Hôm nay,  

Chuyện Trong Nhà Ngoài Ngõ: Con Đốt Đèn Cầy Nha Má...

25/05/201300:00:00(Xem: 9576)
Không biết bắt đầu từ bao giờ mà chị Diệu thích xài đèn cầy. A, chị nhớ rồi. Trời, có gì là bí mật đâu, vậy sao chị cứ nghĩ mãi, bây giờ vỡ lẽ. Càng lớn tuổi càng mau quên.

Tháng trước con gái chị về chơi, từ trong phòng vệ sinh chạy ra nó nói:

- Má má, con đốt đèn cầy nha má.

Chị ngạc nhiên hỏi:

- Sao vậy? đèn cầy sao lại đốt trong nhà cầu?

Con gái chị cười tươi:

- Để tống mùi hôi đó má.

Nói rồi nó chạy vô phòng rồi cầm ra một hộp đèn cầy. Tò mò chị theo nó, thấy nó mở hộp, có cỡ… một lố đèn cầy nhỏ nhỏ y như cái chén chun, quẹt hộp quẹt đốt lên một đèn.

Nó nói:

- Trong trường tụi con chuyên môn xài đèn cầy đó má. Đốt trong phòng vệ sinh, đèn cầy “bán” bớt mùi hôi.

Thế là, sau khi nó đi rồi, chị ra chợ 99 cents mua mấy lố đèn và bắt đầu bắt chước nó, xài đèn cầy.

Khi ta đốt đèn cầy lên trên bàn thờ, ánh sáng của nó tạo nên sự ấm áp.

Đốt trong phòng khách, gợi nhớ cây đèn dầu của quê nhà thuở xa xưa.

Hồi đó thật sự chị không thích xài đèn dầu vì nó lu lu, leo lét, học bài dưới ánh sáng mù mờ khó chịu bực mình. Đôi khi bị gió tạt qua tạt lại trong ống khói. Cái ống khói phải chùi cho sạch cho trong, phải coi chừng mà thay tim đèn đổ thêm dầu, hằng ngày, mắc công lắm.

Chị mỉm cười, thiệt tình, nhà bây giờ chỉ còn hai vợ chồng già, quạnh quẻ, lại để đèn cầy lu lu liu riu lắc quắc, chẳng thấy romantic lãng mạn gì, chỉ thấy như quờ quạng bước vô một hắc điếm trong chuyện chưởng của Kim Dung hồi nhỏ chị mê đọc, ôm cuốn sách mỏng dính mướn từng tập, ngấu nghiến đọc quên cả cơm nước bài vở.

Chị mê cuộc đời của những hiệp sĩ lãng tử giang hồ. Họ đi giang hồ hành hiệp giúp đời. Chị tưởng tượng ra những thanh niên thiếu nữ tuổi vừa cập kê, như chị, tóc dài thắt cái bính, quần áo tha thướt phất phơ đi từng đôi trên những con đường mòn hai bên là sậy đế, gặp chuyện bất bình chẳng tha, đi một đổi đường thì gặp hắc điếm. Vô trong ăn tô mì, giả bộ ngủ say cho tụi lưu manh nhẹ bước vô phòng tìm của thì vùng lên tay cầm kiếm quính cho chúng một trận tơi bời hoa lá, đập bể gãy gọng một đống bàn ghế chén bát “chọ tuị giàn hùng xảo trá tiêu luôn” rồi hai đứa lại nắm tay nhau đi giang hồ tiếp.


Hồi xưa thì tác giả viết chuyện hay quá dẫn dắt người đọc lạc vào chốn tưởng tượng, bây giờ nghĩ lại chị thấy mắc cười.

Những người đi hành hiệp giang hồ ấy, (trừ phi là nhân viên của các hãng tiêu cục, tức là những hãng vận chuyển hàng hóa í) chẳng bao giờ thấy họ có công ăn việc làm gì, lấy bạc đâu mà mua tô mì ăn đây ta??? Mắc cười thiệt.

Trở lại chuyện đèn cầy, lan man sợ quên mất. Từ hồi qua Mỹ chị đã quên hẵn đèn dầu đèn cầy cho tới khi con chị làm chị nhớ ra, dĩ vãng, thời xa xưa.

Ngày xưa ở Việt Nam, ngủ phải giăng mùng, nếu không, bị muỗi khiên đi mất!. Chị nhớ cái mùng, chui vô bốn góc mùng tấn xuống chiếu rồi vẫn thấy mấy con muỗi bay vo ve, rình rình mà đập thì nó bay như tên bắn qua chỗ khác. Lòng vòng một hồi rồi cũng phải chui ra, cầm cây đèn dầu nhỏ vén mùng chui vô rà rà soi muỗi. Phải rất là cẩn thận coi chừng làm cháy luôn cái mùng à, Má chị dặn vậy.

Khi để cây đèn bên dưới con muỗi, chỉ cần hơi nóng thôi cũng rồi đời. Hơi nóng đốt con muỗi nghe cái “xèo” chạy đâu cho khỏi. Cuộc đời con muỗi lóe lên tia lửa tí tẹo, thành bụi tro rơi xuống!

Hồi nhỏ, như vậy là chuyện bình thường. Má chị vẫn thường nhắc về vài thứ đèn khác nữa, như đèn bảo, đèn trứng vịt, đèn bánh ú trào Pháp, đèn dầu hôi sau nầy mình có xài qua vài năm, phụ thêm đèn điện.

Con nít lớn lên trên xứ Mỹ, ngủ không cần mùng, hiếm hoi lắm mới thấy con muỗi. Chuyện soi đèn đốt muỗi thành chuyện ngày xửa ngày xưa mà chị có muốn kể ru con nít cũng khó, vì có đứa con nít nào nhìn thấy con muỗi vo ve trong cái mùng đâu mà biết. Thời bây giờ tụi nhỏ chỉ biết Mickey Mouse, hay tom and jerry.

Chị nhướng nhướng mũi, mùi hương nhẹ nhàng thoát ra từ căn phòng vệ sinh, thoang thoảng, dễ thương. Đèn cầy từ đây chị xài thường xuyên và ghiền luôn.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.