Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (29)

14/06/200600:00:00(Xem: 1472)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

29. Cái Loa Thất Thanh

Chương 6

Mới sáng sớm, cái loa ở nhà hát lớn đã kêu thất thanh. Rồi tiếng nói, rồi nhạc, chiêng trống, ba bốn thứ âm thanh trộn lẫn thành món tạp pín lù, ồm ồm lợn cợn. Thằng Lai Phá đang ngon giấc trên cái bục hành lang khách sạn Continental xây cất dở dang, kinh hoàng bật dậy.

Chỉ một lát thôi, nó nhận ra cái âm thanh ghê gớm của “ba ngày lễ lớn” gì đó. Hai đầu đường đã bị chặn lại bằng hàng rào công an và hàng rào kẽm gai. Mấy anh hùng lạng xe đạp, đang ngon trớn đổ dốc, đâu thấy trời trăng gì, bỗng nghe thổi cái roét, hồn vía lên mây muốn té. Có anh nhảy xuống kịp, có anh phải lộn vòng, không thôi đâm đầu vào hàng rào kẽm gai, hay đụng mấy chú công an. Có vậy mà con nít bu lại coi, chờ dịp là vỗ tay la hét.

Những ngày lễ lớn hai đầu đường bị chặn, bà con có cửa hàng trên đường Đồng Khởi rầu thúi ruột. Mở cửa cho có, bắt ghế ngồi coi mấy cái màn không giống ai. Sẽ có một cuộc chạy bộ thê thảm hay đua xe đạp" Không chừng còn có màn biểu diễn mô tô nữa, nên con nít bu đông như kiến. Hỏi ra mới biết không phải lễ lớn, chỉ là lễ vừa vừa: quận tổ chức đưa tiễn đám nghĩa vụ quân sự.

“Ê Lai, lát nữa có đua xe, rồi có màn “thể dục dụng cụ” mấy con nhóc múa hôm nọ múa nữa mày ơi.”

Con Quynh tay cầm cái bánh chuối, tay giựt áo thằng Lai. Nó đang bực mình vì bị phá giấc ngủ, bèn há miệng hù hơi phà vào mặt con bé một cái. Chưa súc miệng rửa mặt gì nghe. Con Quynh nhảy đỏng lên:

“Đù má mày, hôi còn hơn cứt.”

Thằng Lai kéo áo lên chùi ke nước miếng, giọng đàn anh:

“Đưa cái bánh chuối đây.”

“Còn lâu. Đù má mày. Thằng phách chó.”

Chửi vậy thôi chớ tay con Quynh vẫn đưa cái bánh cho thằng Lai. Nó ăn ngay, rồi lại biểu diễn màn phà hơi vào mặt con Quynh. Vậy là chúng đuổi nhau chạy loạn xạ.

“Mấy đứa quỉ sứ, làm nghẽn lưu thông bay...”

Một công an áo vàng khè cầm cái dùi cui dứ dứ thằng Lai.

Nhạc, trống chiêng tự nhiên im rơ. Cái loa độc diễn một màn ca ngợi tinh thần phục vụ đất nước của các thanh niên đăng ký nghĩa vụ, có vẻ dài lê thê, không biết giờ nào mới dứt. Dì Sáu Ốm ngồi gác một chân trên ghế, miệng ngáp tay gãi háng. Thấy công an đi qua, dì thả chân xuống, lấy cái quạt xua xua mấy con ruồi ngửi mùi thịt phá lấu cứ lăn xả vào tủ kiếng.

“Quân đê tiện, có cứt cho bay ăn. Xéo. Xéo...”

Kéo tấm cửa kính cái rột, ném cây quạt xuống thùng giấy, dì Sáu ốm lại gác chân lên ghế. Rầu làm sao! Ba cái ngày mắc dịch, buôn bán chó gì nữa.

Bắt đầu bu đông hơn như vầy là đoàn đua xe đạp sắp tới. Công an phường dàn ra ghê quá. Bọn thằng Lai Phá, bọn con Chiến, con Quê, từng nhóm, chạy lui chạy tới, phá phách. Dưới đường, công an chạy tới chạy lui, thổi roét, roét. Đưa tay, đưa gậy ngăn, đẩy bớt những người chồm lấn ra lề đường. Lợi dụng dịp này, bọn thằng Lai Phá đứng đằng sau, đẩy một cái. Ba bốn người mất đà nhảy xuống đường. Công an làm việc, quất cây lên người ta. Đám người bị xô, có cả mấy anh bộ đội, nổi sùng, chửi toáng lên. Bọn thằng Lai Phá chạy, cười thích chí. Hết đám này, chúng tìm đám khác phá. Cho tới lúc đoàn xe chạy qua thì bọn phá cũng phải tìm chỗ coi. Chẳng thấy ai vỗ tay. Đoàn xe đạp loe que thôi, mấy anh đạp nước rút, đám còn lại, biết không nhằm nhò gì, đạp thong dong lấy sức. Bọn thằng Lai Phá lại thi nhau la lối. Chúng la lên:

“Thằng cha này hết hơi rồi.”

“Đạp tới đây là sút bo bo ra hết trơn.”

“Coi cái mặt thằng cha, còn cười cười, quê...ê quê một cục.”

May quá, cuộc thi xe đạp dứt điểm lẹ. Đám đông dồn nhau bu lại phía nhà hát lớn để coi cử hành lễ tiễn đưa. Đám thanh niên nghĩa vụ xếp hàng sáu dồn vào phía tả. Cái loa “kính mời” đại diện chính quyền lên phát biểu. Xong phần động viên giáo dục thường thức, tới phiên một đại diện nghĩa vụ quân sự lên. Anh ta cầm tờ giấy đọc làu làu, mặt mày xanh xao, buồn xo. Khi hô: “Tổ quốc muôn năm!” Tay anh đưa lên lưng chừng rồi rớt cái bịch. Bọn con nít lại cười rầm lên.

Dì Sáu Ốm bán bánh mì thở dài liên hồi. Bọn nghĩa vụ lần này chắc bị tống hết sang Cam Pu Chia đỡ đạn. Dì Sáu Ốm đã nghe sầm xì vậy. Chắc không sai đâu. Nhìn mặt một bà mẹ được sắp đặt lên phát biểu mới thảm sầu làm sao. Ôi, ba cái trò nghĩa vụ quân sự, thanh niên xung phong, dân nghe sợ đái ra quần. Thằng con dì Sáu Ốm cũng đi thanh niên xung phong, xuống vùng Lê Minh Xuân mấy tháng, về ốm lòi xương, mang thêm  bệnh sốt rét vàng da.

Lễ lạc xong là hết buổi sáng. Hàng rào kẽm gai chặn phía góc Đồng Khởi- Lê Thánh Tôn đã tháo gỡ, cho lưu thông lại. Tiệm thuốc tây quốc doanh đã có người ra vào. Dì Phành nãy giờ ôm thùng thuốc ngủ gà ngủ gật, đã tỉnh táo hẳn.

Kỳ tới, trích đoạn 30:  Quán Bạch Ngọc Đại Chiến

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

 

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.