Hôm nay,  

Những Lãnh Đạo Lưu Manh

03/08/200700:00:00(Xem: 10241)

“Độc tài, độc đảng là bà đẻ của tham nhũng vì hệ thống cai trị dựa trên sự bao che và tuỳ tiện để bảo vệ đặc lợi cho đảng cầm quyền. Tạo ra một tầng lớp cai trị lưu manh “hồng hơn chuyên” toa rập nhau, đứng trên các qui định của pháp luật và sử dụng pháp luật để biện minh cho vai trò nhà nước độc tài nhằm nuôi dưỡng tham nhũng.”

 Tình trạng đảng viên lãnh đạo cao cấp đảng CSVN tham nhũng, đục khoét công quỹ đã đến mức bút mực không ghi hết tội. Trong khi Trung Quốc đã xử bắn nhiều đảng viên can tội tham nhũng, thì taị Việt Nam, dù vẫn còn áp dụng luật tử hình nhưng chưa thấy đảng đem những lãnh đạo lưu manh ra trị tội.

Các cấp lãnh đạo đảng ở ngành Dầu Khí, tham nhũng hàng triệu dollars cũng chỉ bị tuyên án vài năm tù. Trong tù, có tiền chạy chọt, đút lót sống thoải mái, vô tư như ở ngoài đời, thậm chí họ còn có thể tung tiền ra để chạy được trại giam tốt. Tham nhũng bị vài năm tù, ra tự do ôm chục triệu dollars sống đế vương “hạ cánh an toàn” tại sao phải sợ" Vụ án dính đến Nam Cam, thiếu tướng Bùi Quốc Huy UV. Trung ương đảng được tha rất sớm. Riêng vụ bà Lã thị Kim Oanh, bản thân bà Oanh bị án tử hình nhưng các đảng viên trung ương có dính líu vẫn bị xử phạt rất nhẹ, tượng trưng.

 Dư luận cho rằng ngày nào đảng CSVN tử hình vài trăm kẻ tham nhũng “gộc” liên hệ đến lãnh đạo như trong Bộ Giao Thông Vận tải cỡ Bùi Tiến Dũng, Nguyễn Việt Tiến...thì tệ nạn tham nhũng mới có khả năng giảm. Giảm chứ không thể chấm dứt được vì vấn nạn của tham nhũng không chỉ giải quyết bằng án tử hình, nó chỉ giúp cho Đảng thuyết phục được dư luận trong và ngoài nước rằng một số lãnh đạo đảng csvn đang quyết tâm bài trừ tham nhũng để cứu đảng.

 Vụ án PMU18, dù Nguyễn Việt Tiến, thứ trưởng thường trực Bộ GTVT đã bị bắt nhưng dư luận vẫn chưa an tâm. Còn bao nhiêu đảng viên cao cấp cỡ Bộ trưởng, thứ trưởng có dính líu đến PMU 18, còn cả ngàn PMU 18 khác chưa được phát hiện hay đang được Đảng che đậy" Với tiềm năng quản lý một số tài khoản hàng tỷ dollars, PMU 18 không thể một mình ăn hết được. Các lãnh đạo Bộ GTVT phải chia chác, phân phối tài khoản đồng đều đến các con sâu tham nhũng ở những bộ phận khác từ chục năm nay theo phương cách ăn đồng chia đều. Hiện tượng cho hàng trăm ô tô đến các cơ quan, ngành…. xác minh được mối liên hệ chia phần này.

 Một cách duy lý, nếu Bùi Tiến Dũng không “đấm mõm” ông Nguyễn Việt Tiến thì ông Tiến không để yên cho Dũng ăn. Ngược lại, ông bộ trưởng Đào Đình Bình không phải dại đến nỗi để cho cấp dưới tham nhũng hàng trăm triệu dollars, đưa người nhà vô nắm các vị trí ngon trong Bộ GTVT, còn bản thân ông Bộ trưởng thì không liên hệ gì hết, chỉ vì ông cho biết đã “xử lý không nghiêm minh” mà vụ việc tham nhũng mới tày trời như vậy.

 Sau khi biết mình có thể bị bắt, Bùi Tiến Dũng đã tung dollars để cho đàn em lo chạy án. Cuộc họp bàn kế chạy án có mặt hai thứ trưởng và một cán bộ lãnh đạo cao cấp ngành an ninh, thiếu tướng Cao Ngọc Oánh. Ai là những kẻ giấu mặt liên hệ với Bùi Tiến Dũng trong cuộc họp bàn kế chạy án" hai lãnh đạo cấp thứ trưởng đó là ai" thuộc bộ nào". Hàng chục ngàn dollars đã đưa cho Dũng “Huế” để chạy án, đã chia cho ai trong cuộc họp mặt tại khách sạn Melia, Hà Nội"  Những khúc mắc này chắc có liên quan chằng chịt đến đường dây ăn đồng, chia đều từ Bộ GTVT đến các Bộ khác.
 Tham Nhũng - Bệnh Ngoài Da

 Theo TTX VN hôm 31 tháng 3, 2006 Nhật Bản lại chính thức rót thêm hơn 700 triệu dollars nữa cho các dự án xây dựng và phát triển hạ tầng cơ sở như “ xây dựng nhà máy nhiệt điện Ninh Bình II, xây dựng cầu Nhật Tân (cầu Hữu Nghị Việt-Nhật), cầu sông Hồng, cải thiện môi trường nước thành phố Sài Gòn giai đoạn 2, cải thiện môi trường nước thành phố Hà Nội giai đoạn 2, viện trợ đào tạo công nghệ thông tin bậc phổ thông trung học, xây dựng hệ thống tưới tiêu Phan Ri-Phan Thiết (tỉnh Bình Thuận), xây dựng cơ sở hạ tầng quy mô nhỏ ở những khu vực nghèo khó và nâng cấp những cơ sở y tế địa phương.”

 Đây là những khoản tiền béo bở mà hầu hết sẽ do PMU 18 bao thầu nếu không bị phanh phui. Nhật là quốc gia cho Việt Nam vay nhiều nhất với khoản tiền lãi nhẹ, cạnh đó ngân hàng thế giới cũng góp phần không nhỏ trong việc cho vay để xây dựng các công trình có tầm mức quốc gia. Thực ra, tham nhũng đục khoét công quỹ chỉ là bệnh ngoài da. Với mức độ tham nhũng cỡ Bùi Tiến Dũng, nếu 300 triệu dollars chạy vô túi Dũng và bọn lãnh đạo lưu manh trong tổng số 1 tỷ dollars dự án thì vẫn chưa đáng nguy hiểm. Cái đáng sợ nhất là số còn lại tiếp tục bị ăn, bị khấu trừ vào những công trình dởm do quá trình đục khoét, rút ruột qui mô từ nhiều cơ phận, khó lòng truy ra và liên hệ đến hàng ngàn cá nhân khác. Kết quả là để lại cho nhân dân, đất nước một gia tài rỗng ruột, một gánh nặng nợ khổng lồ gồm những công trình què quặt, mất chất lượng dẫn đến nguy cơ tại nạn với biết bao thảm hoạ khó lường. Chỉ cần một cơn địa chấn nhẹ, vài trận bão to, lũ lụt...những công trình xây dựng hạ tầng cơ sở “dõm” sẽ sụp đổ hàng loạt, kéo theo hàng ngàn người thiệt mạng, cả nước sẽ rơi vào cảnh bị tàn phá, thiệt hại rất khủng khiếp.

Cầu và hầm chui Văn Thánh mới vừa khánh thành xong thì đã thủng. Đường cống ngầm vừa đặt xuống đất thì có dấu hiệu bỉ rỉ rò. Hệ thống nước làm dối gây ra nạn chất dơ ngấm làm đường nước bị đen. Theo tin báo Thanh Niên, ngày 4/4, người dân ở đường Cao Thắng nối dài, P.12, Q.10 (TP.HCM) đã phát hiện hệ thống cống tròn đặt phía sau nhà bị lún, mối nối giữa 2 đốt cống lẽ ra phải có bê tông bịt lại, nhưng đơn vị thi công đã không làm, để hở rộng khoảng 5cm, khiến nước chảy tràn lan ra ngoài.

Đường Nguyễn Hữu Cảnh vừa thi công xong thì bị lún vì bỏ qua nhiều công đoạn quan trọng. Hiện tượng đúc cột tiêu bằng bê tông cốt tre thay vì cốt sắt. Hiện trạng Cầu Phả Lại thi công dối, rút ngắn tiến độ thi công để chạy theo thời gian nên đổ xi măng khô nhanh làm mặt đường bị nứt khi chưa hoàn tất. Nhiều công trình mới có khả năng bị hư hại, sụp đổ vì sử dụng xi măng dởm, trộn tỷ lệ cát cao hơn xi măng, hàng loạt hệ thống cầu đường không xây dựng theo đúng qui trình công nghệ xây cất, sử dụng thép xây dựng không đúng chất lượng và số lượng. Công trình xây dựng nhà máy nước Cầu Đỏ (Đà Nẳng) tốn 380 tỉ đồng do VINACONEX 10 thi công, chưa hoàn tất đã nứt bể tùm lum, sụp đổ gây tai nạn giao thông làm thương vong rất nhiều người.

Nhà Nước Mượn Nợ - Đảng Viên Chơi Gái, Cá Độ - Nhân Dân Trả Nợ

Bắt đầu năm 2006, Việt Nam phải trả nợ khoảng 2 tỷ dollars cho các khoản nợ vay lãi nhẹ. Tổng nợ nước ngoài, theo Bộ Tài chính Việt Nam, chiếm 34% GDP năm 2005, tức khoảng 20 tỉ USD. Các “con nợ” này gồm hơn 65% là cơ quan nhà nước, số còn lại 35% gồm doanh nghiệp nhà nước và các công ty đầu tư kinh doanh.

 Trong năm 2006-2010, VN phải trả nước ngoài 10-11 tỉ USD nợ. Gánh nặng trả lãi này sẽ là cái ách, tròng lên cổ dân tộc Việt Nam. Nạn nhân của những lãnh đạo lưu manh chính là những thế hệ tiếp nối, phải trả các khoản nợ khổng lồ cho những công trình quốc gia “dởm”. Giống như bọn giả dạng người tiêu dùng đi vay tiền ngân hàng. Tiền thì bọn lưu manh tiêu xài, nạn nhân bị giả danh phải còng lưng trả nợ. Người tiêu dùng là nhân dân Việt Nam, bọn lưu manh chính là những con sâu tham nhũng đảng viên cộng sản. Cái nghịch lý của đất nước hiện nay là nhà nước CHXHCNVN muối mặt đi vay nợ để đảng viên phung phí, chơi gái, cá độ….còn nhân dân Việt Nam thì đưa đầu ra trả nợ cho Đảng từ thế hệ này đến thế hệ khác.

Cái Lõi Của Vấn Nạn – Nhà Nước Độc Tài, Đảng Trị

Độc tài đi ngược lại xu thế văn minh của nhân loại, độc tài làm cản trở tiến trình phát triển tự nhiên trong xã hội.

Độc quyền kinh tế gây ra nạn độc quyền mua bán, làm khuynh đảo giá cả thị trường, một mình một chợ nâng giá món hàng mà không ngại bị cạnh tranh, không sợ tẩy chay vì khách không còn sự chọn lựa nào khác ngoài việc phải mua món hàng vừa dởm vừa đắt tiền. Độc quyền kinh tế dẫn đến tệ trạng sản xuất hàng ẩu, thiếu chất lượng, không an toàn, khinh thường khách hàng, nâng cao gấp chục lần giá trị thành phẩm mà vẫn không sợ bị thua lỗ, dẹp tiệm, khánh tận vì không có đối thủ cạnh tranh.

Nếu được quyền chọn lựa, người tiêu dùng chọn độc quyền kinh tế, tự trói buộc quyền mua sắm của mình, hay đa nguyên kinh tế - tự do chọn lựa nhiều mặt hàng tiêu dùng từ nhiều nhà sản xuất, rẻ bền và phù hợp giá trị hàng hóa nhờ quá trình cạnh tranh"

Độc tài, độc đảng gây ra nạn tha hoá quyền lực. Nhà nước cầm quyền đứng trên hệ thống pháp luật, tuỳ tiện ứng xử, cai trị đất nước và nhân dân hoàn toàn sai phạm mà không sợ các đảng phái đối lập dành mất quyền lãnh đạo. Độc tài, độc đảng hình thành hệ thống quan lại bám chặt vào quyền lực vì sợ mất đặc quyền nên càng lúc càng phản động, đi ngược lại nguyện vọng chính đáng của nhân dân.

Độc tài, độc đảng là bà đẻ của tham nhũng vì hệ thống cai trị dựa trên sự bao che và tuỳ tiện để bảo vệ đặc lợi cho đảng cầm quyền, tạo ra một tầng lớp cai trị lưu manh “hồng hơn chuyên” toa rập nhau, đứng trên các qui định của pháp luật và sử dụng pháp luật để biện minh cho vai trò nhà nước độc tài nhằm nuôi dưỡng tham nhũng.

Quyền chọn lựa thể chế chính trị qua cuộc bầu cử tự do, bình đẳng là quyền căn bản của nhân loại, đã được minh thị trong Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam đã ký kết và tham gia gồm:

 - Được tham gia vào việc điều hành chính quyền, hoặc trực tiếp hoặc qua những đại biểu do mình tự do tuyển chọn.
- Được bầu cử và ứng cử trong những cuộc tuyển cử tự do và công bằng theo định kỳ, bằng phổ thông đầu phiếu kín, bảo đảm trung thực ý nguyện của cử tri.
- Được quyền bình đẳng tham gia công vụ trong nước.

 Độc tài, độc đảng tìm mọi cách thủ tiêu quyền tự do chọn lựa vai trò lãnh đạo và sợ hãi tiến trình cạnh tranh chính trị. Vì vậy, đảng CSVN đã cưỡng đoạt quyền này của Nhân dân Việt Nam ngay từ lúc đảng giành được chánh quyền.

 Nếu được quyền tự do chọn lựa, nhân dân Việt Nam chọn độc tài, độc đảng hay dân chủ, đa đảng". Có ai tước bỏ mình quyền tự do chọn lưạ từ mặt hàng tiêu dùng cho đến đảng phái chính trị không" Có ông bà Nhân dân nào thích phải sống suốt đời suốt kiếp với lãnh đạo bất tài, vô cảm, vô trách nhiệm, lưu manh, tham nhũng và hủ hoá không"

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Câu nói của cố thủ tướng Việt Cộng là Võ Văn Kiệt rằng ngày 30-4 có một triệu người vui và một triệu người buồn...
“Ý thức xã hội mới Việt Nam “là toàn bộ những tư tưởng, quan điểm, những tình cảm, tâm trạng, truyền thống tốt đẹp, v.v. của cộng đồng dân tộc Việt Nam, mà hạt nhân là chủ nghĩa Mác- Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, phản ánh lợi ích căn bản của nhân dân nhằm phục vụ sự nghiệp xây dựng, bảo vệ xã hội mới”. Nói như thế là cuồng tín, vọng ngoại và phản bội ước vọng đi lên của dân tộc...
Nhiều sự việc thay đổi kể từ thập niên 1970 khi Richard Nixon và Mao Trạch Đông nghĩ ra công thức “một Trung Quốc” cho sự dị biệt của họ đối với quy chế Đài Loan. Nhưng nếu kết hợp với các biện pháp khác để tăng cường việc răn đe chống lại bất kỳ hành động xâm lược bất ngờ nào, chính sách này trong 50 năm qua vẫn có thể giúp cho việc gìn giữ hòa bình. Liệu Trung Quốc có thể cố tấn công Đài Loan vào năm 2027 không? Philip Davidson, Tư lệnh mãn nhiệm của Bộ Tư lệnh Ấn Độ-Thái Bình Dương của Mỹ, nghĩ như vậy hồi năm 2021 và gần đây ông đã tái khẳng định việc đánh giá của mình. Nhưng liệu Hoa Kỳ và Trung Quốc có định sẵn cho cuộc chiến trên hòn đảo này không, đó là một vấn đề khác. Trong khi nguy hiểm là có thật, một kết quả như vậy không phải là không thể tránh khỏi.
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.