Hôm nay,  

Thơ Thơ

04/12/200700:00:00(Xem: 1944)

Vẫn Khó Tìm Quê

Bước nhẹ im - chiều chậm chậm trôi
Chút buồn mây trắng gió xa xôi
Áo xưa kỷ niệm em còn nhớ
Nắng sáng Văn Khoa rõ bước đời

Em mắt nâu, tình thật thiết tha
Lụa mềm nhẹ bước dáng kỳ hoa
Ở trong lứa tuổi ô mai đó
Màu trắng thơ ngây dịu nét ngà

Ta áo trận về hoen gió sương
Pleiku bụi đỏ sắc còn vương
Em cười ngọt dáng trăng mười tám
Tươi tắn làm sao má ửng hường

Gió nhẹ vờn bay tóc sợi tơ
Bước từng bước nở ý hoa mơ
Đinh ninh tình ngỡ lòng như ý
Trăng khuyết rồi trăng vẫn đợi chờ...

Bão nổi giông gom hết muộn phiền
Làm sao" Ai rõ được tình duyên
Chữ thương chữ nhớ hương chua chát
Tơ mỏng chùn dây - ý ngửa nghiêng.

Ai nỡ ướp đời một giấc mê
Tháng tư oan nhục quá não nề
Kinh thành tang tóc mây đen phủ
Em mắt buồn hiu đón ta về

Mười năm đất lạ ta riêng nhớ
Lẫn dáng chiều thu gió nhẹ reo
Kỷ niệm chợt về- im tiếng thở
Dáng của người xưa- cảnh quê nghèo...

Đâu thể dễ dàng như giấc mơ
Ý lòng ta đó - mấy bài thơ
Làm sao ta chép cho em đọc
Để nhớ người xưa - dáng chẳng mờ...

Thy Lan Thảo

*

Giàn Bông Giấy

Trước nhà em,
Có một giàn bông giấy,
Mầu hồng tươi,
Rực rỡ cả trời xuân,
Ai đi qua,
Cũng tấm tắc khen thầm,
"Hoa đẹp quá",
Rồi dừng chân đứng ngắm.

Mỗi buổi sáng,
Tôi nhìn hoa say đắm,
Lòng bàng hoàng,
Mơ ước lạc thiên thai,
Khi thấy em,
Ẩn hiện nét trang đài,
Áo dài trắng,
Hoa cài trên suối tóc.

Tôi đứng đây,
Chờ em cùng đi học,
Chưa quen em,
Tôi đợi chờ mình tôi.
Nhìn em qua,
Trống ngực đánh luôn hồi.
Tôi ngơ ngẩn,
Em cúi đầu bẽn lẽn.

Tôi với em,
Hai người không hò hẹn,
Nhưng gặp nhau,
Mỗi sáng thật đúng giờ,
Vắng bóng em,
Tôi ra ngẩn vào ngơ,
Ngày tưởng nhớ,
Đêm làm thơ chờ sáng.

Tôi yêu em,
Một tình yêu lai láng,
Tuổi mười năm,
Khờ dại, quá thơ ngây,
Em mười ba,
Tóc vừa chấm vai gầy,
Chưa nhung nhớ,
Chưa mộng, mơ, mong, đợi.

Em yêu tôi,
Khi xuân về khắp lối,
Đón giao thừa,
Hai đứa, đã ôm nhau,
Em tặng tôi,
Nồng thắm nụ hôn đầu,
Mừng năm mới,
Cho tình ta vĩnh cửu.

Từ hôm đó,
Thế gian không hiện hữu,
Chờ tôi, em,
Lặn ngụp bể yêu đương,
Tình chúng tôi,
Chưa lỗi đạo luân thường.
Chưa vẩn đục,
Vẫn ngọc ngà trong trắng.

Rồi một hôm,
Bầu trời không ánh nắng,
Tôi chờ em,
Nhưng chẳng thấy em ra,
Bước chân mau,
Tôi vội vã đến nhà,
Cổng vẫn khoá,
Vắng tanh không người ở.

Giàn bông giấy,
Thiếu em không còn nở,
Cành xác xơ,
Vàng uá rụng đầy sân,
Nhớ thương em,
Tôi đứng đợi bao lần,
Nhưng biền biệt,
Cánh chim không trở lại

Nhìn giàn hoa,
Lòng tôi càng tê tái,
Người xa tôi,
Hoa cũng đã xa tôi,
Để hôm nay
Nơi xứ lạ quê người.
Hoa giấy nở,
Tôi tưởng chừng tim vỡ.

Em hỡi em,
Phương nào, em có nhớ,
Tình em mang,
Nợ đó, trả tôi đi.
Đời không em,
Tôi đâu thấy vui gì.
Em không trả
Tôi theo em đòi mãi.

DV HoDiep

*

Cây Bàng Lá Đỏ

Có khi nào trong giây phút bình yên
Da diết nhớ về ngôi trường bé nhỏ.
Một góc quê hương mảnh tim ta đó
Một tán bàng xanh mãi tuổi mộng mơ
Chiều công viên ai đang dắt trẻ thơ
Như gợi nhớ bóng hình cô giáo cũ
Như bên tai vẫn vang lời nhắn nhủ:
Học đi con! Học để làm người
Mang theo lời khuyên đi suốt cuộc đời...
 
Rồi một chiều đông tôi trở lại
Cô vẫn vậy với nụ cười trẻ mãi
Còn con sao chưa chín một ước mơ
Vẫn tán bàng dâm mát góc sân xưa
Nay sắc lá đã chuyển màu vàng tím
 Có Phải cây đã thâu bao kỉ niệm
Nên sần sùi, khô khốc, lá vàng rơi
Ôi mái trường thân thiết của tôi ơi
Nơi hội tụ những trái tim bén lửa
Nơi chớm nở những tình yêu đôi lứa
Nơi đầu nguồn: Sông, suối, biển bao la
 
Trường thân yêu trước lúc tạm xa
Cho tôi nói với cây bàng lá đỏ
Yêu cây lắm - Mang trong từng thớ gỗ
Đã in hình bé nhỏ mảnh đời thơ.

Áo Trắng

*

Nhớ Người Đi

Xuân tàn, hè mãn, thu qua
Mưa ngưng điệu hát, gió hoà lời ru
Ai đi giữa chốn sương mù
Nhớ chăng bến nước tình thu không nào"
 
Nhớ lời trăng gió dường bao
Sầu dâng đường ấy nao nao những ngày
Đã từng nếm cả đắng cay
Cơm chan nước mắt trả vay tình đời
 
Người đi năm ấy người ơi
Để thương để nhớ chưa vơi nỗi lòng
Nay sương gió lạnh tơi bời
Mưa chan ướt tóc, mưa rơi lặng thầm...

Thuỳ Hương

*

Tình Yêu Quê Hương

Mấy mươi năm viễn xứ
Nơi cắt rốn chôn rau
Nơi mẹ thức canh thâu
Hát ru cho tôi ngủ...
Nhớ từng con cá chuối
Nuôi tôi thủa ấu thơ
Quê theo tôi từng bước
Lúa tốt trổ đầy đồng
Trâu ăn bên bờ ruộng
Cò lượn dưới từng không
Ghe chài lưới bên sông
Đò vô ra xuôi ngược...
Quê vẫn có vầng trăng
Theo con đò đến bến
Thương biết bao kỉ niệm
Những ai mất, ai còn
Ai làm nên sự nghiệp"...
Tình quê xao xuyến mãi
Nặng lòng vương vấn đi...
Lưu luyến lúc trở về.

Thanh Y Nữ

*

Mùa Hoa Phượng

Có một mùa hoa phượng
Đỏ rực cả sân trường
Anh lên đường viễn xứ
Em là cô sinh viên
 
Một lần về thăm quê
Anh vội ghé thăm trường
Trao tay nhau cánh phượng
Chan chứa tình yêu thương
 
Thế rồi anh đi xa
Còn tình yêu gửi lại
Tình ta tươi trẻ mãi
Mỗi độ phượng nở hoa
 
Ôi tình yêu trong ta
Theo hoài trong tháng hạ
Cánh phượng em ấp ủ
Hơi ấm bàn tay ai
 
Ai người dám đơn sai
Tuổi xuân quên trở lại
Ngày dài trong khắc khoải
Giật mình... phượng đỏ hoa!

Thuý Phương

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Giỗ Bố

(Kính dâng Bố - tặng các bạn đồng tâm cảnh)

Bố ơi, hôm nay giỗ Bố
Lòng con xa xót, bồi hồi
Thay con, ai đi thăm mộ"
Thay con, ai đặt hoa tươi"!
Con biết không người chăm sóc
Mộ sầu, tàn lạnh khói hương
Nhưng con vẫn chưa về được
Bởi quê còn lắm đoạn trường
Băm tám năm rồi Bố ạ
Từ ngày chia biệt thương đau
Con nay lạc loài xứ lạ
Xa quê nửa quả địa cầu !
Bố ơi, hẳn là bố biết
Đứa con gái út Bố mà
Quốc thù còn trên đất Việt
Con còn trôi nổi, bôn ba
Đốt hương, chắp tay con nguyện
Hiển linh, xin Bố dắt dìu
Bố ơi, dòng đời dâu biển
Tình đời sóng gió cô liêu
Thuyền con đơn côi, bé nhỏ
Đêm đen, mưa bão mịt mùng
Con chờ đến ngày nắng tỏ
Và chờ một dáng Quang Trung
Con chờ roi thần, ngựa sắt
Hóa Giang đợi chứng lời nguyền
Cứu dân thoát vòng tay giặc
Rạng ngời hùng sử Rồng Tiên !
Và con sẽ về thăm Bố
Mừng ngày phục quốc thành công
Thắp hương, con ngồi bên mộ
Tỉ tê chuyện nước, chuyện lòng...

Ngô Minh Hằng

*

Tâm Thư....

Tình khuất lấp, thế cờ đang cuộn sóng
Những ươn hèn đốn mạt được phơi ra
Biết bao năm ẩn hiện tựa bóng ma
Nay bạch hóa "đảng ta" thêm lúng túng

Những lời nói với bao điều chứa đựng
Là cốt căn, lũ qủy đội lốt người
Trên lá cờ mầu đỏ hãy còn tươi
Là tất cả máu dân lành vô tội
Trung với Đảng, lún sâu vùng tội lỗi
Khi hết dùng thì cũng phải chia ly
Chôn linh hồn dưới đáy ngục âm ty
Có giác ngộ, cũng chỉ là hư ảo

Tình nghĩa đảng, tựa như người thay áo
Nay "hồng chuyên", mai "gián điệp" tội đồ
Ai lạ đâu, chính sách bọn Cáo, Hồ
Xây chế độ trên bịp, lừa, súng đạn

Bắc Bộ Phủ, toàn những tên phản loạn
Buôn gái tơ, bán đứng cả Giang Sơn
Sống xa hoa bằng tất cả tủi hờn
Quyện máu mủ của vết thương dân tộc

Hãy nhìn xem Nam Quan và Bản Giốc
Nay còn đâu, dòng lịch sử đau buồn
Hỡi những ai mang tư tưởng "về nguồn"
Để tung hứng trong chiêu bài "hoà hợp"

Xin thức tỉnh trong tình yêu dân tộc
Cùng đấu tranh tìm chiến thắng cuối cùng
Xiết tay nhau, cởi mở tấm lòng chung
Xây Tổ Quốc một ngày mai tươi sáng

Phạm Thanh Phương

*

Vùng Lên Dân Tộc Việt Nam Ơi

Nhìn đời tôi lại hỏi thằng tôi
Đất nước bao lâu mới đổi đời"
Một mảnh sơn hà vò nát bét
Ba miền đất nước đập mê tơi
Đâu người bất khuất lòng yêu nước"
Nào kẻ hiên ngang chí giúp đời"
Dân đói, dân đau sao lặng tiếng
Cộng giàu, cộng ác vẫn im hơi"
Bao giờ ôi biết bao giờ nhỉ
Dân tộc vùng lên sống kiếp người"

Dân tộc vùng lên sống kiếp người
Để đời muôn nẻo được vui tươi
Quê hương hạnh phúc thôi hờn oán
Tổ quốc thăng hoa hết ngậm ngùi
Tàn ác, độc tài thì xuống huyệt
Công bằng chính nghĩa sẽ lên ngôi!
Cái vòng lịch sử, vòng nhân quả
Gieo gió, đau thương gặt bão trời!

Gieo gió, đau thương gặt bão trời
Có đâu kẻ ác hưởng an vui
Tu tâm mới tránh vòng cam khổ
Tích đức mà mong chốn thảnh thơi
Thâm hiểm, gian hùng nào hưởng phúc
Bất nhân bất nghĩa sẽ tan đời
Giết dân, cướp của là ai""" ĐẢNG!!!
Diệt đảng, vùng lên, dân tộc ơi!!!

Tha Hương

*

Chút Tình Cho Quê Hương

Gió giật từng cơn- nổi ba đào
Miền Trung sỏi đá phủ thương đau
Trẻ thơ khóc giữa cơn hồng thủy
Nhà ngập, tường xiêu …sóng dậy trào!

Đất tự nghìn năm phủ ý buồn
Đế kinh dìu dịu cảnh sông Hương
Nước trong xanh mát êm đềm chảy
Trai lịch, gái xinh khắp phố phường…

Một thuở trời Nam cảnh ấm no
Nắng hồng tươi mát chữ tự do
Khách xa đến Huế không quên được
Tiếng hát ngân vang…sóng nhịp đò!

Từ lúc giặc tràn qua sông máu
Đỏ trời Nam Việt chữ thê lương
Tiếng dân hờn oán âm như bão
Tang tóc, buồn thương khắp phố phường…

Sắt máu đảng dùng để trị dân
Người dân nghèo khổ xuống trăm lần
Đảng viên áo gấm nhà sang trọng
Dân đói mặc tình- Đảng ấm thân

Nghịch lòng dân- Nghịch cả ý trời
Thiên tai lũ lụt khắp muôn nơi
Hương Giang hiền dịu nay cuồng nộ
Nước lũ tràn dâng xóa nụ cười…

Tim đất bùn nào biết xót xa
Cam tâm đem đất của sơn hà
Nhường cho Tàu Cộng không thương tiếc
Con cháu Tiên Rồng xương bọc da!

Trà Khúc, Sông Ba nước ngập đầy
Giả ngơ, giả điếc…DDa"ng vui say
Rượu ngon, gái đẹp tiền đầy túi
Một lũ vô nhân cõi thế nầy…!

Một chút tình thâm giống Lạc Hồng
Đau buồn nhìn nước ngập đầy sông
Miền Trung đất vốn cày lên đá
Nay lại tai ương ngập bão bùng…!

Đâu thể nhìn suông cảnh đồng bào
Màn trời chiếu đất sống thương đau
Chút lòng san sẻ cùng chung góp
Nước lã sao hơn giọt máu đào…!

Thy Lan Thảo  

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

TRIỆU CUỘC ĐỜI

Triệu cuộc đời khổ oan
Nát tan trăm ngàn mảnh
Chắp lại mới hóa thành
Mấy vần thơ ai oán!

(1974)

TÔI ĐÃ TIẾP THU

Tôi đã tiếp thu
Những mối tình
Đi qua hồn tôi
Không như khúc hát êm ru
Hay làn gió mát
Mà như những mũi tên rực hồng độc ác
Xuyên thủng hồn tôi
Muôn lỗ thủng cháy đen
Hủy hết chất men
Hun hút gió lùa... hoang vắng.
Gió hồn tôi như vầng trăng
Sáng lạnh..
Thơ thẩn giữa trời xanh cô quạnh
Những lỗ tròn đen cháy năm xưa
Là những bờ núi lửa
Dấu vết một thời không còn nữa
Tan hoang...
Những đêm vàng
Sương gió mênh mang
Vạn vật mơ màng
Lơ đãng
Trăng nhìn xuống trần gian
Soi những mái đầu miên man
Đương chụm lại..
Đâu những mùa trăng cuồng dại"
Những mùa trăng tê tái lang thang"
Mây trắng ngàn năm
Quên lãng...

(1983)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.