Hôm nay,  

Thơ Thơ

11/12/200700:00:00(Xem: 2789)

Tuần qua Thuỳ Dzung thật xúc động khi được tâm tình cùng người bạn cũ, đã mấy chục năm xa cách, nhưng vẫn thuỷ chung nhung nhớ dành cho nhau trong tâm trạng, "Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy. Nghìn năm đâu dễ mấy ai quên". Trong niềm bâng khuâng và bồi hồi khi nhắc lại những kỷ niệm xưa, những nhân dáng cũ, người bạn đã trao gửi tâm sự của mình qua bài hát "Có Những Niềm Riêng" của Lê Tín Hương. Thú thực, trước đây Thuỳ Dzung cũng đã từng nghe nhiều lần ca sĩ Tuấn Ngọc, Vô Thường hát bài này, nhưng không thấy hết được những rung động tuyệt vời, những ngân nga bất tận, những cảm xúc chất ngất của bài hát. Bây giờ, nghe lời tâm tình của người xưa, lòng thấy bồi hồi xao xuyến, tìm đến bài hát cũ của thuở nào, mới biết đó là bài thơ của Lê Tín Hương được chính tác giả phổ nhạc. Lê Tín Hương là một nữ nghệ sĩ nổi tiếng tài sắc vẹn toàn, nhưng chính bài thơ "Có Những Niềm Riêng" đã khiến cho những người ái mộ bà có được cơ hội cảm nhận được bề sâu thăm thẳm của tâm hồn đa sầu đa cảm mà bà đã ấp ủ. Bài thơ đã nói lên một sự thực bất di bất dịch mà ai ai cũng phải trải qua trong cuộc đời: "Có những niềm riêng, một đời câm nín. Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi". Phải chăng, cũng chính trong tâm trạng đó, nên đã có bao nhiêu người thổn thức, "Dù ta đi trọn đường trần. Chuyện xưa hồ dễ một lần hé môi"" Trong tấm lòng biết ơn vô vàn dành cho người nghệ sĩ tài hoa, đa sầu đa cảm Lê Tín Hương, cùng những cảm động sâu xa dành cho cố nhân nơi chân trời xa, sau đây Thuỳ Dzung xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn yêu thơ, bài thơ "Có Những Niềm Riêng"...

Có Những Niềm Riêng

Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi.

Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười.

Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời
Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay.

Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.

Có những niềm riêng một đời giấu kín
Như rêu như rong đắm trong biển khơi
Có những niềm riêng một đời câm nín
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.

Lê Tín Hương

*

Tìm Anh

Em tìm dấu chân anh
Giữa mênh mông cao nguyên Đà lạt
Hoa tím đỏ-thông reo vui hát
Bóng người xưa vẫn lồng lộng giữa đất này
Thung lũng Kim Khuê đồi Cù xanh mát
Chờ anh về trời đất chẳng đổi thay
Hoa càng tím, hương trời càng ngan ngát...
Hồ Xuân Hương vọng tiếng ngựa ô
Ô cửa nhỏ vẫn cùng em thao thức...
Cánh mai vàng sắc thắm đợi bình minh!

Hoàng Mai

*

Bâng Khuâng

Bất chợt nghe lòng mình se lại
Khảng trời êm mây trắng nhẹ trôi
Chút kỉ niệm cháy bùng trong suy nghĩ
Lòng phảng phất buồn, nhớ thuở xa xôi!
Lãng đãng trong tôi
Giảng đường và nét phấn thân quen
Mái tóc thầy bạc trắng sợi thời gian
Chiều qua đi
Tất cả đã ngủ yên
Riêng kỉ niệm vẫn thức cùng trăn trở
Trái tim tôi đã bao lần nhắc nhở
Đã một thời -Tôi -cái thuở sinh viên...
Sáng nay
Những hạt sương mai long lanh
Trên đường sắc hoa mầu nhớ
Gió vô tình làm lá khẽ rơi nghiêng
Áo trắng học trò làm dịu sắc thiên nhiên
Cơn gió mùa thu về như khúc hát đầu tiên
Tôi giờ là cô giáo
Để lòng mình xôn xao nắng gọi
Và mái trường... thuở ấy nhớ thương sao!

Thuỳ Hương

*

Gần - Xa

Ai buông câu ví đò đưa
Ngỡ ngàng mây trắng nắng trưa quê mình
La đà mấy ngọn trúc xinh
Cây đa nghiêng bóng sân đình đợi ai"
 
Vội vàng chi nắng chiều ơi
Gần sao chẳng nói xa rồi lại thương
Bến sông tiễn bạn lên đường
Mà con thuyền lá mơ màng lặng trôi
 
Chia tay không chịu trao lời
Mặc cho bên lở, bên bồi xót xa
"Con cò bay lả, bay la"
Khi gần nhớ ít, khi xa nhớ nhiều
 
Đơn côi giữa cánh đồng chiều
Mạ non cấy muộn đêm theo trăng về
Gió lùa buốt giá chân đê
Thương nhau đâu chỉ trọn thề mới thương!
 
Vì tình vì nghĩa nên duyên
Tương tư chở nặng chín thuyền người ơi!

Dương Danh Dũng

*

Đưa Em Về

Đưa em về phố khuya
Một mình tôi trở lại
Hương đêm còn ngai ngái
Thơm đường em vừa xa
 
Chút gió nhẹ đi qua
Mù sương về da diết
Trong mắt còn xanh biếc
Đàn tôi là trăng đêm
 
Đàn tôi là trăng đêm
Theo em về cuối phố
Mặt hồ khuya sóng vỗ
Gợi lòng tôi miên man
 
Em là cánh phong lan
Lắt lay màu hương sớm
Lửa tình yêu tôi nhóm
Tan bên bờ môi êm
 
Em là ánh sao đêm
Em là vầng trăng ấm
Hoa đời thêm say đắm
Môi người không quên nhau
 
Đưa em về phố cao
Đàn tôi vai trĩu nặng
Đêm sâu lòng im vắng
Chân dừng bên hàng cây
 
Tiếng hát vọng theo mây
Bóng nghiêng dài nhung nhớ
Đêm ngát từng hơi thở
Buồn len vàng trăng mơ.

Châu Đăng Khoa

*

Làm Quen

Trăng vàng buộc gốc cây đa
Bướm mang hai mảnh trời qua hàng rào
Yêu nhau gặp chẳng dám chào
Mẹ sang làm mối, trăng vào tận sân
Yêu nhau ai chả một lần
Gọi hoa xoan nở rất gần là mây
Em đi trồng lúa chiều nay
Cái bờ đi trước chăng dây mặt đồng
Còn em chăng mãi dây lòng
Để em biết lắm lạnh lùng là em
Tin mình, em chẳng dám tin
Lặng im, cứ để lặng im thì ngờ
Hai ta, hai nỗi đợi chờ
Mà không nói nổi bao giờ mình yêu
Con tim chẳng biết nói nhiều
Hãy sang gõ cửa những chiều làm quen.

Thanh Y Nữ

*

Cô Bắc Kỳ Đanh Đá

Rồi cũng thế, sẽ đi vào quên lãng
Sau khóc than bận rộn một hai ngày
Và rồi sẽ phai nhòa trong ký vãng
Theo luật đời, vòng nhật nguyệt vần xoay!

Thì em nhé, sá gì cơn mộng dữ
Vì hôm nay ai biết sẽ ngày sau"
Hai chúng ta giữa nghiệt ngòi cuộc lữ
Cảm ơn đời, mình cuối chặng còn nhau!

Cảm ơn em, cô Bắc Kỳ đanh đá
Đủ để nhu thuần một chú ngựa hoang!
Em bùa phép làm mưa xanh tháng Hạ
Làm nắng hồng tỏa ấm buổi Đông sang

Cảm ơn em, đường môi cong bạch tuộc
Chuyền cho anh từng hơi thở hồi sinh
Anh tiền sử, đắm chìm theo vận nước
Em thân cò, tất tả vẫn kiêu binh!

Cảm ơn em, trên bước đường vong quốc
Em kiên gan, bền chí cuộc song hành
Anh may mắn còn em, tình hẹn ước
Khi ven đời ngàn tiếng quạ phân tranh!

Cảm ơn em, cô Bắc Kỳ tận tụy
Mà đường ngôi rẽ lệch một bên trời
Anh muốn khắc tên cô vào tuyệt mỹ
Bằng vô vàn trân trọng đấy cô ơi!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

Qua Cầu Gió Bay

Xưa em vâng lệnh mẹ cha,
Qua cầu nên để tình ta ngậm ngùi
Theo chồng bỏ lại ngày vui
Để chiều thu lạnh mù khơi trông chờ.

Qua cầu em bỏ người thơ,
Gió bay tình phụ bên bờ quạnh hiu.
Lục bình nước chảy lêu bêu,
Về đâu... tình hỡi trăm chiều nhớ nhung.

Xưa em áo trắng thẹn thùng,
Chờ anh trước cổng cùng chung lối về.
Chiều nao anh đã xa quê,
Bỏ em giữa bến sông mê bên đời

Mây ơi cho nhắn đôi lời,
Tình chung ngày tháng rã rời nhớ nhau.
Qua cầu nhưng dạ em sầu,
Gió ơi nhắn gió ngàn câu thương chàng.

Tình đầu duyên kiếp lỡ làng,
Má hồng phận bạc gian nan đọa đày
Hỡi người yêu dấu có hay,
Cầu tình lỗi nhịp gió bay lạnh lùng

Hoa Tím Ngày Xưa

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, cuœa thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giaœ nào caœm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gưœi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Với Sức Mạnh Của Toàn Dân Kết Hợp

(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến)

Hãy đứng dậy hỡi linh hồn của núi
Bởi đau thương dân tộc đã vô cùng
Không thể nữa, quê hương tràn hận tủi
Và oán hờn cuồn cuộn đã như sông

Đứng thẳng nhé, hỡi anh, em, hỡi chị!
Ta đấu tranh cho chính nghĩa, cho đời
Hãy đập vỡ ách độc tài đảng trị
Để cho mầm dân chủ nở hoa tươi

Hãy gom lại lời bất bình của gió
Và nỗi đau tám chục triệu dân lành
Để địa chấn chôn vùi màu cờ đỏ
San phẳng nhà tù cho lúa lên xanh

Để thiền viện lại tôn nghiêm kinh kệ
Không kẽm gai, không quản chế, không tù!
Chuông giáo đường lại vang từng thánh lễ
Xoa dịu oan hồn vạn nẻo âm u...

Hãy sát cánh, ta cùng nhau cương quyết
Đòi Tự Do Tôn Giáo lại cho mình
Bởi niềm tin không thể nào hủy diệt
Của con người là cuộc sống tâm linh!

Bởi nhân loại đã quật cường, tiến bộ
Kià, Đông Âu, khối cộng đã tan rồi
Cứu dân tộc, cứu quê hương khốn khổ
Hỡi ba miền! Ta phải đứng lên thôi!!!

Với sức mạnh của toàn dân kết hợp
Thì độc tài, bạo chúa cũng khoanh tay
Thì vô đạo sẽ tan như ánh chớp
Chính nghĩa muôn đời vàng bóng cờ bay...

Ngô Minh Hằng

*

Chị Ơi! Nhắc Em Mài Bút!

-Mấy ông bà "sĩ" bên em dạo này đánh VC ra sao rồi"
-Thưa Chị,
Họ ăn chơi tiệc tùng
“Ca ra”… nhạc… thùng thùng*
Mỗi tuần mỗi tụ tập
Rồi khen… nhau: anh hùng!

Làng nhàng những tuổi tên
Đưa nhau lên tâng bốc
Quái dị những nhố nhăng
Hăng men rượu, nhì nhằng

Toàn “giáo sư, tiến sĩ”
Mua danh hời, trò “khỉ”
Đồng bào đà… lãng quên
Quê hương không biết quý!

Em mơ giương cung, nỏ
Tên bắn trúng hồng tâm
Đường bay giữ không lầm
Cho sạch loài “quỷ đỏ”!

Em thương: gương Trưng, Triệu;
Vung gươm cho tự do,
Quyết cứu dân thoát nạn,
Được hạnh phúc, ấm no

Em quý mến: cô Giang,
Hiến mình cho giang san,
Làm người yêu Thái Học,
Thà chết không đầu hàng!

Biết bao vị anh thư
Chí lớn đã diệt thù
Làm rạng danh nhi nữ
Gương sáng hoài! Thiên Thu!!!

Tại em chưa nên… Sĩ
Nên vẫn còn nhục lây
Nhìn bọn họ bầy nhầy
Mà xót thương dân tộc!

Ý Nga (2.12.2007)

* caraoke

*

Đường Tình Thông Thoáng

Ta chọn đường tình thông thoáng
Môi mắt em là đèn hiệu chính quy
Soi dẫn chuyến xe duyên định mệnh phân ly
Trong cuộc tình ngang trái
Chưa phai tàn hình ảnh Romeo-Juliette thời đại.

Ta chọn đường tình thông thoáng
Hướng về Quê Hương
Mời em đồng hành
Để phân ranh bạn, thù đúng nghĩa
Như Thánh Kinh Tân Ước chép ghi:
Ngày tận thế
Vị trí con người trong phiên xử cuối
Được Thượng Đế an bài ranh giới
Bên phải là chỗ đứng người lành
Còn bên trái là chỗ chôn kẻ dữ.

Qua đường tình thông thoáng
Em và ta dễ thấy, dễ yêu
Đúng mục tiêu, không sai đối tượng
Ta đã và đang yêu thương
Một Nguyễn Văn Lý bị bịt miệng, còng tay
Một Lê Thị Công Nhân chịu đắng cay, tủi nhục
Trăm, ngàn em gái nô lệ tình dục
Tận Campuchia, Hàn Quốc, Đài Loan
Vạn dân oan khiếu kiện, đòi hoàn cơm, trả áo.

Ta chọn đường tình thần thiêng, trải thảm vương đạo
Để tin, yêu Đấng Toàn Năng
Và tiếp cận hình ảnh Ngài
Không ở giáo đường, thánh thất, chùa chiền hoành tráng
Mà nơi xóm nghèo na ná Bêlem xưa
Cũng không, trên phẩm phục từng chức sắc đạo, đời cao cấp
Mà trên ngàn, vạn thân phận mồ côi, khuyết tật, câm điếc, mù lòa
Ngàn, vạn cụ già đơn độc, lẩm cẩm đếm thời gian vào ra sân dưỡng lão.

2

Ta chọn đường tình thênh thang,
xuyên suốt vương đạo
Thiêu cỏ dại bon chen, tránh giông bão tỵ ganh
Mời em đồng hành
Chia sẻ buồn vui, không mảy may thiên vị
Ta nâng niu, bảo vệ Chân, Thiện, Mỹ
Ở trong ta
Gần ta
Và cả xa ta.

Lưu Thái Do

*

Trái Yêu

Viết cho những người vợ lính VNCH vượt biển trong khi chồng đang ở trong các trại tù ngoài miền Bắc.

Em nào vớt được ánh trăng
Bờ Nhớ, sông Thương ngồi ngắm
Trăng ơi, có xuống cùng chăng"
Trăng có lau giùm lệ đẫm"
 
Trăng ơi, em nhớ Người Ta
Đã mấy mươi năm, còn nhớ
Hẹn nhau, chờ ở quê nhà
Khi Trái-Tim-Yêu còn thở

Mà nay em vẫn còn đây
Nồi nhớ, niềm thương đan kín
Chỉ trăng, thôi khuyết lại đầy
Còn Trái Yêu em, nào chín!

Chùm thơ em thả trên sông
Theo nước, thơ về giùm nhé
Nhắc ai chung thủy một lòng
Chờ buổi tao phùng đất Mẹ

Thuyền trôi, nhè nhẹ … ôi thương!
Càng ngắm, trăng như càng tỏ
Thuyền trôi, có đến sông Tương"
Soi nhé, vầng trăng nguyệt lộ

Ý Nga

*

Nhìn Người Lại Nghĩ Đến Ta

(Gởi ca sỉ, kịch sỉ, nhạc sỉ, thi sỉ, văn sỉ, bác sỉ, dược sỉ, tiến sỉ, tu sỉ v..v.. những vị Sỉ đã về Việt Nam để khoe tài với CS hoặc núp danh nghĩa nhân đạo làm tay sai cho bọn chúng)

Cô, dân Mỹ, gốc Cu Ba
Phục cô, người nữ danh ca kiên cường
Cô đã chọn quê hương Mỹ Quốc
Vì cô yêu ngọn đuốc tự do
Dù cô hạnh phúc ấm no
Tấm lòng vẫn nặng mối lo nước nhà
Cô thương nhớ quê cha đất tổ
Như mọi người xa xứ thương quê
Và cô đã được mời về
Hát cho thánh lễ ở quê hương mình
Một buổi lễ linh đình trọng thể
Được Giáo Hoàng chủ tế uy nghiêm
Được mời, vinh hạnh vô biên
Thế mà cô trả lời liền: “Thưa không
“Khi Cộng Sản còn hồng đất nước
“Chính vì yêu tổ quốc, không về
“Ngày nào cái chế độ kia
“Không còn, tôi mới trở về quê tôi
“Và sẽ hát vang trời ca khúc
“Mừng tự do hạnh phúc muôn nhà...”

Nhìn người dân gốc Cu Ba
Việt Nam ơi, ngó lại ta, nghĩ gì""" (*)

Tha Hương

(*) Nữ danh ca Gloria Estefan người Mỹ gốc Cu Ba đã từ chối lời mời của Giáo chức Thiên Chúa Giáo mời cô về Cu Ba hát cho Thánh Lễ cuả Đức Giáo Hoàng John Paul II tại chính quê hương cô cuối năm 1998. Emilio Estefan, chồng cô, cho tờ báo Miami Heralt biết rằng Giáo Chức Thiên Chúa Giáo La Mã Mexico đã nhiều lần yêu cầu Estefan về Cu Ba để hát trước Giáo Hoàng nhưng câu trả lời của cô dứt khoát là “không” Ông nói thêm: “Chúng tôi sẽ không bao giờ hát ở Cu Ba khi chế độ Fidel Castro còn đó. Ngày Gloria hát ở Cu Ba là ngày Cu Ba được Tự Do...”

*

THƠ NGUYỄN CHÍ THIỆN

NHỚ THỦA CÒN

Nhớ thủa còn say giấc mơ hoa
Tôi thường quá vội xây ngôi nhà mộng ảo
Và tin yêu tự bảo:
- Ngôi nhà này sẽ thắng mọi phong ba
Sương gió không lùa qua
Bụi bặm không lọt vào trong nổi
Chỉ có hai trái tim nóng hổi
Sưởi cho nhau mà thôi!
Thế rồi năm tháng qua trôi
Cuộc đời biến đổi
Tôi đã thành người luống tuổi
Chứng kiến trải qua nhiều gian dối phôi pha
Tôi vẫn thấy ngôi nhà đó đẹp
Dù từ lâu cửa khép
Im lìm, rêu mốc, thâm u..

(1984)

*

ANH NHƯ CÔ HỒN

Anh như cô hồn
Trong đêm buồn phiêu lãng
Em như chim xanh
Hát ca mừng nắng sáng
Em là mặt trời đang lên
Anh là vầng dương xế bóng
Cùng là tinh cầu rực lửa
Trên bầu trời dương gian
Sao anh buồn"
Sao em vui"
Bởi anh là quá khứ
Còn em là hiện tại, tương lai
Khoảng cách không dài chi lắm
Mà chẳng bao giờ có thể gặp nhau!

(1984)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.