Hôm nay,  

Hoàng Minh Chính Kháng Thư: Tường Trình Khẩn Cấp Số 2

05/12/200500:00:00(Xem: 4769)
Kính gủi: - Tổng bí thư Nông Đức Mạnh

- Chủ tịch nước Trần Đức Lương

- Thủ tướng Phan Văn Khải

- Chủ tịch Quốc hôi Nguyễn Văn An

- Giám đốc Sở công an Hà Nội

- Tòa án nhân dân Hà Nội

- Viện kiểm sát nhân dân Hà Nội

Đồng kính gửi :

- Bà Louise Arbour Cao ủy nhân quyền Liên hợp Quốc

- Các tổ chức nhân quyền quốc tế

- Quốc hội và chính phủ các nước dân chủ

- các cơ quan thông tấn báo chí quốc gia, quốc tế

- đồng bào trong nước, đồng bào hải ngoại và những ai quan tâm.

Kính thưa quí vị,

Tôi công dân Hoàng Minh Chính, sinh ngày 16-11-1922 nguyên Tổng thư kí đảng Dân chủ Việt Nam, nguyên Viện trưởng Viện Triết học Việt Nam, xin báo cáo khẩn cấp.

Ngày thứ Năm 01-12-2005 tôi cùng vợ là bà Lê thị Hồng Ngọc và một người con rể đáp máy bay từ thành phố Hồ Chí Minh ra Hà nôi chuyến bay 9 giờ 30. Khoảng 12 giờ 30 vừa về tới ngõ 26 Lý thường Kiệt, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội thì đã có đám đông vài chục người chờ sẵn ùa tới bao vây chúng tôi, la ó ầm ĩ với những lời lẽ khiêu khích, xúc phạm “ mày được Đảng và nhà nước rộng lượng cho đi Mỹ chữa bệnh, mà ở bên đó mày lại nói xấu đảng và nhà nước, mày phản quốc phản dân ... chúng tao phải hỏi tội mày bây giờ ...”. Đám đông càng lúc càng hung hăng dữ tợn, họ vây chặn chúng tôi trên quãng dường dài vài chục mét đi từ đầu ngõ vào tới cổng nhà tôi, ném cà chua xối xả xuống chúng tôi, túm lấy ngực áo tôi, đập mạnh các chai nước suối vào đầu tôi, xô đẩy chửi bới và hăm dọa các con các cháu tôi đang bảo vệ che chắn cho tôi. Tất cả các hình ảnh này đã được sáu camera các cỡ của đám người hành hung bố trí sẵn quay liên tục.

Được các con cháu bảo vệ tôi và vợ tôi đã lọt được vào trong nhà có một người cháu dâu chờ sẵn ở trong và khóa chặt cửa phòng lại. Đám đông khỏang vài ba chục người tràn ngập trong sân tiếp tục la ó càng lúc càng điên cuồng ầm ĩ. Họ đòi vào trong phòng để hỏi tội tôi. Các con cháu tôi đã vội đứng che chắn trước cửa phòng để ngăn cản họ. Cuộc hành hung kéo dài suốt tới gần 3 giờ chiều. Đám đông điên cuồng chửi bới và đe dọa các con cháu tôi. Họ túm cổ, giật áo và đấm vào bụng, túm tóc kéo ngã và chỉ vào mặt đe dọa:”nếu chúng mày không mở cửa chúng tao sẽ phá; cái cửa này không là gì cả, chỉ vài đạp là xong; và đầu chúng mày cũng chẳng còn nguyên lành đâu.”

Các con cháu tôi hết sức bình tĩnh nhẫn nại chịu đựng, chỉ giải thích ôn tồn rằng “ông cụ đang bệnh nặng lại vừa đi xa về không thể trả lời các ông ngay bây giờ được. Nếu ông Hoàng Minh Chính có tội thì nhà nước sẽ xử lý theo pháp luật. Các ông xâm phạm nơi ở riêng của chúng tôi mà không được chúng tôi đồng ý là trái với pháp luật”. Họ vẫn chửi rủa, la ó “chúng tao không cần pháp luật, nhà nước đã cho nó đi tù một năm rồi mà nó còn ra nước ngoài nói bậy, ”. Trong sân lúc đó có khoảng ba chục người chen lấn xô đẩy và các camera quay liên tục. Ngoài cánh cổng sắt của nhà tôi gần trăm người vây kín. Họ trèo lên tường rào chửi bới kích động lẫn nhau bằng những lời lẽ rất thô tục không thể viết ra trên giấy: ... “... phá tan cửa nó ra đi, ..., gọi nó ra ..., xông vào nhà hỏi tội nó ... ”...

Trong tình hình cực kỳ căng thẳng, vợ tôi đã gọi điện thoại đến các cơ quan công an từ cấp phường lên cấp quận, sở và một số vị chức trách, nhưng tất cả các nơi đều có lý do hoặc đang công tác ở nơi xa hoặc đã về hưu không có trách nhiệm. Chỉ có cơ quan công an khẩn cấp 113, sau khi gia đình gọi kêu cứu nhiều lần, đã cử ba ông công an đến (chúng tôi đọc được tên trên ngực áo là ông Quốc đội phó và một ông nữa tên Ngọc). Sau một lúc chứng kiến các ông công an đã nói rằng “việc này là hậu quả do ông Chính gây ra, do những việc ông đã làm ở bên Mỹ. Chúng tôi đến đây không thấy có bạo lực vì vậy không có gì cần để can thiệp” và họ bỏ đi.

Đến khoảng 2 giờ 30 chiều đám đông đã khích động điên cuồng, chỉ mặt các con tôi ra lệnh “cho chúng mày năm phút nữa để mở cửa nếu không chúng tao sẽ phá cửa để vào”. Các con tôi vẫn kiên cường chịu đựng. Sau đó họ lấy nạng sắt đập vỡ toang cửa kính, lao người đạp vào cánh cửa hòng phá đổ, lấy gậy đập vào cửa sổ và ném các chai đựng đày mắm tôm tới tấp vào nhà. Không khí căng thẳng ghê sợ, kinh khủng. Một phút trôi qua, bỗng nhiên họ thì thầm bảo nhau “rút lui”; toàn thể họ đồng loạt lên tiếng “thôi, bây giờ chúng tao không thèm gặp Hoàng Minh Chính nữa, có mời vào chúng tao cũng không thèm vào”. Họ đã nhận được lệnh rút lui, chỉ năm phút sau là đám đông đã giải tán hết không còn một ai. Các con tôi còn chờ đợi một lúc lâu nữa rồi mới dám mở cửa vào nhà.

Theo lời kể của một số bà con và những người dân khu phố có mặt lúc đó ở ngoài đường phố thì trong suốt thời gian đó trong ngõ 26 Lý Thường Kiệt có gần chục ông công an phường mặc sắc phục đứng bên ngoài. Như vậy chứng tỏ công an đã dung túng và đồng tình cho những hành vi hung bạo độc ác và xâm phạm đến quyền công dân của tất cả gia đình chúng tôi.

Kính thưa quý vị,

Các diễn biến như trên là cả một kế hoạch rõ ràng.

1. Trong thời gian tôi còn ở Hoa Kỳ chữa bệnh thì đồng loạt báo chí trong nước đã liên tục tùy tiện phi pháp bịa đặt bôi nhọ vu khống công dân Hoàng Minh Chính từ ngày 14-10 đến ngày 30-10-2005, như tôi đã trình bày trong đơn đề ngày 31-10-2005 kiện bảy cơ quan thông tấn báo gửi Tòa án và Viện kiểm sát Hà Nội. Cho tới nay tôi chưa được hồi âm.

2. Khi tôi về nước tạm trú tại nhà con gái tôi ở thành phố Hồ Chí Minh, nhà con gái chúng tôi đã bị hành hung khủng bố. Tôi đã có đơn tường trình khẩn cấp số 1 gửi các cấp nhà nước và quốc tế đề ngày 21-11-2005.

3. Khi tôi trở về Hà Nội ngày 1-12-2005 thì công an đã chỉ đạo tổ chức vụ việc trên đây.

4. Các hành vi khủng bố, vu khống như vậy của các cơ quan thông tấn báo chí Việt Nam và các cơ quan công an rõ ràng là nhằm mục đích gây nguy hại nghiêm trọng đến sinh mệnh và danh dự của tôi. Họ đã coi thường Hiến pháp điều 71 ghi rõ: “Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm. Nghiêm cấm mọi truy bức, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.” Và các cơ quan kể trên đã vi phạm Bộ Luật Hình sự điều 121 Tội làm nhục người khác; và điều 122 Tội vu khống.

Chiếu theo Hiến Pháp các điều 69, 71, 72 và 74, và Bộ Luật Hình sự các điều 121 và 122, chúng tôi yêu cầu các cơ quan nhà nước xem xét, thực thi đúng Hiến Pháp và Luật pháp nhà nước để giữ nghiêm phép nước.

Chúng tôi cũng tha thiết đề nghị công luận quốc tế lên tiếng yêu cầu chính quyền Hà Nội hãy tôn trọng Hiến chương Liên Hiệp Quốc, Tuyên Ngôn Thế Giới về Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc, công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã ký kết.

Xin trân trọng cảm ơn.

Hà Nội, ngày 2 tháng 12 năm 2005.

Công dân Hoàng Minh Chính

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.