Gregory Rodriguez
Cung Nhật Thành lược dịch
(Nguồn: Dallas Morning News 02 tháng 1, 2011)
Nếu hỏi bất kỳ người Mỹ nào về mối quan hệ tình nghĩa vợ chồng của những chính khách Hoa Kỳ thì họ sẽ nhớ ngay đến hình ảnh tan nát của bà Elizabeth Edwards (khi Thượng Nghị Sĩ Edward thú nhận đã ngoại tình lừa dối vợ), nhớ những nhục nhã sượng sùng của các chàng sở khanh khi phải đương đầu với báo chí và đối mặt với cô gái bị mình lường gạt; và họ cũng nhớ đến sự chịu đựng đau khổ nhẫn nhục của biết bao nhiêu vợ các chính khách, nói theo đúng như chữ của phu nhân Tổng Thống Hillary Rodham Clinton, khi “đứng bên người đàn ông của họ. ”
Thật sự chúng ta đã biết mối tương quan của các chính khách với hạnh phúc trong tình vợ chồng hay lãng mạng trong tình yêu thường đã ít oi, nói gì đến chuyện chung thủy sắt son…Mới đây với phát hiện liên tiếp về những bê bối nhơ nhuốc trong các lâu đài quyền lực có thể đã làm chúng ta quen đi với cách cư xử tồi tệ của những người, phần lớn là nam giới, mà chúng ta đã bầu, đã chọn họ là lãnh đạo để bảo vệ quyền lợi của chúng ta và quyền lợi của xã hội của xã hội. Không hiểu bắt đầu từ lúc nào mà dân chúng Hoa Kỳ đã quen đi và cho là đời sống riêng tư, nhất là chuyện tình ái lăng nhăng của các chính khách dân cử, không ảnh hưởng nhiều đến các nỗ lực phục vụ dân chúng của họ.
Vài chính khách khi phản bội gia đình của họ, đã bị tẩy chay, không được tái cử hay phải từ nhiệm, và không còn được xuất hiện trên chính trường (Gary Hart, Larry Craig)…Nhưng còn rất nhiều dân cử khác có gốc gác từ những gia đình giầu có quyền thế, vẫn được không phải là hai mà là ba lần để sửa chữa lỗi lầm như Ted Kennedy với vụ cô thư ký chết đuối ở Chappaquiddick; Rudy Giuliani bị vợ tố cáo trắng trợn công khai ngoại tình và Newt Gingrich cưới vợ đến ba lần…
Mới đây sau khi đọc bản tin về Lễ Trao Giải Nobel Hoà Bình trong tháng 10 năm 2010, tôi đã bâng khuâng tự hỏi không biết chúng ta đã quá nhanh chóng xem nhẹ mối liên quan mật thiết giữa người chồng chung thủy và các nhà lãnh đạo can đảm hay không… Giải Nobel Hoà Bình năm nay đã được trao cho một người Trung Hoa, ông Lưu Hiểu Ba, và ông không thể đến Olso để nhận Giải thưởng vì đang bị nhốt tù với lý do phản kháng giới cầm quyền Trung Cộng. Thay mặt ông Lưu Hiểu Ba, nữ diễn viên Liv Ullmann đã đọc vang vang trong sảnh đường bản văn ông viết vào tháng 12 năm ngoái, khi ông bị nhốt tù chờ phiên toà cáo buộc tội “ khuyến khích , xúi dục lật đổ nhà cầm quyền Trung Cộng ” . Phần đầu văn bản đề cập đến luân lý, đạo đức, chống lại sự thù hận, ganh ghét…vì “ hận thù và ganh ghét chỉ có thể làm cả đất nuớc trở nên mù quáng tối tăm…” nhưng đoạn chót của bài văn lại là một lá thư tuyệt đối tha thiết yêu thương với vợ, bà Lưu Sinh.
“ ….Anh đang ở trong nhà tù, và em cũng đang đợi anh trong một nhà tù khác, vô hình. Như ánh sáng mặt trời, lòng thương yêu của em vượt lên trên các song sắt, xuyên qua những bức tường tù ngục để vuốt ve đến từng gang tấc trên da thịt, sưởi ấm đến từng ngõ ngách trong con người khiến anh trở nên bình thản, và cảm thấy được an ủi, vỗ về yên ấm…Như thế, thời gian trong tù của anh đã sáng lên và đầy ý nghĩa với tình yêu của em. Còn tình của anh với em chỉ toàn những ăn năn, hối tiếc, lắm khi nặng đến nỗi làm bước chân anh loạng choạng mỗi khi nghĩ đến. Anh như hòn đá tảng hoang dã, giá lạnh như băng tuyết, chịu đựng gió mưa, vùi dập của bão tố; vậy nên tình anh yêu em mạnh mẽ và sắc bén đủ để qua được bất kỳ trở ngại nào trong cuộc sống. Và nếu dù anh có bị đời nghiền nát như cát bụi thì tro than của anh vẫn sẽ luôn tìm đến để ấp ủ và thương yêu em…..”
Thật là cảm động. Tôi không hy vọng chúng ta có thể tìm thấy những lời lẽ tha thiết và đằm thắm như thế trong bất cứ tự truyện hay lược sử của các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ.
(Ngay cả nụ hôn giữa Al và Tipper Gore trên khán đài trong đêm Đại Hội khi ông Gore được chọn là Ứng Cử Viên Tổng Thống của Đảng Dân chủ năm 2000 cũng chỉ là hình thức hơn là thật sự yêu thương, và đó là những năm mặn nồng nhất trong cuộc tình của họ truớc khi ly dị). Thương yêu khi đến với chính trị, thường là tình anh em, chị em, nhân bản… như Mục Sư Martin Luther King đã nói trong bài diễn văn nhận giải Nobel Hoà Bình : “Tình bằng hữu, nhân bản không điều kiện cho tất cả người đàn ông sẽ là chìa khoá để giải quyết các bất hoà trên trái đất…”
Giờ đây, đọc xong lá thư thiết tha của ông Lưu Hiểu Ba viết cho vợ, tôi nghĩ rằng nếu chấp nhận không nói đến những người chồng tồi tệ thì từ đó chúng ta sẽ hạ thấp dần, và đi xa hơn trong việc xem nhẹ những liên hệ tình cảm trong cuộc sống. Lòng chung thủy và thương yêu với vợ của ông Lưu Hiểu Ba đã làm đậm nét thêm sự cương quyết cam kết tranh đấu cho Trung Hoa tự do của ông, dù đang phải ở tù, chịu đựng trong hoàn cảnh khốn cùng .…
Nhiệt tình của ông Hiểu Ba với vợ và đất nước đều bằng nhau, nhưng tôi e rằng hành vi các chính khách dân cử của chúng ta sẽ khác hẳn vì họ cho rằng lòng thương yêu vợ không dính dáng gì đến khả năng phục vụ đất nước cả.
Sau cùng, ai trong chúng ta cũng muốn bầu lên những người xứng đáng để giúp xã hội, giúp đất nước, và nếu như thế thì ngay cả với những người khó khăn và cực đoan nhất cũng không thể nào mà không đồng ý rằng lòng thương yêu nào cũng phải bắt đầu từ mái ấm gia đình.
Cung Nhật Thành lược dịch
Tháng 5, 2011
- Từ khóa :
- Cung Nhật Thành
Gửi ý kiến của bạn