Các nhà hoạt động của Liên Đoàn Dân Chủ Miến Điện cúi đầu mặc niệm trong lễ Quốc Khánh năm thứ 87 tại bản doanh Liên Đoàn ở Yangon hôm 4-12-2007. Trong hình cho thấy nhiều người đã khóc ràn rụa. Liên Đoàn đã kêu gọi chính phủ quân phiệt trả tự do cho lãnh tụ đối lập Aung San Suu Kyi và hơn 1,800 tù nhân chính trị được tin là đang bị giam. Cũng hôm Thứ Ba, báo chí nhà nước Miến Điện nói là đã ân xá và phóng thích 8,585 tù nhân trong đó có 20 thành viên trong các tổ chức đối lập từ ngày 16-11-2007 và hoàn tất đợt thả này vào hôm Thứ Hai 3-12-2007.
“Anh chỉ có một điều bận tâm hiện nay thôi. Đó là làm sao cho em và những người đi sau không bao giờ biết tới bệnh là gì.” Tôi thò tay qua bàn, xếp tờ báo kia lại và ném qua bàn bên cạnh. “Cuộc đời lạ lắm. Chúng ta không bao giờ hiểu được. Để anh bổ túc một ý kiến hôm trước, chúng ta không những chỉ
Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany , cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York . Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết,
Trời chiều, đèn đường vừa lên, anh ngẩng nhìn qua khung kính. Những dòng người xuôi ngược về trạm xe điện. Ly cà phê khen khét còn vương ở cổ. Cuốn sách dày cộm, nhìn muốn nản. Anh gấp lại, những dòng chữ không muốn đọc của ngày níu lại. Bước xuống phố, gió phất lạnh giữa mặt. Ngày đã đi và đêm tới.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.