Hôm nay,  

Thơ Thơ

03/03/200800:00:00(Xem: 3026)

Trăng Khuya Cô Đơn

Tặng "Ngưu Lang" người em mãi mãi thương yêu dù 30 năm không một lần được gặp mưa Ngâu...

Căn phòng nhà hoá mênh mông
Từng đêm gối chiếc nửa vành trăng soi
Ngày xuân gió thoảng qua rồi
Đêm thao thức với sao trời, cỏ cây
Trăng nghiêng nghiêng nép vào mây
Em nghiêng mái tóc ướt đầy sương khuya
Giấu đi đôi mắt bơ vơ
Giấu trong gối chiếc từng giờ cô đơn
 
Đành thôi khép cửa tâm hồn
Nhốt vào trong những nỗi buồn ưu tư
Đừng soi nữa ánh trăng khuya
Cho tôi đừng thấy gió về lá rơi
Đừng thao thức nữa sao trời
Cho tôi thôi nhớ mắt người ngày xưa
Đừng rơi thánh thót giọt mưa
Vì trong gối chiếc bao mùa chưa khô!...

Thuỳ Hương

*

Viết Về Những Nỗi Khổ

“Còn hơn sống mãi thảnh-thơi
Lấy đâu ra ý suốt đời làm thơ""

Thơ Nguyễn Hữu Nhật

Người vui nếu được rong chơi
Mạnh ai nấy hưởng ai thời suy tư"
Ý vui có đến, cũng như
Ngắm hoa, hạ bút, nhàn thư cùng người
Khổ, buồn suốt cả một đời
Nỗi buồn gặm nhắm, đâu lời thơ vui"
Nhờ buồn khổ, không ngọt bùi
Nuôi niềm uất-hận, chẳng nguôi tâm hèn

Người giàu có, cửa lắm then
Kẻ không nơi trú, đâu phên mà cài"
Chữ không mang nghĩa, nguy tai!
Lấy gì hạ bút để gài đủ chương"
Văn như người, nếu soi gương
Mình không tự xét ai thương cho cùng"

Trọng người đọc, phải khiêm cung
Viết lời bôi bẩn anh-hùng, được chi"

Ý Nga

*

Rừng Sương Tím Ngọc

Dưng không mà lệ tuôn
Ngày buồn, buồn thật buồn!
Gió một mình đùa tóc
Nắng một mình vàng buông

Niềm vui không đăng quang
Vương miện đành ngủ ngoan
Tay vân vê tím ngọc
Kết thơ trôi mấy hàng

Duy-Nhất-Của-Đời-Anh
Bây giờ trong nắng hanh
Nhớ anh thành trăm, triệu
Chữ yêu méo, tròn vành"

Giọt lệ đêm rơi nhanh,
Giọt lệ ngày long lanh
Ướt thơ từng giọt mật
Thấm khô niềm mong manh

Lên ngôi gì đây em"
Trời tương tư lấm lem
Đất tương tư chật hẹp
Rộng nỗi buồn chông chênh

Em mơ thấy đũa thần
Bà Tiên gõ ba lần
Em trong tay hoàng tử
Rừng sương nhạc ngân ngân

Sương rơi buồn phân vân
Sương rơi mềm da chân
Non, thơm vờn trên cỏ
Sương ướt người hay sân"

Dưng không hồn... lâng lâng
Dưng không mà... bâng khuâng!!!

Á Nghi

*
 Anh Nói Anh Về

Lạc bốn phương trời nhớ một phương,
Nhớ hoài đôi mắt của người thương,
Anh ơi! Quê cũ chiều sương xuống,
Lòng lạnh lùng bao nỗi đoạn trường.

Anh nói anh về Xuân chửa qua,
Chờ anh cho đến lúc Xuân già.
Sơn hà, xã tắc còn nghiêng ngửa,
Trách gì người nửa địa cầu xa"

Bờ tre trước ngõ giờ xơ xác,
Khóm trúc vườn sau thưa thớt hơn,
Mẹ đã tuổi cao, làng đôi mắt,
Ngày lại, ngày qua bạn với buồn.

Anh nói anh về trong nắng Hạ,
Sẽ nhặt cho em xác phượng hồng,
Ba mươi năm lẻ anh còn nhớ,
Từ biệt nhau lòng vẫn luyến thương.

Anh nói anh về đợi gió Thu,
Lá vàng rơi ngập cả đường xưa,
Để nghe trong buổi hoàng hôn vắng,
Tiếng của con tim đập thẫn thờ.

Anh nói anh về khi chớm Đông,
Lửa lòng đem sưởi ấm cho lòng,
Gió sương dẫu lạnh ngoài khung cửa.
Tình thưở ngây thơ vẫn mặn nồng.

Hoàng Yến

*
 Mưa Chiều Trên Đỉnh Nhớ

Mưa đầu mùa lành lạnh,
Đường vắng xe lại qua,
Đời thiếu anh cô quạnh,
Tình xa, lòng xót xa.

Em đi dưới mưa chiều,
Giọt rơi trên tóc rối,
Chợt nghe lòng bâng khuâng,
Nhớ quê nhà diệu vợi.

Mẹ em già lắm rồi,
Mắt mờ và tai lãng,
Chống gậy chân bước run,
Cả một đời lận đận.

Mẹ em, Mẹ Việt Nam,
Chung nỗi sầu vong quốc,
Thương đàn con xa xăm,
Khóc không khô nước mắt.

Mưa vẫn lạnh lùng rơi,
Tự thương đời lữ thứ,
Ôi! Lòng nào đau hơn"
Việt Nam trên đỉnh nhớ!

HoàngYến

*

Mưa Đầu Mùa

Mưa đầu mùa ngọt ngào như em vậy
Thả vào lòng những hạt nhọn và êm
Tuổi ba mươi vẫn còn giây phút yếu mềm
Tôi đong đầy nỗi nhớ tiếng mưa đêm
 
Mưa thật ngọt ngào, mưa thật dịu êm
Mưa gõ vào đêm, mưa tràn lên nỗi nhớ
Lòng như đất qua bao ngày nắng lửa
Cứ khát hoài trong mơ có mưa rơi

Mưa đến bất ngờ, bất chợt lại thôi
Như hờn giận đi qua thời con gái
Nếu vô tình sẽ không gặp lại
Tiếng mưa rơi rất ngọt buổi ban đầu
 
Tôi chưa một lần dan díu với em đâu
Mà hạt mưa có màu thương nhớ
Một nửa trái tim tôi một nửa
Có em đến ở tự lâu rồi
 
Ngày ấy chia tay em về phía cuối trời
Hành trang mang theo chỉ có bài thơ nhỏ
Đường về nhà em mùa nào cũng gió
Mình mất nhau rồi lệ nhỏ giữa trang thơ
 
Em quá ngọt ngào, em quá mộng mơ
Như hạt mưa đầu mùa giữ làm sao được
Tôi khát em như mùa khô khát nước
Thơ có nói được gì mộng ước của đời tôi
 
Rồi bất ngờ mưa lại đến thôi
Mưa là dây tơ cho đất trời gặp gỡ
Như loài hoa cứ đến mùa vẫn nở
Em chẳng bao giờ trở lại nữa đâu
 
Mưa thấm vào tôi như thể mối tình đầu
Từ đó trở đi mưa có màu thương nhớ
Không còn ngọt ngào, mưa cồn lên như lửa
Mưa cho tôi trở lại tuổi thơ mình.

Hà Thiên Sơn

*

Lúa Sinh Khôn

Tôi chạy chơi trên cánh đồng ký ức
Vụ gặt mùa tháng tám đã qua
Nước xâm xấp giữ mùi rạ mục
Lũ đang rình, mưa trắng phía nguồn xa

Bán sơn địa, ruộng bậc thang cằn cỗi
Cây lúa hàn vi mãi khát nước trời
Hạt cơm lức công hoài khoai, sắn
Bắp treo giàn giữ thế cầm hơi
 
Tôi gặp mẹ với chị Ba, thím Út
Với bày cò chia góc ruộng phèn non
Cò bươn chải kiếm từng con tép nhỏ
Người lội tìm từng gié lúa sinh khôn
 
Lúa sinh khôn là gì" Tôi hỏi mẹ
Mẹ trả lời: lúa của trời cho
Ông trời biết lúa chính mùa không đủ
Lúa sau mùa quý lắm, chớ ăn no
 
Mẹ nói vậy, tuy tôi còn nhỏ dại
Vẫn nghi ngờ, suy nghĩ mông lung
Mỗi đám ruộng" trời cho" mươi gié lúa
Lấy gì no, giấu kín đến cùng
 
Tôi về lại trên cánh đồng tuổi nhỏ
Cánh đồng nay đã tháo hết phèn non
Tìm vạt ruộng có bày cò, bóng mẹ
Của một thời nương hạt lúa sinh khôn.

Tường Linh

*

Chuyện Thời Thơ Ấu

Ngày xưa tôi cũng một thời thơ ấu
Tóc đuôi gà xoã chấm ngang vai
Và ngày xưa thường hay dối mẹ
Theo bạn bè đi học-để xem phim
Trăng đồng nội thơm mùi hương rạ mới
Gió mùa hè khao khát một lời yêu
Và ngày xưa cũng có những ban chiều
Hò hẹn dỗi hờn, viết thư trách móc
Thương ngày ấy đất nước còn binh lửa
Giữ lại mối tình khi người ấy phải đi xa
Day dứt lòng theo những bản tình ca
Âu yếm, nâng niu những dòng lưu bút cũ
Hơi ấm men tình qua những trang thư...
Đã bao mùa Xuân đến, rồi Xuân qua
Rồi một ngày...
Biết người đi- đến bao giờ trở lại"
Không còn hẹn hò, không nhận được những trang thư
Nhưng tình yêu anh, chẳng mất bao giờ
Tuổi Xuân thì gửi lại những mùa trăng
Gửi lại con đường, thăm thẳm tháng năm...

Thuỳ Hương

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Tâm Sự Cùng Các Em

Trời quê hương, bên kia bờ biển Thái
Nay biến thành địa ngục giữa trần gian.
Mấy mươi năm với chủ nghĩa vô thần,
Đã đảo ngược cả luân thường đạo lý.
 
Có phải không em" Đời buồn quá nhỉ"
Những phố phường, hàng quán của ngày nao.
Có còn chăng... chỉ trong giấc chiêm bao,


Anh tin chắc cỏ cây còn ủ rũ.
 
Và đâu nữa những bạn thân, thầy cũ"
Những con đường hoa trắng có còn không"
“DDảng” bắt em đi đến những nông trường
Biến mười ngón tay thon thành… sỏi đá
 
Hẳn Em biết nhiều hơn anh hết cả
Một “thiên đường Cộng Sản” quá điêu ngoa.
Chúng bắt Em: con “ngụy” phải thi đua,
Để tẩy não thành “cháu ngoan của Bác”
 
Em tuyệt đối không thể nào con “ngụy”,
Vì cha Em đâu theo Pháp, Tàu, Nga
Rước ngoại nhân vào chuốc khổ trầm kha
Phá luôn cả giang sơn và tổ quốc.
 
Em thừa hiểu, Cha em, người giữ nước,
Định nghĩa thế nào Cộng bảo “ngụy quân”"
Phường loạn ngôn nên dân mãi cơ hàn
Ai cũng rõ trò trả thù, ngược đãi
 
Chúng chém giết bất nhân, không hối cải,
Ngược lòng nhân và phản bội giống nòi.
Để ngoại nhân sai bảo tợ tôi đòi
Mà cứ tưởng mình đứng ngang thiên hạ.
 
Nhờ cấm vận thu hồi, đâu có lạ!
Mở thương trường, đường rộng rải ăn chơi
Đóng thêm đinh, cửa ngục tới ngạt hơi
Gom tiền của, mặc tình tiêu hoang phí
 
Mấy mươi năm, một “thiên đường ấu trĩ”,
Dân đã nghèo, lại càng phải nghèo thêm
Vác đau thương, mang trên cổ xích xiềng
Vì “ơn Đảng” nên khổ DÂN, mất NƯỚC"
 
Em là một chứng nhân cho đất nước,
Khi vào tay của lũ giặc vô thần:
Sáng đến trường bị nhồi sọ “Mác-Lê”
Chiều về ngắm, khen “bác Hồ”: vĩ đại
 
Anh cảm phục tuổi Em dù nhỏ dại,
Sống trong bùn vẫn trong sạch như sen.
Chẳng nhuộm màu, chẳng tráo trở, bạc đen,
Nên tâm sự với Em lòng nhớ nước.
 
Hơn mười năm như xa dần từng bước:
Lờng dặn lòng từ ngày vượt biển Đông
Phải cứu dân ra khỏi ách cùm gông,
Đưa dân tộc thoát khỏi hầm tai vạ.
Thôi chừng ấy, dòng thơ anh tâm sự:
Nỗi niềm đau viết bằng máu thấm hồn.
Trao tặng Em mang dòng máu Triệu, Trưng,
Mưu trí lớn, anh thư dòng giống Việt.
 
Em, trai Việt noi gương dòng tuấn kiệt
Của Đức Trần, của Lê Lợi, Quang Trung...
Của Trần Bình Trọng trước bọn giặc Mông,
Của Thái Học... ung dung giờ Tuẫn Quốc.
 
Nhớ nghe Em! Tình thương Nòi, giữ Nước,
Kẻ đầu non, người cuối bể: một lòng.
Quyết đấu tranh cho nòi giống Tiên Rồng
Cho Việt-tộc thoát khỏi vòng nô lệ.

Vĩnh Nhất-Tâm

*
 Xin Lỗi

Sự kiện Thủ Tướng Úc xin lỗi Thổ dân, là một tấm gương sáng cho những  kẻ khuất lấp ngụy biện như CSVN và tay sai.

Xin lỗi một câu, dẫu muộn màng
Dập dìu âm hưởng vọng quan san
Nụ cười rạng rỡ, giờ khôi phục
Tiếng nấc u hoài, sẽ phải tan
Văn minh, ý thức, tình quy hợp
Lạc hậu, gian tà, nghĩa dở dang
Hỡi người khuất lấp mau hồi tỉnh
Giác ngộ, chân thành, vui thế gian

Phạm Thanh Phương

*
 "Việt Kiều" Hay Việt Cộng"

Đêm trao đổi chuyện đấu tranh với anh Thế Huy

Ông “Việt Kiều Yêu Nước”
Sao bây giờ mới yêu"
Bao năm ăn nói điêu
Hóa ra ông ghét nước"

Họp hành, ông lù đù,
Ngồi một đống thù lù,
Ruồi muỗi bu không đuổi,
Phát biểu toàn chuyện ngu!
 
Dân kiện, đảng bớt… muối
Cần tiền, đảng thêm… đường:
-Ruột Ngàn Dặm thân thương!
Bán đất, đảng… để nguội

Cháy Nhà đảng mới… hâm,
Nóng hừng hực đỏ bầm.
Vừa “Hết xôi: rồi việc!”
“DDặng chim: bẻ ná!” Câm!

Điếc câm và câm điếc!
Hết dày dạn công lao,
Đến cúc cung tận tụy,
Đảng thương chi đồng bào"

Chúng “lường thưng, tráo đấu”
Từ liên kết Việt Minh:
Giết tất cả bạn mình;
Ai hòa hợp, hòa giải"

Mở toang cửa “giao thương”
Không thương, chúng cũng… giao
Ký hiệp ước “song phương”:
-Lợi đảng. -Phản đồng bào

Vừa nhập nhằng tối, sáng;
Vừa hành động lộng quyền
Ông vỗ ngực xưng tên"
Rặt một khuôn cộng sản!

Ý Nga

*

Một Mùa Xuân

Ngồi bán rong mà mắt Mẹ ngơ ngác
Luôn dặn con hãy chăm chú coi chừng
Lỡ có chạy nhớ như lời Mẹ dặn
Cả mùa xuân lệ thuộc cái gói này

Nó đứng đấy giương mắt nhìn thật kỹ
Sợ người ta đến bắt Mẹ tịch thu
Không giấp phép bán hàng rong thật khổ
Nhà nó nghèo đành chấp nhận mà thôi

Mấy ngày nghỉ nó theo Mẹ đi bán
Hiểu cuộc đời lòng buồn bã bâng khuâng
Thương Mẹ nó dáng thon vóc liễu
Cũng không yên với thân phận cơ hàn

Nó bước mau theo bàn chân hối hả
Trời bình minh Mẹ vội vã hơn thường
Sợ trể chợ người ta giành chổ tốt
Giục con khờ theo chiếc bóng gánh đêm

Mỗi ngày có chút tiền, mẹ mua vài thứ
Cố làm sao cho đủ lễ cuối năm
Cúng ba mươi mừng tết đến Quê Hương
Mà quên đau trên vai gầy khổ cực

Mẹ đốt nhang thấm thì khấn vái
Bán được hàng đừng bị bắt hôm nay
Gọi nó lạy cầu Ba về phù hộ
Nó chắp tay trong đôi mắt dại khờ

Nó hớt hải chạy nhanh vào ngõ hẻm
Hai bàn tay ôm chặt một gói hàng
Như Mẹ dặn nó băng về mái tranh dột nát
Dắt đứa em gởi hàng xóm lên phường

Em nó khóc hay tin Mẹ bị bắt
Trên đường đi nó dành dỗ em thơ
Năn nỉ em đừng lo đừng sợ
Mà lệ buồn nó cũng nhỏ như mưa

Gặp được Mẹ, em nó ôm khóc ngất
Tủi cuộc đời Mẹ nó cũng rưng rưng
Nó ngơ ngác nhìn gánh hàng bị bắt
Không còn gì ngoài hai thúng trống trơn

Lòng nó đau hơn là ai vừa đánh
Chờ đến đêm Mẹ nó được thả về
Nó cõng em trong nỗi buồn thầm kín
Nhìn phố phường đầy màu sắc giàu sang

Về đến mái tranh nó phụ Mẹ nấu bếp
Mẹ nó buồn làm anh em nó buồn lây
Nó sung sướng được Mẹ vuốt đầu khen ngợi
Khi gói hàng giao nó hãy còn nguyên

Không phi pháp chỉ là số tiền nhỏ
Vốn mưu sinh của một gia đình
Thế mà mất thì xuân này nhà nó
Sẽ u buồn như không có mùa xuân

Ngủ đi con mai mẹ con mình đi chợ khác
Không bán buôn thì tiền đâu để lo toan
Còn nhiều thứ cũng cần phải mua kịp
Sau tết này làm đám giỗ Ba con

Nó thức giấc chui ra mùng uống nước
Nó ngỡ ngàng thấy Mẹ thắp hương
Miệng thầm thì khấn vái với tổ tiên
Gọi cha nó linh thiêng về phù hộ

Hồi chiều nay hồn nó như rủ chết
Nghe người ta mắng chửi mẹ trăm điều
Nó buồn bã cuộc đời thương mẹ lắm
Tủi phận nghèo nó gục khóc tuổi thơ

Mẹ vẫy gọi nó ra ngồi bên cạnh
Vuốt đầu con mà nước mắt lại tuôn
Ráng lo học để sau này giúp mẹ
Cuộc dời nghèo sẽ không có mùa xuân

Đêm giao thừa Mẹ lì xì tiền cho nó
Nó nhận rồi nhét lại túi Mẹ cho
Cất đi Mẹ để làm vốn bán buôn
Mẹ rất cần để nuôi con và em nữa

Mặc bộ đồ mới lòng nó buồn khôn tả
Nhìn Mẹ hiền vẫn chiếc áo vá vai
Nó âm thầm vào lục trong tập vở
Tặng Mẹ, trang giấy học trò, nó vẽ mùa xuân

Nó thắp nhang âm thầm cầu nguyện
Mùa xuân sau Mẹ nó không khổ như xuân này
Ấm thầm buồn nó viết vào trang sách nhỏ
Một mùa xuân đã lặng lẽ trong đời

Ngô Thiên Tú

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

HỒNG VÂN

Bao lâu rồi, có thấy gì đâu
Anh thôi đợi, nhưng cà phê nguội đắng
Anh ngồi lặng, nhìn ra phố vắng
Làm bận lòng em, anh biết lỗi từ lâu
Buổi gặp em như một phép nhiệm màu
Lòng anh, cảnh trời Đông bảng lảng
Em hiện ra, thành một mùa hè sáng
Tưng bừng huyết phượng nở ngàn bông
Nhưng thời gian không hơi ấm tình nồng
Hoa phượng đỏ thâm bầm tiết đọng
Trời Đông về, ảm đạm, mênh mông.
Lãng đãng bay xa, xa mãi, vết mây hồng

CON TÀU THƠ

Nhiên liệu: Ngàn rên xiết
Bệ phóng: Ngàn ước mơ
Người lái con tàu thơ
Thần tự do bất diệt!

HỜN CĂM

Hờn căm năm tháng nấu nung sôi
Sôi mãi cũng bốc hơi rồi cạn
Phải sử dụng hờn căm, ôi các bạn
Đúng vào lúc nó sục sôi!

BÓNG HỒNG DƯƠNG THẾ

Có người thiếu nữ mắt bồ câu
Lưu lạc, ly hương từ thuở xuân thì
Đất Mỹ
Trời Âu
Xa lắm !
Nơi rừng sâu
Người cha rầu rầu
Thường mang ảnh con mình ra ngắm
Đêm tù
Âm khí âm u..
Mấy chàng trai mắt trũng, chân phù
Thờ thẫn cầm nàng trong tay
Cầm cả mùa xuân hạnh phúc
Bóng hồng dương thế xa bay...

NGUYỄN CHÍ THIỆN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.