĩu u hoài
Bồi hồi như thuở đầu ta gặp
Đâu nghĩ rằng... ôi sẽ một mai...

Tà áo kia bay thấy dáng... quen
Tưởng đâu em ạ, đó là em!
Tưởng đâu trong nhớ không còn nữa
Ô thế thì ra vẫn chẳng quên!

Tim ta chợt nhói chẳng vì đâu
Nếu biết giờ em ở chốn nao
Để gửi những dòng thơ kỷ niệm
May ra hiểu được nỗi lòng nhau.

Nhìn tà áo trắng phất phơ bay
Ngó lại thân ta chua chát thay
Mới đấy mà giờ thành “khứa lão”
Lặng thầm ngoảnh mặt ngó trời mây.

Trần Ngân Tiêu

*

Đốn Củi Trên Đồi

Gửi Lê Hữu Tống, Ty Cảnh sát Long An.

Đứng trên đỉnh núi, mây trời thấp
Toàn cảnh Đầm Đùn dưới mắt ta
Khỉ ở đây, khó tìm khó gặp
Rừng hoang, núi cổ cõi đời xa...

Bướm ong xơ xác tìm hoa dại
Ta bức vang rừng thấm giọng khô
Nắng tháng ba, tóc vàng muốn cháy
Núi cạnh hàng dương lắm hoang mồ...!

Tay cầm mã tấu, quần tưa rách
Da sạm đen, nhăn nhúm mặt đời
Mỗi ngày đốn củi gần trăm ký
Lưng nặng quằn vai bước xuống đồi...

Trưa đói gục đầu bên gốc bưởi
Ôi thứ bưởi rừng chẳng trái trăn
Hướng mắt phương Nam trời đất hỏi
Trần đời sao lắm tiếng thở than...

Mình ta đứng giữa đồi trơ trụi
Giả giọng kép mùi ca sáu câu
"Đêm lạnh trong tù" Thành Được hát
Ta hát mà nghe thấm ý sầu!

Nếu không có đám mây đầu núi
Ta thấy phương Nam, thấy Sài Gòn
Nhìn rõ dáng em đi lầm lũi
Đôi mắt nâu buồn... thương quá thương!

Ta kêu một tiếng em thật lớn
Vách núi dội về nhạo báng ta
Hai con bướm bên nhau đùa giỡn
Tay quệt mồ hôi thấy xót xa...

Rừng núi đi lâu thành quen lối
Kéo củi xuống đồi hát nghêu ngao
Thân ta, sương gió, đời thay đổi
Nắng buổi hoàng hôn, lá héo xào!

Thy Lan Thảo

*

Kể lể

Em ru đời trong vòng tay gầy rộc
Những chia xa mầm nảy mảnh vai thừa
Hồn khép chặt buông theo vùng nước mắt
Ước mơ này từng chút vụt vươn xa

Làn ngọc ngà bên nhau từng lượn nhỏ
Biển tình yêu thăm thẳm gió hiền hòa
Thuyền ra khơi hoàng hôn về bến đậu
Hải âu nằm sóng gối một ngày qua

Gần nơi em phi trường ồn tiếng động
Sao hoang vu sa mạc đọng điêu tàn
Vay phố thị đêm lên đèn muôn ngọn
Vẫn đen thùi bóng tối biết không anh

Em đếm lá hàng cây khô về cội
Đếm rồi quên rồi đếm lại, khù khờ
Mang lặng lẽ lịm dần trong tiềm thức
Rải cuối trời một nửa phía bên kia

Em kể lể bởi vì cần kể lể
Chẳng từ anh có lẽ chẳng từ ai
Xót xa nhầu con tim khô đáy mắt
Xoáy vực sầu lẫn khuất cuộc chia tay

Anh cứ gửi bâng quơ lời gian dối
Tình bay cao vì tình của hôm qua
Buông quạnh quẽ trơ trơ dầy tội lỗi
Kệ hồn trơ khắc khoải mấy cho vừa

Núi chờ mây bao giờ mây chờ núi
Giọt mưa sa đá sỏi thấm thật mềm
Cho phố cũ không đêm buồn trở lại
Những nẻo đường quên vội bước chân hoang

Mây chung tình chỉ dòng trôi phiêu lãng
Mình tình chung đêm mộng mị đua đòi
Đời ngược xuôi buồn đê mê chân cứng
Vẫn tìm nhau dâng ảo ảnh ngày mai.

Em vuốt mặt ven bờ sâu bóng tối
Khoảng không gian xa vắng bỗng thật gần
Vùi hơi thở ngây ngô vào vô thức
Một ngày dài thuở ấy vọng thênh thang

KiếnAn

*

Đông Về Lần Nữa... 2004

Trong giá buốt, thấm thêm một mùa lạnh
Sydney buồn, héo hắt lá vàng khô
Nửa con tim, đã chôn tận đáy mồ
Còn một nửa, như mơ hồ khờ dại.

Giọt cay đắng, mong đi, đừng quay lại.
Và gió xuân sẽ quét sạch lá vàng
Tỏa lại ta buổi nắng chiếu huy hoàng
Sưởi ấm lại, con tim nàng băng giá.

Tuổi xuân ơi, xin đừng qua vội vã
Để cho ta, nếm hương vị cuộc đời
Hãy cho ta, lạc thú ngắm thu rơi
Phơi nắng ấm, cạnh hồ ngày đông buốt

Cho ta hưởng, thú nhìn giòng chảy suốt
Trôi mênh mang theo ra biển xa khơi
Bọt phù du, như kiếp sống cuộc đời
Ta nhận rõ, tiếng gọi mời ảo ảnh

Hãy cho ta, an lạc trong huyễn cảnh
Của cuộc đời luôn thay đổ không cùng
Giữa vũ trụ, vô thủy đến vô chung
Và đùa giỡn, trong muôn trùng sinh tử.

T.N

*

Về Thăm

Để nhớ 2 ngày Quốc Hận 20/7/54 và 30/4/75

Muốn về thăm lại quê hương,
Về thăm thôn xóm, phố phường Việt Nam.
Về thăm quê mẹ lầm than,
Về thăm bằng hữu, kẻ thân, người tình.
Từ ngày quốc nạn, lênh đênh.
Thuyền tìm đất Hứa, trăm nghìn đắng cay.
Tâm tình gửi gió cùng mây,
Mây tan, gió cuốn lại quay về hồn.
Nước nhà hai chục năm hơn,
Dẫu không cách núi vẫn còn ngăn sông!
Quê hương phủ bóng cờ hồng!
Đường đi không khó!... khó lòng về thăm!!!

Việt Nhi

*

20 Năm ở Úc

Hai chục năm trường ở Úc Châu
Quê hương xa cách đã từ lâu
Nửa đời tÿ nạn trông mòn mắt
Một kiếp gian nan ngóng bạc đầu
Tóc bạc răng long đầy nỗi nhớ
Lưng cong gối mỏi nặng thêm sầu
Mong sao Việt Cộng không còn nữa
Trở lại quê nhà ca sáu câu.

Phương Hoài Sơn

*

Em Viết Đi Em

(Thân mến tặng các em sinh viên Việt Nam tham dự lớp Việt Ngữ tại Rutgers The State University of New Jersey do nhóm sinh viên VSA đảm nhiệm.)

Tròn môi lại cho tình đầy thêm nữa


Em đánh vần đi, hai chữ "VIỆT NAM"
Cho tổ quốc bừng lên ngàn đuốc lửa
Cho hồi sinh, sông núi lại huy hoàng!

Em đánh vần đi, người sinh viên trẻ
Êm dịu làm sao ngôn ngữ quê hương!
Dẫu em chào đời không trên đất Mẹ
Nhưng tim em, dòng máu Việt quật cường
Vẫn tha thiết tràn đầy trong huyết quản
Yêu tự do, yêu lẽ phải, công bình
Ơi những tài năng không hề giới hạn...
Ơi những tấm lòng chân thật, nguyên trinh!!!

Đọc đi em, đây, Lạc Hồng, quốc sử
Bốn nghìn năm, Đinh, Lý, Nguyễn, Lê, Trần
Gương ái quốc, bao anh hùng, liệt nữ
Hiến dâng đời cho nghĩa cả, quên thân...

Em viết đi em: Giang Sơn, Dân Tộc
Tôn Giáo, Tự Do, Hạnh Phúc, Nhân Quyền...
Đó, thực tế, những nhu cầu đời sống
Của loài người, ngay từ thuở khai nguyên!
Khi đọc đến ngày đau thương, thống khổ
Có triệu oan hồn "sinh Bắc, tử Nam"
Có vạn xác người rừng xanh, biển đỏ
Trôi nổi, dập vùi, tức tưởi, hờn oan...
Tôi biết em sẽ thương cho nòi giống
Xót quê hương đang dưới ách bạo tàn
Xin đừng để người mị lừa, ru mộng
Bản Giốc mất rồi, mất cả Nam Quan!!!

Đọc tiếp đi em, tìm đi, sự thật
Và viết đi em, trang sử oai hùng
Trang sử Việt Nam kiên cường, bất khuất
Xin viết cho người thế giới xem chung!

Ngô Minh Hằng

*

Người Đi Qua Đời Tôi

Đây là bài thơ được dệt bằng tựa đề của những bản tình ca ngày trước.

Nhớ hoài “Đôi mắt người xưa”
“Mưa đêm tỉnh nhỏ” tôi đưa em về
“Đêm Đông” má tựa vai kề
Trắng “Đêm Tâm Sự” hẹn thề sắt son
Trao em “Tình Người Đầu Non”
Bao năm “Xa Xứ” vẫn còn nhớ thương
Mơ ngày trở lại “Quê Hương”
Tìm thăm “Vọng Gác Đêm Sương” thuở nào
Nhà em qua ngõ “Trúc Đào”
Đến “Vườn Tao Ngộ” lệ trào mặn môi
Nhớ “Người Đi Qua Đời Tôi”
Nhớ sao là nhớ “Những Đồi Hoa Sim”
“Tạ Tình” đau buốt con tim
“Em Về Miệt Thứ” biết tìm nơi đâu”
Cũng vì “Cuộc Tình Biển Dâu”
Nên đêm “Trăng Rụng Xuống Cầu” khó quên.

Trương Ngọc Phương

*

Đồng Tiền Liền Pháp Luật Việt Cộng

Đọc bản tin “Dù cưỡng dâm gái vị thành niên có âm mưu, Lương Quốc Dũng vẫn được CS giảm khinh” (SGT số 369), đứa Nam Man được biết tên Lương Quốc Dũng hiếp dâm bé gái 13 tuổi ở khách sạn Eden (Hà Nội), vào ngày 29.12.03. Sau đó tên Dũng đồng ý xuất 1 tỷ đồng để được gia đình nạn nhân bãi nại. Do đó đứa Nam Man viết bài này.

Bác tính quăng ra một tỷ đồng,
Coi như “vụ việc” tới đây xong.
Yên tâm hết sợ vô nhà đá,
Vững bụng thôi lo tới cửa công.
Pháp luật không nhằm nhò với bác,
Quan tòa chẳng mắc mớ gì ông.
Nhưng em nhứt định mần ra lẽ,
Cho bác ngồi tù đến mọt gông.

*

Đâu Là Sự Thật Của Cô Hà"

Trong SGT số 367 có đăng hình cô ca sĩ Hồ Ngọc Hà với lời ghi chú “Đâu là sự thật qua những tấm hình khỏa thân của Ngọc Hà trên Internet" Hình thật hay hình giả"” Do đó đứa Nam Man viết bài này.

Đâu là sự thật... hả cô Hà,
Bổn phận cô nên xác định đa.
Chẳng nói, ai mà phân biệt được,
Không sờ, tớ khó nhận chân ra.
“Đồ” kia chẳng phải “đồ” cô hả,
“Của” đó không như “của” chị à.
Để được biết đâu là thực giả,
Cô nên cho tớ... thử mò qua"

Nam Man

*

Chống Tham Nhũng Làm Đảng Thất Thu

Cô Gia tôi viết bài này nhân đọc bản tin “Từ Trần Khuê, Phạm Quế Dương đến BS Quế” trong TVTS số 956, tr.68 thấy có đoạn “Tuần trước, ông Trần Khuê, 68 tuổi cựu giáo sư văn chương Hán Nôm, đã bị kết án 19 tháng tù về các cáo buộc lạm dụng “quyền tự do dân chủ” để chống lại nhà nước. Tuần qua, thứ Tư 14.7.04, trong phiên tòa kéo dài 1 ngày ở Hà Nội, ông Phạm Quế Dương 73 tuổi, cũng lại bị kết tội “lạm dụng các quyền dân chủ” và kết án 19 tháng tù” (Cô Gia ghi chú thêm: ông Trần Khuê và ông Phạm Quế Dương là đồng sáng lập hội Nhân Dân Việt Nam Giúp Đảng và Nhà Nước Chống Tham Nhũng [02.09.01] và cùng với 21 nhà trí thức khác ký tên trong bức thư hạch tội Đảng Việt Cộng dâng đất, nhượng biển cho Trung Cộng và đòi tự do, nhân quyền cho Việt Nam. Ông Phạm Quế Dương và vợ bị Việt cộng bắt ngày 28.12.02 ở nhà ga xe lửa Sàigòn sau khi thăm Trần Khuê).

Ông Khuê cùng với lại ông Dương,
Khẳng khái, hai ông tỏ lập trường.
Chống nhũng lạm, toàn dân ủng hộ,
Trừ tham ô, cả nước yêu thương.
Người nào cũng tán đồng quan điểm,
Ai nấy đều phù hợp chủ trương.
Nhưng Đảng thất thu nên xử nhốt,
Mỗi ông mười chín tháng làm gương!

Cô Gia

*

Năm Cam Còn Sống

Theo tin trên SGT số 368, xác Năm Cam đã biến mất khỏi nghĩa trang trường bắn Thủ Đức, cùng với ba đồng bọn. Dư luận tại VN cho rằng y vẫn còn sống.

Dư luận xôn xao mấy bữa qua,
Rằng ông trùm đó... chẳng thành ma.
Đội mồ rời khỏi vùng tang tóc,
Lột xác tìm về chốn lạ xa.
Tử tội được thay y xử bắn"
Xác người đã mất lúc điều tra.
Khi bầy tham nhũng còn cai trị,
Mấy chuyện như vầy dễ xảy ra!

Trường Xuân Lão

*

Sĩ giúp nước....

(Cảnh giác chữ "Sĩ" trước nghị quyết 36-CSVN)

Khi xưa Hồ Cáo đã nổi cơn
Kết oán, gieo than lẫn oán hờn
Đến nay "Đảng" mở đường khai lối
Bảo đám "dân hèn" mau báo ơn...

Kêu gọi tình yêu, "Sĩ" lưu vong
Hiến dâng nhân thế cả cõi lòng
Mồi thơm, dẫn dụ đen nên trắng
Bánh vẽ, nhập nhằng đục hóa trong

Giang Sơn một gánh, máu dâng đầy
Thiên địa u sầu ngập khói mây
Băng hoại đớn đau, tràn điếm nhục
Trần gian, địa ngục chính là đây

Đừng dại mà ghe tiếmg thở than
Nọc bầy Hồ, Cáo độc vô vàn
Giang Sơn đã rách càng thêm nát
Béo đám Yêu, Hồ, lũ Việt gian

Nhắn cùng chư vị "Sĩ " hôm nay
Chớ để Cộng Nô nó đặt, bày
Khiến danh Chính sĩ thành Nô sĩ
Điếm nhục Tông Môn, Hổ mặt Thầy...

Phạm thanh Phương

*

Thù Trả Chưa Xong Đợi Kiếp Nào"

Đất lệch, trời nghiêng, thật đấy sao"
Cuộc cờ như một thoáng chiêm bao
Từ khi tổ quốc tàn binh lửa
Là lúc chinh nhân cởi chiến bào
Đau xót quê hương còn tủi nhục
Ngậm ngùi thân thể quá hư hao
Gươm cùn, súng gãy, đầu thêm bạc
Thù trả chưa xong, đợi kiếp nào"

Nguyễn Kinh Bắc (US)

*

Việt Kiều Là Chùm Khế Ngọt

Việt Kiều là chùm khế ngọt
Cho Đảng trèo hái mỗi ngày!
Việt Kiều là con diều biếc
Gió lên, Đảng hái ra vàng.

Việt Kiều là cây đại thụ
Đảng leo lên ...bú đô la!
Nghị quyết 36 chưa đủ
Đảng họp nghiên cứu hát, ru.

Việt Kiều đỉnh cao trí tuệ
"Token"(*) Đảng muốn lấy không
Đảng lột từ trên xuống dưới
Vắt chanh, liệng xác trôi sông.

Việt Kiều chất xám đầy mình
Đảng họp đại hội liên miên
Nâng bi, nâng khăn sửa túi
Mong bắt bò lạc, bò điên!

Việt Kiều khi xưa phản động
Đảng phỉ, Đảng báng, phải dông
Việt Kiều chạy rong chết khiếp
Đảng bắn Đảng thọc sau lưng.

Việt Kiều ngày nay ...đáng kính
Thơm tho như mít chín cây
Việt Kiều đẹp hơn Thúy Kiều
Đảng hôi như cú chạy theo!

Ô hô, thiên thu vạn tuế
Muôn năm mấy gã Việt Kiều!
Si-đa chưa có thuốc chữa
Chơi đi, có chết cũng vừa.

Ô hô, thiên thu Đảng-Bác
Cứ trèo lên hái khế đi
Việt Kiều là chùm khế ngọt
Tội cho Trung Ương chạy chọt
Tiên sư Đảng-Bác lưu manh!

Phùng Mang

(*) TOKEN là một chương trình của Liên Hiệp Quốc nhằm vận động người hải ngoại mang chất xám về xây xựng xứ sở. Chương trình này chỉ sử dụng được trong các nước có tự do dân chủ như Ấn Độ, Nam Hàn, Đài Loan, Thái, Phi. Chương trình này không sử dụng được trong các nước Cộng Sản.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.