Hôm nay,  

Chấm Phá Thời Sự: Dân Chủ Dớ Dẩn

5/18/200400:00:00(View: 5795)
Nếu đảng Dân chủ chọn một ứng viên khác hơn Kerry, Bush coi như hết thời.
May cho ông, quần chúng đảng này lại cực đoan hơn cánh hữu Cộng hòa. Nên lỡ dịp.
Như kẻ ghiền á phiện, đảng tin vào truyền thông của mình nên thổi Howard Dean lên mây. Ai ngờ Dean bể bụng: chửi Bush không thể là chủ trương trị nước. Ông Trùm Michael Corleone có dạy thằng cháu: "Đừng ghét kẻ thù, nó làm mình mờ trí." Thằng cháu không dạy được Dean!

Từ cả chục chuẩn ứng viên, đảng bèn chọn John Kerry vì mớ huy chương trên ngực, thời chiến mà có cựu chiến binh là bảnh. Với 19 năm làm Nghị sĩ còn ở cánh tả của Ted Kennedy, Kerry vội lăn cối đá là bà vợ triệu phú Tereza Heinz chạy vào giữa. Mà chưa đủ. Bush bị mọi tội trong hai tháng liền, Kerry chưa chắc ăn. Nếu đảng chọn Joe Lieberman hay John Edwards, Bush có khi lãnh thẹo. Nếu là Hillary Clinton thì Bill Clinton sẽ hiên ngang là Đệ nhất Phu quân. Tha hồ thổi xì-gà!
Nước Mỹ hiện xẻ đôi, tả hữu mỗi phe được gần nửa, thiểu số 10% ở giữa ngả phe nào phe đó thắng.
Cuối cùng" Kerry nháng ra tín hiệu được New York Times tiếp vận: đứng phó có thểõ là John McCain, Nghị sĩ Cộng hòa Arizona, anh hùng chiến tranh Việt Nam (thứ thiệt).
McCain có tham vọng, nhưng không dại. Tưởng giếng sâu cậu mới nối sợi dây dài. Chứ biết giếng cụt, ai hoài cho mượn sợi dây! No way!

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Phải nhiều tháng sau, tôi mới biết cô nàng bị bệnh ung thư. Gần như là không ý thức, tôi từng nhìn những dãy chai thuốc đủ nhãn hiệu, thuốc viên, thuốc nước, thuốc bột trong ngăn tủ phòng nàng và hoàn toàn không thắc mắc hay có ý niệm gì về sự có mặt của chúng. Cũng thường thôi, có nhiều người vẫn thích
Hắn đẩy cửa, bước ra đường. Tiếng nhạc đuổi theo sau lưng, nhỏ dần và im hẳn. Biển Long Beach trước mặt, trải dài, đen thẳm trong bóng đêm, gợn lên những đợt sóng trắng ven bờ, rì rào, chầm chậm, kiên nhẫn. Hắn ngồi lên kè đá, nhìn ra xa. Những điểm sáng trên biển như các vùng sao tụ hội. Tàu bè có vẻ hơi nhiều
Tôi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh dậy trời chưa sáng hẳn. Tôi ra đón chuyến xe lam sớm để lên quân trường. Tôi bị phạt chạy suốt buổi sáng hôm đó, cũng may không có hình phạt dã chiến cho sinh viên. Mồ hôi nhễ nhại, tay ôm súng, chân chạy không thôi nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Hình ảnh Mai vẫn hiện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.