Hôm nay,  

Thơ Thơ

26/04/200400:00:00(Xem: 5956)
Tử Lộ 7B

Gửi Nguyễn Thế Phương, để nhớ những ngày di tản từ Kontum...

Từng bước về Nam uất nghẹn đau
Quân dân rời rã dắt dìu nhau
Giặc thù đạn phủ vương đường tiến
Gío núi rừng rung giọng nghẹn ngào...!

Dốc bước nào cao lấp ý mơ
Giã từ phố lạnh mắt em thơ
Buổi đi không một lời đưa tiễn
Mà bụi đường xa ...gió mịt mờ...

Sông Ba nước vẫn tươi màu sóng
Cắt lối xuôi Nam giữa đạn thù
Mắt ướt cay nhìn quân đoàn trống
Pleiku, Phú Bổn...khóc tạ từ...

Người lính vẫn luôn ghìm tay súng
Dìu dắt dân đi bước ngược đường
Nghìn chiếc xe làm bia di động
Về Nam mờ mịt cảnh chiều sương...

Đạn thù dòn dã không thương tiếc
Bao xác trẻ thơ chết vội vàng
Mạng người rẻ rúng, ôi oan nghiệt
Đói khát nhọc mhằn nuốt thở than...

Ta bước giữa ngàn cảnh thảm thương
Bên xác chồng và xác hai con
Mắt người vợ trẻ xa xôi lắm
Nước mắt nào vơi được oán hờn!!

Thằng bé ngủ say trên bụng mẹ
Xác vắt nghiêng bờ, cỏ thật xanh
Tuổi thơ ai xót giùm con trẻ
Một bước chân đi...thật đoạn đành!

Sản phụ sinh con bên vệ đường
Lính chiến bây giờ, lính cứu thương
Poncho vội vã căng che gió
Giữa pháo ầm vang cắt bước đường.

Dòng nước vô tình... sóng gợn trôi
Long lanh loáng máu nghiệt oan đời
Còn bao nhiêu xác trôi hờ hững
Thương quá dân quân giữa đất trời.

Tử lộ 7B đầy oan khốc
Người qua đâu dễ sớm chiều quên
Hăm mấy năm trời trong tim óc
Vẫn rõ trong tâm lửa đạn rền...

Mười đi, bảy chết trên đường máu
Ai tạo thê lương thảm cảnh nầy!"
Hoang thú biết chi tình nhân đạo
Cười say trên máu chẳng nương tay...

Vất vưởng oan hồn trên tử lộ
Bao giờ uổng tử được siêu sinh
Mai nầy dựng lại cờ quang phục
Huynh đệ xưa...Ai nhớ chút tình...!"

Thy Lan Thảo

*

Ngày Đó Xa Rồi

(Tựa đề những baœn nhạc)

Em ơi! Ngày đó xa rồi
Mong gì trơœ lại “Những đồi hoa sim”
Người xưa giờ “Biết Đâu Tìm”
Quê hương vẫn mãi là niềm nhớ thương
Nếu có “Ai về sông Tương”"
Cho tôi thăm hoœi “Chùa Hương” quê mình
Sông Quê lỡ chuyến đò tình
“Mười năm tình cũ” bóng hình chưa phai
“Tình em biển rộng sông dài”
Nhớ em chỉ biết “Thương hoài ngàn năm”
“Sông dài cá lội biệt tăm”
“Cánh chim bạt gió” xa xăm mây ngàn,
Còn đâu “hai trái tim vàng”
“Thương về xứ Thượng” nhớ hàng thông reo
“Con thuyền không bến” cheo leo
“Người đi xa xứ” mang theo nỗi sầu
Nhớ người ơœ Bến “Giang đầu
Thương em giọng hát “qua cầu gió bay”.

Phương Hoài Sơn
*

Đường Khuya Trăng Đợi
Cho tình một cõi thiên thu
Cho ta một cõi sa mù mông lung
Cho chim hoa nắng một vùng
Cho trời tiếng hót nghìn trùng xót xa

Cho em caœ một mùa hoa
Cho ta gió táp mưa sa vào hồn
Cho trăng về giữa hoàng hôn
Cho đôi chim mộng tuœi hờn gọi nhau

Cho tơ lòng nối thương đau
Cho đời một kiếp nát nhầu đắng cay
Rượu tình không uống mà say
Men tình không uœ mà cay đắng nhiều

Ta đi giữa cõi trời yêu
Đường khuya trăng đợi sáo diều lẳng đưa
Cung trời thoaœng tiếng hoang sơ
Hồn trăng du mục bên bờ cô liêu.
Phong Vũ

*
Hoa Nước Mắt
Ngày gặp lại em, ta bật khóc
Nước mắt bỗng thành hoa
Một thứ hoa hạnh phúc
Nơœ trên mi bối rối hoài nghi
Và trong tim cô độc.

Hình như em cũng khóc"
Ta thấy từng giọt ngọc
Rụt rè chaœy xuống bờ môi
Nhạt nhòa màu son xưa quen thuộc.

Ta đã gieo mầm non hạnh phúc
Trong vườn tình mộng xanh
Ngày xa nhau, ta khóc
Nước mắt thành cành, lá chết khô

Ngày gặp lại nhau, ta cũng khóc
Sao vườn tình nơœ rộ một loài hoa"
Đặt tên hoa hạnh phúc
Hay hoa nước mắt, bơœi còn yêu.
Lưu Thái Dzo

*

Ước Vọng

Có những đêm đen nghe dài hơn thế-kỷ!
Anh thao-thức nhớ thương em
và các con yêu quý
Năm tháng cô-đơn mòn-mỏi đợi tin hồng.
Trời vẫn mùa đông!
với những đêm dài giá lạnh,
Sương mù che khuất ánh sao lấp-lánh.
Em và các con cần chiếc chăn hoa
Vợ cần chồng,
con cần hơi ấm của người cha.
Trời đang vào hạ!
ánh nắng vàng giục ve sầu rộn-rã.
Các con hồn-nhiên ngắm hoa phượng tung bay,
Vầng trán thơ-ngây sớm hằn vết đắng cay
Rời mái trường làng vì bậc thang lý-lịch!
Em yêu ơi! Anh yêu em và các con tha-thiết...
Yêu nồng-nàn hơn yêu chính bản-thân.
Anh muốn làm thi-nhân
Cho tình anh rạt-rào vương-vấn,
Ngợi ca em, an-ủi các con thơ.
Tình nước thiêng-liêng, trọn kiếp tôn thờ,
Nguồn thi-hứng triền-miên không cạn ý.
Anh muốn làm nhạc-sĩ
Trổi lên những ca khúc đoàn-viên,
Tiếng hát yêu thương vang vọng ba miền
Hòa điệu nhạc khải-hoàn,
tặng tình em chung-thủy.
Anh muốn làm họa-sĩ
Vẽ say-sưa bức tranh đẹp tuyệt-trần
Nước Việt-Nam thực sự của toàn dân
Không tù ngục, sống tự-do hạnh-phúc.

Minh Lý

*
Giòng sông tuổi nhỏ

(Cho sông Hàn của tuổi 15)
Có những giòng sông mang nhiều niềm nhớ
Những giòng sông của tuổi nhỏ thơ ngây
Rồi sông chia thành những nhánh hao gầy
Như thơ ngây rụng dần theo ngày tháng
Nhưng sông xưa không trôi vào quên lãng
Vì yêu thương đã trú ẩn trong hồn
Dù tình xưa giờ đã thành dĩ vãng
Kỷ niệm buồn ray rứt nỗi cô đơn
Tôi trở lại bên giòng sông tuổi nhỏ
Nhưng thơ ngây đã vỗ cánh bay rồi
Giờ còn đây lung linh khi mờ tỏ
Giọt nắng vàng run nhẹ đậu trên môi
Sông còn đây nhưng chia ra nhiều nhánh
Như hồn tôi lưu lạc thuở yêu người
Trở về đây nhưng tình đã xa xôi
Tôi lặng ngắm buồn rơi trên sông cũ.

Thanh Vân

*
Câu Thơ Ngày Về

Ứơc mong được chút nắng về
Thường khi cứ tết là quê mưa dầm
Mệt nhoài cơm áo bao năm
Hiếm hoi có một đêm nằm với quê

Gối đầu sóng nước ta nghe
Sông côi cút tiếng hò khuya buồn buồn
Mẹ theo hương khói lên nguồn
Sau ta thăm thẳm cánh buồm leœ loi

Ruổi rong khắp bốn phương trời
Câu thơ hành khất theo người hành hương
Ta gom nhặt giữa đời thường
Nỗi đau cuœa mẹ, nỗi buồn cuœa cha

Ngày về cuœa keœ đi xa
Trắng bàn tay trắng dần qua mái đầu
Có gì để tặng quê đâu
Đời thơ bèo bọt dăm câu bọt bèo

Cũ mèm vẫn điệu khi gieo
Thể như mẹ gánh cái nghèo kinh niên
Một thời mũi đạn làn tên
Mấy thời giông bão tràn lên đất này

Thức cùng quê một đêm nay
Rồi mai lại tính từng ngày cách xa
Bao giờ cơm áo buông tha
Câu thơ thay đựơc đời ta. Bao giờ...

Trương N.Hương
*

Tương Tư

Ngày xuân con bướm nhơœn nhơ
Mơœ rồi lại khép đôi tờ lá duyên
Rập rờn gió động cành chim


Thaœ bay nghìn sợi tơ huyền vấn vương
Nhắn người thương nhuœ người thương
Trái tương tư chín trong vườn đã lâu

Ngày xuân đôi bướm theo nhau
Để em đứng ngẩn bên lầu trông mây

Mây bay về đâu mây bay
Khép rồi lại mơœ vòng tay gió lùa
Vườn xưa vắng bóng người xưa
Trái tương tư rụng hững hờ ai hay
Trách con bướm khéo laœ lay
Mơœ rồi lại khép những ngày nhớ mong.

MM

*
Mưa Xuân

Mưa xuân bay phơi phới
Chỉ làm ướt áo anh
Baœy đêm, anh có tới
Nếu mưa suốt baœy ngày"

Nắng Hạ

Nắng tháng sáu như thiêu
Mặt đất kia nứt neœ
Không làm khô bao nhiêu
Tay áo em đẫm lệ
Không thấy bóng người yêu

Trăng Thu

Tôi ngồi không mệt moœi
Nhớ đến người tôi yêu
Thơœ dài, gió thu tới
Trăng ngaœ bóng xiêu xiêu

Tuyết đông

Gặp chàng trong mơ ước
Hồn tôi cùng thân tôi
Như tuyết tan thành nước
Tăm tối caœ bầu trời
Đắc Lê dịch

*

Vịnh Cái Nghị Quyết 36

Mục “Phân tích thời sự” SGT số 354 có đăng bài phân tích cuœa tác giaœ Ngô Nhân Dụng (Người Việt – Hoa Kỳ) về Nghị Quyết 36 “về công tác đối với người Việt Nam ơœ nước ngoài” do Bộ Chính trị Đaœng CS Việt Nam ban ra. Keœ này có bài thơ nêu lên Nghị Quyết quái thai cuœa vẹm.

Nghị Quyết này là thứ quái thai,
Chỉ nhằm mục đích Đaœng dương oai!
Tuyên truyền dụ dỗ phường non dạ,
“Tiếp thị” phỉnh phờ keœ laœng tai.
Để vét để vơ thêm vật chất,
Hòng lừa hòng bịp caœ “nhân tài”.
Cộng đồng tÿ nạn đâu còn lạ,
Nghị Quyết này là thứ quái thai.

Thái Châu

*

Lời nguyện

(Ngày 10 tháng 3 Âm lịch )

Ngày đã đến, anh em hội tụ
Trước bàn thờ Quốc Tổ uy linh
Trong khói hương chia sẻ nghĩa tình
Dâng lời nguyện, nỗi niềm mơ ước

Xin Quốc Tổ, xoay dời vận nước
Thương quê hương thống khổ đau buồn
Đám lang thang biết tỏ cội nguồn
Yêu nòi giống, giang sơn cùng tiến

Diệt hết sạch ngưu đầu mã diện
Đem thanh bình trở lại non sông
Giải oan tình, oán hận long đong
Đem thống khổ, vùi sâu cát bụi

Cờ lộng gió, tình ca sông núi
Vén mây trời, chiếu rọi ánh dương
Niềm hân hoan, trên khắp nẻo đường
Ong bướm lượn, xóa vừng mây tối

Từ xóm nhỏ, thành, quê, mọi lối
Dân an hòa, vĩnh cửu yêu thương
Nụ cười tươi vĩnh biệt đau buồn
Vui nở rộ trong ngày hội mới

Tan bóng đêm, thuyền tình ngóng đợi
Dắt nhau về bến mộng tin yêu
Trên quê hương diễm lệ mỹ miều
Cùng tái tạo lâu đài nhân ái

Cây nhân bản nở đầy hoa trái
Mộng ước tròn, hoa gấm tuổi thơ
Cúi xin ngài vui nhận ước mơ
Ban sức mạnh, đấu tranh toàn thắng

Phạm thanh Phương

*
Bức xúc

"Bức xúc" để lâu, "nổi cộm" rồi
Ai nào "quán triệt" cõi lòng sôi
"Khẩn trương" một tí ra nông nỗi
"Ùn tắc", lâu ngày xả bậy thôi

"Nhất trí" tìm ra kế cuồng ngông
"Chung chung" lũng loạn đám cộng Đồng
Chỉ cần gây rối dăm ba hiệp
"Thư giãn" phủ phê, thỏa cõi lòng

Thi hành "nghị quyết" mới canh tân
"Đổi mới" "Giao lưu" cũng có phần
Thổi to "sự cố" "Tầm thời đại"
Toả ánh hào quang, bịp thế nhân

Nhớ cảnh khi xưa "Bác" hỏi dồn
Giải trừ "bức xúc", kế nào hơn
Đảng bộ đồng thanh cùng "Nhất quán"
Tạo mầu văn hóa "óc lộn trôn"

Tự xét mình ên, đã lún sâu
Hiện hồn, "bác" dậy bảo đôi câu
Kiên nhẫn, lì thêm dù điếm nhục
Huân chương, ta sẽ thưởng công đầu

Việt Phong

*
Cơn Ác Mộng 30-04

Trời đất ơi! Sàigòn giaœi phóng
Thằng Mỹ đi, thằng Cộng huy hoàng.
Thằng dân nát ruột, nát gan.
Còn ai ấp uœ mộng vàng nước non"

Tôi cứ ngỡ tôi còn trong mộng,
Tôi đâu dè lũ Cộng lù lù.
Quê hương tăm tối mịt mù
Keœ khôn tù tội, thằng ngu làm thầy.

Kinh tế mới lất lây, lây lất,
Trại caœi tạo xất bất xang bang
Đâu còn hơi sức thơœ than,
Bà con, cô bác tìm đàng thoát thân.

Đường haœi hành thuyền nhân ngộ tặc,
Đường bộ hành dày đặc chông gai.
Boœ âm phuœ đi đầu thai,
Kiếp người xứ lạ thiệt ray rứt lòng.

“Hồ chuœ tiệm” vốn dòng Kac Mac,
Duẩn, Chinh, Đồng cháu chắt Lê nin.
Nghĩ mình keœ trước người trên,
Độc quyền lãnh đạo, độc quyền chuœ trương.

Lãnh đạo quấy thê lương caœ nước,
Chuœ trương tồi tiến ngược hố sâu.
Mặc cho dân chúng thương đau.
Đaœng lo tìm chước làm giàu hốt đô.

Ruœ ngoại quốc “mại dzô” nước Việt,
Cứ đầu tư, cứ thiệt boœ tiền.
Còn Việt kiều: cũng có duyên(!)
Xin mời giúp nước, chính quyền rất mong.

Ông ngoại quốc tấm lòng thành thật,
Bị ma đầu tiền mất tật mang,
Việt kiều với tấm lòng vàng.
Nợ nước anh traœ, Đaœng ban gông cùm.

Ôi đuœ thứ tùm lum vấn nạn,
Nhà Việt Nam rách nát taœ tơi.
Ý dân là ý cuœa trời,
Tập đoàn bạo chúa lại đòi ngư ca.

Thời xoay chuyển chúng ta số tận,
Ta trong ngoài bổn phận như nhau.
Ngọn cờ chính nghĩa dương cao.
Phất cho cờ máu ngôi sao tiêu tùng.

Thầy Chạy - Sydney

*

Thương Nhớ Tuổi Thơ VN

Từng đàn bé gái bán sang đâu"
Năm, bảy tuổi thơ phải gánh sầu...
“Nhờ Bác” bao năm làm cách mạng,
“Giúp Em” ngày tháng độn khoai rau.
Dạy cho rước khách; đời con điếm,
Chỉ cách làm tình; kiếp bể dâu.
Make-love Mỹ, Âu bằng miệng, lưỡi,
Mới mong tránh khỏi trận đòn đau.

(Nghịch Vận)

Quỷ đỏ, ma cô hợp đánh đau,
Thân Tằm; các Cháu đội ngàn dâu.
Bữa ăn "bồi dưỡng" trong thùng rác,
Thuốc uống "vô thần" mấy cọng rau.
Quăng bạc mua dâm, già giải muộn,
Nhận tiền bán phấn, trẻ ôm sầu.
Đầu thai kiếp khác xin đừng đến,
Cái xứ Búa Liềm chẳng sướng đâu!

Quách Xuân Sơn

*

Tế Bác Đaœng

Ta làm thơ chua tế thằng đoœ
Đỉnh cao trí tuệ như cù lõ
Trung Ương Đaœng Bộ toàn đười ươi
Muông thú làm sao hiểu tiếng người!

May thắng một phùa nên được thể
Nói xuôi nói ngược nghe buồn ể
Dân giận sôi gan chưœi lão Hồ
Ví von lăng Bác như chuồng chồ

Ai lạ gì Bác quân đá cá
Treœ già lớn bé bác lừa caœ
Ba que xoœ lá chúa lưu manh
Bán bạn phaœn thầy Bác rất rành

Đaœng ta truyền thống gian như Bác
Đã dốt lòi kèn lại khoác lác
Vét vơ bóc lột kít không chê
Dân phaœi dìu nhau liều boœ quê

Chanh chua Đaœng ruœa ta là ngụy
Giờ lại toe toét như con đĩ
“Ruột ngoài ngàn dặm”, Đaœng nâng bi
Dụ khị mong sao kiếm chút tì

Cái thói gian manh vẫn chẳng boœ
Tuyên truyền láo khoét tính ru nguœ.
Hết trò hòa hợp tới đa nguyên
Mời mọc thăm quê để móc tiền

Nay lũ hoạt đầu xưng chánh khứa
Một bà công hầu ôm cẳng giữa
Xum xoe đón gió tính lòn trôn
Biện bạch loanh quanh chẳng ngượng mồm

Trần Ngân Tiêu (US)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoan hỷ chào nhau cầu xưa quá bước Dặm đường im kẽ tóc với chân tơ Tan hợp cười òa. Kia vòm mây trắng Và bắt đầu. Và chấm hết. Sau xưa… . 4.2021 (Gửi hương linh bạn hiền Nguyễn Lương Vỵ, lễ 49 ngày)
Trong mọi hoàn cảnh Anh vẫn không ngừng hoạt động, Anh vẫn cứ đứng ở ngoài nắng - chữ của Mai Thảo. Với tôi, Nhật Tiến - Én Nhanh Nhẹn RS, vẫn cứ mãi là một Tráng Sinh Lên Đường
Lời dịch giả: Đây là bức tâm thư của cựu tổng thống George W. Bush gởi người dân Mỹ trong lúc cả nước đang sôi sục sau cái chết của George Floyd.
NYC với mình như căn nhà thứ hai, thế mà đã hơn một năm rồi mới lên lại. Thường thì hay lên mùa Giáng Sinh, hay Tháng Hai mùa đông để coi tuyết ở Central Park, và tháng Mười Một để coi lá vàng. Lần nầy chỉ mới tháng ba, nhưng có lý do
Xúc động với kỷ niệm. Thơ và nhạc đã nâng cảm xúc về những cái đẹp mong manh trong đời... Đêm Nhạc Người Về Như Bụi, và buổi ra mắt Tuyển Tập 39 Văn Nghệ Sĩ Tưởng Nhớ Du Tử Lê đã hoàn mãn hôm Thứ Ba 14/1/2019.
chiều rớt/xanh/ lưỡi dao, tôi khứng! chờ ... mưa tới. Hai câu cuối trong bài “chiều rớt/xanh/lưỡi dao” anh viết cuối tháng 9/2019 như một lời giã biệt. Và, cơn mưa chiều 7.10.2019 đã tới, anh thay áo mới chân bước thảnh thơi trở về quê cũ. Xin từ biệt anh: Du Tử Lê!
trong nhiều năm qua, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tăng trưởng ở mức hai con số, nhưng tỷ lệ quay trở lại thấp (chỉ từ 10% đến 40%) . Chi tiêu của khách du lịch quốc tế tại Việt Nam không cao
Theo bảng xếp hạng chỉ số cảm nhận tham nhũng của Tổ Chức Minh Bạch Quốc Tế năm 2018, Việt Nam đứng hạng 117/ 180 với mức điểm 33/100. Bao giờ mà chế độ hiện hành vẫn còn tồn tại thì “nạn nhũng nhiễu lạm thu” sẽ vẫn còn được bao che và dung dưỡng khắp nơi, chứ chả riêng chi ở Bộ Ngoại Giao
Chính phủ Hoa Kỳ đã hứa tài trợ 300 triệu đô la để làm sạch môi trường bị nhiễm chất độc da cam của phi trường Biên Hòa và hôm 5 tháng 12 là bắt đầu thực hiện việc tẩy rừa tại khu vực này, theo bản tin hôm 6 tháng 12 của báo Tuổi Trẻ Online cho biết như sau.
Hơn 1.000 người có thể đã bị giết bởi lực lượng an ninh ở Iran trong các cuộc biểu tình gần đây, theo một quan chức cấp cao của bộ ngoại giao cho biết hôm Thứ Năm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.