Hôm nay,  

Lá Chắn Phi Đạn Dở: Mỹ Xài Phí 10 Tỉ Đô

4/7/201500:00:00(View: 5583)

WASHINGTON - 1 bài báo của tờ Los Angeles Times cho hay 10 tỉ MK chi tiêu trong chương trình phòng thủ phi đạn thất bại ngay từ đầu là phung phí 10 tỉ MK – các thất bại này cũng đe dọa an ninh quốc gia. Hệ thống radar đặt trên chiên hạm X-band radar (hay SBX) đuợc cơ quan phòng thủ phi đạn MDA mô tả là mạnh nhất thế giới.

Trong 1 buổi điều trần tại Thượng Viện Tháng 4-2007, cựu giám đốc MDA Henry A. Obering III xác nhận SBX đặt tại Chesapeak Bay có thể theo dõi 1 mục tiêu nhỏ bằng trái banh bầu dục tại Vịnh San Francisco.

Dù vậy, SBX là quá tốn kém – bài báo của LAT cho hay chi phí phát triển SBX trị giá 2.2 tỉ và thất bại ngay từ đầu vì thiếu khả năng báo động sớm. Hệ thống SBX đuợc dự liệu để hoạt động từ 2005 hiện bị bỏ không tại Pearl Harbor (Hawaii).


SBX là 1 trong 4 dự án thất bại gây bối rối MDA, với tổng chi phí 10 tỉ MK, là phung phí. SBX đuợc mô tả là radar có khả năng phân biệt phi đạn thật và phi đạn giả.

SBX có tầm nhìn xa nhưng hẹp và không tính độ cong của địa cầu nên không thể phát giác quả bóng bầu dục ở xa 2500 dặm, chỉ nhận ra ở cao độ hơn 870 dặm. MDA là cơ quan đuợc thành lập dưới thời TT Reagan, bắt đầu với ngân sách 8 tỉ MK và gần 9000 nhân viên.

1 thất bại khác gây bối rối MDA là chương trình Airborne Laser kinh phí 5. 3 tỉ đã bị đình chỉ năm 2012 – dự án này định biến cải phi cơ Boeing 747 để trang bị súng laser bắn diệt phi đạn ngay từ lúc vừa phóng đi nhưng thực tế là chỉ có thể bắn khi phi đạn đã phóng tới gần mục tiêu.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.