Hôm nay,  

Tuần Thứ Hai: Sa Lầy Trong... Sa Mạc?

02/04/200300:00:00(Xem: 4851)
Cuộc chiến tại Iraq chưa bước qua tuần lễ thứ nhì đã đạt một vài kỷ lục, trong đó có kỷ lục về tốc độ hoang tưởng của một số nhà bình luận.
Không kể Hà Nội, đây đó ngay tại Mỹ đã có lời bình rằng Mỹ đang bị sa lầy tại Iraq như đã từng bị sa lầy và thất bại ở Việt Nam. Nếu lập luận này được cất lên từ Hà Nội, người ta chẳng ngạc nhiên vì... “nghề riêng có một chút này mà thôi”, lãnh đạo đảng Cộng sản Việt Nam chỉ có một thành tích đó bên cạnh một chuỗi thành tích khác là làm ngược những lý luận Mác-Lênin để cứu đảng, và gọi đó là đổi mới. Trở lại Iraq, người ta phải có trí tưởng tượng siêu hiện thực mới nghĩ đến cảnh Liên quân bị sa lầy giữa sa mạc Iraq, một đề tài hấp dẫn cho các họa sĩ.
Từ 1975 trở về sau, mỗi lần Hoa Kỳ động binh là lại có người nói đến “bài học Việt Nam”. Năm kia, khi Mỹ vừa đổ quân vào A Phú Hãn được ba tuần là tờ New York Times đã có bài cảnh cáo Hoa Kỳ là sẽ bị sa lầy tại đây như đã bị tại Việt Nam. Lần này, Liên quân vào Iraq mới có mấy ngày, đây đó đã thấy nổi lên cùng một lập luận, làm người Việt Nam, những người ở trong cuộc, thấy như mình không sống trên cùng một hành tinh với mấy nhà bình luận loại đó.
Chiến tranh Việt Nam nằm trong khung cảnh chiến tranh lạnh giữa hai khối và cuộc xâm lược của Cộng sản miền Bắc vào Nam được khối Cộng sản yểm trợ dồi dào, coi đó là nghĩa vụ của các nước cộng sản với nhau. Đối diện thì Hoa Kỳ tham chiến trong tinh thần ngăn ngừa sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản xuống vùng Đông Nam Á, sau khi đã chặn được đà bành trướng của Bắc Hàn Cộng sản có Liên xô và Trung Quốc yểm trợ phía sau. Mục tiêu của Mỹ tại Việt Nam khi đó là mục tiêu thụ động và tiêu cực vì đánh chỉ cầu hòa, mà lại không muốn có đụng độ quá gần biên giới Việt-Hoa để khỏi kéo Trung Quốc vào cuộc. Trong khi đó, ngoài các khoản viện trợ, cả kinh tế, quân sự lẫn lý luận và đào tạo cán bộ, Trung Quốc đã từng đưa mấy trăm ngàn quân vào miền Bắc, và nhất là Liên xô đã cấp viện dồi dào cho Hà Nội về đủ mọi mặt, cho mãi đến sau này. Để tấn công miền Nam, làm “nghĩa vụ quốc tế” hay “chống Mỹ cứu nước" tùy theo cách gọi của đảng Cộng sản, Hà Nội nhận được khoảng 50% tổng số viện trợ của Liên xô cho các nước cộng sản anh em.

Trong cuộc chiến đó, Hoa Kỳ đã có những chọn lựa người ta cho là sai lầm, là không cắt đứt mọi nguồn tiếp vận cho Cộng sản, trước tiên là khi đồng ý với việc trung lập hóa Vương quốc Lào từ năm 1962, khiến Hà Nội có điều kiện mở ra đường mòn Hồ Chí Minh và nuôi dưỡng chiến tranh trong Nam. Cuộc chiến kết thúc khi Hoa Kỳ có những bố trí khác trên cục diện toàn cầu với cả Trung Quốc và Liên xô và rút khỏi miền Nam. Hà Nội đã thắng không nhờ chiến tranh du kích, chiến tranh nhân dân, tổng nổi dậy hay khởi nghĩa, như hàng loạt khẩu hiệu rất kêu mà người ta lại nghe thấy tuần qua, mà bằng trận địa chiến với nửa triệu quân và hàng ngàn thiết giáp của Liên xô.
Tại Iraq ngày nay, Liên quân có mục tiêu chủ động và tích cực hơn Hoa Kỳ tại Việt Nam (vì vậy mới bị đả kích!).
Mỹ muốn vào lật đổ chế độ Saddam Hussein, tiêu diệt hệ thống võ khí tàn sát và thiết lập một chế độ khác. Mỹ muốn ám sát Saddam và đánh tan bộ phận đầu não Baghdad để tái thiết Iraq với người dân Iraq. Hãy tưởng tượng Mỹ đòi ám sát Hồ Chí Minh hay Lê Duẩn, giải giới đảng Cộng sản và tái thiết miền Bắc mà Trung Quốc khoanh tay đứng ngoài thì ta đoán ra cục diện có thể đã khác như thế nào. Tổng thống Bush không trù trừ khổ não như Tổng thống Johnson - là người bất đắc dĩ leo thang chiến tranh, đổ quân chầm chậm theo sức ép quân sự ở tại chỗ. Ông Bush đi vào với tinh thần quyết thắng, bố trí cho quân đội mọi phương tiện cần thiết ngay từ đầu và Saddam Hussein không có hậu cứ để lẩn trốn hoặc ém quân tại Iran hay Syria hoặc Turkey...
Vài ba điều so sánh rất sơ đẳng trên có thể giúp ta tránh được cái “hội chứng sảng” về Việt Nam, đó là cứ đem chuyện Việt Nam làm cơ sở so sánh và kết luận lăng nhăng như các nhà bình luận xưa kia đã cổ võ cho cuộc xâm lăng của Hà Nội và ngày nay lại thổi vụ Việt Nam lên để hù họa dư luận Mỹ.
Hoa Kỳ có thể thắng tại Iraq và gặp những khó khăn muôn mặt trong việc xây dựng hòa bình, vì lý do chủ quan của mình mà cũng có thể vì những đặc tính riêng của các sắc dân cư ngụ tại đây lẫn phản ứng của người Hồi trên thế giới. Nhưng, chiến trận tại Iraq khác hẳn với Việt Nam và nói đến “vũng lầy Việt Nam” chẳng những là sai mà còn gián tiếp ngợi ca lãnh đạo Hà Nội thời đó, đã biến một chiến thắng quân sự thành một đại bại cho dân tộc!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Việt Báo vào chiều Chủ Nhật ngày 3 tháng 11 năm 2019 vừa qua, Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal, đã tổ chức cuộc triển lãm pho tượng Thương Tiếc, nhân dịp nầy ông Nguyễn Đạc Thành, Chủ Tịch Hội VAF cũng có mặt để tường trình một số tin tức chi tiết về việc trùng tu nghĩa trang Biên Hòa.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Sự phát triển của kỹ thuật điện toán và công nghệ thông tin đã và đang làm thay đổi một cách sâu sắc mọi mặt của xã hội hôm nay, đạo pháp cũng không nằm ngoại lệ.
Lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN biết sợ Tầu là nhục, nhưng còn hơn nghe dân để mất Đảng. Tư duy này đã rõ như ban ngày trong cách hành xử ngoại giao và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, cả trên đất liền và biển đảo, trước áp lực của Trung Cộng, của các thế hệ lãnh đạo Việt Nam từ sau 1975.
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Xưa kia, việc đi ăn ở ngoài phạm vi gia đình là chuyện ít khi xảy ra. Món ăn được nấu nướng ở nhà với bàn tay khéo léo của người đàn bà quán xuyến. Lâu lâu, khi có việc gì đáng ghi nhớ như kỷ niệm ngày cưới, hoặc có chuyện vui muốn ăn mừng, thết đãi khách quý, đi chơi xa... thì gia đình mới rủ nhau đi ăn nhà hàng một lần để cùng chung vui.
Đã trở lại do sự yêu cầu của nhiều người, lễ hội 2019 sẽ lớn hơn và nhiều ánh sáng hơn
Tôi nhặt được cụm từ “Kho Trời đã khoá” trong truyện ngắn (Chân Dung Một Cô Gái Việt Nam) của Tâm Thanh. Người kể chuyện tên Diễm, sinh ra tại Na Uy, và làm việc như một thông dịch viên (on call) cho sở cảnh sát di trú tại thủ đô Oslo. Nhân vật chính tên Vân, bị bắt giữ về tội ăn cắp và nhập cư bấ́t hợp pháp.
Ngôi chùa đầu tiên mình thăm hôm Thứ Năm có tên là Takayama Betsuin Temple Trasure House.
Cách nay đúng 30 năm, Bức Tường Berlin "sụp đỗ" vào ngày thứ năm mùng 9 tháng 11 năm 1989. Biến cố này đã được nhiều nhân vật lãnh đạo Tây Phương - chẳng hạn như Cố Thủ Tướng Đức Kohl, Cựu Tổng Thống Ba Lan Walesa, Cựu Ngoại Trưởng Mỹ Clinton .... - đánh giá xem như biến cố quan trọng nhứt trong thế kỷ 20.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.