Đặc thù của nghề xây dựng là phải bám theo công trình, rày đây mái đó, người thợ nhiều khi phải ăn, nghỉ tạm bợ ở một góc công trình,với vài tấm bạt,vài tấm ván cũ ghép tạm.
Nhu cầu xây dựng các công trình dân dụng ngày càng phát triển từ thành thị đến thôn quê, kéo theo đó là số lượng các công ty, nhóm thầu xây dựng ngày càng gia tăng. Họ được gọi bằng những cái tên như thầu, cai thầu, thợ xây, thợ nề, thợ vôi, thợ hồ…, theo Thanh Niên (TNO).
Như ở Sài Gòn, lúc này đang mùa mưa – mùa thiên hạ tránh cất nhà nhưng ngoài đường lớn, trong hẻm, tại các công trình nhà ở lớn/nhỏ đang thi công, trời nắng không nói gì nhưng cả những lúc mưa nhỏ, rất dễ thấy những anh thợ hồ làm việc cheo leo trên giàn giáo…
TNO dẫn lời anh anh Nguyễn Văn Triều (48 tuổi), giám đốc Công ty TNHH Xây dựng An Long Thịnh (TP. Sài Gòn), người đã theo nghề 18 năm nay, tự gọi nghề nhà thầu xây dựng dân dụng của mình là “nghề làm dâu trăm họ”.
“Làm nghề này phải xác định là gian nan, nặng nhọc lắm. Nhưng có nặng nhọc mấy anh em chúng tôi cũng không ngại. Chỉ chạnh lòng mỗi khi gặp chủ nhà khó tính quát tháo anh em thợ thầy hoặc không hiểu đặc thù công việc nên có những sự nghi ngờ chúng tôi. Nhưng nghề làm dâu trăm họ, phải chịu vậy thôi!”, anh Triều có chút ngậm ngùi khi thố lộ.
Người chọn làm nghề thợ hồ cũng là chọn anh em trong nhóm thợ làm gia đình, lấy khung nhà đang dựng lên ngổn ngang gạch cát kia làm mái nhà tạm bợ của mình. Công trình ở đâu thì đám thợ lại chuyển đến đó, vừa là chỗ làm, vừa là nơi sinh hoạt. Chỉ cần che vài tấm bạt, ghép tạm vài tấm ván cũ ở một góc là họ cùng ăn, ngủ tại công trình, còn để giữ cho vật tư không bị thất thoát.
TNO dẫn lời ông Đặng Văn Quảng (gốc người Bình Định), thuộc Công ty CP Tư vấn Thiết kế - Xây dựng Nét Việt, đã có hơn 20 năm theo nghề, chia sẻ: “Công việc nhọc nhằn nên nhiều lúc cũng nản, anh em cứ bấm nhau nói chắc phen này bỏ nghề, nhưng rồi lại động viên nhau, cuối cùng lại theo nghề đến tận nay. Hoặc thấy sếp và chủ nhà hài lòng, vui vẻ là anh em chúng tôi vui, tinh thần thoải mái làm việc, mệt mỏi cũng tan biến”.
Anh Đỗ Bùi Huy Linh, giám đốc Công ty CP Tư vấn Thiết kế - Xây dựng Nét Việt, cho hay: “Nghề nào cũng có vui buồn sướng khổ nhưng có lẽ nghề thợ xây khổ nhất. Phải leo lên những giàn giáo chơi vơi, dưới thời tiết nắng, mưa khắc nghiệt, dù có dây đai bảo vệ, nón bảo hộ nhưng vẫn rất dễ gặp chấn thương, nguy hiểm cho cuộc sống. Còn như ở công đoạn đào và đổ móng, khi gặp phải đất sình lầy rất khó khăn, nhiều lúc nhìn cả đội chỉ thấy mỗi những khuôn mặt ló lên từ bùn đất!”
Mặt khác, đặc thù công việc cùng điều kiện sống nay đây mai đó luôn tạm bợ và thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần, người thợ xây dựng tha hương chỉ còn biết chắt chiu, tìm cho mình chút niềm vui, giải trí trong thời gian nghỉ ngơi ít ỏi.
Theo TNO, như tại một công trình ở Thủ Đức do nhóm thợ ông Quảng làm việc, bên cạnh những chiếc võng đang móc hờ là một chiếc lồng nhốt con gà trống. Chỉ vào lồng gà, ông Quảng cười nói: “Anh em sống xa nhà không có gì giải trí nên nuôi mấy con gà đá giống hồi còn ở quê, sáng sớm dậy chăm gà, thả chúng ra vờn nhau một lúc cho khuây khỏa, rồi lại đi làm”.
Theo các nhà thầu, hạn chế đối với hầu hết thợ làn việc trong các nhóm thầu dân dụng là đều không hay chưa được đào tạo bài bản về nghề nghiệp. Công việc ban ngày nặng nhọc mệt mỏi cộng thêm lo toan cho gia đình ở quê đã lấn át thời gian cho việc trau dồi thêm kiến thức tay nghề. Rất ít thợ hồ được đào tạo qua trường lớp chính quy, chủ yếu nghề truyền nghề nên không tránh được nhiều lúc gặp khó trong công việc,TNO ghi nhận.
Gửi ý kiến của bạn