Hôm nay,  

Hồi Am Anh ‘láng Giềng’

05/03/201000:00:00(Xem: 8742)

Hồi Am Anh ‘Láng Giềng’
Ngọc Anh
… , ngày… tháng… năm 19…
Anh "Mãnh Sư" thương mến ơi,
Từ anh "láng giềng" sang anh "Mãnh Sư", gồ ghề ha.
Mấy ngày Mãnh Sư về phép đó, Hà mừng vui vô tả, dù bên lòng đang rất đau buồn vì tin tức của ba chưa có, lạy Trời.
Má Hà vẫn hằng đêm đốt nhang lên bàn thờ Tổ Tiên để cầu Phật Trời phò hộ cho ba. Mấy tháng rồi đó anh, không biết ba Hà có còn sống hay không nữa. Má thì tin chắc ba vẫn còn đâu đó chưa kịp về thôi. Hà thì… không dám nghĩ nhiều nghĩ xa hơn. Nhà cũng phải ráng lo cái ăn cái mặc khi thiếu ba. Cũng may hai má con còn có cái sạp vải ngoài chợ, đi học về là Hà phải mau mau thay chiếc áo dài, mặc chiếc áo bà ba để chạy ra chợ phụ má cho tới khi chợ tan. Dù cực nhưng Hà rất vui vì giúp được má một tay.
Anh về đã thấy nhà Hà năm nay không có hoa . Mọi năm ba Hà là người mua hoa mai, hoa đào và chậu thược dược thật đẹp chưng bày trong nhà và mua cả vạn thọ cho ngoài sân vui tươi. Ba thường nói “Tết phải có hoa cho nhà cửa tươi vui và may mắn”.
Hà còn nhớ, chưng trên bàn là nhánh mai vàng mà ba tưng tiu từ mấy tuần trước Tết, sao cho hoa nở đúng giao thừa, là giây phút tiễn đưa năm cũ đi, rước năm mới tới.
Đêm giao thừa chính tay ba lo nhang đèn, đặt trên bàn Thiên ngoài sân để ngay lúc nửa đêm ba sẽ đốt cây nhang thơm lạy tạ Đất Trời đã mang an bình sum họp hạnh phúc cho gia đình. Má chỉ lo trái cây hoa quả thật tươi, với trái dừa tươi đã vạt vỏ để ba cúng giao thừa. Còn Hà thì lo chuẩn bị thay quần áo mới để theo ba má qua chùa.
Má và Hà chỉ làm vài món bánh mứt, nấu mâm cơm để cúng Tổ Tiên và rước Ông Bà về ba ngày Tết theo đúng tập tục hằng năm.
Tết năm nay không có ba, không có màu sắc nên trong nhà buồn hiu. Hơn nữa, giao thừa năm nay lạnh lắm nên hai má con không đi chùa. Vì má Hà vẫn còn lo lắng và đau buồn do chưa có tin tức gì của ba, nên nhà không ăn Tết như mọi năm, chỉ sơ sài mâm cỗ cúng Ông Bà và anh Hoàng thôi.
À… Hà kể anh nghe chuyện này. Chiều 30 Tết, má nói mình phải sửa soạn đón giao thừa cho tươm tất vì biết đâu bất ngờ ba về thì ba sẽ vui lòng lắm. Vậy là hai má con xắn tay áo lên bắt tay vào việc. Má lo chưng bày bàn thờ, lau chùi bàn ghế. Còn Hà thì lo nấu nướng. Nhờ má chỉ vẻ từ lâu nên ba cái chuyện bếp núc bánh trái thì Hà khá rành.
Tội nghiệp, chốc chốc má lại ra cửa trông ba, nhưng gần giao thừa rồi mà chẳng thấy bóng dáng ba đâu. Hà nghe tiếng má thở dài, buồn bã trở vô. Cái ngóng chờ của hai má con mới dài làm sao, mới buồn làm sao. Giọng má nghẹn ngào “Vậy là ba không về rồi, con ơi!”. Má thẩn thờ trước bàn thờ, chậm rãi xê cái này dịch cái kia. Còn Hà thì săm soi vuốt vuốt mấy cánh hoa cánh lá cắm trong bình thủy tinh màu xanh ngọc sao cho ưng ý vừa mắt. Lúc này trong phòng khách cũng là nơi thờ phượng mới tĩnh mịch buồn buồn làm sao. Má biểu Hà mở cassette cho má nghe bài Lính Gác Đêm Xuân. Hà nói Phiên Gác Đêm Xuân Chớ má. Ờ thì Lính Gác hay Phiên Gác gì cũng được, miễn có lính trong đó là được rồi.
Đón giao thừa một phiên gác đêm
Chào xuân đến súng xa vang rền
Xác hoa tàn rơi trên báng súng
Ngỡ rằng pháo tung bay
Ngờ đâu hoa lá rơi

Nghe đến đây má nói như nói với chính mình “Sao má thấy nhớ thấy thương thằng Chiến quá. Không biết bây giờ ngoài đó nó ra sao. Làm thân lính tráng… Thiệt là…”. Hà nghe bùi ngùi lắm, nhớ tới lá thư của anh, Hà nói “Không sao đâu má, ảnh viết thư cho con, nói, chỗ ảnh yên lắm”. “Vậy hả… Lạy trời…!”. Hà chạnh nghĩ -- nghĩ thôi chớ không nói với má -- biết đâu trong khi Hà viết mấy dòng này cho anh thì nơi ấy không còn yên nữa, tiếng súng lại vang lên. Rồi anh lại phải lao vào trận đánh để giành lấy mạng sống cho mình cho đồng đội mình; và tìm một chiến thắng để làm qua đầu năm cho hậu phương này.



Chốn biên thùy này xuân tới chi
Tình lính chiến khác chi bao người
Nếu xuân về tang thương khắp lối
Thương này khó cho vơi
Thì đừng đến xuân ơi
Má thốt lên “Trời… Cái ông nhạc sĩ nào làm bài này hay quá… Ý nghiã quá… !”. Cầm cái trống rung nhỏ phất bằng bong bóng heo má mua hồi đó -- mà đến nay má vẫn còn giữ như một kỷ vật, chắc má thương anh Hoàng lắm -- để dỗ nín anh Hoàng mỗi khi ảnh khóc nhè, giọng má thiết tha “Sao mỗi lần thấy thằng Chiến, má lại nhớ thằng Cu Hoàng. Mỗi lần nhớ thằng Cu Hoàng má lại nghĩ tới thằng Chiến”.
Sướng nghen! Hà ganh tị với anh đó. Con gái mình sờ sờ trước mắt đây mà chẳng nói tới, lại nói tới “ngừ ta” ở tận đâu đâu.
Thôi, Hà viết chuyện khác nhe anh.
Những ngày trước Tết trường lớp rất xôn xao, tổ chức văn nghệ cho Cây Mùa Xuân và làm bích báo lớp , Hà cũng có góp phần trong vũ điệu Cái Trống Cơm , chỉ là những bước đơn sơ nhịp nhàng với hai bàn tay vỗ trống nhè nhẹ theo điệu múa mà cũng tập luyện quá chừng đó anh. Hà cũng thích vũ điệu múa nón nữa, nhưng chị trưởng ban văn nghệ nói mỗi người chỉ chọn một điệu vũ thôi. Hà rất thích chiếc áo tứ thân đủ màu bay phất phới với vành tóc đuôi gà rất đẹp cho mùa xuân tươi nên mới chọn vũ điệu múa trống đó. Tiếc cho anh Mãnh Sư không được nhìn thấy Hà trong chiếc áo tứ thân và vành khăn mỏ quạ rất xinh (áo và khăn thì mượn chứ không phải của Hà đâu nhé).
Văn nghệ của trường thường thì không hay không đẹp như những đại nhạc hội ngoài thị xã, nhưng cũng có đầy đủ những tiết mục hợp ca, đơn ca, kịch vui, ngâm thơ, vũ nhạc . Nhắc anh Mãnh Sư chuyện văn nghệ Tết của trường mình, chắc sẽ nhớ lắm. Hồi đó anh cũng đàn và ca trong những dịp Cây Mùa Xuân của trường ; bây giờ mấy anh lớp lớn cũng tưng bừng lắm anh, mấy anh bảo là vui bây giờ cho thỏa, để mai mốt cầm súng sẽ không hối tiếc. Vì nghe các anh nói thế nên ban văn nghệ tập dợt và trình diễn vui lắm, nhưng trong cái vui vẫn pha nỗi buồn nhiều lắm đó anh.
Hà còn thấy vài anh tập tành hút thuốc nữa, như Hà thấy anh hút thuốc nhiều lúc ngồi chơi với Hà sau nhà. Tuy Hà nhắc anh đừng hút thuốc nhiều sợ bị ho, nhưng khi anh đi rồi, Hà lại …nhớ mùi thuốc lá thơm thơm trong không gian chỗ anh ngồi.
Từ dạo trước Tết cho tới bây giờ, ở thị xã, xóm trên xuống xóm dưới xôn xao lắm. Buổi sáng ngủ dậy nghe văng vẳng bên nhà hàng xóm này bài "Ly Rượu Mừng”, nhà bên kia thì "Xuân Này Con Không Về". Ở đây, dù đang trong tình trạng chiến tranh với tiếng đại bác thay cho tiếng pháo, thiên hạ vẫn nô nức đón mừng xuân.
Qua Tết chợ búa cũng vắng đi nhiều vì nhà nhà vẫn còn nhiều thức ăn lắm đó anh .
Mãnh Sư nhắc tới cái chăn đắp má Hà đưa cho, mà quên nhắc gói mứt gừng Hà bới theo nhét vô tay anh" Giận lắm nha. Chắc bỏ quên đâu đó rồi ư" Đùa chứ Hà biết dễ gì anh Mãnh Sư quên gói mứt gừng “cay cay nồng nồng trong vị ngọt ngào của đường” mà anh nói khi nhâm nhi với trà nóng cùng Hà hôm về phép. Gừng giúp ấm bụng, ấm ngực, anh ăn thì nhớ tới bàn tay Hà làm nha.
Trong góc bếp nhỏ Hà đang ngồi, nhìn vọng lên bầu trời đêm vẫn lóe sáng những ánh hỏa châu tung lên, tỏa trắng sáng ngời rồi tắt ngấm, để lại những mảng khói mờ nhạt dật dờ. Hà nhìn những ánh mắt hỏa châu nầy mà lòng buồn và lo nhiều lắm. Rồi Hà lại nhớ và nghĩ đến anh nhiều lắm. Nói Mãng Sư đừng cười nha, Hà đang thèm có một ông anh để được… cưng để được… vòi quà, vì anh Hoàng đã bỏ đi từ khi Hà chưa chào đời.
Thôi, Hà stop nha. Chúc Mãnh Sư nhiều nhiều sức khỏe, nhiều nhiều may mắn và rất mong Mãnh Sư về phép để… vòi quà đó.
Mến thư,

Ngọc Anh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.