Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (51)

07/07/200600:00:00(Xem: 2069)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

51. Chị Bẩy, Con Lê

Lóng này chị Bảy cà tong khá giả thấy rõ. Trên tay có chiếc nhẫn nhận hột xoàn, nghe chị khoe là trên 2 ly một tí. Mua rẻ thôi, vì cái hột này nhỏ, bị cắt đít, lại có chút trấu. Nhưng thây kệ, có hột xoàn đeo cho bằng người ta là được rồi. Mấy chị em bụi đời nhìn ngón tay chị Bảy Cà tong, thèm lắm, biết bao giờ mới có mà đeo. Có chị trề dài môi ra: “Có cái đách ý, ở đó mà hột xoàn, mấy cái hột chớp chớp mà dóc tổ.” Hột xoài thì có. Chị Bảy để ngoài tai hết, không có thì ghen. Chị Bảy cứ khoe:

“Con Lê nó mua cho tui, ôi con đó ba hồi bất hiếu, ba hồi có hiếu, biết lúc nào nó trong, nó đục...”

Nội cái miệng chị đi khoe cũng biết là cuộc đời con Lê đang lên hương rồi. Thì cũng nhờ cặp bồ với phó công an phường, làm ăn chút đỉnh. Chút đỉnh thôi, con vợ “ông phó” ghen vàng trời, bắc kỳ xứ Hà Đông chớ giỡn sao. Sư tử, cọp beo gì gì đi nữa, vô tới đây rồi cũng không qua được con gái Nam đâu nghen. Con Lê ở nhà ăn nói cộc cằn chớ khi vô chuyện là ngọt xớt à. Nhiều khi nó quá đáng, ông phó cũng điên đầu, sợ bề trên “quở”, nổi trận lôi đình lên, con Lê hay lắm, chỉ mươi lăm phút, lâu lắm nửa tiếng đồng hồ sau “ông phó” lại mềm như bún. Chỉ có chị Bảy cà tong thấy con gái “chằng ăn” quá, ngán, Lê cong cớn bắt chước giọng Bắc kỳ:

“Ối giời ơi, thằng đàn ông nào cũng đội một con đàn bà trên đầu để nó sai bảo hành hạ, má lo làm gì cho ốm người...hổng biết nữa...”

Chị Bảy cà tong thì đâu còn chỗ nào dư để ốm nữa, nghe đứa con gái nói, cũng chỉ biết lắc đầu, vừa ngán vừa phục. Con Lê dạo này trúng vài mối bao lớn, không phải “đi nghề” nhiều nên người ngợm thon thả, phây phây ra. Cũng phải nhắc chừng, mắc cái chứng gì mà con Lê với thằng Long Tân Định hay xì xào, có tán tỉnh nhau không mà cười rúc rích hoài. Có một dạo, con Lê ghét thằng Long Tân Định như đào đất đổ đi.

“Mày lại “đi thân” với thằng cà chớn đó nữa sao đây"”

Chị Bảy cà tong cảnh cáo.

“Hê, bộ má ghen sao há" Còn lâu tui mới chịu được cái mùi xà lách trộn dầu dấm thiu của nó. Má đừng lo...”

 “Ông cố tổ mày, miệng mày đĩ chó quá nghen.”

Con Lê cười rũ. Cứ mỗi lần chọc cho bà già chửi là nó thấy khoái, không biết tại sao. Rồi để cho bà già tiếp tục chửi, nó thản nhiên lôi đồ nghề ra, tô son, điểm phấn. Cầm cái gương con gọn trong lòng bàn tay, nó soi kỷ khuôn mặt, miết lằn chì đen lên viền mắt, tô lông mày, thoa son, tất cả mọi việc, con Lê làm tỉ mỉ cả giờ. Chị Bảy cà tong ngồi một bên, sốt ruột:

“Tao hổng hiểu sao mày cứ tô đi tô lại, đánh phấn rồi chùi lui chùi tới, ba thứ đó tao làm cái rẹt là xong.”

“Bởi mới thấy mặt má nổi mốc nổi meo trông ớn luôn. Má roẹt roẹt nửa phút xong phải hôn.”

“Ừa, tao chỉ cần vậy, chớ mất thì giờ như mày tao không kiên nhẫn.”

“Biết. Má chỉ kiên nhẫn có một chuyện đó...”

“Ông cố nội mày, đừng móc họng nghe mầy...cái tật hay móc của mày...không chừa được...”

Ném ống son vào hộp, con Lê lại lôi cây bút chì tô đi tô lại vành mắt. Nó làm cho đã nư, muốn chọc tức mà! Chị Bảy cà tong nguýt mắt, đứng dậy, te te bỏ đi lại một gốc cây trước mặt, một chị đàn bà bỏ thỏng hai cái vú mướp, đứa bé ốm nhom bế trên tay nhay hoài, thả cái này, bắt cái kia, coi mòi không được nhiêu sữa.

“Đêm qua nó đói, khóc cả đêm có ngủ cái dách gì đâu...”

Chị Bảy biết tỏng con mẹ này, có nằm ôm con cho con bú ban đêm đâu, hết lật chiếu thằng này tới chun vào chăn thằng kia. Cái tật đêm nào cũng “ăn no” mới ngủ được mà người như con mắm mòi, coi thảm quá. Vậy mà cứ cười nhe răng:

“Ờ tui bị cái bệnh...kỳ cục gì đâu, hễ đêm nào hông “ăn” là nằm chong mắt tới sáng, nghe gà gáy, đếm sao...”

Sao với giăng gì, hễ mà rảnh một bữa là đứa nhỏ lãnh đủ, nghe con khóc, giận ai hổng biết, uýnh đứa nhỏ muốn sặc máu, có bữa còn bóp cổ, hàng xóm không can là đứa nhỏ chết mất đất từ khuya rồi. Có diều con mẹ này biết nhiều chuyện lắm, sinh hoạt ban đêm trong xóm bụi đời con mụ rành hết biết. Lúc chị đang kể chuyện tên bảo vệ sau rạp hát nửa đêm đi tìm con Quê đòi “trả nợ” cho được trong lúc con nhỏ đang sốt lăn quay mà thằng chả vẫn không tha, thì con Lê đã diện xong, đỏng dảnh đứng dậy. Chị Bảy hỏi với:

“Mầy đi đâu vậy mầy.”

“Đi “rượn”, má ơi.”

“Con mẹ mày, đồ mất dạy chưa..”

“Đồ cũng mất rồi má.”

“Tổ cha mày, con đĩ mẹ mày...đồ...thúi hoắc.”

Con Lê cười, tung cái ví lên, quay lưng một vòng, cúi rạp người chào chị Bảy cà tong. Thế là cả hai mẹ con cùng cười sặc lên.

“Con đĩ ngựa...vía...”

Chị đưa cái tay lên, bỗng nhìn thấy cái nhẫn hột xoàn, chị lại hạ tay xuống, lắc đầu. Chịu con nhỏ thôi. Thua nó cho được việc. Không biết có mối nào ngon mà nó dám hứa sẽ đổi cho chị hột lớn hơn, cỡ trên ba ly. Chị vẫn còn hậm hực với mấy con đĩ chó mạt rệp xung quanh, từ ngày chị có chiếc nhẫn, không ngớt nói ra nói vào, có đức ngu ngốc, cả đời biết hột soàn là cái đách gì, đưa mõm dơ vô, nói hột chiếu hay hột sa-phia là cùng, cái mặt chị mà nhìn thấy hột xoàn có mà trời sập...Để coi, thật hay không, hỏi cô Tâm là biết liền, cổ đeo hột xoàn đầy mười ngón tay đó thôi.

Kỳ tới, trích đoạn 52: Con Lê xuống phố

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.