Hôm nay,  

Thơ Thơ

16/05/200500:00:00(Xem: 5342)
Mẹ Ơi!

Con mơ quê mẹ ngày quang phục,
Vàng bóng cờ bay rợp đất trời,
Con Việt trở về trong Nước Việt,
Từ nhiều miền hải ngoại xa xôi.

Mới đây mà đã ba mươi năm,
Mẹ nhớ đàn con khóc lặng thầm,
Nhớ phút sinh ly người mỗi ngả,
"Bao giờ con lại sẽ về thăm""

Nghìn xưa câu "quốc phá gia vong",
Mẹ vẫn ghi sâu tận đáy lòng,
Thương những đêm mưa nguồn chớp bể,
Xứ người con mẹ sống long đong.

Mẹ ơi! Ôi Mẹ buồn chi nữa!
Chắc chắn đàn con Mẹ sẽ về,
Không phải đem chiến chinh binh lửa,
Nhưng về chung dựng ngọn cờ quê.

Nhân ngày Quốc Hận con xin gởi
Về Mẹ: Tình con - Cả tấm lòng,
Con mơ đất nước ngày quang phục,
Cờ Việt Nam vàng đẹp núi sông.

Hoàng Yến

*

Dấu Bước Lui Binh

Về theo gió bụi quan hà
Súng gươm còn giữ cũng là tình quân
Chư Pao ngàn gió bâng khuâng
Hồn oan ngập lối, núi tần ngần che
Tự dưng trở bước quay về
Bạn ta xương cốt não nề sao yên…

Cù Hanh pháo đạn trăm miền
Gió quân đoàn thổi lòng riêng bồi hồi
Biển Hồ sương lạnh má môi
Con đường Hoàng Diệu ai cười tiễn đưa!"
Phố buồn trơn ướt giông mưa
Ta đi gió bụi có chừa ai đâu

Hàm Rồng núi dựng tình đau
Vẫy tay từ giã nhục trào châu thân
Thung lũng Hồng xác quân dân
Mở đầu cho máu thấm dần bước lui
Chiều ngang Phú Bổn ngậm ngùi
Mắt môi chiến hữu nụ cười bỏ quên

Sông Ba, máu chảy lụy phiền
Đập Đồng Cam đó- đáp đền kiếp sau
Đạn giăng cắt réo ngang đầu
Xác thân trôi nổi đen màu thảm thương
Mắt nhìn cờ quận Hiếu Xương
Oan hồn theo bước, phố phường xác xơ

Ngàn năm sau, nhục bây giờ
Trong tâm ta vẫn xác xơ nụ buồn

Thy Lan Thảo

*

NGÀY CỦA MẸ

(Dâng mẹ trong ngày Mother's Day)

Con bật khóc ngon lành như trẻ nít
Khi tiếng người trầm bổng phía đầu dây
Người đọc cho con những đoản văn hay
Của người viết tặng mẹ người, mẹ ạ !
Ngày của mẹ, mẹ con người vui qúa
Những bông hồng cài đỏ áo ai tươi
Những lá thư, tấm thiệp, những môi cười
Những ánh mắt và vòng tay thương mến
Trước cảnh ấy, con cúi đầu nghèn nghẹn
Mắt con cay, lòng đắng, mẹ hiền ơi !
Gần bốn chục năm vắng mẹ trong đời
Nỗi thương nhớ lắm khi là biển động
Con thường gọi "Mẹ ơi" trong tuyệt vọng
Những âm giai theo từng đợt sóng buồn
Câu trả lời là tiếng dội cô đơn
Của ngọn sóng vỗ khan bờ đá lạnh...
Từ không mẹ, bóng đời con hiu quạnh
Những nghẹn ngào con giấu cả trong thơ
Cõi nhân gian, con: một kẻ dại khờ
Nên mỗi bước chân đi là một ngã !
Chưa đủ lớn nên đời nhiều xa lạ
Biết chi đời đồng nghĩa với đau thương
Với bể dâu và cay đắng hí trường
Thiếu vắng mẹ không ai người nâng dắt
Ngày của mẹ, lệ con tràn khóe mắt
Nhớ mẹ nhiều và thương mẹ, mẹ ơi !
Kiếp tha hương, con lưu lạc quê người
Nên mộ mẹ khói nhang đành vắng vẻ
Mẹ người có những bài văn hay thế
Con viết gì cho mẹ của con đâỷ
Con vụng về không có áng văn hay
Mà chỉ có tấm lòng con mộc mạc
Người vẫn đọc những lời văn dào dạt...
Con khóc ròng như trẻ nít, mẹ ơi
Con viết bao năm chẳng hết một lời:
Là thương mẹ vô cùng. Là yêu mẹ!
Chợt mờ tỏ qua hai dòng nước lệ
Mẹ mỉm cười đôi mắt vẫn bao dung...
Mẹ của con ơị Nhớ mẹ vô cùng !

Ngô Minh Hằng

*

Quay Lối Về Thăm Phố Biển Quy Nhơn

Vàng lá rụng nên mùa hè đi trốn
trời thu buồn ngày tháng cũng xanh xao
ngôi trường cũ dấu chân xưa mờ nhạt
em bây giờ xa lạ tự phương nào"

Ta phiêu bạc nửa đời lo cơm áo
Giày – gót mòn khập khễnh bước chân hoang
Thân rời rã ngựa hồng nay mỏi mệt
Quay lối về thăm phố biển – Qui Nhơn.

Chiều lặng thầm nghe sóng biển giận hờn
Ta từng bước nhẹ tìm quen dấu tích
ghế đá cũ bây giờ ai xê dịch
lệch bóng chiều rẽ ngả lối yêu thương.

Ba mươi năm rồi ta mãi vấn vương!
con nắng ấm gió ru tình của biển
chiều Nguyễn Huệ - con đường yêu thánh thiện.
tìm chân quen ngày cũ bước em về.

Ta bây giờ đứng giữa thành phố quê
Ôm dĩ vãng nửa đời mang thương tích
Em – chim én bay – trời xa mù mịt
Biết có còn nhớ chút gió hương quê!"

Phan Tưởng Niệm
*

Nhật Ký Tháng Tư

Tháng Tư nắng như lò lửa
Thiêu cháy đoàn tàu ta đi
Em mặc áo tím “ái phi”
Mảnh khăn nở hoa phất phới
Con đường ta đi chưa tới
Tả tơi biết mấy mùa hè
Tình yêu xào xạc hàng me
Rũ lá trăm năm đứng đợi.

Tháng Tư chiến trường vang dội
Bão tố mờ mịt đất trời
Ta như bèo bọt rã rời
Lạc nhau giữa dòng nước chảy
Giặc về đồng khô cỏ cháy
Mẹ nằm còi cọc trơ xương
Em đành bán phấn buôn hương
Nuôi cha rừng sâu tù rạc.

Tháng Tư hoa trôi bèo giạt
Gặp nhau bên rào trại giam
Một vạt nắng rớt vội vàng
Trên mắt em hoe hoe đỏ
“Ái phi” ngày xưa còn đó
Trơ vơ tấm thân đã tàn
Tình yêu năm nào vụt tan
Hay thoáng lớn thành bi sử"

Tháng Tư tha phương biệt xứ
Gót giày mòn nhẵn tình sầu
Lại gặp em dưới đèn màu
Giữa phòng trà khuya lơi lả
Phấn son trôi đi lả tả
Hai đứa ôm chầm nỗi đau
Những sợi tóc bạc hôn nhau
Vụng về trong cơn héo hắt.

Tháng Tư như lưỡi dao sắc
Bạo tàn cắt nát tim ta...

Phạm Hồng Ân

*

Mùa Thu Miền Đông Bắc

Anh đến nhé, thăm mùa thu Đông Bắc
Ngắm thiên nhiên tô điểm lá muôn màu
Những chấm cam, vàng, tím, đỏ, hồng, nâu
Đã diễm tuyệt trên màu xanh của núi

Rừng lá mới ửng thêm màu nắng mới
Đẹp vô cùng, như một bức tranh tươi
Mặt hồ xanh cành liễu níu mây trôi
Như tôi níu những mùa thu qúa khứ

Ơi những mùa thu tơ vương, tình tự
Nắng thu vàng cho trắng áo tôi bay...
Đăm đắm anh nhìn, tôi vụng bàn tay
Chân luống cuống. Nghĩ buồn cười, anh nhỉ

Vụng dại thế nhưng sao màđẹp thế
Tuổi học trò vừa biết trái tim rung
Đôi bữa xa nhau, nhớ đã vô cùng
Nhưng đối mặt, giấu lòng, im, chẳng nói

Chỉ có thế mà tình sao vời vợi
Mà nhiệm màu chiếm ngự cả mùa thu
Tôi đã nghiêng lòng rót xuống bài thơ
Cho ngôn ngữ còn nguyên hồn trầm mặc

Anh đến nhé, thăm mùa thu Đông Bắc
Để thấy lòng ngào ngạt sắc hương thu
Tôi thầm nghe hơi lá thở ... hình như...
Anh vừa đến và Thu vừa mới chín...

Thu Đông Bắc sẽ vô cùng huyền nhiệm
Khi gió mừng, lá đón bước chân anh ....

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Chiều Thu Buồn

Buồn quá ra thơ viết mấy dòng
Nhớ về kỷ niệm thấy buồn hơn
Mỗi lần tan sở về thăm Mẹ
Lại nhớ Cha già ngóng đợi con

Con đến thăm kìa, Má nó ơi!
Ngủ gì, ngủ mãi ra ngồi chơi
Còn như văng vẳng lời xưa ấy
Lời nói hôm nao vắng tiếng rồi

Cuộc đời giây phút phù du quá!
Mới đó giờ đây vắng bóng người
Hết chuyện trò nhau, giờ cách biệt
Buồn nào phủ lấp, lệ nào vơi

Cứ thấy người vui ngại thở dài
Cố ngăn dòng lệ mãi nào hay
Trong tim tôi khóc nào ai biết"
Cảnh cũ người đi, bóng nhạt phai

Cứ tưởng giờ đây đã hết rồi
Không còn giọt lệ thắm bờ môi
Đâu ngờ chia cách, lòng đau xót
Nước mắt trong tôi mãi rã rời

Thu ơi ! Ngươi biết ta đang khóc
Cảnh sống như Ngươi có khác nào
Cũng rụng tả tơi theo sóng gió
Nên hồn ta mãi với thương đau

Nguyễn Vạn Thắng

*

Phan Văn Khải... Suy Nghĩ

Cô Gia tôi viết về cuộc biểu tình của đồng bào ta ở tiền đình quốc hội Úc (Canberra) vào ngày 5.5.05, để phản đối thủ tướng Việt Cộng là Phan Văn Khải khi y đến đó trong chuyến Úc du từ ngày 4 đến 7/5/05.

Thủ tướng Phan Văn Khải đến đây,
Việt kiều ở Úc mới vừa hay.
Liền quy tụ chống quân tàn bạo,
Vội biểu tình vây lũ độc tài.
Ai nấy tinh thần đều phấn khích,
Người nào khí thế cũng hăng say.
Phan Văn Khải cúi đầu suy nghĩ...
Rồi vội đi vào quốc hội ngay!

Cô Gia

*

Thông Điệp Của

Hòa Thượng Thích Quảng Độ

Sàigòn Times số 407 có bài “Hoà thượng Quảng Độ gởi Thông Điệp đến ủy Ban Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc”. Thông Điệp bằng tiếng Anh được ghi âm lời ngài đọc tại buổi khai mạc khóa họp lần thứ 61 tại Genever. Hòa thượng Quảng Độ đã vạch trần sự độc tài gian ác: chà đạp tự do tôn giáo, bóp nghẹt dân chủ, nhân quyền của bè lũ Việt Cộng. Đoạn kết ngài đọc “Tôi hy vọng với sự hậu thuẫn của quý vị, năm nay là mốc đầu cho năm thứ nhất của tiến trình dân chủ nhằm đem lại hòa bình bền vững và tự do cho dân tộc VN”.

Thông Điệp đưa ra tại nghị trường,
Lời Hòa thượng quả rất tinh tường:
Vạch trần thủ đoạn quân hà khắc,
Nêu rõ âm mưu Đảng nhiễu nhương...
Chế độ độc tài luôn bất chính,
Bạo quyền gian ác thiệt vô lương...
Năm nay phải nói năm hy vọng...
Ta phải dẹp xong lũ bạo cường.

Thái Châu

*

Cho Ăn Bánh... Vẽ

Không còn gì để khoe, đảng CS phải làm rùm beng “chiến thắng 30/4” để tuyên truyền, ru ngủ những người dân đói khổ. Biết bao thương binh, “anh hùng chống Mỹ”... treo bằng khen đầy nhà nhưng lại rách rưới, vất vả kiếm ăn từng bữa sống qua ngày.

“Thân mình Đảng” lở loét tòe loe,
Chỗ tốt còn đâu nữa để khoe.
Moi “chiến thắng” xưa hầu khỏa lấp,


Mượn “thành tích” cũ để bao che.
Mặc bao bộ đội buồn... thân đói,
Kệ đám thương binh tủi... phận què.
Bởi Đảng chỉ cho ăn bánh... vẽ,
Đòi cơm, đòi áo, Đảng im re.

Trường Xuân Lão.

*

Hồn Thơ Gởi Hồn Oan

Để tưởng nhớ cháu tôi đã ra đi một cách tức tưởi vào năm 1978 vì sống dưới chế độ CS nghèo đói, bệnh không thuốc chữa.

Tay nâng bút, thương tâm quá đỗi
Tả lệ thơ, mượn gió rẽ mây
Hồn oan ơi! Hỡi có hay
Bao năm còn nắm đất dầy hay không
Đồng găng đỏ chất chồng thây đói
Cỏ cây ơi biết nói gì hơn
Ai đâu chuốc oán gây hờn
Dân đen chỉ biết đi mần kiếm cơm
Tại sao Đảng vô thần bắt chúng
Tuổi hai mươi, mười sáu chẳng tha
Mặt người đổi sắc như ma
Vì chưng quá đói thì ra giống gì
Bát cơm ngục, trộn mì buổi sáng
Làm suốt ngày chạng vạng về đêm.
Ai nghe máu chảy ruột mềm
Ai nghe máu chảy từ tim giống nòi
Ai đào tạo thành loài giun dế
Đã vô tâm thì kể chi ai.
Bắt người làm việc bằng hai
Bằng ba kiệt sức, chưa hài dạ lang
Sức lao động, thuốc thần của Đảng
Tính toán cho ngũ tạng chết mòn
Ngắc nga, ngắc ngoẻo chờ chôn
Thuốc men chẳng thí còn hồn gì đâu
Chúng đào sẵn, hào sâu hố cạn
Dọc đường mòn, mấy mạng trần thân
Khốn thay chủ thuyết vô thần
Ai đem gieo rắc hai phần Bắc Nam
Miền rừng núi, đồng găng thảm chứng
Suối và sông lệ đọng thành bia
Cháu ơi, cháu hỡi, có nghe
Hồn thơ nương gió bay về cháu thương.

Hoàng Hôn

*

Tháng tư đen

Tháng tư vận nước nghiệt oan
Tháng tư Cộng Phỉ phá tan sơn hà
Cáo, Hồ, một lũ gian tà
Quấy hôi đất Bắc, tiến qua Nam phần
Khiến toàn dân Việt trầm luân
Giang Sơn gấm vóc mất dần, tang thương
Cũng vì lũ Mạnh, Khải, Lương
Nhân dân đói rách, trăm đường xót xa
Tiên phuông một lão Hồ già
Theo sau một lũ cũng là cộng nô
Toàn phường cúi mặt bưng bô
Van lạy tứ xứ kiếm đô làm giầu
Dân lành khốn khổ, bể dâu
Nhân quyền, nhân phẩm còn đâu hỡi trời
Quê hương một cảnh rối bời
Ai người nhung lụa, ai người lưu vong
Đứng lên ta quyết một lòng
Đánh tan Cộng Phỉ mới mong thanh bình
Quê hương một giải hữu tình
Mây đen tan biến, binh minh lại về.

Thanh Trúc (VIC)

*

Dòng Tâm Sự

(Kỷ niệm 30 năm Quốc Hận)

Xuôi vận nước, ba mươi năm tình hận,
Lỡ cung đàn, dang dở cả vần thơ
Nệm gối êm, thịt, sữa, tháng năm thừa
Mầu ảo ảnh lập lòe xanh hóa đỏ

Việt Nam ơi, một khung trời thống khổ
Kiếp con người chẳng khác lũ ngựa trâu
Bé ngây thơ, điếm nhục giấc mơ đầu
Thân phụ nữ đắm chìm trong lầy lội

Đèn leo lét chập chờn vùng ngõ tối
Tiếng nghẹn ngào bên phẩn, rác, tưởi tanh
Hàng triệu con tim, nứt, rạn, tan tành
Dòng máu thắm trên vành môi ngạ quỷ

Ba mươi năm, nước non đầy tử khí
Gió chập chờn, đưa đẩy tiếng hờn oan
Thương quê hương, cơn máu lửa điêu tàn
Xót vận nước, xin một ngày biến động

Giải oan khiên, khung trời Nam mở rộng
Nụ cười tươi, xoa dịu vết thương lòng
Chim hót mừng , cây lúa đã trổ bông
Xanh đồng cỏ, nắng xuân về mở hội

Phạm Thanh Phương

*

Hãy vùng lên Dân Tộc Việt Anh Hùng!

(Riêng về tuổi trẻ Việt Nam)

Cao lên nữa, hỡi đuốc thần Nguyễn Huệ
Khêu lửa hồng quật khởi, hỡi Trưng Vương!
Quyết chí, hùng tâm, kiên định lập trường
Thì chướng ngại chẳng là điều gian khó
Thì chiến thắng lẫy lừng, ta phải có
Trong huy hoàng, cờ chính nghĩa tung bay
Vì độc tài đang giẫy chết, lung lay...
Đảng tố đảng để gìn quyền, giữ lợi
Đêm phải tàn vì bình minh đang tới
Như đảng tàn cho chính nghĩa thăng hoa
Anh chị em! Nào! tất cả chúng ta!
Vì Tổ quốc, ba miền cùng đứng dậy!!!
Vì nòi giống và vì ta nữa đấy!
Sống một lần, ta phải sống đời vui
Phải hiên ngang, và nhìn thẳng cuộc đời
Không thể mãi, chịu mị lừa, đàn áp...
Vì Việt Nam ta, hào hùng quả cảm:
Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê Lợi, Duy Tân
Kìa, Bảy Lăm, gương yêu nước trong ngần:
Tướng Hưng, Vĩ, Hai, Nam, Hồ Ngọc Cẩn!!!
Ta, đã đủ những năm dài kiên nhẫn
Để chờ thời, đợi thế, đợi hôm nay
Hỡi ba miền! Lịch sử, góp bàn tay!
Đem trí dũng, ta đền ơn sông núi!
Hỡi nhân bản, toàn dân từng trông đợi!
Hỡi tài năng, Tổ quốc mãi chờ mong!
Hỡi những buồng tim đỏ máu Lạc Hồng
Hãy đáp tiếng đau thương, hồn nước gọi!
Hãy đứng dậy, đập tan đời tăm tối
Bằng gươm thần, bằng dũng lược, bằng tim!
Để cứu Việt Nam thoát cảnh đắm chìm
Trong khốn nhục, bàn tay loài quỉ đỏ
Lửa đã cháy, lưng trời đang nổi gió
Hãy vùng lên, dân tộc Việt anh hùng!
Ta rửa thù nhà, hận nước, hờn chung...
Và xây một Việt Nam lừng kim cổ!!!

Ngô Minh Hằng

*

Tự hỏi

Chỉ xuống trường giang hỏi Nước đâu
Sao trôi biền biệt - Đáy nông sâu"
Chữ tâm bao lớn , tình bao lớn"
Thả chí mù khơi biển Khổng Khâu.

Nát nhừ trang sử hỏi người xưa
Cứu nước đường đi mấy bến bờ
Mười năm kháng chiến bao gian khổ
Ai chỉ dùm ai, bước họ Lê"

Nguyễn Hồng Lĩnh

*

Vấn mình

Tặng Nguyễn Hồng Lĩnh, tác giả bài Tự Hỏi.

Ngổn ngang trăm mối tình non nước
Rối kín nghìn tơ nợ núi sông
Đêm mơ Bộ Lĩnh cờ Lau Sậy
Phù Đổng vươn mình bước chân mây

Nghĩ thẹn sông sâu cùng dốc đứng
Nam nhi chưa thỏa mộng làm trai
Xem gương dũng liệt trong thanh sử
Máu cuồng nổi sóng trào trong tim...

Quyết đem thân xác đền sông núi
Xá gì chút gợn đục hay sâu
Ngựa thần Phù Đổng yên cương sẵn
Đạp đất đội trời cưỡi gió mây...

Cao Quốc Tri

*

Ma Đầu CSVN

Đảng Cộng gian manh khiến bực mình
Đặt điều bôi bẩn chẳng văn minh
Hung hăng bạo ngược đì Tôn giáo
Thâm hiểm kiêu căng miễn luận bình!!!
Chính trị văn phong toàn bất chính
Tham tàn cốt cách khó làm thinh
Mặc cho thế giới than phiền trách
Bản chất ma đầu chẳng ngại khinh.

Phạm Hoài Việt

*

Thấy Giặc Hồ

Cảm hứng nhân khi nhìn thấy trên trang nhất của SGT số 409, thấy hình của lão Hồ tặc mà Hoàng Hôn tôi viết bài này

Cầm báo lên xem thấy giặc Hồ
Chả ngồi coi bộ chả hiền khô
Nhìn chăm tướng ấy, nhìn cho kỹ
Mới biết tên này độc lắm cơ
Khuôn mặt lộ đầy, dày lưới nhện
Đỉnh đầu sát khí, cuộn cuồn tơ
Cả tâm, cả tướng loài lang sói
Dân Việt đảo điên bởi giặc Hồ.

Hoàng Hôn

*

Đáng Tiếc Quá

Kính họa vận bài “Hình Tượng Quốc Gia” của Cô Gia đại gia ở mục Thơ Thẩn Mà Chơi trong SGT số 410 viết về Trung Tâm Văn Hóa Sinh Hoạt Cộng Đồng ở Bonnyrigg, NSW của người Việt tÿ nạn CS, đã khánh thành hôm ngày 7.05.05.

Ngôi nhà văn hóa cộng đồng ta,
Phải nói: vô cùng xứng đáng đa.
Đã chẳng kém chi phần lộng lẫy,
Rồi còn hơn cả mặt nguy nga.
Nhìn mà thương tiếc cho dân tộc,
Thấy lại ngậm ngùi đến quốc gia.
Nếu chẳng có ba thằng vẹm chó,
Thì mình xây nó tại quê nhà.

*

Hỏi và Dặn Ông Howard

Hôm rồi(*) thằng Khải đến tìm ông,
Nó có bàn gì cụ thể không"
Hay lại ngửa tay xin ít triệu,
Hoặc là quỳ gối lượm vài đồng.
Ông chìu nó thế thì không ổn,
Bác nể y vầy cũng chẳng xong.
Phải bắt y theo điều kiện chớ,
Đừng cho nó hứa hẹn lòng vòng.

(*) Ngày 05.05.05

*

Viết Về 3 Chú Việt...

Việt Cộng, Việt Gian, với “Việt Kiều”,
Việt nào tớ thấy cũng đều hiêu...
Cho nên rất dễ dàng xoay hướng,
Bởi thế nên nhanh nhẩu đổi chiều.
Hải ngoại ưu tư đâu phải ít,
Quê nhà thất vọng chắc hơi nhiều.
Hôm rồi(*) thấy chúng châu hầu Khải,
Thương chúng bao nhiêu giận bấy nhiêu.

(*) Tức là ngày 5.5.05 Khải đến quốc hội Úc ở Canberra

*

Trần Đức Lương Dâng Quà

Đứa Nam Man viết bài này nhân xem báo cũ, thấy ở trang nhất của SGT số 386 có bức hình của tên giặc Trần Đức Lương đang khúm núm dâng quà cho chính khách Úc, trong đó có tổng trưởng Philip Ruddock.

Tấm ảnh này ai chụp khéo ghê,
Đương nhiên chắc cũng thuộc tay nghề.
Lấy công tâm xét: vô cùng đẹp,
Đem nghệ thuật bàn: hết sức phê.
Ngó tướng thằng Lương(*) đang khúm núm,
Nhìn tay lão Dock(*) cứ mân mê.
Khen cho cái mối tình giao hảo,
Chủ khách hai bên chắc hả hê.

Nhìn cảnh thằng Lương đứng cúi đầu,
Nam Man tội nghiệp nó sao đâu.
Lâm màn đó chẳng còn lên mặt,
Đến nước này đành hết vểnh râu.
Rùn cổ thưa hoài không thấy tiếng,
Gập người bẩm mãi chẳng ra câu.
Nên em thấy nhục dùm cho nó,
Mặt nó to như đống cứt trâu.

(*) Trần Đức Lương, Philip Ruddock

*

Thủ Tướng Ăn Xin

Đứa Nam Man có cảm hứng viết bài này do thấy ở trang bìa của VL số ngày 6.5.05 có tấm hình Phan Văn Khải chắp tay đứng trước mặt thủ tướng John Howard với lời chú thích “Phan Văn Khải đang lắng nghe John Howard”.

Khen “thằng Việt Luận” khéo săn tin,
Khéo “lấy” đâu ra được tấm hình.
Cảnh Khải cầu tài tay xá xá,
Màn John bố thí mặt nghinh nghinh.
Xem hình chắc vẹm đâu vui bụng,
Thấy ảnh sao em cũng xẩu mình.
Tội nghiệp dùm cho tên Khải thiệt,
Chuyên mần thủ tướng để ăn xin.

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.