Hôm nay,  

Bám Vỉa Hè Kiếm Sống

18/06/200600:00:00(Xem: 3382)

Bạn,

Theo báo quốc nội, hình ảnh những quán cà phê cóc mọc lên nhan nhản khắp vỉa hè giữa phố phường Sài Gòn, được trang bị bằng vài cái bàn ghẻ, dăm ba chiếc ghế nhựa sứt tai gãy gọng, chẳng mấy xa lạ với cư dân thành phố. Mỗi con đường ít nhất cũng có vài ba quán cà phê cóc như thế. Và trong số những người bán ở các quán này,  có những người là dân tạm cư, rời quê nghèo, họ khăn gói lên thành phố lăn lộn mưu sinh bằng quán cà phê cóc vỉa hè. Để trụ lại sống được trên thành phố, việc bám sống bám chết lấy vỉa hè của họ đầy cơ cực gian nan như ghi nhận của báo Sài Gòn Tiếp Thị qua đoạn ký sự như sau.

Tại Sài Gòn, đầu tư cho cà phê vỉa hè vốn liếng ban đầu là cái giỏ xách có ký cà phê rang, vài phin lọc, hộp sữa, mớ đường, bình thuỷ, lố ly thuỷ tinh, thùng đá, dăm ba chiếc ghế xúp nhựa rồi kiếm một không gian góc phố nào đó cắm chốt đại. Ai đuổi đến đâu chạy đến đó, chạy đến khi nào hết bị đuổi thì tính chuyện đầu tư thêm cơ sở hạ tầng cho quán cóc. Chị Thuỷ, quê Long Hồ, Vĩnh Long kể về những ngày đầu vào nghề của mình như thế. Tính đến nay, chị Thuỷ đã có thâm niên hơn 12 năm sống bằng nghề bán cà phê gắn với vỉa hè ở phường 14 quận 3, trên đường Lê Văn Sỹ. 4 giờ sáng, chị Thuỷ đã mở cửa đón khách đến tận 8-9 giờ tối mới dọn hàng nghỉ, ngày nào cũng như ngày nấy. Gặp trưa nắng, không khách thì che chắn toàn thân bằng găng tay, khẩu trang, nón lá ngồi ghế dựa đầu ngủ vật vờ, ăn uống linh tinh tạm bợ cho qua ngày. Trời mưa phủ bạt che chắn tủ cà phê, ngồi đụt mưa dưới hiên những người hàng xóm tốt bụng. Cứ thế, sống với nghề hết năm này tháng khác, lễ tết cũng bán, chỉ về quê thăm nội ngoại một hai ngày lại quay lên Sài Gòn bám riết tủ cà phê vỉa hè,  mớ đồ nghề sinh sống của cả gia đình 4 miệng ăn.

Có được chỗ bán ổn định, lượng khách đều đặn là mơ ước của không ít người theo nghề mở cà phê bám vỉa hè. Nhưng số đông những quán cóc vẫn ngày ngày mọc lên, chỉ còn số rất ít trụ lại được với vỉa hè. Tất cả các quán vỉa hè đều lấn chiếm lòng lề đường. Lâu lâu xe của phường hay cảnh sát giao thông đi hốt mấy quán vỉa hè là chuyện chẳng xa lạ với những người theo nghề bám vỉa hè. Những lúc như vậy, thường quán cũng đều được người dân  báo trước khi xe trật tự đến, chỉ lo mà chạy cái vốn lớn nhất của quán là cái tủ hoặc giỏ đựng đồ nghề, sau mới đến bàn ghế, hôm nào chậm chân thì mất vài cái bàn, đôi ba cái ghế. 

Bạn,

Cũng theo báo SGTT, dân bán vỉa hè cũng thường gặp phải những cạnh tranh gay gắt từ những đối thủ không tên tuổi khác. Như quán chị Thủy trên đường Lê Văn Sỹ, kế đó cũng vài quán vỉa hè ra cạnh tranh, nhưng do đã quá thâm niên trong nghề, những khách hàng của quán đã trở nên quen thuộc, nên chị Thuỷ vẫn trụ lại được với nghề, trong khi những quán cạnh đó cứ thay nhau dẹp tiệm, đổi chủ. Cả gia đình hai vợ chồng hai đứa con sống chính nhờ vào quán vỉa hè, tiền cho hai con ăn học, tiền cơm nước, thuê nhà, các chi phí đều từ quán vỉa hè mà ra.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bệnh tăng vọt, vì nhìn đâu cũng thấy ô nhiễm... Bệnh phổ vì ô nhiễm không khí, bệnh bao tử, gan, thận, ung thư... vì ô nhiễm sông, hồ, giếng...
Việc làm lao động phổ thông lúc nào cũng nhiều... Có nghĩa là, Việt Nam đang trong thời kỳ cách mạng công nghệ 1.0, chớ chưa thể là 4.0, có phải không? Báo Người Lao Động kể: Sáng 11-5, Trung tâm Dịch vụ Việc làm TP SG đã tổ chức Sàn giao dịch việc làm lần thứ 3 tại Chi nhánh Bảo hiểm thất nghiệp quận 12.
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng sẽ kê khai tài sản công khai? Mắc cỡ gì mà không minh bạch tài sản? Có ai cười gì ông Trọng đâu, nếu ông công khai tài sản trong diện hộ nghèo dưới tiêu chuẩn?
Vậy là thêm một ông sếp bị bắt giam... vì tội lạm dụng chức vụ, chiếm đoạt tài sản... Nghĩa là, cán bô...
Vậy là xô xát nơi đất nhà dòng... có phải đất là của toàn dân, nhưng toàn dân không có quyền sở hữu?
Bản đồ quy hoạch Khu đô thị mới Thủ Thiêm ở đâu? Có hay không? Nếu mất, tại sao mất? Nếu chưa mất, bản đồ ở đâu? Ai hưởng lợi ở dự án Thủ Thiêm?
Mắng học sinh là “mặt lợn” -- hóa ra, cô giáo và trường Anh văn này đang dạy chui, không giấy phép. Như thế, Hà Nội đang là nơi tập trung đủ thứ vấn đề... Báo Đời Sống & Pháp Luật kể: Nữ giáo viên dạy tiếng Anh tại một trung tâm ở Hà Nội đã dùng những lời lẽ thô tục, gọi học sinh là “lợn” chỉ vì em này không chịu nộp phạt đang gây xôn xao dư luận.
Tiếng kêu thấu tận mấy cõi trời... Chính phủ chỉ lo tận thu thuế... Dân làm gì mà thoát. Bản tin báo Việt Nam Mới kêu trời: Tăng thu không phải từ tận thu...
Hiển nhiên là Trung Quốc muôn khống chế toàn bộ Biển Đông... Vũ khí gắn trên các đảo nhân tạo chủ yếu là tấn công, không phải loại riêng để phòng thủ.
Vậy là chính phủ Việt Nam phải bồi thường một công ty khoan dầu quôc tế, vì Hà Nội nửa chừng lạnh cẳng, năn nỉ hãng quốc tế này rời bỏ giàn khoan ở Biển đông vì sợ Trung Quốc quậy phá... Bồi thường, cũng là tiền dân mình thôi. Vì chính phủ Hà Nội làm gì có tiền.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.