Hôm nay,  

Suy Nghĩ Thẩm Mỹ: Không Nói Dối, Dùng Đúng Chữ

11/28/201500:01:00(View: 2174)
Một vị luật sư có một vợ và 12 đứa con phải dọn nhà đi nơi khác vì khế ước mướn căn nhà gia đình ông đang ở gần hết hạn; nhưng ông ta lại không thể tìm ra được một căn nhà khác để mướn chỉ vì khi ông nói ông có 12 đứa con thì không ai chịu cho mướn nhà nữa, lý do là vì chú nhà sợ những đứa con ông sẽ phá nhà của họ.

Ông luật sư không thể nói ông không có con, ông không thể nói dối, nói cho cùng ra, luật sư làm sao nói dối được? Cuối cùng ông nẩy ra một sáng kiến: Ông bảo vợ và 11 đứa con của ông ra nghĩa địa mà đi dạo chơi. Ông và đứa bé còn lại cùng đi coi nhà với nhân viên địa ốc.


Ông tìm được một căn nhà vừa ý và nhân viên địa ốc hỏi ông, “Ôngcó bao nhiêu đứa con?” Ông bèn trả lời, “12 đứa.” Nhân viên địa ốc lại hỏi, “Thế những đứa kia đâu?” Với ánh mắt buồn buồn, ông trả lời, “chúng đang ở trong nghĩa địa cùng với mẹ chúng.”

Đó lá cách để ông mướn được căn nhà mà không phải nói dối.

Bài học Luân Lý:

Ta không cần phải nói dối, chỉ cần dùng đúng chữ.

Luật Sư họ không nói dối... Họ chỉ có óc sáng tạo mà thôi.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Phải nhiều tháng sau, tôi mới biết cô nàng bị bệnh ung thư. Gần như là không ý thức, tôi từng nhìn những dãy chai thuốc đủ nhãn hiệu, thuốc viên, thuốc nước, thuốc bột trong ngăn tủ phòng nàng và hoàn toàn không thắc mắc hay có ý niệm gì về sự có mặt của chúng. Cũng thường thôi, có nhiều người vẫn thích
Hắn đẩy cửa, bước ra đường. Tiếng nhạc đuổi theo sau lưng, nhỏ dần và im hẳn. Biển Long Beach trước mặt, trải dài, đen thẳm trong bóng đêm, gợn lên những đợt sóng trắng ven bờ, rì rào, chầm chậm, kiên nhẫn. Hắn ngồi lên kè đá, nhìn ra xa. Những điểm sáng trên biển như các vùng sao tụ hội. Tàu bè có vẻ hơi nhiều
Tôi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh dậy trời chưa sáng hẳn. Tôi ra đón chuyến xe lam sớm để lên quân trường. Tôi bị phạt chạy suốt buổi sáng hôm đó, cũng may không có hình phạt dã chiến cho sinh viên. Mồ hôi nhễ nhại, tay ôm súng, chân chạy không thôi nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Hình ảnh Mai vẫn hiện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.