Hôm nay,  

Chuyện Dài Dài Ngành Thẩm Mỹ:mới Đó, Đã Nằm Đất Lạnh...

06/06/200900:00:00(Xem: 9921)
Chuyện Dài Dài Ngành Thẩm Mỹ:mới đó, đã nằm đất lạnh...
 Trương Ngọc Bảo Xuân
Hôm nay đáng lẽ bà Gloria có hẹn vô làm tóc móng tay móng chân. Chờ hoài hổng thấy bà vô.  Chị Ngà mới gọi điện thoại hỏi thì nghe tiếng bà trả lời. Giọng buồn buồn, cho hay chồng bà mới mất đêm qua lúc hơn 9 giờ và xin lỗi vì đã quên, không gọi điện ra tiệm cho hay.
Chị Ngà vội vàng chia buồn và cũng xin lỗi đã làm rộn bà trong lúc tang chế bối rối, chị noí gọi bà vì chị lo lắng không biết bà có chuyện gì không vì từ hồi nào đến giờ bà không bao giờ trễ hẹn, với lại chị cũng muốn hỏi thăm chồng bà, nay thì... Chị chưa kịp dứt câu thì bà dịu dàng nói, không sao đâu, tôi cũng đã chuẩn bị cho thời gian này từ lâu rồi. Như thế chồng tôi không còn phải chịu đựng sự đau đớn nữa, ông ấy đã được về nước Chúa rồi. Hẹn cô tuần sau tôi sẽ cho cô biết hôm nào giờ nào tôi tới nhé.
Bà Gloria là một thân chủ của chị Ngà từ hồi chị mới vô làm trong tiệm này, coi như khách "ruột" của chị.
Lúc mới vô làm, chưa có khách, có ngày chị ngồi suốt buổi, chỉ làm những chuyện lặt vặt thôi, chính là chị Loan, chủ tiệm cũ đã nhường bà khách dễ tánh và "ngọt" này cho chị để ủng hộ tinh thần cho người thợ mới. Ngọt đây là không khi nào bà không tip chị Ngà một cách hậu hĩnh. Bà Gloria là người Mỹ trắng, tánh tình theo xưa nhưng cũng không phải xưa quá vì trong nhà cũng có computer, cũng theo dõi tin tức hàng ngày và mỗi lần vô tiệm là trong tiệm nhộn nhịp hẳn lên với tiếng nói trẻ trung sang sảng của bà. Bà hay nói:
- Hôm nay ra khỏi đây là tôi sẽ vô trong Mall xem cine, xem xong tôi sẽ ăn tối tại nhà hàng trong ấy và không chừng mua sắm cái áo mới, cái nào có màu sắc tươi sáng cho đời lên hương ha ha ha.
Thu thường vuốt đuôi:
- Và bà sẽ có bồ mới hê hê hê...
Bà vẫn cười, con mắt có đuôi:
- Không đâu, tôi thấy sống một mình hay hơn. Hiện nay lo săn sóc chồng tôi, mệt lắm rồi chán đàn ông lắm rồi ha ha ha. Tôi đã bỏ hút thuốc lá mấy lần rồi nhưng chồng tôi thì chưa cho nên rất là khó. Chồng tôi sau khi mổ tim, vẫn hút thuốc liên miên, mỗi lần rít khói vô là lên cơn ho, đôi khi ho đến mất thở nhưng ông ta không chịu bỏ thuốc. Ông ta noí chết thì thôi, bỏ bây giờ bị hành hạ còn đau khổ thêm.

Lúc gần đây nghe bà than chồng bà phải lệ thuộc vô bình dưỡng khí mới thở được, ban đêm ông cứ khò khè, ngồi luôn ở ghế dựa khi tỉnh khi thức làm cho bà cũng rất là mệt moỉ.
Chị Ngà hỏi sao bà không xin chính phủ cho người tới săn sóc ông vì bà còn bận đi làm thì bà noí có chớ có chớ, có người tới ba lần một tuần, mỗi lần vài tiếng đồng hồ, thế nhưng ông già dịch này khó chịu lắm, ông ấy đợi tôi vừa bước chân vô cửa là bắt đầu than thở đày tôi. Nhưng không sao không sao tôi chịu đựng quen rồi. Trước kia cũng tôi là người săn sóc cha tôi cho đến ngày từ trần chứ ai. Cha tôi bị bịnh ung thư phổi và tôi là con duy nhất nên tôi phải làm xong bổn phận. Những ngày tháng sau cùng của ông, cũng trở nên sợ hải khó chịu cho nên như chồng tôi bây giờ, nên tôi biết cách xử sự.
Chị Ngà và các cô trong tiệm lóng tai nghe, nhao nhao lên hỏi biết cách ra sao thì bà cười hề hề hề, nói thì cứ làm thinh đừng trả lời, để cho họ cằn nhằn mỏi miệng thì im chứ gì. 
Bây giờ chồng bà đã mất, ông được giaỉ thoát sự đau đớn thì bà cũng khoẻ tuy có đau buồn nhưng còn hơn ngày ngày phải nhìn người thân của mình khổ sở bịnh hoạn, mình cũng đau lòng lắm, bà nói thế. Bà nói gần đây ông chỉ còn da bọc xương vì không ăn uống gì nhiều, đôi khi ông nói thèm ăn món này món kia, bà làm cả buổi mới xong, xong thì ông chỉ nếm một miếng rồi thôi, bà phải đổ bỏ. Ông hay bị làm mệt và mất ngủ. Cứ vài ngày lại chở ông vô nhà thương, bác sĩ cũng chẳng biết làm gì hơn.
Chị Ngà thở dài, nghĩ tới chuyện sinh lão bịnh tử, con đường lên thác xuống gềnh, bốn mùa xuân hạ thu đông này của một đời người, sao mà mau quá. Nhớ ngày nào, chồng bà Gloria lúc còn khỏe mạnh, còn là một người xếp của khu làm máy móc nặng trong hãng làm máy... gì đó, chị quên rồi, vẫn thường đưa bà đến tận cửa, đôi khi ngồi đó lấy tạp chí ra đọc, lật hết trang này tới trang khác, nhẫn nại đợi vợ. Khi bà xong xuôi, ông còn sáng mắt lên nhìn và khen "mình đẹp quá, tôi rất thích mái tóc kiểu này..." có khi ông còn cầm bàn tay bà lên ngắm nghía. Lần đó, lần đầu tiên bà làm bộ móng tay giả, dài đều và sơn màu đỏ tươi, ông còn đưa lên môi hôn nhẹ làm bà mắc cở cười ỏn ẻn với mấy cô thợ trong tiệm, còn mấy cô thì vổ tay và cười hé hé hé...
Nhớ mới đó, nay ông đã sắp nằm trong đất lạnh.
Nghĩ tới đây chị Ngà lại thấy lòng dạ buồn quá, buồn não lòng. Thôi.
 Trương Ngọc Bảo Xuân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Tối Cao tại Việt Nam đã đề nghị ngưng thi hành án lệnh hành quyết với tử từ Hồ Duy Hải để điều tra lại vụ án này, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do cho biết hôm 2 tháng 12.
Tuần báo OC Weekly đã viết twitter cho biết đóng cửa sau khi chủ nhân là công ty Duncan McIntosh Company đóng cửa tuần báo giấy một ngày trước Lễ Tạ Ơn.
Cha mất rồi. Em buồn lắm, vì không về thọ tang Cha được. Em đang xin thẻ xanh. Sắp được phỏng vấn. Vợ chồng em định năm sau, khi em đã thành thường trú nhân, sẽ về thăm Cha Mẹ. Ngày tạm biệt Cha lên đường đi Mỹ du học bốn năm trước, đã thành vĩnh biệt.
Tôi khẳng định những việc tôi làm là đúng đắn và cần thiết để kiến tạo một xã hội tốt đẹp hơn. Những gì tôi làm không liên can đến vợ con và gia đình tôi. Vì thế, tôi yêu cầu công an Hồ Chí Minh chấm dứt ngay việc sách nhiễu, khủng bố gia đình tôi.
Brilliant Nguyễn là một thanh niên theo trường phái cấp tiến và chủ thuyết Vô Thần (*). Chàng ta không tin ma quỷ đã đành mà cũng chẳng tin rằng có thần linh, thượng đế. Để giảm bớt căng thẳng của cuộc sống, theo lời khuyên của các nhà tâm lý và bạn bè, chàng ta đến Thiền Đường Vipassana ở Thành Phố Berkeley, California để thực hành “buông bỏ” trong đó có rất nhiều cô và các bà Mỹ trắng, nhưng không một ý thức về Phật Giáo
Có những câu chuyện ngày xửa ngày xưa mà chẳng xưa chút nào. Có những chuyện hôm nay mà sao nó xa xưa vời vợi. Chuyện ngày xưa... Có một ngôi chùa ở vùng quê thanh bình, trước mặt là đồng lúarì rào, cánh cò chao trắng đồng xanh. Trong chuà có vị hoà thượng già hiền như ông Phật, lông mày dài bạc trắng rớt che cả mắt...
Ông Gavin Newsom, Thống đốc tiểu bang California, đã tuyên bố ân xá cho hai người đàn ông từng dính vào hai vụ hình sự khác nhau khi họ mới 19 tuổi và đang mong muốn không bị trục xuất về Việt Nam.
Hoang Nguyen, 43 tuổi, bị bắt và bị truy tố về tội trộm sau khi bị cho là đổi nhãn giá trên hơn ba mươi chai rượu vang tuần trước, theo hồ sơ tòa.
Bé ngọc ngà của Mẹ cố thở chút không khí ít oi còn trong buồng phổi. Giây phút cuối. Để ngàn sau dân Hong Kong sống xứng đáng Con Người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.