Hôm nay,  

Thơ Thơ

07/04/200800:00:00(Xem: 2717)

Trăng Ngọt

Treo trăng ngọt giữa môi cười.
Em đeo gươm bén giết người biết không"
Đày ta tận chốn phiêu bồng.
Đuôi con mắt cuốn nghìn sông đổ về.
 
Tay ngà vạt áo mân mê,
Chao ơi! hết cả lối về tuổi thơ.
Gót son cuống quýt mong chờ.
Tim ơi chớ vội tình cờ thương đau.
 
Tóc mây thả gió qua cầu.
Thôi em.. lấy cả đời nhau.. cho rồi.

Lãng Viên

*

Hẹn..

Bao giờ phố bắc cầu qua.
Trùng dương ngõ trúc lại qua đôi mình.
Núi chèo thuyền mộng xinh xinh.
Mái tranh đỉnh sóng dập dình xem trăng.

Lãng Viên

*

Đề Nghị

Gửi một vầng trăng…

Nắng chưa lên, em đến trường chi vội
Áo đơn sơ có đủ ấm lòng em"
Trời mùa Đông em hãy mặc áo đen
Để rõ nét màu da em pha tuyết
Đừng trang điểm, mắt tự nhiên tha thiết
Để anh nhìn tươi ý nét thơ trong
Đừng phấn son, trời lạnh má em hồng
Để chút ấm sưởi lòng anh đang lạnh
Em đến lớp- cổng trường tươi kiêu hãnh
Đón dáng em, nụ ngọt ý ngoan hiền
Tóc thật huyền, lẻ sợi gió đưa duyên
Đừng bước mạnh, bình minh đang chiêm ngưỡng
Trên bục giảng mắt sáng ngời lý tưởng
Uốn sửa cành chăm sóc lứa măng non
Những ánh mắt hồn nhiên thật dễ thương
Đã an ủi mát đời em xuân trẻ
Nếu bụi phấn, tóc em bay vờn nhẹ
Em cũng đừng rũ sạch để tự nhiên
Bụi phấn học trò trang điểm kết hoa duyên
Cày lên tóc dịu dàng trên lưng áo
Ra khỏi lớp cứ hồn nhiên chân sáo
Đừng làm nghiêm như lúc dạy học trò
Để mùa xuân em trọn sắc xuân mơ
Anh chiêm ngưỡng viết bài thơ ca tụng…

Thy Lan Thảo

*

Nụ Cười Mũi Tên

Có nụ cười huyền thoại
Đưa ta vào cõi mê
Là cuộc tình ngang trái
Bội vong một ước thề.

Có nụ cười hóa mắt
Thôi miên hồn lưu vong
Tưởng mình đồng da sắt
Hóa ra phận rêu rong.

Có nụ cười mũi tên
Một phút, từ môi tiên
Bay vút đi tìm đích
Theo má lúm đồng tiền.

Ta dùng nửa con tim
Làm loài chim mù điếc
Hứng nụ cười mũi tên
Một thời không nuối tiếc.

Xin nụ cười mũi tên
Thành nụ cười thần dược
Chữa lành nửa con tim
Vui lội dòng nước ngược .

Lưu Thái Dzo

*

Chiếc Bánh Ân Tình

Chiếc bánh Tân Hôn bánh ân tình
Trăm năm kết tóc nợ ba sinh
Ngọt ngào hạnh phúc cùng chung hưởng
Cay đắng sớt chia chớ lụy phiền

Rượu nồng sưởi ấm tình son trẻ
Nâng chén giao bôi trọn ước thề
Môi thắm trao nhau tình chung thủy
Trăm năm bền vững với sơn khê.

Loan Phụng hòa minh tình hảo hiệp
Sắt cầm đồng điệu khí tương cầu
Ông tơ e thẹn tình đôi lứa
Nguyệt Lão reo vui phút nhiệm mầu.

Rễ lành đủ dựa tài lương đống
Dâu thảo suôi nên bậc thế quyền
Bánh ngọt rượu nồng tình thắm đượm
Thuyền Quyên che mát bóng Tùng Quân

Trần Bửu Hạnh

*

Có Lẽ Em...

Có lẽ em ... ta yêu đời thi sĩ"
Mượn vần thơ trao gửi lời vu vơ
Áo trắng xưa vương vấn tuổi học trò
Tình đẹp mãi nét ngây thơ ngày ấy
Nét ngoan hiền trên môi hồng con gái
Bước ngại ngần duyên dáng nét tiểu thư
Để đêm về thao thức sầu tương tư
Nên ghi mãi chỉ tên em trên giấy
Ngày quen nhau... anh bao lần ái ngại
Mượn tình thơ che giấu nỗi niềm riêng
Bài thơ yêu anh viết chiều không tên
Tại ai đó... cho anh nhiều nhung nhớ
Đi bên anh má hồng lên mắc cở
Mắt nhìn anh ngây dại đời nữ sinh
Áo trắng bay trong gió nét si tình
Nên thơ viết... chỉ mình em đấy nhé!!!

Nguyễn Vạn Thắng

*

Thiền Giả Ngộ

Như giữa giọt cà phê
Có hồn tôi ở đó
Lanh canh trong muỗng nhỏ
Chao đảo đời xuống lên
 
Như giữa dòng đục trong
Trái tim tôi ở đó
Lấp xấp con thuyền nhỏ
Xô đẩy bờ tây đông
 
Như giữa nốt nhạc đen
Nụ cười tôi ở đó
Nhặt khoan từng điệu nhỏ
Giả lã đời xui hên
 
Như giữa em giữa anh
Tình yêu tôi ở đó
Kim mộc thủy hỏa thổ
Chen chúc đời chuyển sinh

Nghiêu Minh

*

Thu Đông Không Nhớ Cũng Vì Xuân

Buổi chiều con cá tương-tư.
Buổi mai con cá lừ-đừ quấn rong.
Không bơi vì nước ngược dòng,
Bơi qua thêm… ướt, lệ ròng sẽ dư,
Thả bay bong-bóng từ-từ,
Rong rêu lơi lả thêm… nhừ châu thân.
Vẫy vi cứng-cáp đâu cần,
Mùa đông lạnh-lẽo, chờ xuân vẫy-vùng,
Vào xuân trăng đẹp vô cùng
Nghiêng riêng mặt nước, soi chung muôn loài
Đông, thu biển động hoài hoài
Phải người cũng muốn… ra oai đất trời"

Nằm yên cá hưởng thảnh-thơi,
Ung-dung chủ  nhật, nghỉ-ngơi an nhàn.
Thứ hai người sẽ… khảy đàn,
Thứ ba cá vẫn mơ-màng, mộng mơ
Thứ tư, thứ sáu làm… thơ
Thứ năm, thứ bảy người chờ có vui"
Ở đời sẵn dư ngọt bùi
Nên người muốn thử nếm mùi đắng cay
Khổ qua, ớt hiểm, tiêu… đây
Mật ong lấy lại! Mật này: gấu đen!
Cá vàng, rong biển xinh chen
San hô, bè bạn… sắc xen muôn màu
Tội chi cứ phải âu-sầu
Giận nhau… đen đúa, nhìn đâu cũng buồn
Người hung không thấy giỗi hờn
Cá hiền, biển mặn; lệ hơn được gì"""
Thì thôi! Người nhé! Thôi thì…
Thu, đông không nhớ cũng vì… mùa Xuân
Thì thôi! Gói những tình thân
Ép thành nốt nhạc ngân ngân đất trời
Thì thôi! Ơi hỡi người ơi!
Nha-Trang, Đà Nẵng… cá bơi về nguồn.
Nhặt, khoan theo những chiếc xuồng
Không người, vẫn có những hòn núi cao
Vẫn còn hiền khúc ca dao
À ơi! Đất Mẹ ngọt-ngào biết bao!

Ý Nga

*
Những Giọt Mưa Trong

Những giọt nước mưa trong
Rơi trên vườn hoa nhỏ
Những cánh hoa trắng hồng
Như tình người em đó
 
Có những nụ hoa đỏ
Chưa kịp rộ tươi ra
Những hạt mưa tầm tã
Nước mắt tình chia xa"
 
Người đi thành thiên cổ
Người ở lại xót xa
Mỗi người một mệnh số
Tình trăm năm mặn mà
 
Những giọt mưa tình hoa
Tưới ướt cả vườn hoa
Những tia nắng mùa hạ
Rạng ngời muôn nét hoa

Nguyên Đỗ

*

Có Một Ngày

Có một ngày cát hoá thân thành bụi
Tình thật gần rồi tình lại thật xa
Có một ngày ta không phải là ta
Nhưng là gió là mây, là hoài niệm
 
Có một ngày em ơi đừng nuối tiếc
Khi ta về đất mẹ thuở hồng hoang
Ngày và đêm là những bước lang thang
Vui với cỏ với trăng và hoa bướm
 
Ngày sẽ qua cho lòng ta hồi tưởng
Cõi trần ai dệt những bước phiêu du
Cõi đời ơi mi thực hay hư"
Mà thoáng chốc ta giã từ thân phận
 
Có một ngày cát sẽ về với biển
Mây sẽ bay lên núi ngủ cùng trăng
Có một ngày ta sẽ bước tung tăng
Về đất mẹ ôm gió trăng yên nghỉ

Phan Cát Tường

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Thơ Đấu Tranh tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng. Phạm Thanh Phương

Biển Đời

Gần đây, CSVN cùng lũ tay chân nằm vùng tại hải ngoại, liên tục tung hứng thêu dệt những cuộc "đấu tranh dân chủ" cuội để qua đó, chúng biến cộng đồng người Việt hải ngoại thành lực lượng bắt tay hòa hợp với cộng sản dưới chiêu bài "xây dựng đất nước" mà thực chất là giúp cộng sản tiếp tục tồn tại, chà đạp người dân VN.

Nhìn thế cuộc với thiên hình vạn trạng
Bả lợi danh, nhân nghĩa cũng ngậm ngùi
Chữ nhân quyền, nhân phẩm úa niềm vui
Nghĩa đạo đức, nhân tâm, chìm hư ảo

Trò chính trị, lương tri thường thayáo
Khéo thêu thùa, mầu hoa gấm mộng mơ
Ẩn đêm đen, bao lươn lẹo mập mờ
Khi sáng tỏ toàn hầm chông mìn bẫy

Biển thế gian, lời mặn nồng đưa đẩy
Sóng dập dình, bạc trắng đóa hoa yêu
Sáng lung linh, tỏa rực nét yêu kiều
Nhìn rõ lại, một lâu đài trên cát

Mảnh đan tâm đã bao lần đổ nát
Tái tạo hoài, sao chỉ thấy niềm đau
Nhìn san hà vương vấn chốn bể dâu
Cố tiến bước, đi tìm nguồn hy vọng

Thế nhân ơi! khung trời đang mở rộng
Về bên nhau chia nghiệt ngã bên đời
Cố xoay vần, mong Tổ Quốc thảnh thơi
Tay siết chặt, quyện tròn cùng tâm huyết

Phạm Thanh Phương

*

Nhắn...

Nhắn ai còn xót nỗi quê hương
Bài cộng, kiên gan giữ lập trường
Quyết chí đưa dân qua thống khổ
Đồng tâm cứu nước khỏi thê lương
Chớ tin nghị quyết phường gian hiểm
Đập vỡ âm mưu bọn lật lường
Tổ quốc chung tay quang phục lại
Muôn đời hậu thế rỡ ràng gương

Ngô Minh Hằng

*

Ngược Trái

Gửi Đỗ Xuân Thảo

Gió trái ngược, một thời mùa thay tiết
Tháng tư buồn tha thiết mắt nai xưa
Trời có khi chợt nắng sớm chiều mưa
Tìm đâu thước để đo lòng nhau được
Buổi gãy súng anh làm tôi ngơ ngác
Thương cho anh mềm yếu rất vô tình
Chiều hoàng hôn rồi lại nắng bình minh
Ai son sắt mà anh không son sắt"!
Tuổi chinh chiến đâu mình anh đánh mất
Mà nhục hèn rên siết trước tù gông
Quân trường xưa, kìa ước mộng tang bồng
Anh chối bỏ cả một thời dĩ vãng
Mai chớm nở- Bước quân hành hùng tráng
Gửi đời trai theo lý tưởng tự do
Ước thanh bình dấu ái mắt xưa mơ
Vui chinh chiến quản gì sương với nắng
Rồi tháng tư- mây đen về câm lặng
Che miền Nam- Đen tối cả trời Nam
Dân miền Nam cùng chịu cảnh lầm than
Và chiến hữu gặp nhau trong tù tội
Thương tuổi trẻ phải đày thân sám hối
Lỡ tuân hành buông súng trước lệnh hèn
Ai vô tình, ai xa lạ thân quen
Ngẩng  cao mặt trước quân thù cuồng dại
Gió chuyển mùa, cuồng phong xoay ngược trái
Lời thề xưa anh chối bỏ từ đây
Tự ươn hèn trong kiếp sống lưu đày
Rồi hãnh diện được đền công chuộc tội
Anh chỉ điểm, ghi công và hạch lỗi
Khi giặc thù ban chút ít quyền hành
Một kiếp người, một chút bả lợi danh
Mà trở mặt- dẫm bừa lên chiến hữu
………
Thôi nhé anh- Ngàn năm trong lịch sử
Vẫn chê cười, hèn nhát, lũ vô tâm…!

Thy Lan Thảo

*

Máu Sông Hương

Xin hãy khóc cho vơi sầu khổ
Gào thét lên cho đỡ đau thương
Máu đào nhuộm đỏ sông Hương
Ngự Bình xương trắng chất chồng núi cao
Những phụ nữ cớ sao bị giết
Các ông già con nít phơi thây
Óc người văng vãi khắp nơi
Hương Giang nhuộm máu xác người trôi sông
Hố tập thể chất chồng xác chết
Do Cộng quân pháo kích giết người
Đào lên khủng khiếp trời ơi.
Lương dân, bị trói chết ngồi cong queo.
Tội khủng bố làm sao quên được
Giết đồng bào chiến cuộc Mậu Thân.
Oan hồn rên xiết ngày đêm
Hởi người nghĩa khí đừng quên hận thù.

Nguyễn Đình Hoài Việt

*

Dạy Con

Nầy con hỡi! Thầy cho roi vọt
Dạy cho con đường thẳng nẻo ngay
Vạch ra cái quấy cái sai
Con đường chệch hướng đến nay rõ ràng.

Nầy con hỡi ! Sống cho trọn nghĩa
Trọng mẹ cha kính nể xóm làng
Chớ nên giỡ thói hung hăng
Lòng thì dối trá, nói năng ngang tàng.

Nầy con hỡi ! Lấy tâm trong sáng
Đường con đi dù gặp chông gai
Con nên đem Đức đem Tài
“Đấu Tranh Toàn Diện” có ngày thành công

Nầy con hỡi! Hướng đi đã có
Tại sao con theo đám Chệch đường
Ôm chân, nắm cẳng Quỷ Vương
Chạy theo Tư Bản lầm đường con ơi.

Nầy con hỡi! Đường đi không khó
Khó vì con chưa tỏ lối đi
Non sông bị bọn vô nghì
Buôn dân, bán đất khinh vì Tổ Tông.

Nầy con hỡi! Thầy đà cạn tỏ
Hãy noi gương “Chiến Hữu Tiên Phong”
Dân ta không thiếu anh hùng
Đấu tranh cứu nước nối giòng sử xanh.

Trần Bửu Hạnh

*

Nhớ Gì"

Tặng những người đang góp sức cho Đại Cuộc
Trăng đêm tròn tự trên cao
Ánh vàng rớt xuống bờ rào
Sao không có anh cùng ngắm"
Chỉ em một mình lao đao!

Trăng buông ánh sáng ngọt ngào
Nhớ người! Ôi nhớ làm sao!
Ngọn gió lạc đường vào... mắt
Biến thành... trận mưa. Ôi chao!

Sáng trăng sao mưa lạ tề"
Có phải em nhớ Người Về
Bôn ba cho tròn bổn phận
Để con cháu mai không chê

Anh ơi trăng rằm tháng Sáu
Hòa bình đã về hay chưa"
Hay vẫn tháng Tư, trăng máu
Đỏ cờ, ngộp sắc đã thừa"""

Ý Nga

*

Em Có Đọc"

Em có đọc những dòng thơ anh viết"
Em có nghe tiếng vọng của tình yêu.
Của lòng son tha thiết vạn muôn chiều,
Của thương nhớ chất chồng trong tâm khảm.
 
Em có biết lòng anh đầy rung cảm,
Nhìn trùng dương đang rào rạt sóng ngàn.
Cùng chiều thu bao lá đổ ngập tràn,
Trong tha thiết gió ngàn ru tiếng nhạc.
 
Em có biết! Anh nửa đời phiêu bạt"
Vầng trán in những nét đậm sầu riêng.
Với ưu tư tưởng đất ngả, trời nghiêng,
Đầy khắc khoải bằng ý thơ anh viết.
 
Em có nghe tiếng lòng anh rên xiết"
Bao nỗi niềm cay đắng ở trong anh.
Ở trong thơ và tất cả chung quanh,
Bằng cân não, bằng con tim rung động.
 
Em có đọc để nghe tình cảm động"
Những lời thơ viết bằng máu tâm hồn.
Một mảnh đời trôi nổi giữa hoàng hôn,
Trong thương nhớ một mối tình vô tận.

Vĩnh Nhất-Tâm

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

KHÔNG MỘT CHỖ

Không một chỗ trên con tầu quả đất
Tôi là người hành khách bơ vơ
Lỡ chuyến, lầm ga, mất cắp, bây giờ
Đứng chen chúc trên sàn toa bẩn nhất
Sàn một toa đen dành cho súc vật

(1967)


TÔI LÀ BẠN

Tôi là bạn của cô gái đĩ
Ế khách ngồi ngủ gật ở vườn hoa
Tôi chẳng có gì an ủi cô ta
Ngoài tình cảm chan hòa và không khinh bỉ
Tôi là anh của những em nhỏ tí
Xó chợ đầu đường, ăn cắp vặt nuôi thân
Bé tí hon mà tù tội bao lần
Miệng tục tĩu, hồn như trang giấy trắng!
Tôi là con lão ăn mày cay đắng
Không gia đình, tàn phế lắt lay
Mời lão xơi một bữa rượu thực say
Nghe lão khóc kể những ngày xa cũ
Tôi, tóm lại, là trái tim ủ rũ
Thông cảm với nhiều số phận bùn đen
Vì chính tôi, tôi là gã nhiều phen
Khổ đói, lao tù, nhục khinh nếm đủ!

(1967)


NÀY NÃ -PHÁ-LUÂN

Này Nã- Phá - Luân, này César
Sao nỡ đẩy bạn các con ngã thế!
Mẹ sợ lắm cái trò chơi hoàng đế
Mà các con thời quá say mê
Chẳng thương các mẹ già
Lệ rơi thấm đá!

(1968)


TOÀN TOÁN ĐAN

Toàn toán đan đôi, chất chồng một xó
Sàn dưới, sàn trên như hấp như nung
Bị lèn như trong một chiếc cạp lồng
Hơi đất hơi người bốc lên, thở khó!
Quần áo nồng hơi giăng đầy đây đó
Muỗi rệp tung hoành, chuột gián lông nhông
Mùi hố tiêu, hố tiểu cùng xông
Hủi, suyễn, ho lao, điên rồ, náo động!
Cứ như thế lui lần sự sống
Cứ như thế rụng dần từng mống...

(1968)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.