Hôm nay,  

Bài Viết Từ Quốc Nội: Hậu Tuyên Ngôn Độc Lập

09/09/200500:00:00(Xem: 5670)
- Ban biên tập: Ông Lê Văn Bàng khi còn làm đại sứ Việt Nam ở Mỹ đã bị cảnh sát Mỹ phạt vi phạm tội bắt sò lậu. Lúc đầu ông Bàng giả đò thơ ngây, làm bộ không biết nói tiếng Mỹ nên mới phạm luật, hy vọng cảnh sát Mỹ làm ngơ. Đến lúc thấy không thể che đậy được nữa ông Bàng vội trưng giấy tờ là Đại sứ Việt Nam đễ được miễn tố các tội hình loại nhẹ. Vụ này làm mất mặt VN, báo chí kêu ông Bàng là đại sứ Sò.
Mới đây ông Lê Văn Bàng chính thức đại diện VN đã công bố sách trắng về nhân quyền. Nó giống như “vụ sò lậu”, bị bắt ngay tại trận nhưng làm bộ thơ ngây. Trước kia, bắt sò lậu thì cho là không biết nói tiếng Mỹ nên phạm luật, hiện nay khi bị lên án vi phạm nhân quyền, chối không được thì đưa mặt ra giải thích theo kiểu “vừa ăn cướp vừa la làng”. “Để giúp dư luận thế giới hiểu rõ và đúng đắn về truyền thống bảo vệ và phát triển quyền con người ở Việt Nam, về tình hình nhân quyền ở Việt Nam, Bộ Ngoại giao nước Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt Nam vừa công bố cuốn sách - Thành tựu bảo vệ và phát triển quyền con người ở Việt Nam. Trải qua lịch sử hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, nhân dân Việt Nam đã phải đổ biết bao xương máu để giành lấy những quyền cơ bản của con người: được sống trong điều kiện độc lập, tự do, có cơm ăn, áo mặc, nhà ở, được học hành, nhân phẩm được tôn trọng. Ngay trong bản Tuyên ngôn độc lập ngày 2 tháng 9 năm 1945, khai sinh ra Nhà nước Việt Nam độc lập, tự do, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định “tất cả các dân tộc trên thế giới đều sinh ra bình đẳng, dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do”.
Sách trắng có trích dẫn lời ông Hồ Chí Minh đọc trong bản Tuyên ngôn độc lập như một dẫn chứng hùng hồn để đảm bảo về việc nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam tôn trọng nhân phẩm con người ở Việt Nam, sự thực câu trích dẫn đó ông Hồ chỉ vay mượn từ bản Tuyên Ngôn Độc Lập 1776 của nước Mỹ. Điện thư đăng bài Hậu Tuyên Ngôn Độc Lập để độc giả suy gẫm.
Hậu Tuyên Ngôn Độc Lập
Ngô Hoàng Minh
Ngày 2 tháng 9 năm 1945 tại Hà Nội, ông Hồ chí Minh đã long trọng đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Việt Nam.
Bản Tuyên Ngôn có nội dụng như sau: “Tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng. Trời cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Lời bất hủ ấy trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập năm 1776 của nước Mỹ, suy rộng ra câu ấy có ý nghĩa là tất cả các dân tộc trên thế giới sinh ra đều bình đẳng; dân tộc nào cũng có quyền sống, quyền sung sướng và quyền tự do.
Bản tuyên ngôn Nhân Quyền và Dân Quyền của Cách mạng Pháp năm 1791 cũng nói: Người ta sinh ra tự do và bình đẳng về quyền lợi và phải luôn luôn được tự do và bình đẳng về quyền lợi. Đó là những lẽ phải không ai chối cải được. Thế mà hơn 80 năm nay bọn Thực Dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.
Về chính trị chúng tuyệt đối không cho dân ta một chút Tự do Dân chủ nào...
Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân...
Về kinh tế chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn thiếu thốn, nước ta xơ xác tiêu điều...
Chúng cướp không ruộng đất, rừng mỏ, nguyên liệu của dân ta.
Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng và nhập cảng.
Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn trở nên bần cùng.
Chúng không cho các nhà tư sản ta phát triển. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn...
Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập và sự thực đã thành một nước tự do và độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do và độc lập ấy.” (1)
Hơn 60 năm sau, nếu chúng ta thay thế chữ Thực Dân Pháp bằng Đảng Cộng Sản Việt Nam, nội dung của bản Tuyên Ngôn Độc Lập không có gì khác biệt, thậm chí còn tệ hại hơn những lời cáo buộc của ông Hồ Chí Minh. Việt Nam dưới sự cai trị của Đảng CSVN, tàn độc và khắc nghiệt hơn cả Thực Dân Pháp.
Về chính trị, đảng CS tuyệt đối không cho dân ta một chút Tự do Dân chủ nào. Chúng lập ra điều 4 Hiến Pháp để hợp pháp hóa vị trí độc quyền lãnh đạo.
Chúng bưng bít dư luận, thi hành chính sách ngu dân. Chúng làm chủ và kiểm soát các phương tiên thông tin, báo chí, liên mạng và truyền thông đại chúng. Chúng kiểm duyệt tất cả các phương tiện in ấn.
Về kinh tế chúng nắm giữ các công ty quốc doanh xuất và nhập cảng. Chúng độc quyền khai thác và sang nhượng đất đai, hầm mỏ, hải đảo, bờ biển, và các tài nguyên quốc gia khác.
Chúng hoàn toàn đánh mất quyền tự chủ và độc lập quốc gia. Chúng dâng Hoàng Sa và Trưòng Sa cho ngoại bang (2). Chúng cam tâm bán nước, cắt đất cho ngoại bang, tự nguyện làm tay sai, nô lệ hòng tiếp tục giữ vững vị trí độc tôn lãnh đạo. (3)
Chúng đàn áp tôn giáo, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng. Chúng bắt bớ và giam cầm các nhà tu hành. (4)
Chúng ra sức vơ vét của công, thâm lạm ngân quỹ và đục khoét tài sản quốc gia. Đất nước càng ngày càng lụn bại trong khi cán bộ đảng viên càng lúc càng giàu vì tham nhũng. (5)
So sánh phần luận tội trong bản Tuyên Ngôn Độc Lập thì đối với tội trạng của đảng Cộng Sản, những tội của Thực Dân Pháp không thấm vào đâu cả. Trầm trọng nhất, tội đánh mất quyền độc lập, tự chủ quốc gia, tội bán nước của CSVN trời không dung đất không tha, sẽ đưa dân tộc và đất nước Việt Nam vào những hậu quả không lường được.
Bốn mươi bảy năm trước, ngày 14 tháng 9 năm 1958, Phạm Văn Đồng với tư cách Thủ Tưóng Chánh Phủ nước VNDCCH đã ra văn thư gửi Chu Ân Lai xác nhận: “Chính Phủ VNDCCH ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của chính phủ nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc”.

Việc chính thức công nhận hải phận của Trung Quốc dài 12 hải lý là hành động bán nước có văn kiện lần thứ nhất của đảng CSVN. Quyết định đó mặc nhiên thừa nhận các hải đảo như Trưòng Sa, Hoàng Sa trực thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Vì vậy, tháng 1 năm 1974 Hải quân Trung Quốc đã tấn công và chiếm giữ các đảo thuộc Hoàng Sa do Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa kiểm soát. Sau 1975, năm 1988 Hải Quân Trung Quốc và Cộng sản Việt Nam đã đụng độ tại vùng đá ngầm Johnson thuộc khu vực Trường Sa. Hơn 70 thủy thủ Việt Nam đã bị thiệt mạng, và hai tàu chiến đã bị chìm. Việc này đã được phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, Zhu Bangzao tuyên bố: “Trung Quốc đòi hỏi Việt Nam phải lập tức rút quân ra khỏi các vùng đảo thuộc chủ quyền của Trung Quốc đã bị Việt Nam chiếm giữ bất hợp lệ, dẹp bỏ những căn cứ xây cất và phải đãm bảo là không để những hành động tương tự xảy ra trong tương lai” (6)
Ngày 30 tháng 12 năm 1999 và 25 tháng 12 năm 2000, Lê Khả Phiêu, Tổng Bí Thư Đảng CSVN đã ký hai Hiệp định “Hiệp Định về Biên Giới Trên Đất Liền VN-TQ” và “Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ”. Trong cả hai Hiệp định, Việt Nam đã nhường đức cho Trung Quốc hàng trăm cây số dọc biên giới phía Bắc và hàng ngàn cây số trong vùng biển thuộc vịnh Bắc Bộ. Ông Đỗ Việt Sơn cán bộ 54 tuổi đảng đã cáo giác trong bức thư gửi Quốc Hội và đảng CSVN như sau: “ Suốt 4000 năm lịch sử kể cả thời Bắc thuộc cho đến hơn 100 năm độc lập tự chủ, nhiều triều đại phong kiến lúc yếu cũng chưa bao giờ nhượng cho phong kiến Phương Bắc một tấc đất, một hòn đảo.....Thế mà ngày nay, theo Hiệp định biên giới Việt Trung mới đây ta đã nhượng bộ cho Trung Quốc hàng trăm cây số vuông đất liền và hàng ngàn cây số vuông ở Vịnh Bắc Bộ.... Qua lời thông báo của một vị lãnh đạo của thành phố Hải Phòng tại Câu Lạc Bộ Bạch Đằng tháng 2/2001 thì Vịnh Bắc Bộ chia đôi ta được 53%, Trung Quốc 47%”
Vì quyền lợi chính trị, tập đoàn CSVN đã bán nước lần thứ hai. Tội ác này đã làm rúng động các tầng lớp đảng viên cán bộ còn chút ít nhất điểm lương tâm. Với khả năng kiểm soát mọi phương tiện truyền thông và bưng bít tin tức. Sự việc cắt đất dâng Thiên Triều của Hà nội chưa được quảng đại quần chúng biết đến. Tuy nhiên, cũng giống như lần bán nước đầu tiên của Phạm Văn Đồng, và lần này qua Lê Khả Phiêu. Vết nhơ “bán nước” của đảng CSVN cho dù có bưng bít thì muôn đời cũng không dấu diếm và gột rửa được. Quyền lực đã và đang làm những nhà lãnh đạo đảng mê muội, ích kỷ. Đảng CSVN đã đặt quyền lợi đảng phái lên trên quyền lợi dân tộc, cam tâm bán rẻ đất nước để đổi lấy an toàn chính trị.
Đảng phái và Nhà nước chỉ là phương tiên tạm thời. Đất nước và Dân Tộc mới là cứu cánh và vĩnh cữu. Vì vậy, mọi thế lực đi ngược lại nguyên lý trên đều phải bị nguyền rủa và đào thải theo thời gian.
Căn cứ theo tinh thần của bảng Hiến Pháp nước CHXHCNVN năm 1992, đảng CSVN đã và đang vi phạm nghiêm trong các điều 1, điều 3, điều 12, điều 13 do chính đảng đặt ra.
Điều 1 khẳng quyết nước Việt Nam là: “một nước độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, các hải đảo vùng biển và vùng trời”
Điều 3 xác định “nghiêm trị mọi hành động xâm phạm lợi ích của Tổ Quốc và của nhân dân”.
Trong khi đó điều 12 qui định: “Các cơ quan nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang nhân dân, và mọi công dân phải nghiêm chỉnh chấp hành Hiến pháp và Pháp luật. Mọi hành động xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tập thể và của công dân đều bị xử lý theo pháp luật.”
Và điều 13 khẳng định như sau: “Tổ Quốc Việt Nam là thiêng liêng, bất khả xâm phạm. Mọi âm mưu và hành động chống lại độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc, chống lại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa đều bị nghiêm trị theo pháp luật.”
Đã đến lúc nhân dân Việt Nam phải truy tố đảng CSVN về tội bán nước cho Trung Quốc, tội đã đánh mất chủ quyền một nước độc lập. Tội đã có hành động xâm phạm Tổ Quốc Việt Nam thiêng liêng, có hành động và mưu đồ chống lại độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ.
Đã đến lúc bản Tuyên Ngôn Độc Lập của năm 1945 phải được viết lại để ghi rõ những tội ác mà đảng CSVN đã và đang vi phạm để lịch sử được công bằng.
(1) Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Chính phủ VNDCCH
(2) Văn thư của Phạm Văn Đồng gửi Chu Ân Lai ngày 14/9/1958
(3) Hiệp định về biên giới trên đất liền VN - TQ và Hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ
(4) Tòa án Nhân Dân Tỉnh Thừa Thiên Huế tuyên xử L.M Nguyễn Văn Lý 15 năm tù ngày 19/10/2001.
(5) Đơn xin thành lập hội chống tham nhũng
(6) Taiwan Security Research
* NEW YORK (AP) 9/9/1994 -- Vietnam's ambassador to the United Nations is claiming diplomatic immunity after being accused of illegally digging for clams on Long Island. Ambassador Le Van Bang and his driver, Toan Nguyen Dinh, were spotted July 31 in East Hampton's Hog Creek, carrying plastic bags filled with clams, town officials said. The two men "acted like they didn't speak English when they were confronted by the harbormaster," said the town prosecutor, Scott Allen.
After police were called, Le and Toan dropped the bags of clams and claimed diplomatic immunity, the Daily News reported Friday. The men were ticketed for illegal shellfishing and littering. Clamming without a license carries a $250 fine. The men are due in town court Oct. 3.
Allen is researching whether diplomatic immunity applies. "Apparently, there are two different levels of diplomatic immunity," Senior Harbormaster Bill Taylor said. "The ambassador is total diplomatic immunity, the driver may be at a different level." Nguyen Thi Hong, a spokesman at Vietnam's U.N. mission, said the incident was a misunderstanding. "They were not picking up clams. They were just swimming around," she said.
(Câu Lạc Bộ Dân Chủ Việt Nam. Điện Thư - Số 50, Tháng 09 năm 2005)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.