Hôm nay,  

Thơ Thơ

07/03/200600:00:00(Xem: 6123)
Một Lần Qua Ngõ

"Tóc mai sợi vắn sợi dài
Lấy nhau không được thương hoài ngàn năm"
(Ca Dao)

Tháng tư trời nổi cát lầm
Sài Gòn ướt lệ mắt đầm xót xa
Em về xếp lại áo hoa
Bỏ son bỏ phấn hương ngà tiếc thương
Mắt em chiều mỏng phố phường
Anh về bụi áo còn vương tủi hờn

Mười năm vẫn tưởng rằng quên
Ta về tìm lại tuổi tên ước thề
Bước im rẽ thoáng cơn mê
Sài Gòn thay đổi, rẻ rề nghĩa ân
Ngõ nhà em gió bâng khuâng
Phố quen, bước lạ, ai cần thuỷ chung
Ta đi nửa bước ngập ngừng
Mắt em còn ý tương phùng không em!"
Nửa đời đâu phải gió đêm
Bước ta thẳng bước gió tìm thân quen.

Thy Lan Thảo

*

Thơ Ta

Thơ ta - chữ nghĩa quê mùa
Ta đem rao bán - chỉ đùa vui chơi
Bực mình! Ta vứt cho đời
Câu thơ tan loãng giữa trời phong reo.

Thơ ta - nửa túi luôn đeo
Khì khà chén rượu - vần gieo giải sầu.
Đêm nay em ở nơi đâu"
Có còn vọng nguyệt bên lầu quán xưa"

Thơ ta - đem bán - ai mua"
Em chê chán bỏ mấy mùa trăng qua.
Từ em - áo cưới xe hoa
Là thơ ta cũng nhạt nhoà văn chương.

Thơ ta - em vứt giữa đường
Tình em - ta mãi vấn vương tôn thờ.
Rượu vơi - chưa hết nguồn thơ
Tình em - ta vẫn đợi chờ trăm năm.

Phan Tưởng Niệm

*

Nghĩa Tình Yêu

Có phải tình yêu giải nghĩa là
Nhẹ nhàng như gió, đẹp như hoa
Rộn ràng như ý mùa xuân mới
Hai trái tim hoà nhịp thiết tha...

Có phải là khi nghĩ đến nhau
Nắng thêm sắc thắm, lá thêm màu
Mưa thêm tươi mát, đời thêm ngọt
Lòng cũng phai mờ nỗi biển dâu"

Có phải cùng mơ một chốn nao
Bếp hồng lửa ấm, tiếng ca dao
Bên nhau mộng biếc cùng xây dựng
Chia xẻ buồn đau lẫn ngọt ngào"

Có phải khi hồn ngập bướm hoa
Khi lòng ray rứt nhớ người ta
Khi tay thèm một bàn tay ấm
Là đã thương yêu đến đậm đà"

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*
Trả Lại Em...

Trả lại em ...mảnh khăn tay ngày trước
Đã lâu rồi vẫn giữ để làm tin
Chữ trên khăn thêu khắc tên chúng mình
Như dấu ái thuở ban đầu gặp gỡ
Trả lại em ...lời thơ buồn dang dở
Của những ngày hai đứa tập làm thơ
Từng lời yêu trao đổi tuổi mộng mơ
Bao ước hẹn chuỗi ngày xưa thêu dệt

Trả lại em ...niềm thương yêu bất diệt
Lời dịu dàng, ngọt lịm trái tim anh
Dẫu biết rằng tình mộng ảo, mong manh
Như dấu ái in sâu vào nỗi nhớ

Trả lại em ...tình nồng trao muôn thuở
Gieo vào lòng nỗi trống vắng đơn côi
Tại xa nhau cho tình ấy rã rời
Em quay bước ra đi khôn từ giã

Trả lại em ...con đường trưa nắng Hạ
Nắng rọi buồn trên lối nhỏ thân quen
Cầm tay nhau chung bước chiều không tên
Tình đã lỡ ... đành thôi ôm kỷ niệm

Nguyễn Vạn Thắng

*

Mùa Hoa Phượng

Anh nhớ em, vào mỗi mùa phượng nở
Nhắc lại thuở nào hai đứa quen nhau
Môi má em hồng miệng cười mắc cở
Anh rụt rè đi chầm chậm phía sau.
Em dạo ấy như nàng tiên giáng thế
Lạc giữa vườn hoa trông đẹp hẳn lên
Nắng nhiệt đới em chẳng màng chẳng kể
Vui cùng ve vào hạ hát vang rền.
Rồi nắm tay quanh một vòng phố chợ
Đường tuy xa mà cảm thấy quá gần
Thật hồi hộp nghe từng hơi nhịp thở
Đôi lứa ngập ngừng e ngại bước chân.
Niềm yêu ví như cây đàn muôn điệu
Mỗi đứa một cách bộc lộ duyên tình
Em thẹn thùng vì em là phái yếu
Anh nói nhiều anh chẳng dại lặng thinh.
Cũng may mà em đồng lòng hợp ý
Chịu theo anh từ dạo ấy đến nay
Ôi không hẹn mà trở thành tri kỷ
Dịu ngọt đắng cay chia sẻ tháng ngày.
Cảm ơn trời cho đôi ta bền chặt
Em bảo đời tươi như nụ hoa xuân
Nay hết rồi thời e ấp cúi mặt
Hẹn hò đón đưa vào độ cuối tuần.
Cho rất nhiều vẫn nói là chưa đủ
Tình yêu gái trai dào dạt mênh mông
Còn gì đẹp hơn mộng lòng ấp ủ
Cứ mê say được ngắm má em hồng.
Sao vẫn thích chóng đến mùa hoa phượng
Để cùng nhau đi tắm giếng tắm sông
Con tim nồng chất chứa tình vô lượng
Vui niềm vui biết hòa hợp tâm đồng.

Trần Thanh

*

Con Nghe Tiếng Mẹ Rao Hàng

Kính dâng hương hồn Mẹ tôi
Con nghe tiếng mẹ rao hàng
Vọng về tiềm thức, hai hàng lệ rơi
Giờ con lưu lạc phương trời
Mẹ già khuất nẻo, một đời gian truân
Một đời buôn gánh bán bưng
Gánh chè trôi nước, chè thưng, xôi vò
Cho con áo ấm, cơm no
Công thành danh toại mà lo giúp đời
Bỏ công, lấy sức làm lời
Gánh hàng rong đó, một đời vì con
Gánh luôn cả gánh nước non
Cho cha an phận mà tròn tài trai
Sơn hà mẹ gánh hai vai
Gánh chè đậu đỏ, những ngày mưa giông
Cuối đường mẹ nướng bánh phồng
Chuối khoai trên bếp than hồng kiếm cơm
Bắp tươi, vàng cháy hương thơm
Mỡ hành mặn ngọt, những hôm trở trời
Gánh tàu hũ, tiếng rao mời
Mưa dầm ướt đẫm chẳng lời than van
Chè đậu trắng, gánh xôi vàng
Lời rao năm cũ âm vang vọng về
Lòng con đau xót trăm bề.....

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Biệt Ly
Thảng thốt mắt nai chiều tiễn biệt
Con thuyền ly xứ lạc trùng khơi
Bến xa bờ lạ buồn da diết
Người đợi chân mây kẻ cuối trời

Ngàn lau xao xác thuyền xa khuất
Biển động trùng trùng khói sóng bay
Nước biếc mênh mông, sầu chất ngất
Hương tình ngày cũ tan như mây

Cánh mỏi đường xa chim lẻ bạn
Nhớ cành liễu cũ, nhánh sông xưa
Bốn phương lồng lộng, mây phiêu lãng
Cố quận, trời ơi, khói bụi mờ!

Bạch Loan

*Lệ Châu
Đã mấy thu rồi, hả bể dâu"
Những hình bóng cũ nay về đâu"
Có ai đốt lại lò hương ấy
Mà nhớ vô cùng, hỡi Lệ-Châu!

Ta nhớ em như nhớ tháng ba (*)
Ngày giờ có đó, nghĩ không ra!
Chính ta chẳng hiểu mơ hay tỉnh;
Ta ở đây mà nhớ chính ta!

Ta nhớ ta là một tiếng im,
Con thuyền không bến, máu không tim,
Không hoa cho một làn hương quyện,
Không tổ nương nhờ một cánh chim!

Ta có đầu ta - một thánh-thư:
Biết đường, đâu ngại ngã ba, tư!
Lòng ta có lửa mà không bếp,
Như thiếu trùng-dương cho hải-ngư!

Thiếu một thần-giao, một cảm-thông;
Đời không tri-kỷ, không tâm-đồng;
Bơ-vơ như trận kình-nghê-chiến:
Biển cả tung-hoành một lão-ông!

Rồi bỗng đâu đây giữa gió khơi
Có em bỗng gọi, có ta "ơi!"
Thuyền như nhắm bến, chim tìm tổ,
Đêm muốn hừng đông, hận muốn vơi...

Em đến - gần mà như muôn trùng,
Không tên, không lấy cả hình-dung...
Nhưng em đã đến, bằng xương thịt,
Đã sưởi lòng ta... ấm lạ-lùng!

Em có là tiên... hay là... ma
Thì em cũng đã có yêu ta!
Tình em là một nguồn thi-hứng:
Bút rỉ mười năm... lại nở hoa!

Em đã theo ta mỗi bước chân,
Hòa trong hơi thở, nhập trong gân!
Có em là bạn... nên từ đó
Ta có niềm vui tự bản-thân...

Nhưng, bỗng tư bề nổi bão đêm:
Kình-ngư còn lại bộ xương lem!
Đất thành hoang đảo! dân thành rợ!
Ngư-phủ vào tù, lạc dấu em...

Nỗi nước khôn khuây, lại nỗi nhà,
Nỗi mình khắc-khoải một mình ta!
Bao nhiêu kỷ-niệm vào tro bụi
Như những kê vàng, quá-khứ xa ...

Ôi! Những ngày xanh, những ước mơ
Tan như ảo-ảnh mống trời mưa!
Thời-gian liệm lấp vào quên-lãng
Những mộng vàng son hóa mộng hờ!

Rồi có hôm nào như hôm nay:
Gió nào gợn sóng, lá nào bay ...
Cho ta gợi lại trong tâm-tưởng
Một thoáng ân-tình, thoáng rượu say ...

Thanh-Thanh

(*) 29/03/1975: Đà Nẵng (thủ-phủ Miền Trung) thất-thủ.

*

Bản Chất Phường Tuồng

Gặp nhau, chúng nó bốc thơm nhau,
Quen miệng rồi, nào có ngượng đâu!
Thằng đó khen thằng kia trí dũng,
Đứa này bợ đứa nọ tài cao.
Nhân tình thế cố khoe thông suốt,
Địa lý nhân văn đía thuộc làu.
Bản chất bọn này là kép hát,
- Phường tuồng khoái đội mão, mang râu!

Cô Gia

*

Với Sức Mạnh Của Toàn Dân Kết Hợp

(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến)

Hãy đứng dậy hỡi linh hồn của núi
Bởi đau thương dân tộc đã vô cùng
Không thể nữa, quê hương tràn hận tủi
Và oán hờn cuồn cuộn đã như sông

Đứng thẳng nhé, hỡi anh, em, hỡi chị!
Ta đấu tranh cho chính nghĩa, cho đời
Hãy đập vỡ ách độc tài đảng trị
Để cho mầm dân chủ nở hoa tươi

Hãy gom lại lời bất bình của gió
Và nỗi đau tám chục triệu dân lành
Để địa chấn chôn vùi màu cờ đỏ
San phẳng nhà tù cho lúa lên xanh

Để thiền viện lại tôn nghiêm kinh kệ
Không kẽm gai, không quản chế, không tù!
Chuông giáo đường lại vang từng thánh lễ
Xoa dịu oan hồn vạn nẻo âm u...

Hãy sát cánh, ta cùng nhau cương quyết
Đòi Tự Do Tôn Giáo lại cho mình
Bởi niềm tin không thể nào hủy diệt
Của con người là cuộc sống tâm linh!

Bởi nhân loại đã quật cường, tiến bộ
Kià, Đông Âu, khối cộng đã tan rồi
Cứu dân tộc, cứu quê hương khốn khổ
Hỡi ba miền! Ta phải đứng lên thôi!!!

Với sức mạnh của toàn dân kết hợp


Thì độc tài, bạo chúa cũng khoanh tay
Thì vô đạo sẽ tan như ánh chớp
Chính nghĩa muôn đời vàng bóng cờ bay...

Ngô Minh Hằng

*

Xóa bỏ hận thù...

Dân tộc Việt chẳng ai thèm đố kỵ
Chỉ bởi loài Cộng Phỉ phá Giang Sơn
Tạo oan khiên, gieo đau xót tủi hờn
Biến đất nước thành ngục tù thống khổ

Khắp Nam, Bắc, quyện tròn cơn máu lửa
Dân lầm than, Đảng phung phí, huy hoàng
Đục nước béo cò, sướng lũ Việt gian
Nay xóa bỏ hận thù, mai hoà giải

Hãy nhìn xem, những gì nơi hiện tại
Cả khung trời Tổ Quốc quấn khăn tang
Tiếng nói lương tri, khóc hận bẽ bàng
Những em bé chết mòn trong tủi nhục

Đừng ảo tưởng hãy trông vào hiện thực
Mảnh Giang sơn, dâng hiến kẻ cựu thù
Mối nhục này đáng hận đến nghìn thu
Sao muối mặt tiếp tay loài Cộng Phỉ"
Đừng lươn lẹo vẽ vời mầu nghĩa khí
"Yêu" quê hương, đòi "xóa đói, giảm nghèo"
Khắp Sơn hà xiềng xích vẫn còn đeo
Máu vẫn rỉ, vết thương hoài mâng mủ

Gieo phân hóa trong đoàn người lữ thứ
Moi túi tiền, cung dưỡng bọn lưu manh
Nay môi sinh, mai giáo dục song hành
Chỉ nuôi béo đám côn đồ vô lại

Chữ Hoà giải đâu cần nơi Hải Ngoại
Nên thực thi giữa Đảng với dân lành
Đến khi nào gột rửa hết mùi tanh
Tái tạo được nền Tự Do, dân Chủ

Đến lúc ấy từng đoàn người lữ thứ
Sẽ quay về góp sức dựng Quê Hương
Bằng chân tình, bằng tâm huyết, yêu thương
Tự nhiên chữ "hận thù" thành hư ảo.

Phạm thanh Phương

*
Làm Người, Làm Thú

Dùng chùa đem nhốt heo, gà
Cày mồ, xới mả chúng treo linh-hồn.
Sao Hồ xác vữa không chôn
Tô son, bôi phấn suy tôn thánh thần"
Lộng kiếng đem mỵ người dân,
Xếp hàng vào ngắm được phần bữa ăn (*)

Súc vật tu khéo tiền căn
Được vào cửa Phật nghe răn kinh cầu.
Chiến-sĩ từng lập công đầu
Hồn chưa siêu-thoát về đâu kiếp này"
Vô thần, mả xới mồ cày
Sao đem xác chết, đảng bày xác ma"

Làm người, con “ông” cháu “cha”
Làm thú cả đảng, chửa ra... đại đồng

Ý Nga
(*) Mỗi người vào thăm lăng Cáo Hồ Chí Minh đều được "tiêu chuẩn" mua 1 ổ bánh mì để “bồi dưỡng”, cho nên dân chúng xếp hàng rất dài để “được”...mua bánh mì.

*

Viết Cho Ai"

Gửi những người cầm viết tỵ nạn thiếu lương tâm!

Ở đây không ai kiểm duyệt
Sao người ngòi bút uốn cong"
Văn, thơ tự mình đào huyệt
Đem chôn theo một sắc hồng

Người đi hôm qua vượt chết
Vì gì người có nhớ không"
Nỗi đau Quê Nhà chưa hết
Sao người suy nghĩ cạn nông"

Ý Nga

*
Ngày Quốc Hận & Tỵ Nạn
Sử đã khắc ghi Ngày Quốc Hận 30-4 thì không có chuyện thay đổi. Bằng mọi giá, toàn dân trong và ngoài nước phải tiêu diệt ngay thủ đoạn đê hèn lẫn điêu ngoa thô thiển của bọn CSVN nói chung và thành phần nối giáo VC nói riêng.

Ngày Quốc Hận Ba Mươi Tháng Tư
Cũng Ngày Tỵ Nạn khắc thiên thu.
Chung cho hải ngoại ngoài cương thổ,
Kể cả quê nhà giữa ngục tù.
Dân nén căm hờn chờ quật khởi,
Sử ghi thảm não đợi trùng tu.
Quân nào toan xóa, bôi di tích,
Là lũ tay sai, chính kẻ thù.

Ngô Phủ

*
Trâu Buộc Ghét Trâu Ăn

Nội bộ giờ đây đã nát nhầu!
Cũng vì quyền lực có gì đâu!
Trâu ăn đầy cỏ đuôi ngoe nguẩy
Trâu buộc sôi gan mắt đục ngầu
Một trận so tài ngờ cật lực
Hai bên đấu trí tưởng thâm sâu
Con nào có chết đi chăng nữa
Cũng chỉ đáng đời một kiếp trâu!

Lâm Hoài Vũ

*

Hoà Giải Với Quỷ sẽ thành... Ma!

Xét rằng Cộng đảng lũ gian tà
Lũ giặc buôn dân bán nước ta
Tư cách tay sai hơn Khải, Thống, (1)
Hành vi phản trắc vượt chồn, xà
Bất nhân, Kiệt, Trụ tôn hàng tổ
Vô đạo, Võ, Tần bái bậc cha (2)
Nếu nghĩ ngồi chung cùng quỷ được
Mười phần chín rưỡi chắc thành ma!

XàBeng

(1) Hoàng Cao Khải, Lê Chiêu Thống. (2) Võ Tắc Thiên, Tần Thủy Hoàng.
*

Sao Đành Thất Thủ"
Nòi giống Rồng Tiên chẳng kém hèn
Sao đành thúc thủ tựa bầy chiên"
Vô thần chuyên chính nào cam xuống
Chính nghĩa tự do phải đứng lên
Cộng phỉ buôn dân vì hám lợi
Việt gian bán nước bởi tham quyền
Bất công xã hội tràn lan khắp
Đàn áp thêm giàu các ủy viên (*)

Thiên Tâm
(*) Các ủy viên trong Bộ Chính Trị và Nhà Nước Cộng Sản đều giàu có từ vài trăm triệu đến bạc tỷ Mỹ kim từ lâu.
*

Lễ Phép Của Thanh Thiếu Nữ Việt Nam Ngày Nay...
(Viết theo ý và lời yêu cầu của bác Năm nhân dịp Đức Nhân đến Sydney năm 2005)
Hầu hết...
Gặp nhau sao trố mắt nhìn
Chào hỏi chẳng có..., làm thinh không hà!
Gặp người đáng chú đáng cha,
Đáng ông, đáng bác... xem ra ngang hàng.
Không chào, chẳng hỏi, chẳng han...
Người ngoài thấy vậy băn khoăn, buồn cười.
Tuổi đời cũng đã đôi mươi,
Mà sao thua trẻ của người lên ba.
Thiên hạ cười mẹ, cười cha,
Sao con vô lễ chẳng ra giống gì"
Học cao, người vẫn cứ khi,
Không biết lễ phép, còn gì văn minh.
Lịch sự thua trẻ ăn xin,
Có con như thế gia đình hổ thay!
Cha mẹ dạy bảo con ngay,
Tổ tiên thường dạy câu này nhớ chăng"
“Tiên học lễ, hậu học văn”
Hữu tài vô hạnh, cũng bằng vứt đi!!

Đức Nhân

*

Nói Với Bực Thềm

Kính họa vận bài “Nói chuyện với cái đầu gối” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trên SGT số 450 nói về việc Cô Gia vô ý nên té, đầu gối trúng cái bậc thềm.

Này bực thềm, mi phải biết mi,
Trước đây mi cũng chẳng ra gì.
Nhờ chồng vật liệu xây “cao nghệu”,
Được lớp xi măng đắp phẳng lì.
Đã chẳng có thân sao chẳng nghĩ,
Vì không có óc mới không suy,
Cô Gia sơ ý..... nên va phải,
Nầy bực thềm, mi phải biết mi.

Thái Châu

*

Vịnh Cảnh Cô Gia Ngồi “Nói chuyện với cái đầu gối”

Kính họa vận bài “Nói chuyện với cái đầu gối” của Cô Gia đại gia ở mục Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 450 nói về việc vì sơ ý, té trúng đầu gối.

Suốt một tuần nằm nhà ngó mi,
Đầu mi giờ chẳng biết đầu gì.
Sờ nghe xương cốt còn sưng tấy,
Vạch thấy thịt da chửa phẳng lì.
Trước cái đau nầy nên thử nghĩ,
Sau lần đụng đó hãy cùng suy.
Mần phiền tao quá nghe đầu gối,(!)
Suốt một tuần nằm nhà ngó mi.

*

Mần Hoa Hậu... Một Tuần Thôi

ở mục “Tin vắn trong tuần” của DV số 714 ngày 23.9.05, bản tin “hoa hậu một tuần” cho biết Angela McKay 20 tuổi, cha Úc, mẹ Thái chiếm giải Hoa Hậu Thái, nhưng tuần sau cô nhường ngôi để tiếp tục chương trình Đại học ở Sydney, nhất là để tránh sự bận rộn và căng thẳng mà cô gặp phải trong tuần lễ làm... hoa hậu. Đọc bản tin trên, đứa Nam Man viết bài này.

Chỉ mần hoa hậu... một tuần thôi,
Cũng đủ thấy "dzui" cả cuộc đời.
Vương miện ai cần trao lại hết,
Áo xiêm họ thích trả cho rồi.
Miễn xin cuộc sống luôn thư thả,
Cần được tâm hồn mãi thảnh thơi.
“Danh dự” bấy nhiêu là quá đủ,
Cô này mới thiệt đúng dân chơi.

*

Cho Chừa Cái Tật Tầm Phào

Cũng mục “Tin vắn trong tuần” của DV số trên thì bản tin “Cái miệng ăn mắm” cho biết một hành khách của chiếc phi cơ Boeing 737 bị đè và bị áp tải ra khỏi phi cơ, không cho đi chuyến ấy vì anh này tuyên bố là có... vũ khí. Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc tin trên.

Thời này ăn bậy chắc không sao,
Nói bậy thì nguy biết cỡ nào.
Phúc bác là chưa vô khám lớn,
May ông được khỏi ở nhà lao.
Tội mần hành khách la hoang hoác,
Điều khiến tiếp viên chạy nháo nhào.
Có phải bỏ tù ông cũng đáng,
Cho chừa cái tật nói tầm phào.

*

Lỡm “Bà” hay “Cô” Yến Tuyết

Đứa Nam Man viết bài này sau khi đọc bài “Ca ra nhưng liệu có OK không"” của Yên Tuyết (Bà hay Cô") đăng ở báo Việt Luận số 1980.

Tác giả vừa nêu cái “vấn đề”,
“Ca ra” kiểu đó có “ô kê”"
Như lần gặp phải trong nhà nọ,
Giống bận lâm vào tại bữa tê.
“Hát” nếu mà hay thì khỏi nói,
“Ca” đừng quá dở chớ nên chê.
Đằng này lại khác bà con ạ,
Hai lỗ tai sao nó nhức ghê!

*

Đứa Nam Man Khuyên

Đọc bài “Chàng yêu nàng qua nét hẹn gặp nhau mới biết là vợ mình” ở mục “Góp nhặt khắp nơi” (NUTB 482), được biết ở Jordan, chàng Bakr Melhem và nàng Sanaa vốn là vợ chồng đã ly thân. Chàng và nàng dùng tên giả để “chat” trên Internet. Sau đó họ yêu nhau và hẹn cưới nhau, thế nhưng khi gặp mặt nhau thì vỡ lẽ... Từ câu chuyện trên, đứa Nam Man viết bài này.
Ông bà xáp trở lại nhau đi,
Chuyện cũ ờ đâu đáng “ký” gì.
Bác nó em coi luôn lịch thiệp,
Bà nhà tớ thấy rất nhu mì.
Không ai ăn vụng ngoại tình cả,
Chẳng kẻ đổi lòng thay dạ chi.
- Nghe đứa Nam Man khuyên, bỏ hết,
Ông bà xáp trở lại nhau đi.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.