Hôm nay,  

Chủ Nghĩa Dân Tộc Tq Đẻ Chủ Nghĩa Phân Biệt Chủng Tộc

1/27/201000:00:00(View: 8025)

Chủ Nghĩa Dân Tộc TQ Đẻ Chủ Nghĩa Phân Biệt Chủng Tộc

(Kim Lai trích dẫn từ  RealClearWorld, sau khi bài viết có cùng đề mục đã bị phá mất trên mạng http://bauxitevietnam.free.fr)
Chủ nghĩa này gọi là tuyệt diệt dân tộc bằng cách Bắc Kinh cho đồng hoá theo như đã từng diễn ra trong lịch sử Trung quốc.
Hai chục năm qua. Bắc Kinh đã tìm cách biến hoá Chủ nghĩa Dân tộc Trung quốc dưới danh  Chủ nghĩa Xã hội theo đặc thù Trung quốc để tránh sự nghi kỵ của các tiểu quốc lân bang. Mỗi khi đụng độ với nước ngoài, Bắc Kinh đã đưa ra cái khẩu hiệu “China Uber Alles” tựa như nhãn “Made in China”. Bắc Kinh đã mượn khẩu hiệu “China Uber Alles” của chế độ Đức Quốc Xã, một chế độ  đã bị Tây phương tận diệt từ lâu.
Phản ứng phụ của tân chủ nghĩa dân tộc Trung quốc chinh là cái quá trình thâm độc của chủ nghĩa phân biệt dân tộc kiểu Trung quốc. Nói cho đúng, chính nó là sự Hán hoá. 
 Hán tộc thống trị thế giới Hoa bằng mọi cách, phát sinh ra các thủ đoạn có thể áp dụng được.  Hán tộc có thể giầu hay nghèo, họ nói tiếng Quảng Đông hay tiếng Quan thoại, còn gọi là tiếng Bắc Kinh đang được cho phổ thông hoá. Hán tộc  sinh sống nhiều tại Thượng Hải hay Đài Bắc hoặc tại Los Angeles. Những người Hán này đều coi nhau như có chung một ông tổ hay văn hoá Khổng tử.
Dân số Trung quốc đặc biệt hầu như đồng nhất nhờ văn hoá Khổng tử,  đề xuất như sác tộc hay dân tộc  ít khi gây ra các cuộc tranh cãi. Hán tộc gần đây đã cảnh tỉnh sau khi đã xoá bỏ chế độ cai trị của Mãn châu trong thế kỷ thứ 19. Triều đại nhà Thanh đã biến mất hẳn năm 1911, cuốn sách quan hệ về dân tộc tại Trung quốc đã được đóng lại.
Tới hiện nay.
Chiến thằng cuộc nội chiến năm 1949, đẩy Tưởng Giới Thạch bôn tẩu sang Đài Loan, đảng Cộng sản Trung quốc phấn đầu để duy trì toàn vẹn lãnh thổ Trung quốc sau nhiều trận đụng độ, nhất là với các nước lân bang như Liên Sô, Ấn Độ và Việt Nam. Để ổn định biên giới nội địa trong vùng lãnh thổ phía Tây của nước Cộng hoà Nhân dân, chính quyền Bắc Kinh đã lập chính sách để đưa ra các thành phần tin tưởng nhất nằm trong các vùng có tiềm năng vùng dậy để độc lập theo như dân Do Thái lập quốc tại miền Tây Nam Á.
Dân Hán của Trung quốc tràn ngập vào Tây Tạng và Tân Cương (biên giới mới) những năm gần đây, sau khi Bộ đội Nhân dân Giải phóng tiến chiếm. Chính quyến Bắc Kinh đã phủ dụ dân Hán bó quê Hương, xứ sở để di chuyển hàng ngàn dậm về phía Tây tới vùng đất hứa có nhiều việc làm.  Chán cảnh sống loài như ổ chuột tại Bắc Kinh, Quảng Châu và Vũ Hán, những người dân Hán này chấp nhận để đi về miền Tây lập nghiệp.
Đây là một dân số lớn nhất của thế giới được chuyển dịch từ  khi dân Nhật Nhĩ Man bị đẩy ra khỏi Đông Âu khi thế giới chiến II chấm dứt. Năm 1949, số dân Hán Trung quốc chiếm khoảng 5% tổng số dân của Tân Cương. Ngày nay dân Hán Trung quốc hiện chiếm tới 41%, không bao lâu sẽ chiếm 45% dân số Hồi giáo của Uighur, thủ đô Urumqi tân kỳ có vài nhà chọc trời do người Hán trung quốc làm chủ. Dân số của thủ đô này là 2, 5 triệu dân, có 75% là dân Hán Trung quốc.


Cộng cuộc định cư dân Hán tại Tân Cương thành công to lớn, vùng này trở nên quan trong đối với chế độ Bắc Kinh để lập đường xe lửa. Trong khi nước ngoài chú trọng vào Tây Tạng, Tân Cương làm cho Bắc Kinh quan tâm nhiều nhất.
Rộng gấp hai bang Texas, Tân Cương nằm trên đường tơ lụa ngày xưa, vùng đất giầu tài nguyên như dẩu khí. Vùng này cũng là nơi Trung quốc lập các cơ sở vũ khí hạch nhân, được che chắn bời dặng núi Thiên Sơn dựng dứng, ngăn cách Trung quốc với các lân bang bất ổn của vùng Trung Á.
Cũng như Tây Tạng, Tân cương đóng danh “vùng tự trị” của Cộng Hoà Nhân dân Trung quốc. Người Uighur (Ngô Nghĩ) không được nắm quyền, mọi việc đều do Bắc Kinh quyết định. Mặc dầu tất cả vùng Tân Cương đều nằm xa Bắc Kinh ba ngàn dặm, nhưng đồng hồ phải theo núi giớ của Bắc Kinh ( Bắc Kinh hiện nay cũng đang bàn thảo với Hanoi để đổi giờ theo Bắc Kinh ").
Ngoài việc di dân Hán để có dân số trung thành, mặt khác Bắc Kinh cho diệt sắc tộc bằng cách đầy dân Uighur ra khỏi Tân Cương. Hàng vạn người bản xứ Uighur (phần đồng là phụ nữ) bị đưa lên tầu hoả với cớ tìm việc làm cho họ để đưa về vùng duyên hải phía Đông của Trung quốc để đồng hoá. Các quan cán người Hán Trung quốc trị nhậm tại Tân Cương đã hứa  phịa ra những chuyện như triển vọng lương cao và tương lai khấm khá.
Chính lời hứa này không những đã mở ra màn  nổi loạn tại Tân Cương và Quảng Đông trong các xưởng có di dân Uighur  đánh nhau với người Hán của địa phương. Khi dân Uighur tổ chức chống đối tại thành phố Urumqi, họ đã đụng độ với bọn hung đồ Hán Trung quốc đông gấp 5 lần mang cái danh  “Tân Cương do dân Uighur tự trị”.
Nhiều vụ xẩy ra rõ rang như thế từ các vụ nổi loạn tại Lasha hồi năm ngoái, cho tới tuần này tại Urumqi, phần lớn dân Hán Trung quốc đã bộc lộ họ là sắc dân siêu việt  như con của ông trời (Thiên tử) nằm giữa thế giới (Trung quốc).
Cái tiếng thường nghe thấy phát ra từ miệng người đàn ông Trung quốc trên đường phố là “ đồ vô ơn”. Nói một cách khác: Lũ bay là dân thiểu số lạc hậu phải hàm ân về cái hạ tầng cơ sở hiện đại và đời sống tăng tiến do người Hán Trung quốc đã ban cho (hành xử theo đạo đức hay văn hoá của Khổng tử), thay vì gây rối. Thực tế cái văn hoá này chỉ nên áp dụng cho Hán tộc, văn hoá này không có thê áp dụng cho dân tộc có nền văn hoá khác với Hán tộc.
Khi xưa có lúc quan niệm dân tộc hài hoà được mọi người hoan nghênh và nhiệt tình lên cao. Mao Trạch Đông đã đưa ra cuộc giai cấp đấu tranh, nhưng yêu cầu phải đối xử tử tế với các sắc dân thiểu số (theo danh nghĩa cách mạng). Đồng Nhân dân tệ của Trung quốc đã in hình các sắc dân thiểu số đóng bộ quần áo của các sắc tộc.
Nhưng ngày nay mọi sắc dân tại Trung quốc đều bị cấm đoán và đàn áp. Bây giờ Trung quốc đang lớn mạnh và giầu có hơn bao giờ hết, ưu tiên lo dẹp bỏ các khiếu nại và than van của các dân tộc thiểu số. để thực hiện cho bằng được cái gọi là “Chủ nghĩa Xã hội theo quan niệm Trung quốc”, xoá bỏ ranh giới, xoá bỏ quốc gia dân tộc.
Thực tế cho thấy, các phản cảm này đang nhận sự khính khi, sự lãnh đạm để đón nhận các cú đấm, các cú phang của gây gộc và mũi súng của Công an và Bộ đội Nhân dân Giải phóng Trung quốc. Đây chính là chủ nghĩa phân biệt chủng tộc theo đặc thù Trung quốc, thâm hiểm hơn Đức quốc xã.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Ngày 30 tháng Tư năm 1975 khép lại trang sử Việt của hai lực lượng dân tộc đối đầu nhau trong thế tương tranh quốc tế giữa tư bản và cộng sản. Thế tương tranh này kéo dài từ tranh chấp giữa hai triết thuyết xuất phát từ phương Tây – Duy Tâm và Duy Vật, đã làm nước ta tan nát. Việt Nam trở thành lò lửa kinh hoàng, anh em một bọc chém giết nhau trong thế cuộc đảo điên cạnh tranh quốc tế.
Galang là tên một đảo nhỏ thuộc tỉnh Riau của Indonesia đã được chính phủ nước này cho Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp quốc sử dụng trong nhiều năm để người tị nạn Đông Dương tạm trú, trong khi chờ đợi được định cư ở một nước thứ ba. Trong vòng 17 năm, kể từ khi mở ra năm 1979 cho đến lúc đóng cửa vào năm 1996, Galang đã là nơi dừng chân của hơn 200 nghìn người tị nạn, hầu hết là thuyền nhân vượt biển từ Việt Nam và một số người Cam Bốt.
Hình ảnh thay cho ngàn lời nói, ghi nhận rõ "sự hấp hối" của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, ghi lại cảnh hỗn loạn, sự hoảng hốt, nỗi lo sợ của dân chúng lũ lượt rời nơi đang sinh sống, đã bỏ nhà cửa trốn chạy trước khi VC tràn vào thành phố
Chúng ta liệu có thể đóng vai trò giúp đỡ những người nhập cư và tị nạn trong tương lai như là người Mỹ đã từng làm cho chúng ta không? Theo lời của Emma Lazarus, liệu chúng ta có nâng “... ngọn đèn bên cạnh cánh cửa vàng” cho “... kẻ bão táp, người vô gia cư ... người mệt mỏi, người nghèo khổ” không? Đối với chúng tôi, trong ngày 30 tháng 4 này, không có câu hỏi nào có ý nghĩa và tính quan trọng hơn câu hỏi này.
Khách đến Việt Nam ngày nay thấy nhiều nhà cao cửa rộng, xe chạy chật đường hơn xưa. Nhưng đa số người Việt Nam có vẻ không có cái nhu cầu dân chủ của người Myanmar hay người Hồng Kông. Hay là họ có, nhưng 20 năm chiến tranh đã làm họ mệt mỏi, xuôi xị chấp nhận chút đầy đủ vật chất, nhắm mắt với tương lai? Và Đảng Cộng sản Việt Nam có thể hy vọng người Việt sẽ ngoan ngoãn như người dân Bắc Hàn, không cần dự phần tự quyết cho tương lai của mình và con cháu mình?
Ngày 30/4 năm thứ 46 sau 1975 đặt ra câu hỏi: Còn bao nhiêu năm nữa thì người Việt Nam ở hai đầu chiến tuyến trong chiến tranh mới “hòa giải, hòa hợp” được với nhau để thành “Một Người Việt Nam”? Hỏi chơi vậy thôi chứ cứ như tình hình bây giờ thì còn mút mùa lệ thủy. Nhưng tại sao?
30 tháng Tư. Đó là ngày nhắc nhở chúng ta cần có dự tính cho tương lai. Vào năm 1975, ai có thể ngờ rằng sẽ có gần 2 triệu người Việt tại Hoa Kỳ nuôi dưỡng cuộc sống có ý nghĩa và đóng góp một cách đáng kể cho xã hội? Ai ngờ được rằng hiện đã có thế hệ người Mỹ gốc Việt thứ ba, thứ tư?
Tổng thống Joe Biden như một người thuyền trưởng, nắm con thuyền quốc gia giữa cơn bão dữ. Chỉ trong cơn sóng lớn mới thấy được khả năng người lèo lái. Những thách thức vẫn còn trước mặt, nhưng con thuyền quốc gia hứa hẹn sẽ đến được chân trời rộng mở. Sự lãnh đạo và phục vụ thầm lặng, bền đỗ cho quốc gia và người dân của tổng thống Joe Biden đã được chứng minh bằng kết quả hiển hiện trong 100 ngày vừa qua.
Ca sĩ Tina Turner, có lẽ ai cũng biết nhưng quá trình tìm đến đạo Phật, trở thành Phật tử và sự tinh tấn của cô ta chắc không nhiều người biết. Giáo lý đạo Phật đã vực dậy đời sống cá nhân cũng như sự nghiệp của cô ta từ hố thẳm đau khổ, thất vọng.
Một nhân vật còn sống sót sau thảm họa Lò sát sinh (Holocaust) và từng đoạt giải Nobel Hòa bình, Elie Wiesel, nói: "Sự đối nghịch của tình thương không phải là sự ghét bỏ, mà là sự dửng dưng. Sự dửng dưng khiến đối tượng thành vắng bóng, vô hình…"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.