Hôm nay,  

Thêm một ngôi trường cho trẻ không trường

11/08/201904:05:00(Xem: 2657)

Thêm một ngôi trường cho trẻ không trường

Bài viết của Nguyễn Công Bằng (VDF)

Vào ngày 27/07/2019, nhà văn Tưởng Năng Tiến đã trở lại Cambodia, đại diện ViDan Foundation dự lễ khánh thành ngôi trường mới cho làng Pat Sanday ở tỉnh Pursat. Đây là ngôi trường thứ hai trong năm 2019 được xây dựng cho trẻ thơ Việt Nam bất hạnh sinh ra ở Xứ Chùa Tháp, và là ngôi trường thứ sáu được xây dựng, tân trang trong 5 năm hoạt động của Hiệp Hội ở Cambodia.
 

blank

Nhà văn Tưởng Năng Tiến (đại diện VDF) và anh Ngô Ly (đại diện bà con địa phương) cùng một số học sinh với tập vở mới nhân ngày khánh thành trường mới

blank

NV Tưởng Năng Tiến trực tiếp phát gạo cho bà con đồng bào.

blank

Một nụ cười hạnh phúc khi nhận được sự chia sẻ chân tình
 

Người bảo trợ chính của ngôi trường nổi mới và 2.5 tấn gạo trắng kỳ thứ 12 này (chia sẻ cho 120 gia đình phụ huynh và người nghèo trong khu vực) là bà Kim Bintliff – một thân hữu với tâm từ bi vô lượng ở thành phố Houston, TX.  Trong hơn hai năm qua bà đã bảo trợ ViDan Foundation xây dựng tổng cộng bốn ngôi trường và nhiều lần phát gạo từ thiện khác nhau. Những nỗ lực nhân ái này là một phần trong hạnh nguyện từ thiện của bà, bên cạnh những sự trợ giúp nhân đạo đều đặn, liên tục khác nhau ở quê nhà.
 

blank

blank

 

blank

Bà con đồng bào và những bao gạo ân tình
 

Với nhiều bà con đồng bào, đặc biệt là người già neo đơn hay gia đình nghèo khó có đông con nhỏ, một phần gạo 20kg là một món quà rất đáng mừng vui. Với tình trạng mưu sinh hết sức khó khăn hiện nay, làm sao để không phải đi ngủ với cái bụng đói là một nỗi lo quen thuộc hằng ngày.

Khác với làng nổi gần địa điểm du lịch nổi tiếng Đế Thiên Đế Thích (Angkor Wat) ở thành phố Siem Reap, các làng người Việt ở tỉnh Pursat kém may mắn hơn nhiều vì ít khi có ai đến thăm viếng, trợ giúp. Hoàn cảnh chung của mọi người gần như tương tự nhau: khó khăn nhưng không có điều kiện hay cơ hội gì để thoát khổ, và cũng gần như không có chút hy vọng nào sẽ có được một tương lai sáng sủa hơn.

 
blank

Cháu bé này phải bỏ học đi phụ mẹ buôn bán giúp gia đình
 

Cuộc sống hằng ngày tiếp tục đến với cảnh vật lộn với cuộc sống, chỉ mong một ngày qua đi không bị đói, không bị bệnh, và không bị rắc rối chuyện giấy tờ này kia với chính quyền bản xứ. Ở những nước khác, có nhiều người Việt Nam có hai quốc tịch: Việt Nam và quốc gia mới định cư. Đối với hàng trăm ngàn người Việt Nam ở Cambodia, họ chỉ mong có được một tấm giấy di trú hợp pháp; vì ngay cả thế hệ thứ hai, thứ ba sinh ra ở Cambodia cũng không có quốc tịch Cambodia, thậm chí không có cả giấy khai sinh để được đi học, hay đi làm ở hãng xưởng khi lớn lên. Và tất nhiên, những người này cũng không có quốc tịch Việt Nam. Họ là số người mà các hội thiện nguyện quốc tế (NGOs) gọi chung là “stateless group”. Đó là những người “vô tổ quốc”, “vô thừa nhận” từ thế này sang thế hệ khác.

blank

Thầy giáo và một số học sinh chụp ảnh kỷ niệm ngày khánh thành trường mới.

blank

blankCác cháu bé vui với quà mới
 

Với các cháu học sinh, kỳ này được nhận quà là bộ quần áo và tập vở mới. Những bộ đồng phục may sẵn ($8 USD/bộ) là niềm vui rất lớn vì mặc nó có nghĩa là được đi học -- một niềm hãnh diện to lớn. Với nhiều em, bộ đồng phục là bộ đồ mới nhất, đẹp nhất. Nhiều em thân người nhỏ, mặc bộ đồ đồng phục may sẵn bị rộng thùng thình nhưng cũng mừng vui. Có đứa chưa đến tuổi đi học nhưng cha mẹ cũng nài nỉ xin cho được bộ đồ và phần tập vở để dành, với lý do là “… khi nó lớn thì có sẵn mà đi học… chứ biết tới lúc đó có ai đến giúp nữa không!!!” 

Kinh nghiệm cười ra nước mắt đó cũng giống như cảnh một số học sinh lớn tuổi (12-14 tuổi) ngồi chung với những đứa trẻ còn nhỏ híu có 4-5 tuổi (chưa đến tuổi đi học) ở một lớp Việt ngữ.

Lời giải thích của người Thầy giáo rất khó quên:

Dạ, mấy đứa lớn tồng ngồng kia giờ mới đi học vì trước nay cha mẹ đi làm mướn, cứ trôi nổi chỗ này đến chỗ kia hoài, đâu có dịp ở gần khu có trường Việt ngữ để mà họcBây giờ đi học chữ được là mừng... không mắc cở đâu!

Quay qua mấy đứa nhỏ, thầy nói:

Còn mấy đứa bé tí kia… tụi nó “đi học” với chị, với anh vì ở nhà cha mẹ đi làm mướn hết, không ai trông coi. Nếu tui không cho dẫn theo vô lớp thì anh chị tụi nó phải bỏ học ở nhà trông em. Thôi thì cho tụi nó ngồi chung, cũng vui. Thấy vậy chứ tụi nhỏ ngồi lâu cũng quen mắt quen miệng học được ít chữ… mai mốt đến tuổi sẽ học nhanh hơn!

Đó là hình ảnh những đứa bé chưa biết sinh hoạt thành phố là gì, có đứa chưa từng thấy xe hơi, tiệm quán…

Đã có nơi cả Thầy lẫn trò đều không biết ứng xử thế nào khi có khách đến, vừa ngượng ngịu, vừa lúng ta lúng túng… chỉ vì chỗ đó quá hẻo lánh xa xôi, chưa từng có khách du lịch đến thăm viếng, giúp đỡ lần nào.

Có trẻ cầm món quà trong tay nhưng mặt ngơ ra… hình như không hiểu tại sao được có… Có đứa cầm hộp kẹo rồi lật qua lật lại, lúc lắc… hỏi nhau là cái gì trong đó. Phần lớn không đứa nào biết nói câu "Cám ơn" vì có lẽ cuộc sống nghèo khó, lam lũ ở đó chưa có dịp dạy cho các cháu lời chào thăm hay cảm ơn lịch sự.

Có đứa đen thủi đen thui, nhìn thoáng qua tưởng là trẻ Khmer, đến khi nghe nói chuyện mới biết là trẻ Việt. Thì ra cái nắng cháy da của Biển Hồ đã nhuộm đen màu da của chúng.

Điểm an ủi và đáng mừng vui là trẻ Việt ở Cambodia nói tiếng Việt rất sỏi, dù là thế hệ thứ ba, thứ tư… khác hẳn với số trẻ Việt sinh ra ở các nước Âu Châu, Mỹ Châu. Nói chung, nhờ những chia sẻ chân tình, chất phác của số bà con đồng bào này, và đặc biệt là nhờ nụ cười, tiếng nói thơ dại, hồn nhiên của đám trẻ mà anh chị em ViDan Foundation có được thêm nghị lực để tiếp tục làm những người “ăn xin từ thiện”, đỡ mắc cỡ đi phần nào...

***

Dịp lễ Khánh thành trường và phát quà ký này cũng là dịp Hiệp Hội gửi đến bốn vị Thầy giáo ở khu vực và các thân hữu cộng tác viên một số món quà thân tình. Cũng vào thời điểm này, Hiệp Hội đã chuẩn bị kịp khoản thù lao (của tam cá nguyệt thứ hai 2019) để bù đắp cho công lao dạy dỗ của quý Thầy dành cho đám trẻ.

Thầy giáo ở những vùng hẻo lánh, khó khăn này không phải chỉ là những giáo viên với nghề dạy trẻ. Đó là những người chưa từng tốt nghiệp một khóa Sư phạm chính thức nào nhưng lại là những người với tấm lòng đầy ắp tình thương dành cho đám trẻ. Đó là những người không muốn nhìn thấy đám trẻ người Việt nhưng không biết đọc biết viết tiếng Việt. Và không phải chỉ là tiếng Việt, các cháu còn phải được học tiếng Khmer để giao tiếp với người bản xứ một cách tự nhiên và tự tin -- không còn sợ bị mắng chửi "đồ dzuồn dốt chữ".

Các lớp học ở những vùng heo hút dọc bờ nước Biển Hồ đều có điều kiện sinh hoạt khắc nghiệt giống nhau nên sự tình nguyện làm Thầy đứng lớp dạy đám trẻ quả là đáng ngưỡng mộ và trân trọng.

Theo sự chia sẻ của anh Ngô Ly, hiện vẫn còn bốn địa điểm tương tự chưa có trường lớp đàng hoàng, vẫn còn cảnh thầy trò cùng ngồi chèm bẹp trên sàn nhà bè để dạy, để học như cảnh ở trường Anlung Raing trước khi được VDF giúp xây ngôi trường mới vào tháng 02 vừa qua.

***

blank

Cảnh lớp học cũ

blank

Ngôi trường mới

Thêm một ngôi trường đã được xây dựng tốt đẹp, giúp cho đám trẻ ở đây có chỗ học hành đàng hoàng, và cũng là một địa điểm vui chơi của những đứa trẻ không có mái nhà đúng nghĩa, và cũng không có sân chơi nào dù là sân đất bụi bặm vào mùa mưa nước nổi, vì “làng xóm” của các cháu là những chiếc ghe, chiếc bè chụm lại trên mặt nước Biển Hồ. 

blank

Lần phát gạo từ thiện thứ 12 của ViDan Foundation ở Cambodia

Thêm một lần người Việt xa xứ ở Âu-Mỹ chia sẻ với bà con đồng bào kém may mắn đang sống lưu lạc khốn khổ ở Xứ Chùa Tháp những bao gạo ân tình. Đó là mối chân tình đồng chủng!

Thay mặt cho các gia đình bà con đồng bào người Việt và một số người nghèo bản xứ, xin chân thành tri ân sự tin tưởng và hỗ trợ nhiệt tình của chị Kim Bintliff cùng các thân hữu giàu lòng từ bi, bác ái.

Xin cảm ơn quý Đồng hương đã liên tục yểm trợ cho ngân quỹ hoạt động của ViDan Foundation, để Hiệp Hội có điều kiện tiếp tục thực hiện các chương trình trợ giúp cho hàng ngàn bà con đồng bào kém may mắn ở Cambodia và Việt Nam.

Xin cùng nhau tiếp tục góp một bàn tay nhân ái!

Trân trọng và hy vọng.

Nguyễn Công Bằng (VDF)

 

Muốn biết thêm chi tiết về hiện tình bà con đồng bào Việt Nam đang sống khốn khổ, bấp bênh ở Cambodia, đặc biệt là thành phần trẻ em, xin mời đọc tài liệu nghiên cứu của hội thiện nguyện Minority Rights Organization (MIRO).

LINK: Stateless Ethnic Vietnamese Children in Cambodia

Công trình nghiên cứu do Hiệp Hội ViDan Foundation bảo trợ.

 

Mọi thắc mắc xin liên lạc Vidan Foundation qua địa chỉ email: lienlac@vidan.us hoặc qua điện thoại (713) 391-9843 (xin hỏi cô Anh Trinh).

Mọi thư từ liên lạc, chi phiếu trợ giúp xin gửi đến:

               ViDan Foundation Inc.: PO Box 92601, Austin, TX 78709-2601 (USA)

Trợ giúp tài chánh có thể chuyển qua hệ thống PayPal, hay QuickPay, bằng địa chỉ email: contact@vidan.us

(Mọi sự trợ giúp được cấp biên nhận khấu trừ thuế lợi tức liên bang – Federal Tax-Deductible Receipts)

www.vidan.us


LINK của bài viết: http://www.vidan.us/index.php/news-media/activity-news-archive/317-317



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm thêm thu nhập…May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Đảng CSVN đang rối beng lên về tình trạng cán bộ tham nhũng quyền lực, nhưng lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau khiến dân te tua. Tình trạng này được báo của Trung ương đảng “vạch áo cho người xem lưng” cả trong hai lĩnh vực...
Số lượng người nhập cư trái phép vào Hoa Kỳ cao kỷ lục đang khiến cho hệ thống nhập cư vốn đã quá tải càng thêm phần căng thẳng. Dữ liệu mới đây của chính phủ cho thấy các viên chức biên phòng đã thực hiện 2.05 triệu vụ bắt giữ trong năm tài chánh kết thúc vào tháng 9. Đây là năm thứ hai liên tiếp mà số vụ bắt giữ như vậy cao hơn 2 triệu. Trong quá khứ, các con số tăng và giảm dựa trên những thay đổi quan trọng về kinh tế và chính sách, như các đợt suy thoái kinh tế và siết chặt biên giới trong thời kỳ đại dịch. Nhưng chưa bao giờ số vụ bắt giữ vượt quá 1.7 triệu, và cũng chưa bao giờ duy trì ở mức cao như vậy trong mấy năm liên tục.
Hai việc đang làm cho Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng mất ăn mất ngủ là “tình trạng xa rời Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh” và “tham nhũng quyền lực” ngay trong hàng ngũ cán bộ, đảng viên có nhiệm vụ chống tham nhũng, thanh tra và thi hành kỷ luật...
Lúc còn tại thế, có lúc ông Phạm Văn Đồng đã phải đối diện với một câu hỏi khó: “Xin Thủ tướng cho biết ý kiến về sự kiện thuyền nhân hồi 1975, nhất là hồi 1978, 1979… Về nguyên nhân và trách nhiệm trong những sự kiện ấy, với những hiện tượng bán bãi thu vàng và khá nhiều tầu, thuyền bị hải tặc bão tố và chìm trong đại dương…
Văn phòng Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ báo cáo thường niên trước Quốc hội: Những diễn biến quân sự và an ninh liên quan đến Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc...
Tại sao chính sách Hoa Kỳ phải giúp đỡ những quốc gia khác, kể cả những quốc gia chống đối quyền lực của Hoa Kỳ? Có anh hàng xóm tức giận muốn qua đốt cháy nhà mình, mình lại đem tiền qua giúp đỡ; đôi khi lại mang con qua xây dựng hàng rào, chuồng gà, sơn quét nhà cửa cho anh ta. Chuyện thật ngược đời. Đảng Cộng Hòa nói: Không được. Đảng Dân Chủ nói: Được. Đáng giúp đỡ. Còn bạn, nghĩ sao? Ngày 18 tháng 10 năm 2023, Hãng thông tấn ABC News đưa tin: “Chính quyền Biden đang soạn thảo gói viện trợ nước ngoài trị giá 100 tỷ USD, bao gồm hỗ trợ cho Israel cũng như các ưu tiên an ninh hàng đầu khác.” Dự thảo này phải được quốc hội phê chuẩn. Chắc hẳn sẽ gặp khó khăn vì Đảng Cộng Hòa giữ đa số ở hạ viện. 100 tỷ là số tiền khá lớn, trong lập luận của đảng Cộng Hòa, tại sao không dùng số tiền này để phát triển kinh tế nước Mỹ? Xây dựng những công trình nội địa mang lợi ích đến cho người dân? Trong lập luận của đảng Dân Chủ, giúp người tức là tự giúp mình
Lại một lần nữa, cộng đồng tình báo quốc tế cho thấy khả năng dự báo hoàn toàn sai lạc khi nhận định rằng xung đột Trung Đông không có dấu hiệu leo thang trong khi chiến tranh Ukraine đang tiếp diễn. Nhưng Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu phạm phải sai lầm nghiêm trọng hơn khi thiếu chuẩn bị các biện pháp phòng thủ cần thiết, vì ông tin tưởng tuyệt đối ưu thế quân sự của 170.000 quân Do Thái so với 40.000 chiến binh Hamas. Chính ông Ehud Barak, cựu Thủ tướng và Bộ trưởng Quốc phòng Israel, cùng 80% dân chúng cũng đồng quan điểm, cho rằng Thủ tướng Netanyahu phải chịu trách nhiệm chính trị cho thảm hoạ hiện nay.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.