Hôm nay,  

Sài Gòn: Cơm Dừa Nạo Sẵn

30/08/200800:00:00(Xem: 3649)
Xưa nay, nước cốt dừa vốn là một thứ phụ gia cần cho các bà nội trợ chế biến nhiều món ăn có vị ngọt béo đặc biệt mà thêm ngon miệng. Phải có nước cốt dừa cả ở một số món mặn (như gà nấu cà ri, cơm nị Ấn Độ, thịt bò/ nai xào lăn…) lẫn món chay ( như cà ri chay, đặc biệt là món khoai lang, đậu hủ, bí đỏ nấu thành nồi “kiểm” ăn với bún). Vài món xôi, chè, bánh đúc, bánh bèo, bành tầm bì…, cũng cần nước “sốt” cốt dừa chan vào. Xưa kia, hễ cần làm nước cốt dừa từ cơm dừa nạo thì với trái dừa khô mua về nhà, bàn tay “nữ công gia chánh” gia chánh của quí bà, quí cô phải vất vả với cái bàn nạo bằng sắt có khía răng nhọn, mà sơ ý là có thể nạo trúng vô tay làm chảy máu. Rồi với sự xuất hiện của cái moteur gắn trục chìa ra một đầu có khía, cơm dừa được nạo ra dễ dàng, nhanh chóng, bày bán ở khắp các ngôi chợ lớn, nhỏ (ảnh). Cứ ra chợ, đến sạp dừa khô là các bà nội trợ có thể mua cơm dừa nạo sẵn (giá phổ biến hiện nay là 2000 đồng/100gram), nếu cần thì ở đây có sẵn cả nước màu kho thịt, cá (làm từ xác cơm dừa) và nước dừa khô đập ra, để nấu cho đúng cách món lẫu mắm, món bò kho chẳng hạn…

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Phải nhiều tháng sau, tôi mới biết cô nàng bị bệnh ung thư. Gần như là không ý thức, tôi từng nhìn những dãy chai thuốc đủ nhãn hiệu, thuốc viên, thuốc nước, thuốc bột trong ngăn tủ phòng nàng và hoàn toàn không thắc mắc hay có ý niệm gì về sự có mặt của chúng. Cũng thường thôi, có nhiều người vẫn thích
Hắn đẩy cửa, bước ra đường. Tiếng nhạc đuổi theo sau lưng, nhỏ dần và im hẳn. Biển Long Beach trước mặt, trải dài, đen thẳm trong bóng đêm, gợn lên những đợt sóng trắng ven bờ, rì rào, chầm chậm, kiên nhẫn. Hắn ngồi lên kè đá, nhìn ra xa. Những điểm sáng trên biển như các vùng sao tụ hội. Tàu bè có vẻ hơi nhiều
Tôi ngủ quên lúc nào không hay, khi tỉnh dậy trời chưa sáng hẳn. Tôi ra đón chuyến xe lam sớm để lên quân trường. Tôi bị phạt chạy suốt buổi sáng hôm đó, cũng may không có hình phạt dã chiến cho sinh viên. Mồ hôi nhễ nhại, tay ôm súng, chân chạy không thôi nhưng lòng tràn ngập niềm vui. Hình ảnh Mai vẫn hiện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.