Tuy công việc nặng nhọc, nguy hiểm nhưng lương 70-100 ngàn đồng mỗi ngày, có làm có ăn, không làm treo nồi
Lột da rừng, đó là tiếng lóng để chỉ những người lao động làm thuê cho giới chủ rừng, mà phần lớn công việc của họ là lột vỏ cây, làm cho thân gỗ sạch đi để sau đó bốc vác lên xe, đưa đến xí nghiệp chế tạo gỗ, nhà máy giấy.
Lột da rừng, cái nghề mà mới nghe có vẻ dữ dằng, tựa kiểu thảo khấu, lâm tặc… Nhưng, khi cùng đi với họ, nhìn bữa ăn lở buổi và bữa cơm trưa của họ, có thể nói rằng không có nghề nào khổ và nguy hiểm hơn họ, dường như trong chén cơm của họ ngấm vị nước mắt mặn chát của kiếp cần lao.
Tuy công việc nặng nhọc, nguy hiểm vì nhiều lúc phải luồn lách vào rừng, trèo dốc cao, tuồn gỗ từ đồi cao xuống mặt đường. Nhưng mức lương của họ thì lại rất thấp, từ 70 ngàn đồng đến 100 ngàn đồng mỗi ngày, có làm có ăn, không làm treo nồi. Không có bảo hiểm, không có sự chia sẻ hay quyền lợi nào ngoài việc bán chay sức lao động mỗi ngày.
Anh A Vù Lăng, người K. Dong, cư dân huyện Bắc Trà My, có thâm niên lột da rừng hơn mười năm, kể: “Mình đi làm nghề này gần mười một năm rồi, nuôi bà vợ và bốn đứa con, tụi nó có vợ từ hồi mười bảy, mười tám tuổi kia, đứa nào cũng nghèo khó nhưng mình cũng nghèo, không giúp chi cho tụi nó được”.
Nhiều bữa tôi ngất xỉu trên rừng vì mình là phụ nữ, có những ngày kiêng kị, nhưng nếu đụng ngày mà sợ không đi làm thì lấy chi nuôi con
“Thì nhóm của mình gồm ba mươi người, làm chạy chỗ, cứ luân phiên hết ông chủ này sang ông chủ khác thuê mình bốc vác, lột da rừng, khi nào xong việc thì nghỉ ngơi vài bữa cho lại sức rồi đi làm tiếp. Còn làm thì còn ăn, hết làm thì đói, cũng may trời cho mình có cái sức, chứ mà yếu yếu thì đói dài dài, mỗi ngày mình kiếm được một trăm ngàn đồng, cơm thì tự mang theo, thì cơm trắng với muối đậu phộng thôi, có vậy mới dư chứ!”.
Chị Thúy, một người nữ trong nhóm cho biết thêm: “Nhiều bữa đi làm tôi nằm ngất xỉu trên rừng vì mình là phụ nữ, có những ngày kiêng kị trong tháng, nhưng nếu như đụng ngày mà sợ không đi làm thì lấy chi nuôi con. Nhất là thời buổi mà mọi thứ cứ tăng vọt, lãnh mấy đồng tiền công về, đi vào đi ra một cái là thấy còn có một nửa trong túi, xót xa lắm, mình nghèo thì cam chịu thôi chứ biết sao!”
“Làm thợ lột da rừng chẳng có người nào khá nổi đâu, ăn còn có khi không đủ làm sao mà khá. Quanh năm suốt tháng cứ sáng ra, 5 giờ là chuẩn bị cơm nước cho con cái, 6 giờ là vác rựa lên đường, suốt ngày chật vật với mấy cái cây, tối về mệt quá lăn ra ngủ, có khi cả nửa tháng mới coi tivi được một lần, khổ!”.
“Đương nhiên phần lớn chủ rừng là những ông cán bộ kiểm lâm. Nói là lâm tặc phá rừng chứ thật ra là kiểm lâm phá rừng hết chứ chẳng ai vào. Rừng nguyên sinh, họ thuê thợ lột da rừng đến phá, biến nó thành rồi trọc, xong lại tạo dự án trồng rừng và biến nó thành rừng tư nhân. Họ có tiền, có quyền nên ngồi không kiếm lãi, chỉ có dân thợ rừng là khổ thôi!”.
Phần lớn chủ rừng là những ông cán bộ kiểm lâm. Nói là lâm tặc phá rừng chứ thật ra là kiểm lâm phá rừng hết.
“Những người thợ lột da rừng này khi về già sẽ rất đau khổ, vì họ không có tiền lương hưu gì cả, không có bảo hiểm xã hội, không có vốn liếng phòng khi già yếu, đau ốm, con cái cũng nghèo vì không có nền tảng… Cứ như vậy, mọi cái không đều vận vào họ. Đáng sợ thật khi nghĩ đến cảnh họ tuổi già phải sống trong bệnh tật, nghèo đói. Vì bây giờ vung hết sức vào lao động, già lại mới đổ bệnh, nói đến chuyện này nghe khổ quá!”.
Trong lúc các phương tiện thông tin nhà nước Việt Nam luôn ca ngợi chế độ xã hội chủ nghĩa, tuyên danh mình là nhà nước ưu việt, công bằng, văn minh… Mọi thứ cứ như ở thiên đường xã hội chủ nghĩa. Thì có nhiều người thơ lột da rừng quanh năm sống với rừng thiêng nước độc và chết với đói nghèo, đau khổ…!
GHI CHÚ: Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do (gọi tắt là Lao Động Việt) là Liên minh của các tổ chức lao động trong và ngoài nước gồm: Phong Trào Lao Động Việt, Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông và Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam.
Lao Động Việt, 01/5/2013 (chao@laodongViet.org)
- Hết-
Lột da rừng, đó là tiếng lóng để chỉ những người lao động làm thuê cho giới chủ rừng, mà phần lớn công việc của họ là lột vỏ cây, làm cho thân gỗ sạch đi để sau đó bốc vác lên xe, đưa đến xí nghiệp chế tạo gỗ, nhà máy giấy.
Lột da rừng, cái nghề mà mới nghe có vẻ dữ dằng, tựa kiểu thảo khấu, lâm tặc… Nhưng, khi cùng đi với họ, nhìn bữa ăn lở buổi và bữa cơm trưa của họ, có thể nói rằng không có nghề nào khổ và nguy hiểm hơn họ, dường như trong chén cơm của họ ngấm vị nước mắt mặn chát của kiếp cần lao.
Tuy công việc nặng nhọc, nguy hiểm vì nhiều lúc phải luồn lách vào rừng, trèo dốc cao, tuồn gỗ từ đồi cao xuống mặt đường. Nhưng mức lương của họ thì lại rất thấp, từ 70 ngàn đồng đến 100 ngàn đồng mỗi ngày, có làm có ăn, không làm treo nồi. Không có bảo hiểm, không có sự chia sẻ hay quyền lợi nào ngoài việc bán chay sức lao động mỗi ngày.
Anh A Vù Lăng, người K. Dong, cư dân huyện Bắc Trà My, có thâm niên lột da rừng hơn mười năm, kể: “Mình đi làm nghề này gần mười một năm rồi, nuôi bà vợ và bốn đứa con, tụi nó có vợ từ hồi mười bảy, mười tám tuổi kia, đứa nào cũng nghèo khó nhưng mình cũng nghèo, không giúp chi cho tụi nó được”.
Nhiều bữa tôi ngất xỉu trên rừng vì mình là phụ nữ, có những ngày kiêng kị, nhưng nếu đụng ngày mà sợ không đi làm thì lấy chi nuôi con
“Thì nhóm của mình gồm ba mươi người, làm chạy chỗ, cứ luân phiên hết ông chủ này sang ông chủ khác thuê mình bốc vác, lột da rừng, khi nào xong việc thì nghỉ ngơi vài bữa cho lại sức rồi đi làm tiếp. Còn làm thì còn ăn, hết làm thì đói, cũng may trời cho mình có cái sức, chứ mà yếu yếu thì đói dài dài, mỗi ngày mình kiếm được một trăm ngàn đồng, cơm thì tự mang theo, thì cơm trắng với muối đậu phộng thôi, có vậy mới dư chứ!”.
Chị Thúy, một người nữ trong nhóm cho biết thêm: “Nhiều bữa đi làm tôi nằm ngất xỉu trên rừng vì mình là phụ nữ, có những ngày kiêng kị trong tháng, nhưng nếu như đụng ngày mà sợ không đi làm thì lấy chi nuôi con. Nhất là thời buổi mà mọi thứ cứ tăng vọt, lãnh mấy đồng tiền công về, đi vào đi ra một cái là thấy còn có một nửa trong túi, xót xa lắm, mình nghèo thì cam chịu thôi chứ biết sao!”
“Làm thợ lột da rừng chẳng có người nào khá nổi đâu, ăn còn có khi không đủ làm sao mà khá. Quanh năm suốt tháng cứ sáng ra, 5 giờ là chuẩn bị cơm nước cho con cái, 6 giờ là vác rựa lên đường, suốt ngày chật vật với mấy cái cây, tối về mệt quá lăn ra ngủ, có khi cả nửa tháng mới coi tivi được một lần, khổ!”.
Nghề lột da rừng – việc nặng nhọc, nguy hiểm nhưng lương 70-100 ngàn mỗi ngày. (HÌNH LĐV)
Ông Ph., chủ doanh nghiệp sản xuất giấy (vốn dùng gỗ keo lá tràm làm nguyên liệu, thường thuê nhóm chị Thúy làm việc thời vụ) cho biết: “Những người khác trả công cho nhóm này mỗi ngày một trăm ngàn đồng trên một người, tôi bắt buộc cũng phải trả như vậy, nhưng tôi có nhét túi cho họ thêm vài ba chục ngàn để họ bồi dưỡng. Khổ nỗi nghề này liên quan đến lâm tặc, kiểm lâm và giang hồ, mình mà chơi trội, trả cao giá một tí thì nó xử ngay”.“Đương nhiên phần lớn chủ rừng là những ông cán bộ kiểm lâm. Nói là lâm tặc phá rừng chứ thật ra là kiểm lâm phá rừng hết chứ chẳng ai vào. Rừng nguyên sinh, họ thuê thợ lột da rừng đến phá, biến nó thành rồi trọc, xong lại tạo dự án trồng rừng và biến nó thành rừng tư nhân. Họ có tiền, có quyền nên ngồi không kiếm lãi, chỉ có dân thợ rừng là khổ thôi!”.
Phần lớn chủ rừng là những ông cán bộ kiểm lâm. Nói là lâm tặc phá rừng chứ thật ra là kiểm lâm phá rừng hết.
“Những người thợ lột da rừng này khi về già sẽ rất đau khổ, vì họ không có tiền lương hưu gì cả, không có bảo hiểm xã hội, không có vốn liếng phòng khi già yếu, đau ốm, con cái cũng nghèo vì không có nền tảng… Cứ như vậy, mọi cái không đều vận vào họ. Đáng sợ thật khi nghĩ đến cảnh họ tuổi già phải sống trong bệnh tật, nghèo đói. Vì bây giờ vung hết sức vào lao động, già lại mới đổ bệnh, nói đến chuyện này nghe khổ quá!”.
Trong lúc các phương tiện thông tin nhà nước Việt Nam luôn ca ngợi chế độ xã hội chủ nghĩa, tuyên danh mình là nhà nước ưu việt, công bằng, văn minh… Mọi thứ cứ như ở thiên đường xã hội chủ nghĩa. Thì có nhiều người thơ lột da rừng quanh năm sống với rừng thiêng nước độc và chết với đói nghèo, đau khổ…!
GHI CHÚ: Liên Đoàn Lao Động Việt Tự Do (gọi tắt là Lao Động Việt) là Liên minh của các tổ chức lao động trong và ngoài nước gồm: Phong Trào Lao Động Việt, Hiệp Hội Đoàn Kết Công Nông và Ủy Ban Bảo Vệ Người Lao Động Việt Nam.
Lao Động Việt, 01/5/2013 (chao@laodongViet.org)
- Hết-
Gửi ý kiến của bạn