Hôm nay,  

Thơ Xuân 3

13/01/200100:00:00(Xem: 4722)
Mừng xuân đất khách

Đất khách mừng xuân thiếu mặn nồng,
Ngổn ngang trăm mối mãi hoài trông.
Đào mai vườn cũ còn đua nở"
Thi hữu năm nào có đủ không"
Nhìn cảnh xứ người phô vẻ đẹp,
Nhớ hương quê mẹ thấy sầu đong.
Tết này nếu vẫn chưa về được,
Dâng khối tình cao tạ núi sông.

Đan Phụng

***

Xuân nhớ cố nhân

(Nén hương lòng tưởng niệm cố phu quân Tú Phan)

Mai nở lòng thêm thấy tủi lòng
Đời còn chi nữa để chờ mong"
Đầu xuân dõi bóng sầu thân thế
Cổ kính tìm hơi gọi cố nhân
Dang dở cung thương hồn phím lạc
Thẫn thờ dặm khách tiếng thơ đong
Hoàng hôn đã nhuộm màu quan tái
Mà suối tương tư chẳng cạn dòng...!

Ngẫm mình thân phận bơ vơ quá!
Như chiếc thuyền côi lạc biển đông
Nhớ buổi xuân nào vui hạnh phúc
Khoát rèm đôi bạn đón lương phong
Hái thơ dệt mộng xây lầu Phụng
Sánh bước trao tơ đẹp chữ đồng
Ơi hỡi! Từ nay tình vĩnh cửu
Giữa trời xin vẹn tấm gương trong.

Xuân Canh Thìn, tháng 2 năm 2000

Đan Phụng

***

Mong gió

Nắng quá, ngồi mong gió lại nào,
Mơn man hồ điệp, cánh nghiêng chao!
Thơ êm, vườn hạnh đùa thân trúc
Vuốt nhẹ cành lan thoáng má đào.
Yêu mến cây xanh, cành vấn vít,
Vỗ về liễu biếc, lá xôn xao.
Nam phong thoang thoảng ru hồn mộng,
Cho mát lòng ai, chút ngọt ngào!

Thanh Tương

***

Gió về

Gió Nam thoang thoảng, hạ vừa sang.
Cành lá lao xao, nắng trải vàng,
Hoa trắng đưa hương, đoàn bướm rộn,
Lựu hồng ửng sắc, tiếng ve vang...
Bâng khuâng ý bút, gieo vài vận
Cảm hứng lòng già, tả mấy hàng,
Khói quyện lam đình chim ríu rít
Sân hè đối cảnh viết nên trang!

Thanh Tương

***

Xuân lưu vong

Lại thêm một tuổi,
Mắt kém da mồi,
Cảnh cũ xa xôi...
Mơ màng tiếng pháo...

Thăm thẳm mù khơi, nhớ núi sông,
Xuân về đất khách, gởi hoài mong,
Giáng Sinh lai đáo, càng thêm tủi,
Năm mới hiện sang, lắm khổ lòng,
Đất Úc đèn màu, giăng khắp lối,
Trời Nam, ánh đuốc tỏa giòng sông,
Biển Đông cách trở, xa xa tít,
Tiếng vọng quê hương nghĩ não lòng.
Người về Đồng Tháp, trao quà mọn,
Trận lụt vừa qua, ngập khắp đồng.
Của ít lòng thành, cơn hoạn nạn,
Năm châu vẫn hướng về non sông.
Bao giờ xuất hiện, người tài đức"
Lãnh đạo dân lành, cứu núi sông.
Bể khổ trầm luân, trên đất Việt
Chừng nào chấm dứt cảnh lưu vong"

Dâng ly rượu nhạt về quê cũ
Lời chúc, ngày xuân vạn nụ cười...

Từ Nguyên

***

Xuân trong trí nhớ

Lại một mùa xuân nữa đã về,
Phương trời lận đận nhớ thương quê
Cúc, Mai vườn cũ ai chăm sóc"
Vạn thọ ai gieo: đợi tết về"

Làm sao quên được tết quê hương,
Nghi ngút bàn thờ tỏa khói nhang
Bánh, mứt, rượu, trà, câu đối đỏ,
Pháo hồng, ngũ quả... đón xuân sang.

Lễ đưa ông Táo: ai còn nhớ"
Trừ tịch, ngồi quanh bếp lửa hồng.
Thăm hỏi, chuyện trò, ôn dĩ vãng...
Người còn, kẻ mất lệ rưng rưng!

Giờ đón giao thừa: pháo nổ vang,
Làng trên, xóm dưới, lộng oang oang...
Đầu xuân: trang trọng mừng năm mới,
Rộn rã tim gan, mát cả lòng...

Quê người, xứ lạ xuân vô vị,
Tôi đón mùa xuân giữa nắng hè!
Mộng lớn chưa thành, danh chẳng toại,
Xuân về ray rứt nhớ thương quê!

Kỳ Nguyễn

***

Nghênh xuân

Xuân về,
Hoa
Nắng
Cũng về.
Sống đời lưu lạc,
Xuân về,
Nhớ Quê.
Nhớ
Lê thê,
Nhớ
Tràn trề.
Ngắm mai,
Ngắm cúc,
Giữa hè..
Nghênh xuân!

Kỳ Nguyễn

***

Xuân hoài cảm

Nghênh đón giao thừa, hương khói bay,
Mùa hè xứ Úc nóng ghê thay!
Ai người lưu lạc phương trời lạ"
Cảm thấy gì xuân "Tân Tỵ" này"
Thế nước trong thời đang lúng túng,
Dân tình quanh quẩn mãi chua cay!
Mỗi lần xuân đến thêm ngao ngán
Biết đến bao lâu hết cảm hoài"

Kỳ Nguyễn

***

Tóc trắng mùa xuân

Tết về lại nhớ, lại lan man,
Xứ lạ mừng xuân dạ ngỡ ngàng
Rồng lượn: Canh Thìn qua thật lẹ,
Rắn trườn: Tân Tỵ chậm bò sang.
Bao lần lỡ chuyến: âu đành phận,
Mấy bận cơ may: lại bỏ ngang.
Tóc trắng mùa xuân còn trắng nữa
Dễ gì quay ngược được thời gian.

Kỳ Nguyễn

***

Có những mùa xuân

Có những mùa xuân đến bất ngờ,
Hoa chào, bướm lượn đẹp lời thơ
Nhà ai, sân trước đầy hoa pháo"
Tà áo ai bay, lượn phất phơ"

Có những mùa xuân đến hững hờ,
Quê người chợt thức tỉnh cơn mơ.
Người ta mua sắm, mình mua sắm,
Đưa, đón giao thừa dạ ngẩn ngơ.

Có những mùa xuân máu, lệ tràn:
Mậu Thân súng nổ khắp miền Nam.
Đó đây, hỗn loạn người di tản,
Đường phố thây phơi, xác ngổn ngang!

Có những mùa xuân nhớ mẹ, cha,
Nay còn đâu nữa bóng huyên, già.
Anh em, bạn hữu, người yêu cũ,
Một thoáng như gần, một thoáng xa!

Có những mùa xuân trong trại giam,
Bỗng dưng một sáng thấy mai vàng,
Trên đường lao động rung rinh nở,
Mới biết mùa xuân đã bước sang.

Có những mùa xuân nhớ bạn bè,
Người còn, kẻ mất giữa lòng quê"
Có ai níu kéo thời gian lại,
Gặp gỡ nhau, trò chuyện thỏa thuê!

Có những mùa xuân anh nhớ em
Nhớ đôi vai nhỏ, tóc nhung huyền,
Nhớ đôi mắt ướt, cười trong nắng,
Nhớ má em hồng, duyên rất duyên.

Có những mùa xuân lạc xứ xa,
Đêm đêm chợt thức nhớ quê nhà.
Nhớ quay, nhớ quắt ân tình cũ,
Cay đắng lòng ai, mắt lệ nhòa!

Kỳ Nguyễn

***

Khai bút đầu xuân

Lại đến mùa xuân, lại bút khai
Nhớ ai" Ai nhớ" Nhớ ai hoài
Phương trời xứ lạ mừng xuân mới
Quê cũ người xưa, chúc tết vui
Nhớ nước chạnh lòng thân lữ thứ
Thương nhà luống những ngậm ngùi thôi
Thế thời, thời thế là như thế
Khai bút, mời nhau họa vận chơi.

Kỳ Nguyễn

***

Họa nguyên vận "Khai bút đầu xuân"

Tân Tỵ đến rồi hãy bút khai
Lòng quê xuân đến nặng u hoài
Cho ta gửi chút tình thương nhớ
Chúc bạn trọn mùa xuân mới vui
Lang bạt giang hồ chim mỏi cánh
Mơ về hình bóng bạn lòng thôi
Mong sao gặp lại người năm cũ
Trao đổi tâm tình thỏa cuộc chơi.

Hiền Nhân

***

Sáu mươi

1939-1949

Ngày 28, đêm tối trời, ở Huế.
Tháng 12 trời giá lạnh căm căm.
Mẹ tôi khóc trong cơn đau hạnh phúc.
Xé lòng ra cho sự sống tươi mầm.

Cất tiếng khóc tôi chào mùa lửa đạn,
Thế giới chìm trong tiếng rú cuồng điên.
Lời của mẹ ru buồn hơn tiếng khóc,
Thầy tôi ngồi im lặng những chiều lên.

Tôi thơ dại vẫn cười vui với mẹ,
Lẫm chẫm đi níu áo gọi thầy tôi.
Các anh lớn nhường em tôi cháo lỏng,


Sáu mươi năm chưa trả được ơn đời!

Tôi nhỏ lắm, ngày mùa thu tháng tám,
Quê hương tôi sùng sục những hờn căm.
Tôi ngơ ngác giữa rừng cờ máu đỏ,
Sắc hồng tươi sao đượm một màu tang!

Làng Đồng Dụ chạy tản cư ngày ấy,
Quê ngoại ơi, nghèo quá, những đồng không.
Mẹ bương chải ngày cơm rau nửa bữa,
Ôm con thơ nhỏ lệ khóc âm thầm.

Anh Lân, anh Hùng trời mưa bắt nhái,
Bằm ra xào với muối, thế mà ngon.
Phục hai tuổi chân xiêu không đứng vững.
Thầy vốn ít lời càng ít lời hơn.

1950 - 1954

Hà Nội của tôi.
Hà Nội 50 mờ mờ trí nhớ.
Hà Nội mùa hè Cổ Ngư phượng đỏ.
Hà Nội mùa thu Hoàn Kiếm mờ sương.
Hà Nội lạc rang, kẹo kéo bọc đường.
Quả nhót đỏ tưởng áo mình mưa bụi.
Hà Nội những đêm hấp hối.
Giờ giới nghiêm lựu đạn nổ đâu đây.
Thằng H. thất tình đi lính cho Tây.
Suýt nhảy xuống Điện Biên những giờ phút cuối.
Hà Nội ơi, Hà Nội ơi, thôi đi hấp hối.
Nấc từng cơn, tháng 7, năm tư.

Tôi đi, Hà Nội, cuối thu,
Long Biên, cầu sắt, sương mù, gẫy đôi.
Đằng sau, Nguyễn Trãi, trường tôi.
Bánh xe lăn, nghiến mảnh đời vỡ tan.

1955 - 1963

Sài Gòn mưa rơi,
Sài Gòn nắng đổ.
Tôi đi hoang mang giữa đường giữa phố,
Nhớ thầy tôi nhắm mắt tuổi chưa cao.
Tôi đi hoang mang giữa trận mưa rào,
Thương mẹ, thương anh, thương mình, bật khóc.

Sài Gòn mưa rơi,
Sài Gòn bốc lửa.
Sài Gòn quay cuồng cơn đau lịch sử,
Sài Gòn xuống đường, Sài Gòn đạn nổ.
Sao lòng tôi vẫn đẹp tuổi mười lăm,
Trại Di Cư đàn đúm mấy thằng,
Thằng Hà Huyền Chi, Duyên Anh, Nhất Tuấn...
Thằng Cát, thằng Can, thằng San, thằng Nhuận...
(và lũ mày nữa)
Chưa ráo máu đầu mơ lấp biển vá trời.
Sách vở không màng trốn học rong chơi.
Thầy Tấn, thầy Khoan lắc đầu ngao ngán.
Tuổi tôi đó, mười lăm, mười tám.
Yêu con đường lá đổ me bay,
Nguyễn Du, Tú Xương, Tân Định... tháng ngày.
Góc phố Hiền Vương, quán chè Hiển Khánh...
Yêu Sài Gòn mưa.
Yêu đêm thu lạnh.
Bốn mươi năm như tình lỡ hôm qua.

1963 - 1975

Một chín sáu ba,
Miền Nam cuốn vào những cơn giông bão.
Những đêm hỏa châu, những tin trên báo,
Cáo phó thằng này, đám táng thằng kia.
Con đầu lòng tôi cuống rốn chưa lìa.
Cất tiếng khóc đêm 23 hưu chiến.
Tôi đứng giữa trời, đêm đen, thầm nguyện,
Xin đời con đừng giống bố, con ơi!
Nhưng tay tôi nào có với nổi trời,
Khoa sinh Mậu Thân, Khanh mùa hè đỏ lửa!
Những niềm vui có vết đau máu ứa,
Lửa đạn chiến tranh thành lửa đạn đời tôi.
Bảy sáu khi miền Nam đã bặt tiếng cười,
Khương chào đời, chào đau thương cả nước.

Em yêu ơi,
Chúng ta đã chia nhau hơn nửa cuộc đời,
Chúng ta chia nhau rất ít niềm vui, rất nhiều nỗi khổ.
Anh cám ơn em, cám ơn người vợ,
Chịu đau thương trong suốt cuộc đời mình,
Cho lầm lỗi riêng anh,
Cho con chúng ta ra đời vô tội.
Anh nguyện Đất Trời phút giây sám hối,
Xin tâm em Phật độ bình an.
Bông sen hồ Tịnh Tâm nở mãi không tàn,
Đời em đó, thơm hương, trong niềm đau nỗi khổ.

1975 - 1999

Một chín bảy lăm,
Không phải riêng đời tôi sụp đổ,
Không phải riêng con tôi không có miếng ăn.
Tất cả chúng ta tự mất chính mình.
Dù chịu đóng đinh,
Cũng không thể nào cứu chuộc.

Một chín chín chín,
Đời tôi đi lao đao từng bước.
Bước hôm nay không biết bước ngày mai.
Người yêu tôi, người ghét tôi ơi.
Hãy đến với nhau bằng những nụ cười.
Tôi cảm tạ rưng rưng hàng nước mắt.

Tôi cám ơn đời, cám ơn tất cả.
Đã cho tôi giây phút yêu thương.
Dù chỉ phút giây, quý giá vô cùng.
Đóa hoa nở trong đời tôi giá lạnh.

Sáu mươi! Sáu mươi!
Bắt chước người xưa nâng ly mà hát.
Vui mà chi"
Buồn mà chi"
Đời ta chẳng qua hề ly rượu nhạt,
Rượu nhạt mà say hề cứ say đi.
Sáu mươi! Sáu mươi!
Vỗ tay mà hát,
Nâng ly mà hỏi,

Sáu mươi! Sáu mươi!
Đi đâu mà vội"
Đi về đâu"
Biết về đâu"
Trăm năm rồi cũng qua cầu...

02.12.1999

Dương Kiền

***

Không đề

Thanh Nam viết bài hành bốn mươi tuổi
Dương Kiền làm thơ tự thuật tuổi sáu mươi
Hai đứa nó - người đi, người vẫn ở
Ta nhìn quanh, đời như một thoáng môi cười.

Năm mười bảy, theo cha rời phương Bắc
Chân bước đi, mà buồn chĩu trong lòng
Nhưng thầm nghĩ, sẽ có ngày tươi sáng
Theo quân về ta lấy lại Thăng Long.

Nhưng thấm thoát hai mươi năm xa xứ
Ta đã không về - còn đi biệt, xa hơn
Nửa vòng trái đất, trời Cali nắng xám
Ta ngồi đây thèm đất cũ từng cơn.

Mới thoắt đó, ta chàng trai mười bảy
Đòi nghiêng mình gánh vác chuyện năm châu
Bây giờ ta một lão già vô dụng
Còn mong gì mơ đến chuyện biển dâu.

Ngồi đây, ngồi đây
Ta cúi đầu mơ thành Phạm Thái
Gõ vào ly, ta biết khóc thương ai"
Phạm Thái tiếc Quỳnh Như, bẻ gươm, nhuốm lệ
Quên vó ngựa bon dài
Thì thôi đành cười, khóc ta thôi.

Hoàng Trúc Lâm - 01.04.2000

***

Những lý lẽ của trái tim

Ngày xưa Lý Bạch ôm trăng mà chết,
Nay tôi phải làm gì để chứng tỏ vì em"
Lý quân lúc đó say mèm,
Còn tôi rất tỉnh nhưng xem "nặng tình"!""

Nguyễn Tư

***

Có những thứ mút mùa

Anh bị lột lon mút mùa,
Chỉ còn "Trung úy" - như đùa vậy thôi!
Giá mà ngoan ngoãn với đời,
Dở lắm cũng "Tá", đâu tồi thế ni!"""

Nguyễn Tư

***

Không có chỗ cho cuộc đời

Người đời thường tặng tôi những bó hoa,
Hầu vinh danh một tên Nghệ sĩ,
Nhưng tôi không biết để làm gì,
Và điều dễ hiểu hơn,
Là không có cái chi để cắm...

Nên chẳng biết chưng nơi nào,
Ngoại trừ một chỗ ra vào ngả lưng!""

Nơi đó tôi dùng để vẽ tranh,
Tấm "draft" trắng loang màu sơn lố nhố...
Nơi đó tôi thường ngồi viết sách,
Hoặc nhâm nhi những gói mì khô!""
Đêm về, đó là nơi...
Tôi dùng để đương đầu với những cơn ác mộng:
Đầy ắp tiếng xưa, âm vang xiềng xích,
Lẫn với mùi đạn bom tôi đội lửa trên đầu...
Mỗi lần cựa mình,
Tôi nghe rõ từng lời thở than,
Đôi khi nằm đè lên những giấc mơ nhỏ bé,
Làm cong đi vài tấm ảnh chụp ngọt ngào...
Lao xao từng hộp băng mới mua ngoài phố,
Xô lệch trang những tờ báo nhăn nheo...
Con gián sợ vội tìm chỗ trốn,
Bỏ mặc tôi lạc loài...

Em thăm không có chỗ ngồi,
Chỉ còn khoảng trống trong tôi muộn phiền!!""

Nguyễn Tư - (Mùa Noel 2000)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tác giả Đinh Xuân Quân sinh trong một gia tộc Miền Bắc theo Công Giáo từ vài thế kỷ, qua các thời kỳ Quốc-Cộng đảng tranh, Hoàng Đế Bảo Đại, TT Ngô Đình Diệm, Đệ Nhị Cộng Hòa, du học, về VN làm việc, vào tù cải tạo sau 1975, vượt biên, làm một số dự án LHQ giúp các nước nghèo (kể cả tại VN)
Một chiếc máy bay rớt tại South Dakota hôm Thứ Bảy làm thiệt mạng ít nhất 9 người, gồm phi công và 2 trẻ em.
Cảnh sát lập hồ sơ khởi tố Nguyen về tội bạo lực gia đình, say, và 2 tội gây nguy hiểm cho trẻ em. Nguyen được tạm rời nhà tù quận Polk County Jail vào sáng Thứ Sáu 29/11/2019.
Mười người đã bị bắn tại Khu Phố Pháp ở thành phố New Orleans vào sáng Chủ Nhật, 1 tháng 12, theo cảnh sát cho biết.
Diễn cẩn thận từng bước, hết sức chậm rãi đi xuống đồi do bờ triền dốc đứng. Hân đi sau tay phải ôm chặt tay trái Diễn và nửa thân xô nghiêng ép vào người anh.
Như chúng ta biết, đảng SPD (Đảng Dân chủ Xã hội Đức) đã tìm kiếm lãnh đạo mới từ sáu tháng nay. Vào mùa hè 2019, nhà lãnh đạo đảng trước đó Nahles đã từ chức sau các cuộc tranh giành quyền lực nội bộ. Có nhiều ứng cử viên nhưng sau cuộc bầu cử sơ bộ chỉ còn hai cặp vào chung kết.
Hàng triệu người nghèo có thể bị mất phiếu thực phẩm (food stamps) quan trọng theo những thay đổi luật lệ được đề nghị bởi chính phủ Trump.
Con sông Hoàng Hạ chảy xuyên qua trấn Hoàng Hoa quanh năm xanh biếc, nước từ miền tuyết lãnh tan ra nên tinh khiết vô cùng.
Lý do để viết bài này là vì bản thân người viết có sai lầm cần bày tỏ. Tuy rằng sai lầm đã hiệu đính, nhưng cũng cần nói ra, vì Đức Phật đã dạy rằng hễ sai thì nên tự mình bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.