Hỏi (ông Trần H. T.): Một sáng Chủ Nhật, cách đây hơn 3 tuần lễ, con tôi cùng 3 người bạn cùng rủ nhau đi bơi. Gần đến trưa, khi về đến nhà mặt mày của cháu buồn xo, không đùa giởn như thường lệ.
Tôi ngạc nhiên vì sự thay đổi này, nên bèn hỏi cháu lý do. Thoạt tiên cháu chối, nhưng cuối cùng cháu cho biết đi tắm về trễ vì bị cảnh sát mời về và hỏi cung, và bị phạt về tội “indecent exposure.” Cháu bèn kể cho tôi biết đầu đuôi của sự việc như nhau:
Khi cháu cùng các bạn đến hồ bơi, vì còn quá sớm, hơn nữa hôm đó là ngày Chủ Nhật, nên ngoài cháu và bạn bè của cháu ra chỉ có thêm vài người khác đang tắm.
Cháu cho biết thêm là vừa tắm vừa đùa giởn như thường lệ. Nhưng vì chiếc quần tắm của cháu đã khá cũ, nên độ đàn hồi của dây thun không còn như lúc mới mua, mà đã bị giản ra hơn bình thường khá nhiều.
Thêm vào đó là chiếc quần tắm của cháu hơi rộng hơn khổ người của cháu, nên mỗi lần cháu cố gắng leo lên bờ thì chiếc quần tắm của cháu bị xệ xuống, thế là chúng bạn cười ồ lên. Có lẽ một vài người đang tắm thấy điều đó nên đã báo cho cảnh sát biết, và thế là cảnh sát đã đến và cháu đã bị mời về đồn để thẩm vấn. Sau khi thẩm vấn cháu đã bị phạt về tội trạng vừa nêu.
Cháu đã ra tòa một lần và không chịu nhận tội, vì thế tòa đã ấn định ngày xử vào cuối tháng 3 tới.
Xin LS cho biết với sự kiện vừa nêu, cháu có thể bị tòa kết buộc về tội kể trên hay không" Cháu là sinh viên năm thứ 3 tại đại học, và chưa hề gặp rắc rối với pháp luật.
Trả lời: Trước khi trả lời câu hỏi vừa nêu, điều cần thiết là phải xem hình luật đã định nghĩa “indecent exposure” (tội công xúc tu sĩ) là gì.
“Theo hình luật, thuật từ được dùng để chỉ sự phô bày cho thấy các bộ phận kín đáo của thân thể tại nơi công cộng hoặc trong tầm nhìn của công chúng.” (In criminal law, the term used to refer to exposure to sight of the private parts of the body in a public place or within the public view).
Từ định nghĩa vừa nêu, chúng ta cần phải giải thích thêm một vài thuật ngữ trong định nghĩa đó để làm cho vấn đề được sáng tỏ thêm.
“Public place” (nơi công cộng): Thuật từ được dùng để chỉ nơi mà ‘công chúng’ [các thành viên của cộng đồng] có quyền lui tới dù phải trả tiền hoặc không trả tiền. (The term used to denote a place to which ‘the public’ [the members of community] have a right to resort whether for payment of money or not).
“Private parts” (chỗ kín, dương vật, âm đạo): Thuật từ được dùng để chỉ dương vật của các người đàn ông hoặc âm đạo của các người đàn bà, ngoại trừ nhũ hoa của người đàn bà. (The term used to denote men’s penis or women’s vagina, excluding a woman’s breasts).
Trong vụ Moloney kiện Mercer [1971]. Trong vụ đó, “bị cáo” đã khiêu vũ khi mang chiếc quần lót loại “G-string” (loại quần lót nhỏ như sợi dây hình chữ G), rồi sau đó đã cởi bỏ để nhảy trần truồng tại Coconut Jungle Strip Palais ở Kings Cross. “Bị cáo” đã bị truy tố về tội “công xúc tu sĩ,” nhưng sau đó vị thẩm phán tọa xử đã tha cho “bị cáo.” Phía công tố bèn kháng án.
Vào lúc kháng án, phía công tố đã cho rằng việc phơi bày toàn bộ cơ thể tại nơi công cộng, bởi người đàn ông hoặc đàn bà, là một sự vi phạm đối với điều 11 của “Đạo Luật về Những Vi Phạm Tiểu Hình” (the Summary Offences Act [SOA]), vì luật pháp luôn luôn xem việc cởi trần truồng tại nơi công cộng là “tội công xúc tu sĩ.”
Chánh án Taylor đã cho rằng: Theo hình luật, thuật ngữ “indecent” (khiếm nhã), và “obscene” (tục tỉu) có nghĩa gần giống nhau.
Sự phân biệt về ý nghĩa của hai thuật từ này đã được Tòa Kháng Án tại Anh Quốc đưa ra trong vụ Stanley [1965], khi Tòa cho rằng cả hai thuật từ đã cùng chuyển tải một ý nghĩa là: “sự vi phạm đối với những tiêu chuẩn thuộc về sự đoan trang đã được thừa nhận” (offending against the recognised standards of propriety).
Tuy nhiên, “indecent” nằm ở mức thấp còn “obscene” nằm ở mức cao. Điều này có nghĩa rằng “một bài báo công xúc tu sĩ” (an indecent article) không cần thiết phải có yếu tố “tục tỉu” (obscene) ở trong đó, ngược lại “một bài báo tục tỉu” (an obscene article) thì chắc chắn phải có “khiếm nhã” (indecent) ở trong đó.
Để phân biệt hai thuật từ này, “trong vụ kiện tại Tô Cách Lan” [in the Scottish case], McGowan v Langmuir (1931). Trong vụ đó, Lord Parker đã đưa ra phán quyết như sau:
Tôi không nghĩ rằng hai chữ ‘indecent’ và ‘obscene’ là đồng nghĩa với nhau. Mặc dầu nghĩa của chữ này có thể núp bóng nghĩa của chữ kia, tuy thế chúng vẫn có nghĩa khác nhau. Sự khác biệt này có thể phân biệt dễ dàng nếu chúng ta dùng ví dụ như sau: nếu một người đàn ông đi tắm và ở truồng để nhảy xuống nước trước sự hiện diện của những người đàn bà thì hành động đó bị xem như là “khiếm nhã” [không hợp với khuôn phép] [indecent], hành động đó không cần thiết để cho là “tục tỉu” [dâm dục] [obscene]. Tuy nhiên, nếu đương sự chỉ chỏ vào những bộ phận trên cơ thể để gây sự chú ý của một người đàn bà thì hành vi đó bị xem là “hành vi tục tỉu” [dâm đãng] [obscene].
Cuối cùng tòa đã cho rằng có đủ chứng cớ để buộc bị cáo về tội “công xúc tu sĩ” và đã chuyển giao vụ kiện lại để tòa dưới tái thẩm.
Trong vụ Donnelly v McDonald (1990). Trong vụ đó, “bị cáo” đã bị kết tội “có hành vi khiếm nhã tại nơi công cộng” (behaving in an indecent manner in a public place).
Phía công tố đã cho rằng khi bị cáo đang bơi trong hồ bơi công cộng, “thỉnh thoảng dương vật cương cứng của đương sự được thấy trồi lên vài phân tây trên trên mặt nước” (from time to time his erect penis was visible protruding a few inches above the water).
“Bị cáo” cho rằng vì đương sự mang “quần tắm lỏng” (loose-fitting swimming togs) nhưng không biết là đã để dương vật ra ngoài. Cuối cùng Tòa đã tha bổng cho bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng việc người con trai của ông đã bị cáo buộc về tội “công xúc tu sĩ” như ông đã trình bày trong thư, và câu hỏi của ông rằng liệu hành vi đó có thể bị tòa kết tội hay không, điều đó còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác, chẳng hạn như số lượng người đang tắm, tuổi tác cùng phái tính của những người đang tắm. Ngoài ra, tòa còn xét xem là hành vi đó của con ông có phải là hành vi cố ý được lặp đi lặp lại nhiều lần hay không. [Điều này còn tùy thuộc vào lời khai của cảnh sát].
Nếu hành vi đó chỉ là một sự tình cờ do tình huống bắt buộc, chẳng hạn như bị đứt dây lưng quần bất ngờ, thì chắc chắn tòa sẽ không bao giờ kết tội. Thông thường, tòa sẽ cảnh cáo và buộc con ông phải giữ gìn tánh hạnh trong một thời gian nào đó, nếu tái phạm sẽ bị trừng phạt.
Nếu ông vẫn còn thắc mắc và muốn thảo luận thêm về vấn đề này thì ông có thể liên lạc điện thoại với chúng tôi.
Tôi ngạc nhiên vì sự thay đổi này, nên bèn hỏi cháu lý do. Thoạt tiên cháu chối, nhưng cuối cùng cháu cho biết đi tắm về trễ vì bị cảnh sát mời về và hỏi cung, và bị phạt về tội “indecent exposure.” Cháu bèn kể cho tôi biết đầu đuôi của sự việc như nhau:
Khi cháu cùng các bạn đến hồ bơi, vì còn quá sớm, hơn nữa hôm đó là ngày Chủ Nhật, nên ngoài cháu và bạn bè của cháu ra chỉ có thêm vài người khác đang tắm.
Cháu cho biết thêm là vừa tắm vừa đùa giởn như thường lệ. Nhưng vì chiếc quần tắm của cháu đã khá cũ, nên độ đàn hồi của dây thun không còn như lúc mới mua, mà đã bị giản ra hơn bình thường khá nhiều.
Thêm vào đó là chiếc quần tắm của cháu hơi rộng hơn khổ người của cháu, nên mỗi lần cháu cố gắng leo lên bờ thì chiếc quần tắm của cháu bị xệ xuống, thế là chúng bạn cười ồ lên. Có lẽ một vài người đang tắm thấy điều đó nên đã báo cho cảnh sát biết, và thế là cảnh sát đã đến và cháu đã bị mời về đồn để thẩm vấn. Sau khi thẩm vấn cháu đã bị phạt về tội trạng vừa nêu.
Cháu đã ra tòa một lần và không chịu nhận tội, vì thế tòa đã ấn định ngày xử vào cuối tháng 3 tới.
Xin LS cho biết với sự kiện vừa nêu, cháu có thể bị tòa kết buộc về tội kể trên hay không" Cháu là sinh viên năm thứ 3 tại đại học, và chưa hề gặp rắc rối với pháp luật.
Trả lời: Trước khi trả lời câu hỏi vừa nêu, điều cần thiết là phải xem hình luật đã định nghĩa “indecent exposure” (tội công xúc tu sĩ) là gì.
“Theo hình luật, thuật từ được dùng để chỉ sự phô bày cho thấy các bộ phận kín đáo của thân thể tại nơi công cộng hoặc trong tầm nhìn của công chúng.” (In criminal law, the term used to refer to exposure to sight of the private parts of the body in a public place or within the public view).
Từ định nghĩa vừa nêu, chúng ta cần phải giải thích thêm một vài thuật ngữ trong định nghĩa đó để làm cho vấn đề được sáng tỏ thêm.
“Public place” (nơi công cộng): Thuật từ được dùng để chỉ nơi mà ‘công chúng’ [các thành viên của cộng đồng] có quyền lui tới dù phải trả tiền hoặc không trả tiền. (The term used to denote a place to which ‘the public’ [the members of community] have a right to resort whether for payment of money or not).
“Private parts” (chỗ kín, dương vật, âm đạo): Thuật từ được dùng để chỉ dương vật của các người đàn ông hoặc âm đạo của các người đàn bà, ngoại trừ nhũ hoa của người đàn bà. (The term used to denote men’s penis or women’s vagina, excluding a woman’s breasts).
Trong vụ Moloney kiện Mercer [1971]. Trong vụ đó, “bị cáo” đã khiêu vũ khi mang chiếc quần lót loại “G-string” (loại quần lót nhỏ như sợi dây hình chữ G), rồi sau đó đã cởi bỏ để nhảy trần truồng tại Coconut Jungle Strip Palais ở Kings Cross. “Bị cáo” đã bị truy tố về tội “công xúc tu sĩ,” nhưng sau đó vị thẩm phán tọa xử đã tha cho “bị cáo.” Phía công tố bèn kháng án.
Vào lúc kháng án, phía công tố đã cho rằng việc phơi bày toàn bộ cơ thể tại nơi công cộng, bởi người đàn ông hoặc đàn bà, là một sự vi phạm đối với điều 11 của “Đạo Luật về Những Vi Phạm Tiểu Hình” (the Summary Offences Act [SOA]), vì luật pháp luôn luôn xem việc cởi trần truồng tại nơi công cộng là “tội công xúc tu sĩ.”
Chánh án Taylor đã cho rằng: Theo hình luật, thuật ngữ “indecent” (khiếm nhã), và “obscene” (tục tỉu) có nghĩa gần giống nhau.
Sự phân biệt về ý nghĩa của hai thuật từ này đã được Tòa Kháng Án tại Anh Quốc đưa ra trong vụ Stanley [1965], khi Tòa cho rằng cả hai thuật từ đã cùng chuyển tải một ý nghĩa là: “sự vi phạm đối với những tiêu chuẩn thuộc về sự đoan trang đã được thừa nhận” (offending against the recognised standards of propriety).
Tuy nhiên, “indecent” nằm ở mức thấp còn “obscene” nằm ở mức cao. Điều này có nghĩa rằng “một bài báo công xúc tu sĩ” (an indecent article) không cần thiết phải có yếu tố “tục tỉu” (obscene) ở trong đó, ngược lại “một bài báo tục tỉu” (an obscene article) thì chắc chắn phải có “khiếm nhã” (indecent) ở trong đó.
Để phân biệt hai thuật từ này, “trong vụ kiện tại Tô Cách Lan” [in the Scottish case], McGowan v Langmuir (1931). Trong vụ đó, Lord Parker đã đưa ra phán quyết như sau:
Tôi không nghĩ rằng hai chữ ‘indecent’ và ‘obscene’ là đồng nghĩa với nhau. Mặc dầu nghĩa của chữ này có thể núp bóng nghĩa của chữ kia, tuy thế chúng vẫn có nghĩa khác nhau. Sự khác biệt này có thể phân biệt dễ dàng nếu chúng ta dùng ví dụ như sau: nếu một người đàn ông đi tắm và ở truồng để nhảy xuống nước trước sự hiện diện của những người đàn bà thì hành động đó bị xem như là “khiếm nhã” [không hợp với khuôn phép] [indecent], hành động đó không cần thiết để cho là “tục tỉu” [dâm dục] [obscene]. Tuy nhiên, nếu đương sự chỉ chỏ vào những bộ phận trên cơ thể để gây sự chú ý của một người đàn bà thì hành vi đó bị xem là “hành vi tục tỉu” [dâm đãng] [obscene].
Cuối cùng tòa đã cho rằng có đủ chứng cớ để buộc bị cáo về tội “công xúc tu sĩ” và đã chuyển giao vụ kiện lại để tòa dưới tái thẩm.
Trong vụ Donnelly v McDonald (1990). Trong vụ đó, “bị cáo” đã bị kết tội “có hành vi khiếm nhã tại nơi công cộng” (behaving in an indecent manner in a public place).
Phía công tố đã cho rằng khi bị cáo đang bơi trong hồ bơi công cộng, “thỉnh thoảng dương vật cương cứng của đương sự được thấy trồi lên vài phân tây trên trên mặt nước” (from time to time his erect penis was visible protruding a few inches above the water).
“Bị cáo” cho rằng vì đương sự mang “quần tắm lỏng” (loose-fitting swimming togs) nhưng không biết là đã để dương vật ra ngoài. Cuối cùng Tòa đã tha bổng cho bị cáo.
Dựa vào luật pháp cũng như các phán quyết vừa trưng dẫn ông có thể thấy được rằng việc người con trai của ông đã bị cáo buộc về tội “công xúc tu sĩ” như ông đã trình bày trong thư, và câu hỏi của ông rằng liệu hành vi đó có thể bị tòa kết tội hay không, điều đó còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác, chẳng hạn như số lượng người đang tắm, tuổi tác cùng phái tính của những người đang tắm. Ngoài ra, tòa còn xét xem là hành vi đó của con ông có phải là hành vi cố ý được lặp đi lặp lại nhiều lần hay không. [Điều này còn tùy thuộc vào lời khai của cảnh sát].
Nếu hành vi đó chỉ là một sự tình cờ do tình huống bắt buộc, chẳng hạn như bị đứt dây lưng quần bất ngờ, thì chắc chắn tòa sẽ không bao giờ kết tội. Thông thường, tòa sẽ cảnh cáo và buộc con ông phải giữ gìn tánh hạnh trong một thời gian nào đó, nếu tái phạm sẽ bị trừng phạt.
Nếu ông vẫn còn thắc mắc và muốn thảo luận thêm về vấn đề này thì ông có thể liên lạc điện thoại với chúng tôi.
Gửi ý kiến của bạn