Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Thẩm Mỹ: Hết Nhà Thương Tới Nhà Ghét...

15/12/201200:00:00(Xem: 16400)
Chị Ngà vô tiệm cánh tay treo lên. Thiên hạ xúm lại coi coi bà nầy có “chiện” gì nữa đây." Năm rồi hết vô nhà thương tới... ra nhà ghét... mấy bận thương thương ghét ghét. Giờ lại…?

Kim hỏi:

- Chị bị gì nữa đó?

Chị Ngà thở ra:

- Bị nhức cánh tay. Dở hổng lên. Ông thầy băng thuốc cho. Bữa nay ai lãnh khách mới thì lãnh. Nhường hết cho đó. Khách hẹn cũng nhường luôn! Chấm hết. Không nói nữa.

Thu trề môi:

- Cha. Bịnh nặng dữ rồi a. Chị mà hổng nói nữa tui cùi. Sao hổng cạo gió. Cạo gió là hết liền. Đâu đưa đây coi.

Vừa nói Thu vừa đỡ tay chị Ngà.

Ngay cùi chỏ, có băng một bọc. Thuốc Tàu. Chắc là lá cây hay củ gì đó. Có mùi hăng hắc. Thanh nói:

- Cha, bữa nay tiệm neo nghe mùi như tiệm thuốc Bắc. Coi chừng khách Mỹ chạy hết. Hổm có ông khách hỏi vậy chớ ai xài mùi dầu thơm gì mà có mùi ... lạ quá? Tui nghĩ tại vì người Mỹ họ lịch sự, cộng thêm sự ... nói tránh, chớ đúng ra ý ổng muốn nói, mùi gì nồng gắt quá trời. Mùi dầu gió đó mà. Bà nào trúng gió cạo gió gì tùm lum.

Chị Ngà nói:

- Ối. Nhiều chiện. Tụi khách ở đây đã quen mùi dầu của mình rồi. Đừng làm bộ chảnh chúng ghét bậu ơi.

Thanh nói:

- Em có chảnh gì đâu. Trong nầy bít bùng đã có đủ thứ mùi rồi cũng hổng nên xài dầu hăng quá bất lịch sự. Có khi họ không thích nhưng không nói, chỉ đi luôn. Mất khách.

Kim hỏi:

- Bó thuốc vậy mà có hết đau nhức hông chị?

Chi Ngà nói:

- Mới làm đâu biết.

Láng nói:

- Vụ nầy em biết. Má em lúc truớc cũng đi thầy hổng biết có phải ông chị đi hông. Má em thuận tay trái, đau dở hổng lên thầy bó bọc thuốc có chút nị hà, mỗi lần là ba muơi lăm đồng, mà hễ ngưng bó là đau lại. Đi trở lại thì ổng nói phải bó hoài còn hông thôi thì phải ... đừng xử dụng tay trái.

Thu nói:

- Chuyện gì nghe bù trất vậy? Chẵng lẽ phải bó thuốc hoài mắc chết bà. Như mình có hai bàn tay kiếm cơm, thuận tay nào làm tay đó bởi vậy tay thuận xài nhiều mới đau nhiều là chuyện dĩ nhiên, bây giờ ổng biểu đừng xử dụng tay đó thì... lấy gì ăn, lấy gì trả tiền thuốc cho ổng?

Chị Ngà nói:

- Bởi vậy mới nói. Mà bó thì đở mở ra thì đau, hổng biết tính sao nữa.

Láng nói:

- Để em tính dùm cho. Ra chợ …chợ nào cũng có bán, mua bịt thuốc dán. Truớc khi đi làm cứ dán lên vai, cánh tay, chỗ nào nhức dán lên. Hiệu nghiệm thần sầu. Mà rẻ nữa. Em thấy lúc nầy Má em làm vậy đó chớ cứ đi bó thuốc hoài chịu sao nổi. Hay là bị phong thấp. Nghe nói bịnh cúm gà lây qua cúm nguời rồi.

Chị Ngà nói:

- Ai biết. Mấy năm nay sao có nhiều bịnh lạ quá hà. Bộ sắp tận thế rồi sao đó.

Tuấn nói:

- Tận thế đâu mà tận thế, các chị lo sợ hảo huyền. Phi thuyền vừa tản bộ trên sao Mars rồi kìa. Trên đó đất đá gì cũng giống giống như vùng sa mạc đất đỏ như trên trái đất mình vậy. Có cả dấu hiệu của nước của băng đá nữa. Hôm truớc em xem TiVi về chuyện ông bác sĩ nọ tuyên bố ông đã cấy vô cho một bà để tạo một người “sao y bản chính” Mỹ họ gọi là Clone, cho bà ấy kìa.

Kim hỏi:

- Ủa? Nghe nói chính phủ không chấp thuận vụ cấy nguời mà. Con trừu đầu tiên đã cấy để thí nghiệm trước kia bị chết ngủm rồi.

- Biết đâu. Coi TiVi ổng tuyên bố đàng hoàng. Bây giờ đang trong vòng chờ đợi kết quả xem bà ấy chửa nghén chi hông.

- Ối. Riết hết biết đuờng nào mà rờ. Có lẽ chính phủ bây giờ song song với vụ đang tìm đất mới cho loài nguời, họ cấy một số nguời để sau nầy nhóm nguời vô gia đình vô cảm giác nhưng rất thông minh, cho phi thuyền tống họ lên sống và làm việc nghiên cứu trên ngôi sao Mars chớ gì.

- Bà nói nghe cũng có lý quá chớ. Nhóm người nầy vô gia đình vô tình cảm để khi còn trong thời gian thí nghiệm, chuyện bất thường xảy ra, có ngủm bất tử cũng chả có ma nào khóc thương hay... kiện cáo đòi bồi thường. Người Mỹ họ tính toán vừa xa vừa rộng quá hén.

Chị Ngà thở cái khì, nói:

- Thôi thôi mấy người dông dài lạc đề ráo trọi. Nhà bác học nào có giỏi sao không chế ra thứ thuốc chữa trị cho những người bình dân như mình đây nè, những người phải sử dụng hai cánh tay kiếm sống, hể đau có thuốc trị hiệu nghiệm liền, hễ trong mình bần thần oải quá có thuốc xoa bóp hết nhức mỏi, thì tui khen. Chiện dưới đất chưa xong. Tính chiện trên trời. Nghe chỏi cái lỗ nhĩ.

Tuấn cãi:

- Nói ngang như chị nghe nhà quê quá. Khoa học phải nghiên kíu mới có tiến bộ chứ. Cứ nhìn cái điện thoại cầm tay kia. Mấy chục năm về trước ai mà nói rằng mọi người sẽ có phương tiện liên lạc với nhau một cách cá nhân như ngày nay có lẽ người ta bảo mình điên! Nếu chẵng có ai mài miệt thí nghiệm thì chả có kết quả như ngày hôm nay. Giờ lại ra thêm “ai phét ai quẹt ai mạt” gì gì nữa kìa… Nếu chị Ngà xài ghiền mấy thứ ấy có lẽ bác sĩ hiện đại có cách chữa trị, còn những bịnh xa xưa như phong thấp chẳng hạn, cứ chữa trị theo xưa là xong.

Chị Ngà hỏi:

- Chữa trị theo xưa là sao?

Tuấn khựng lại suy nghĩ rồi trả lời lừng khừng:

- Thì… thì… đi chân đất. Trong nhà ngoài ngõ chị cứ chân trần mà đi.

Sương lầm thầm rồi hỏi lớn:

- Thiệt vậy à? Em cũng có nghe ai đó nói về vụ nầy rôì. Ối mà thôi, chị Ngà có cần “ai phôn phai” hông em mua dùm cho. Em có người quen…

Sương chưa dứt lời bị chị Ngà nạt:

- Ai thèm cần thứ mới nhứt làm chi? cứ cái cầm tay từ nào giờ cũng đủ làm ăn rồi. Với lại, vậy chớ hồi xưa chưa có cái điện thoại cầm tay thì ngừ ta chết hết à. Hổng kêu điện thoại được thì... thì...

Tuấn nóng ruột cắt ngang:

- Thì sao chị ?

Chị Ngà nói:

- Thì... thì... đốt củi!

Tuấn là lên:

- Ối giời ơi. Chị Ngà tôi. Đợi chị tìm ra củi để đốt khói thì em tiêu cha nó rồi. Tưởng củi rẻ lắm à? một bó củi bằng vòng tay ôm giá mạt nhất cũng gần 7 mỹ kim đấy nhá. Đốt khói! Chị làm như vua sai đốt củi lên khói kêu gọi cứu viện chọc quê tướng tá đổi lấy tiếng cười của người đẹp Bao Tự không bằng! Thôi cho em xin. Chị cứ bó thuốc bó rau đi nhá. Trông xinh xắn lắm đấy.

Láng cười:

- Đừng có nói móc, anh Hai. Chị Ngà, để mai em đem cho chị thuốc dán.

Chị Ngà nói:

- Ừ. Nhớ đừng quên đem thêm thuốc nhức mỏi nghe.

Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bốn người được báo cáo đã bị giết chết hôm Thứ Năm sau một vụ cảnh sát rượt đuổi qua nhiều quận đã kết thúc trong trận đấu súng trên đường Miramar Parkway theo sau một tên cướp có vũ khí tại Coral Gables, tiểu bang Florida.
Mỗi năm lên tuổi già đi, tưởng đâu đã được an nhàn, nào ngờ đảng Cộng sản Việt Nam vẫn phải tối mắt đấu tranh để tồn tại vì các chứng nan y: Suy thoái tư tưởng; Đạo đức xuống cấp; Tham nhũng; và, Lợi ích nhóm trong trong cán bộ,đảng viên.
Bản thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Năm ngày 5 tháng 12/2019, cho biết cô bé mất tích tên Lara Nguyen, 12 tuổi, cư dân thị trấn Menda. Lần cuối cô bé được nhìn thấy là tại nhà cô bé này ở đường Coppice Street, khoảng 8 giờ sáng hôm Thứ Tư ngày 4 tháng 12/2019.
Sài Gòn: Trong 11 tháng kiều hối đạt 4,3 tỷ USD, dự kiến cả năm 2019 dự kiến 5,3 tỷ USD, tăng trên 9% so với năm 2018. Kiều hối về đã giúp sản xuất kinh doanh, giải quyết khó khăn đời sống người thân, giải quyết việc làm, tạo điều kiện cho kinh tế Tp SG phát triển.
Do dự đoán thời tiết sẽ có 40-50% cơ hội mưa rào vào Thứ Bảy tới, 7 tháng 12 - ngày sự kiện ‘Winter in the Grove’, Thành phố sẽ dời sự kiện này đến ngày thứ Năm tuần sau, vào ngày 12 tháng 12, và chương trình sẽ bắt đầu lúc 5:00 giờ chiều đến 8:00 giờ tối
Tại nhà hàng Diamond 3, Westminster, Nam California, Tối thứ Sáu, ngày 29 tháng 11 năm 2019, Hội Đồng Hương Quảng Nam – Đà Nẵng (QNĐN) đã tổ chức buổi tiệc tri ân các mạnh thường quân và các ân nhân đã ïđóng góp cho chương trình cứu trợ Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Quảng Nam Đà Nẵng.
Hôm biểu tình 17/11, lãnh tụ trẻ Joshua Wong hô lớn khẩu hiệu "Hồng-kông là Bá-linh mới !" trước đông đảo dân Hồng-kông tụ tập tại Công trường Edimbourg trong khu phố doanh thương.
Chính phủ Trump đang thắt chặt các đòi hỏi làm việc đối với một số người nhận phiếu thực phẩm, một sự thay đổi dự kiến sẽ loại bỏ các lợi ích của Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP) cho 688.000 người lớn.
Tổng Thống Donald Trump hôm Thứ Tư đã đột ngột bãi bỏ cuộc họp báo đã được lên lịch trình để kết thúc chuyến đi đầy tranh cãi tới Anh cho cuộc họp năm thứ 70 của Tổ Chức Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương gọi tắt là NATO.
Có 422.9 triệu khẩu súng đang lưu hành, khoảng 1.2 khẩu cho một người Mỹ, và 8.1 tỉ dây đạn được bán vào năm ngoái, chứng tỏ súng là phổ biến tại Mỹ, theo National Shooting Sports Foundation cho biết.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.