Hôm nay,  

Đại Họa Từ Phế Liệu

20/04/200500:00:00(Xem: 5988)
Bạn,
Theo báo quốc nội, tại các quận vùng ven thành phố Sài Gòn, những điểm mua bán và tái chế phế liệu hoạt động tràn lan ở vùng ven kéo theo tình trạng ô nhiễm môi trường ngày càng trầm trọng Chủ riêng tại 1 phường ở quận Tân Phú (quận mới, tách từ quận Tân Bình) , toàn phường có hơn 20 điểm chuyên mua bán, tái chế phế liệu và hầu hết nằm xen lẫn trong khu dân cư vừa gây ô nhiễm môi trường, vừa không an toàn phòng cháy chữa cháy. Báo Người Lao Động ghi nhận hiện trạng này như sau.
Dọc nhiều tuyến đường ở vùng ven, đâu đâu cũng bắt gặp những điểm trưng bảng "mua bán phế liệu". Chỗ thì có nhà xưởng hẳn hoi, chỗ lại lèo tèo thậm chí chỉ là một cái lều bằng bạt nhựa xen lẫn những đống phế liệu ngập ngụa như những bãi rác lộ thiên. Rác thải, phế liệu không còn khả năng tái chế được các điểm bán phế liệu thải ra tràn lấp một đoạn kênh Nước Đen (phường Bình Hưng Hòa A, quận Bình Tân) khiến dòng nước tanh tưởi đặc sánh, cỏ mọc um tùm. Ngay khu vực nghĩa trang Bình Hưng Hòa cũng có đến 6 vựa phế liệu, vụn nhựa, giấy,... chất cao tựa pháo đài. Cạnh đó, khu vườn rau Tân Thắng (phường Sơn Kỳ, quận Tân Phú) với diện tích rộng gần 100 hecta từ mấy năm qua được các điểm mua bán phế liệu ở khu vực Tân Hương, Tân Quý đến thuê đất làm sân phơi và biến nơi này thành "cánh đồng ni lông". Chạy cặp tuyến đường Bình Long nối dài (Hương lộ 3), vừa qua ngã tư Bình Long - Tân Kỳ Tân Quý là gặp ngay một sân phơi ni lông khổng lồ với diện tích hàng ngàn mét vuông. Nơi đây còn có "bảo tàng xe lam" với hàng chục chiếc hầu hết được tháo mui, không còn biển số. Ni lông, bọc nhựa đã xé vụn hoặc xay nhuyễn chứa trong những bao tải lớn được xe lam chở đến bỏ lăn lóc giữa đồng trống. Trên cánh đồng này, hàng ngày tập trung đến gần trăm người chỉ để làm mỗi một việc là phơi nilông. Cứ có cơn gió thổi qua là ni lông bay mù mịt, phủ trắng các khu vực lân cận.

Do hoạt động mua bán phế liệu không được cấp phép kinh doanh nên trên thực tế việc quản lý của cơ quan chức năng địa phương đối với loại hình này hết sức lỏng lẻo. Nhiều điểm để phế liệu vương vãi, gây ô nhiễm môi trường, sau khi được nhân viên trật tự đô thị phường nhắc nhở, lập biên bản xong đâu lại vào đó.
Bạn,
Báo NLĐ dẫn lời của 1 phó chủ tịch UB phường Bình Hưng Hòa A (quận Bình Tân), cho biết tình trạng ô nhiễm môi trường do các điểm mua bán phế liệu là không thể chối cãi. Tuy nhiên, hầu hết người làm nghề này đều là dân nghèo từ nơi khác đến nên việc "xử lý" rất khó. Báo NLĐ cho biết : chủ tịch phường chỉ được phép phạt hành chính không quá 500 ngàn đồng, tịch thu tang vật thì cũng không ổn (vì biết đem phế liệu về chứa ở đâu), nên lâu nay việc xét xử vi phạm chẳng khác nào "bắt cóc bỏ dĩa".

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có phải ngoại ngữ là khó nhất trong các môn học? Có lẽ như thế. Nhưng đối với nhiều người, Toán hay Lý Hóa mới khó nhất, hay Sử hay Địa mới khó nhất… Vấn đề là cần môi trường thuận tiện. Thí dụ, nếu truyền hình CNN kênh tiếng Anh hằng ngày phát hình tại Việt Nam, có lẽ nhiều học sinh sẽ giỏi tiếng Anh hơn từ ngày thơ ấu. Không có môi trường thuận lợi để học ngoại ngữ, sẽ học gian nan hơn.
Vậy là kiều hối chảy vào nước ào ạt… bất kể qua kênh chính thức hay bán chính thức, hay không chính thức. Kiểm toán cho đúng cũng khó, chỉ có cách suy đoán rằng phước đức của chế độ vẫn còn vững vàng, ít nhất là về mặt thu hút kiều hối. Chỉ có cách suy nghĩ kiểu tâm linh mới giải thích được, có lẽ.
Vậy là trật đường rầy, câu chuyện tưởng như chỉ có trong truyện thần thoại của thế kỷ 19 hay thế kỷ 20. Đúng là trật đường rầy xe lửa.
Có phải đào tạo 9.000 Tiến Sĩ sắp tới chỉ là một cách để các quan chức củng cố cho chế độ vững vàng thêm vài thập niên? Có phải tất cả con cháu của mấy trăm ủy viên Bộ Chính Trị sẽ được cầm tiền chính phủ để đi học Tiến sĩ, Thạc sĩ theo đề án mới, và rồi một số sẽ kết hôn với Việt kiều để ở lại nằm vùng, phần còn lại sẽ về VN thay ba mẹ để cai trị VN thêm vài thập niên nữa?
Đàn ông có giá bao nhiêu? Bạn thử suy đoán xem? Một ngàn đô la hay một triệu đôla? Tất nhiên là tùy… vì không phải ai cũng có giá như ai. Vì như cuộc đời của Albert Einstein vĩ đại hơn biết bao nhiêu người đời thương như mình.
Sinh viên là người đi học bậc cao đẳng hay bậc đại học… Trong lịch sử nhân loại, sinh viên thường là thế hệ đi đầu của những cuộc cách mạng. Gần như bất cứ biến động nào trong lịch sử cũng nhìn thấy bóng dáng của sinh viên.
Vậy là lại ngộ độc. Cũng ở trường mầm non. Có vẻ như các trường mầm non không bận tâm về chuyện nhà bếp? Hay phải chăng, có gì mờ ám trong việc đi chợ cho trường mầm non?
Nhạc bolero có phải là bước thụt lùi? Hỏi như thế, có công bằng không, trong khi các loại nhạc thường gọi là “nhạc sang” chủ yếu là nhạc cũ từ hơn nửa thế kỷ qua? Tính vê thời gian, nhạc nào thụt lùi hơn? Nhưng dân Miền Nam ưa nhạc bolero chủ yếu là cảm xúc hoài niệm vê cái gì rất mực VNCH... Và chẳng nguy hiểm gì cả.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.