Hôm nay,  

Thơ Thơ

08/05/200500:00:00(Xem: 5522)
Nhớ Mẹ

Xưa nghe tiếng mẹ thở dài
Thờ ơ chẳng hỏi vì ai mẹ sầu
Bây giờ mẹ có còn đâu
Chẳng nghe tiếng thở cũng đau nát lòng.

Trần Ngân Tiêu

*

Thơ Viết Ngày Mother’s Day

Hạnh phúc cho những người còn mẹ

Một năm đâu chỉ có một ngày
Lòng con mẹ hiểu - đến hôm nay
Năm mươi mấy tuổi rồi đây mẹ
Mẫu tử tình thâm vẫn nhớ đầy...

Ngày con nhận được tin đau đớn
Mẹ bỏ cuộc đời đi cõi xa
Con thấy đất trời như đảo lộn
Nước mắt rơi rơi thấm ý nhà...!

Đứa con trai út luôn bên mẹ
Từ thuở vỡ lòng học a, b
Mẹ lo ăn mặc con tươm tất
Đưa con đi học rước con về.

Tuổi lớn con vẫn nằm bên mẹ
Vẫn thường măn vú gối đầu tay
Từng đêm mẹ bắt từng con muỗi
ủ ấm đời con năm tháng dài...

Mắt mẹ tươi cười vui rạng rỡ
Tin con thi đậu thật là thương
Nhà nghèo mẹ chẳng quà khen thưởng
Tíu tít cơm canh vẫn cảnh thường...

Hôm con vào lính mẹ buồn lắm
Thằng út đi rồi nhà vắng tanh
Gió sương biết có làm đau yếu
Mẹ nguyện ơn trên chúc phước lành.

Ba tháng quân trường thời huấn nhục
Tuần nào mẹ cũng đến thăm con
Dốc Tăng Nhơn Phú in chân mẹ
Tình thật bao la - ý thật tròn...!

Con về đơn vị, mẹ mừng vui
Thằng bé năm xưa đã trưởng thành
Quan gì mà ngủ còn ôm mẹ
Mũi đạn lằn tên - ôi chiến tranh.

Gẫy kiếm con về ôm vai mẹ
Giữa lúc đất trời như chuyển xoay
Mẹ gượng làm vui mà rưng lệ
Con ơi! Sao lại có ngày này.

Khi xe rời khỏi điểm tập trung
Mắt mẹ! Trời ơi cảnh nát lòng
Mẹ đứng nhìn theo xe chuyển bánh
Lòng con muối xát với kim châm...

Hai năm ở các trại niền Nam
Con nhốt ở đâu mẹ cũng tìm
Gặp cho được mặt thằng con út
Đêm về trở giấc ngủ sao yên...!

Mấy năm tù chuyển đưa ra Bắc
Thương mẹ đêm ngày vẫn ngóng trông
Luôn miệng cầu kinh cho con trẻ
Tuổi già sức yếu - nắng hoàng hôn

Ba tháng một lần quà mẹ gởi
Con khô lít gạo mấy tán đường
Cả nhà tiện tặn và mong mỏi
Con được an bình giữa gió sương...

Tám năm con trở lại nhà xưa
Chữ nghĩa vu vơ gió giỡn đùa
Mẹ xót thương cho thằng con mẹ
Hăm mấy tuổi đời lỡ ý thơ...

Ngày tiễn con đi về đất hứa
Lòng mẹ hân hoan ướt lệ tràn
Mừng cho con thoát cơn hồng thủy
Nhớ con thương cháu chẳng hề than...!

Chục năm con vẫn chưa về lại
Đất nước tang thương vẫn đỏ cờ
Xuân hạ bốn mùa luôn nhớ mẹ
Đời con tình mẹ đẹp như thơ.

Làm con phút cuối không đưa tiễn
Chẳng áo khăn tang - chẳng được nhìn
Giây phút lâm chung giờ tử biệt
Lòng con mẹ hiểu, nát thâm tình...!
Đất khách quê người ngày nhớ mẹ
Hoa hồng bày bán khắp nơi nơi
Một năm đâu chỉ ngày thương mẹ
Trong giữa lòng con dáng mẹ cười...

Thy Lan Thảo

*

Một Chút Mẹ

Để tưởng niệm Hương hồn Mẹ nhân ngày Mother Day

Mỗi tháng Năm về, con nhớ Mẹ
Bây giờ chắc Mẹ ở Trên Cao
Hồn thiêng choáng ngợp say tình Chúa
Trong cõi Vĩnh Hằng ngát ánh sao!

Nhớ những chiều hôm, mắt lệ mờ
Có vô số Mẹ đứng trong mơ
Phương xa, ngàn Mẹ buồn, câm nín
Trăm Mẹ, phương gần, đứng ngẩn ngơ.

Nhiều Mẹ, lưu vong, sống với ta
Mẹ ngoài đường phố, Mẹ trong nhà
Bàn tay Mẹ giỏi hơn vi tính
Hướng dẫn đường gần, chỉ lối xa.

Mẹ bước song hành bên cạnh anh
Mẹ dìu tay chị trọn đường tình
Mẹ đưa em trở về nguồn cội
Mẹ khóc khi ta bội bạc tình.

Mẹ xót thương ta bằng trái tim
Chờ nghe kể lể chuyện tâm tình
Buồn vui chia sẻ từng thao thức
Từng bước đi như bóng với hình.

Vô số Mẹ hiền luôn hiện diện
Nhưng, con cam chịu phận mồ côi
Mong còn chút Mẹ làm hơi thở
Làm lẽ sống vui đến cuối đời.

Một chút Mẹ thôi cũng đủ rồi
Ước mong đời nhỏ lại nằm nôi
Để xin chút Mẹ ru con ngủ
Bằng ánh mắt thương lẫn nụ cười.

Lưu Thái Dzo

*

Thơ Thẩn Mà Chơi

Thơ thẩn mà chơi với mọi người
Thuyền tình bắt mái kết mà chơi
Lan kia gieo tứ như hoa nở
Trúc nọ tuôn văn tợ ngọc cười
Bút tả rồng bay xuyên bóng nguyệt
Phẩm đề phụng múa khắp lưng trời
Ươm tơ dệt gấm tâm tình sự
Bắt gió, ôm trăng thật khoái đời.

Hoàng Hôn

*

Thực Tế Đau Lòng

Riêng cho các cháu của tôi sanh tại Mỹ và Úc

Mình mong đám trẻ về nguồn
Càng mong càng thấy thua buồn làm sao
Vì nơi cắt rún chôn nhau
Nhìn quanh chẳng thấy chỗ nào Việt Nam
Chỗ nào cũng của “Chú Sam"(*)
Trời ơi! Chúng biết việt Nam là gì"
Bữa ăn chỉ thích bánh mì
Nói năng toàn tiếng “giắc kỳ” “O-kê”
Tiếng mình chúng chẳng thấy mê
Thì làm sao bảo chúng về Việt Nam"!

Phương Hoài Sơn

(*) Chú Sam: ám chỉ người Mỹ, Tây

*

Nhớ

Ở đây xa xứ sầu xa xứ,
Nhớ bóng trăng khuya trải trước thềm,
Nhớ khói vườn xưa vây tóc mẹ,
Mỗi ngày thương mẹ mỗi già thêm.

Chiến chinh con bỏ trăng vườn cũ,
Bỏ cả thềm xưa, bỏ mẹ già,
Chí trai mộng lớn vui hồ hải,
Đợi ngày đất nước hết can qua.
Thanh bình đâu biết còn trong mộng,
Con mẹ - hàng binh- trở bước về,
Tiếp nối mịt mù than cải tạo,
Ra tù , lại bỏ xứ, xa quê.

TỰ DO hai chữ xây bằng xương,
Bằng máu quân nhân giữa chiến trường,
Bằng tuổi thanh xuân người vợ trẻ,
Lệ mẹ già nhỏ xuống quê hương.

Mẹ ơi con nhớ quê mình lắm,
Quằn quại, lầm than giữa nhục nhằn,
TỰ DO hai chữ nghe mai mỉa,
Thương dân mình lắm nổi khó khăn.

Đêm nay nghe nhớ sao mà nhớ,
Nhà cũ thềm xưa trăng có soi"
Con vẫn ngậm ngùi than lữ khách,
Buồn vẫn triền miên cả cuộc đời.

Hoàng Yến

*

Nhớ Sàigòn

Chao ôi nhớ quá, Saigon!
Nhớ đường Thống Nhất. Tháp chuông Đức Bà
Nhớ lòng Nguyễn Huệ đầy hoa
Bạch Đằng, nhớ bóng con phà Thủ Thiêm
Tam Đa xanh đỏ, nhớ đèn
Bến Thành bốn cửa, nhớ chen chân người
Thánh Tôn, Lê Lợi... Nhớ ơi!
Nhớ hàng sách cũ giữa trời bán, mua
Chân say, vui bước đường mơ
Từng con phố nhớ ngẩn ngơ gọi hồn
Chùa Xá Lợi, nhớ trầm hương
Gia Long nhớ nắng sân trường áo bay
Lá me xanh, nhớ gót hài
Tao Đàn, ai đứng chờ ai mấy mùa
Nhớ trường Quốc Tuấn năm xưa
Nhớ em mười sáu, khi vừa biết yêu
Tan trường, đợi tiếng chuông reo
Theo nhau, tình biết bao nhiêu là tình!
Mặt ngoài, e lệ làm thinh
Che nghiêng vành nón, trộm nhìn. Thế thôi!
Đường Lê Văn Duyệt đông vui
Đi qua chợ Đũi nhớ xôi, nhớ chè
Phan Đình Phùng phía bên kia
Đây Phan Thanh Giản, lối về Cầu Sơn
Nhớ ơi, nhớ quá. Sàigòn!
Bao giờ nước trở về nguồn, nước ơi!
Mất nhau từ buổi đỏ trời
Sàigòn đâu" Trả lại tôi Sàigòn!!!

Ngô Minh Hằng

*

Em Đời Hiu Quạnh...!

Tìm nhau quanh quả địa cầu
Nửa mơ quá khứ nửa sầu tương lai
Ta em hai ngả đường dài
Tưởng nhau mà sống miệt mài nhớ thương
Bên kia em cả quê hương
Ruộng đồng phố chợ một phương tự tình
Hỏi em còn nhớ chúng mình"
Vườn rau luống cải rập rình bướm ong
Hỏi em còn nhớ trời trong"
Như màu mắt biếc ta lòng mải mê
Hỏi em còn nhớ trăng thề"
Em đời hiu quạnh, ta về quạnh hiu...
Trăng soi cảnh cũ tiêu điều
Xoay vòng vũ trụ thấy nhiều bể dâu
Bên trời ta nuốt niềm đau...
Nửa thương cố quốc nửa sầu thế nhân!
Hỏi em lòng những bâng khuâng
Ba mươi năm chẳng chưa lần gặp nhau
Thương em mưa nắng dãi dầu
Bởi ai đất nước đẩm màu tang thương..."
Hỏi em lòng đã đoạn trường
Biển sâu vùi xác, ven rừng bỏ thây!!!
Ai gây bao cảnh đọa đày..."
Ai đem chủ thuyết xéo dày non sông..."
Thương em ba chục năm ròng
Em như cây Quế giữa dòng gian nan
Bên em bao cảnh lầm than...!
Phù vinh giả tạo dã tràng cát xây...
Hẹn em rồi sẽ một ngày
Ta về ấm lại ngón gầy lẻ loi
Ta về chung lối trăng soi
Vườn xưa ướm mộng đời thôi bẽ bàng
Ta về dựng lại cờ Vàng
Để con ta học những trang sử hùng
Ta về nối lại tình chung
Giữa lòng đất Mẹ bao dung tình người
Ta về để thấy em cười
Thấy sông núi đã vàng tươi màu cờ
Ta về xây lại cõi bờ
Thương em ta viết bài thơ gởi người...

Cát Dương (San Jose)

*

Hình Tượng Quốc Gia

Cô Gia tôi viết về Trung Tâm Sinh Hoạt Cộng Đồng ở Bonnyrigg, NSW, của người Việt tỵ nạn CS, sẽ khánh thành vào ngày 7 tháng 5, 2005.

Trung tâm sinh hoạt cộng đồng ta,
Xây cất hoàn thành đẹp thiệt đa!
Ai thấy cũng khen là tráng lệ,
Người xem đều nói rất nguy nga.
Hoa văn có đặc thù dân tộc,
Nghệ thuật mang hình tượng quốc gia.
Dân Việt mỗi năm về giỗ Tổ,
Coi như sống ở chốn quê nhà.

Cô Gia

*

Toàn Dân Đứng Dậy

Nhìn lại ba mươi năm nước nhà,
Vẫn còn bọn Việt Cộng gian tà!
Cầm quyền độc ác, phi dân tộc,
Cai trị hung tàn phá quốc gia.
Bè lũ Vẹm gian tham nhũng lạm,
Tập đoàn Đảng xảo trá điêu ngoa.
Toàn dân đứng dậy tiêu trừ Vẹm,
Đem tự do, dân chủ thái hòa...

Việt Lão - Victoria

*

Kẻ Chẳng Ra Gì!

Kính họa bài thơ “Nhớ nghen trò Cui”! mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” SGT số 408 của Cô Gia đại gia viết theo bài “Đừng quên quá khứ” mục “Hương Giáo đề thơ” (SGT 405) của ngài Hương Giáo, trong phần kết có đoạn ghi: "... đừng quên quá khứ, có nghĩa là đừng quên thuở hàn vi của mình, chớ không có nghĩa cố bám víu lấy thuở vàng son đã mất để mà... lòe thiên hạ...”

Anh em thử xét cái hành vi,
Của chú nhóc kia có bất nghì.
Xử sự vầy là sai đạo lý,
Vu oan thế, quả mất lương tri
Vênh râu hớn hở khi thời thịnh,
Xụ mặt buồn tênh lúc thế suy.
Kẻ đã vội vàng quên quá khứ,
Rõ ràng là kẻ chẳng ra gì.

Thế Nhơn

*

Cảm Tác Khó Quên Nổi

Ba mươi năm đàn én đã bay qua
Máu lệ thuyền nhân chẳng nhạt nhòa
Dù đặng gánh ân tình viễn xứ
Khó quên quốc hận chốn quê nhà
Bâng khuâng những chuỗi ngày tang tóc
Bứt rứt từng cơn nỗi xót xa
Tâm thức chứa đầy bao tủi nhục
Chập chùng muôn lối chẳng riêng ta.

Hoàng Hôn

*

Nêu Cao Chính Nghĩa

Cảm tác nhân kỷ niệm Ngày Quốc Hận 30 Năm (30/04/ 1975 - 2005) tại Sydney.
1/2

Quốc hận muôn đời chẳng thể quên,
Toàn dân tranh đấu hét vang rền:
Vùng lên, lấy lại nhà, Non Nước;
Đứng dậy gom về trí, đức, nghiêm.
Quyết chí gái trai xua Việt Cộng,
Đồng lòng già trẻ phá xiềng, gông...
Nêu cao chính nghĩa! Ngời chân lý!
Bách Việt kết đoàn chống bất công.

2/2
Bách Việt kết đoàn chống bất công,
Đồng tâm, nhất trí dẹp cờ hồng;
Bảo toàn lãnh thổ Nam, Trung, Bắc,
Giữ trọn không gian với Biển Đông.
Dân Chủ nêu cao, muôn tiếng nói,
Tự Do thỏa thích chí tang bồng!
Nông, Thương, Kỹ, Sĩ, Công... gom lực;
Nhất dạ chung xây Nước phú cường !

Joseph Duy-Tâm

*

Bài Thơ Tháng Tư Đen

Tháng tư đến, nỗi u hoài trăn trở
Thương Quê Hương uất hận với điêu tàn
Bao xác người, ngã gục dưới hờn oan
Đời ly tán, tìm nhau trong nước mắt

Tháng tư ấy, quê nghèo loang bóng giặc
Dìu dắt nhau, xuôi ngược giữa kinh hoàng
Khắp thị thành, thôn, xóm đất lở loang
Trên vũng máu, những nụ cười nham nhở

Tháng tư ấy muôn đời ta vẫn nhớ
Là vết đau, ấn tích của muôn người
Xác bềnh bồng trôi dạt giữa biển khơi
Trong rừng thẳm, bầy thú hoang mở hội

Nhân gian hỡi, cớ sao người vô tội
Chịu đoạ đầy nghiệt ngã đã nhiều năm
Trời quê hương đang phủ kín hờn căm
Xin ghé mắt, đừng cố vờ chẳng thấy

Đừng đổ lỗi cho dòng đời đưa đẩy
Về bên nhau tận diệt lũ hung tàn
Vén mây trời, sưởi ấm cả giang san
Gom thống khổ vùi sâu vào hố thẳm.

Phạm thanh Phương

*

Hận Tháng Tư

Lệ ứa trào tuôn, ngày tủi hờn
Triệu người căm uất nhìn giang sơn
Cắt dâng tàu cộng từng mảnh đất
Đâu Ải Nam Quan, quá chập chờn
Hải Ngoại thương ca sầu nuốt hận
Chờ ngày khởi nghĩa báo hiếu ơn
Ngàn năm đuổi giặc còn vang bóng
Con cháu Tiên Rồng, tươi sáng hơn

ĐHH

*

Quốc Hận 30-4

Chẳng lẽ ngồi yên tủi lệ hờn
Đứng nhìn lũ quỷ hại giang sơn
Một lòng cương quyết không lùi bước
Quyết chí cùng nhau chẳng chập chờn
Máu đổ anh linh thề báo hận
Xương phơi tử sĩ quyết đền ơn
Bao giờ lũ Cộng còn cai trị
Nước Việt ngàn đời tủi nhục hơn

Nguyễn Vạn Thắng

*

Ngày Mai Quốc Hận

Nước mất làm sao để rửa hờn"
Bạo quyền tham nhũng bán giang sơn!
Đồng bào hải ngoại không hòa giải
Với bọn ma-phia điếm chập chờn!
Tị nạn đâu quên ngày Quốc Hận
Nhà Nam ghi nhớ mãi công ơn!
Hôm nay tưởng niệm ngày đau đớn
Nước Việt Cờ Vàng chắc đẹp hơn!

Hồ Công Tâm (Black April, 29th 2005)

*

Sinh Vi Tướng, Tử Vi Thần

Anh hùng vị quốc phải vong thân
Hiển thánh hồn linh, phách hóa thần
Vỹ, Phú hy sinh, sầu đất nước
Nam, Hưng tử tiết não lòng dân
Hai cùng số phận, chung trời biển
Tướng lãnh siêu nhân giữa cõi trần
Đốt nén tâm hương giờ mặc niệm
Cháu con Hồng Lạc thảy tri ân.
Tri ân nhắc tới mãi còn thương
Khắc đậm bia son những chí cường
Năm Tướng oai hùng trừ Cộng Phỉ
Một đời oanh liệt giữ biên cương
Sống vì non nước gìn nhân chính
Thác với đồng bào để tấm gương
Việt sử muôn đời ghi nghĩa cả
Lưu truyền hậu thế kính miên trường.

Chiêu Đăng

*

Việt Nam Sau 30 Năm

Nhà Nước chủ trương mở cửa ra
Văn minh Trung Quốc mới tràn qua
Dạy dân phong hóa Đặng, Mao đó
Giúp Đảng dao găm lựu đạn mà
Tư tưởng rập khuôn thằng Hán Cộng
Mưu đồ theo phép bọn Trung Hoa
Nhập vô Hàng Nhái cùng Tiền Giả
Viện trợ Xì Ke với Cúm Gà

TamThang3

*

Nỗi Đau Ấy Vẫn Còn Theo Năm Tháng

Viết trong một lúc chạnh lòng nhớ nước

Tôi tuổi trẻ biết gì về “quốc hận”
Bởi Việt Nam Cộng Sản quá tài ba
Họp đoàn, họp đội với quốc ca
Làm lung lạc tâm hồn thanh thiếu nữ.

Bấy nhiêu năm sống dưới quyền Cộng Sản
Vẫn không hay nghĩa hai tiếng “tự do”
Giờ nghĩ lại sao bỗng thấy đắn đo
Quốc gia ấy thêm bao người lầm lạc"

Ngày “quốc hận” trong lòng in như tạc
Ba mươi năm rời đất Mẹ thân yêu
Chỉ thương cho bao đứa trẻ tiêu điều
Giờ lưu lạc, nước mình, mình không biết.

Tôi lại xót cho những người mất nước
Có cả tôi, vì ước muốn tự do
Gia đình, đất tổ, chút đắn đo...
Đành nuốt lệ, quay lưng tìm độc lập.

Tôi vẫn tìm nhưng không bao giờ gặp
Nét Việt Nam trên đất nước thứ hai
Tôi vẫn mơ rồi sẽ có một ngày
Việt Nam ấy, niềm vui trong tự chủ.

Ngô Thái Bảo

*

Hồ Tặc Cốt Con Sói

Kính họa vận bài “Tên giặc Hồ hỗn láo” của Việt Lão đại gia, Victoria trong SGT số 408, mục “Thơ Thẩn Mà Chơi”.

Con sói cho mình tới đỉnh cao
Lừa dân, sói dựng sói anh hào
Khinh trong thiên hạ vô nhơn địch
Chẳng xét thân mình giống bệnh lao
Bởi thế hô càn không mở mắt
Miễn là có được món hàng rao
Nếu mà Hồ tặc nay còn sống
Chắc chắn không đi tới bến nào!

Bến nào đắc đạo để đề cao
Dân chủ ngày nay đáng tự hào.
Chủ thuyết thối hôi đà ném đổ
Độc trùng đục khoét đã ho lao
Ngắc nga ngắc ngoẻo còn ôm lấy
Tơi tả, rã rời dạo bán rao
Lợm lợm, lì lì không hổ mặt
Con thuyền gẫy lái biết nơi nào"

Hoàng Hôn

*

Ngày 30.04.05 Cảm Thán Với Vợ Con

Kính họa vận bài"30 năm quốc hận” của Trường Xuân Lão đại gia mục “Thơ Thẩn Mà Chơi” trong SGT số 409.

Ba mươi năm tưởng mới hôm qua,
Ai đã mần tan cửa nát nhà"
Cay đắng đó không sao dễ bỏ,
Hận thù này khó thể mà tha.
Sớm chiều luôn thấy lòng đau đớn,
Năm tháng vẫn nghe dạ xót xa.
Tiếc chẳng đủ tài ra cứu nước,
Đủ tài tiêu diệt lũ ranh ma.

*

Hy Sinh Vì Nước

Kính họa vận bài “Sinh vi tướng, tử vi thần” của Cô Gia đại gia ở mục “Thơ thẩn mà chơi” trong SGT số 409 viết để tưởng niệm quý chiến sỹ Việt Nam Cộng Hòa đã vị quốc vong thân, đặc biệt tưởng niệm quý anh hùng đã tuẫn tiết trong ngày 30.4.75 khi Việt Cộng cưỡng chiếm miền Nam và tưởng niệm quý vị đã hy sinh sau năm 1975 trong cuộc chiến đấu với bạo quyền Việt Cộng để xây dựng tự do, dân chủ cho đất nước.

Vì nước hy sinh cả tấm thân,
Dám đâu mê luyến cõi dương trần.
Mới cam mang lỗi tình phu phụ,
Đành phải vong thề nghĩa ái ân.
Khiến đất trời đau thương chẳng ngớt,
Xui nhơn thế tiếc nhớ vô ngần.
Những người nằm xuống cho dân tộc,
Nếu chẳng siêu nhân, cũng thánh thần.

*

Việt Cộng Lòi Đuôi

Nhân đọc bài “Phim tập ‘Ngọn nến hoàng cung’ của CSVN và Nghị Quyết 36” của Trân Châu trong TVTS số 994, đứa Nam Man viết bài này để kính tặng ông Trân Châu.

Việt Cộng thì ông biết quá mà,
Vô cùng hiểm độc phải không ha"
Gian ngoa chẳng khác loài chồn cáo,
Ác hại không thua thứ quỷ ma.
Đổi dạng thay hình tài lắm đấy,
Co đầu rút cổ khéo ghê đa.
Nhưng rồi với cái đuôi tinh quái,
Chúng mới vừa lòi, ông nhận ra.

*

Mừng Ngày Khánh Thành TTSHCĐ/NSW/7.05.05

Công trình xây cất tạm như xong,
Mừng có nơi sinh hoạt cộng đồng.
Hãy ngó kìa, nguy nga lắm chớ,
Và coi đấy, lộng lẫy ghê không"
Cám ơn cô bác luôn chung sức,
Đa tạ chị em vẫn sẵn lòng.
Chịu biết bao nhiêu là khổ cực...
- Ngày này đánh dấu sự thành công.

*

“Đàn hặc” Ông John Howard

Nhân dự cuộc biểu tình Ngày Quốc Hận (30.04.2005) ở Hyde Park (Sydney), đứa Nam Man nghe Ban Tổ Chức cuộc biểu tình thông báo là Phan Văn Khải, thủ tướng Việt Cộng qua Úc (chắc để ăn mày) từ ngày 4 đến 7/05/05 nên đứa Nam Man viết bài này.

Ông phải “trả lời, trả vốn” ngay,
- Ai mời thằng khốn đó sang đây"
Để y được dịp mà lên mặt,
Cho nó thừa cơ cứ đẩy cây.
Sẽ “tự do” và “dân chủ” nữa,
Rồi “xây dựng” với “phú cường” này.
Ba mươi năm hẳn ông nhìn thấy,
Dân Việt Nam em vẫn khổ vầy.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.