Hôm nay,  

Thơ Thơ

02/07/200700:00:00(Xem: 2267)

Một Thoáng

Ngước trông chẳng thấy cố nhân
Ngoảnh nhìn lối cũ phù vân khói mờ
Nếu đời không chỉ là mơ
Sao ta đơn độc bơ vơ suốt đời
Có em thì cũng thế thôi
Làm sao quên được những lời cho quê
Mây trôi không biết đường về
Nên ta kéo kiếp lê thê tháng ngày"

Trần Ngân Tiêu

*

Mắt Màu Nâu

Hơn hai mươi năm - lòng ta vẫn nhớ
Đôi mắt buồn duyên dáng của em xưa
Rất tình cờ đâu phải tuổi ngây thơ
Trở lại lớp - lòng ta xao xuyến quá
Áo trận giày saut về trong xa lạ
Tìm tuổi thơ trên bàn ghế giảng đường
Rất yên lành trong không khí thân thương
Tà áo trắng sáng ngời duyên hương ý
Giữa lòng ta - hay dáng em kiều mỹ
Theo bước chân đường trở lại nở hoa
Nắng buổi chiều sáng rực áo Văn Khoa
Đêm mộng mị khẽ cười khi trở giấc
Lớp quốc âm dáng kiều duyên hương mật
Có hàng trăm đôi mắt đẹp thật buồn
Ta không nhìn mà sao lại vấn vương
Đôi mắt bé màu nâu thương nhớ lắm
Những bài giảng không được in sâu đậm
Bằng đôi mi liếc nhẹ buổi tan trường
Nếu học bài như nhớ mắt huyền sương
Thì cuối khoá dễ dàng cao thứ hạng
Rồi tình ái ngọt ngào niềm tin sáng
Em cùng ta ươm mộng trải lối đường
Chiều mùa thi hoa phượng thắm rải vương
Bốn ánh mắt cùng nhìn tên chung bảng

Vui chưa trọn - gió ngược về ngao ngán
Đổi màu cờ sắc áo tả tơi thay
Đường tương lai - đen tối bước lưu đày
Trời phương bắc lạnh lùng đông buốt giá
Đôi mắt nâu mấy ngàn đêm nhớ quá
Ta trở về như một giấc kinh mơ
Chuyện ngày xưa ai nhớ chữ đợi chờ
Đôi mắt cũ vẫn nâu màu tha thiết
Gió vờn nhẹ - mây âm thầm luyến tiếc
Uổng niềm mơ thương nhớ tự lòng ta
Mây buổi chiều ngun ngút trắng trời xa
Đôi mắt bé của ngày xưa thơ mộng
Thôi nhé em - mầm xanh tươi ý sống
Hai phương trời mây trắng nhớ về em
Chút hương buồn - thoáng khẽ gió trong đêm

Thy Lan Thảo

*

Anh Đèo Em Lên Chùa

Anh đèo em lên chùa,
Lưng đồi, bỗng đổ mưa.
Cả hai cùng lạnh lắm,
Bên nhau. Tiếng gà trưa...

Dìu em vào hốc đá,
Dưới tượng Phật từ bi.
Mưa vẫn rơi tầm tã,
Em cầu xin những gì"

Thì thầm em tụng kinh,
Khấn nguyện cho duyên mình:
Sấm sét đời giông tố,
Được sắt son niềm tin.
Đã mấy mùa Xuân qua,
Anh hành quân rất xa.
Lao mình vào khói lửa,
Ngong ngóng đợi tin nhà.

Khoác áo trận về thăm,
Hiu hắt ánh trăng rằm.
Mờ mờ con dốc cũ,
Bóng người xưa, biệt tăm...

Em đi, xa tít nơi nào"
Hỏa châu rơi rụng, chiến hào ngẩn ngơ!
Biên thùy ôm súng thầm mơ,
Bao giờ, cho đến bao giờ, gặp nhau"!

Hoàng Ngọc Văn (TQLC, KBC. 3337)

Gởi Người Tôn Nữ

(Viết sau khi đọc bài thơ "...." của Công Tằng Tôn Nữ Á Nam)

Đời anh là những chuyến tàu đi
Đã biết vậy đeo đuổi làm chi
Muôn ngàn bến đợi theo con nước
Xuôi ngược mười phương vương vấn gì

Yên làm sao được cuối trời đông
Bão nỗi triều dâng sóng mênh mông
Có lẽ cuộc tình không đẹp nữa
Thuyền đành bỏ bến bỏ dòng sông

Thôi cứ lặng im như mất rồi
Dù tình yêu ấy mới lên ngôi
Mỗi lần nhớ lại lòng se thắt
Vẫn hận thiên thu một bóng người

Giận làm gì anh vẫn là anh
Anh là con bướm phớt qua cành
Muôn hoa tươi thắm khoe trong nắng
Bướm nhởn nhơ bay vẫn một mình

Có những lần thấy mắt em xanh
Trong màu ngọc bích sáng long lanh
Là tia hy vọng là mơ ước
Tê tái lòng anh thôi cũng đành

Anh biết tình em là trái ngang
Lỡ một lần mang nặng vết thương
Trên cao trời vẫn mang màu nhớ
Lặng lẽ hồn em gục giữa đường

Mong biển chiều nay sóng bình yên
Thuyền xuôi về bến cũ êm đềm
Gác chèo nghe thấm từng thớ vỏ
Muối mặn cho lòng nhung nhớ thêm

Anh chỉ thầm xin em một lời
Đừng cho nhau nữa khổ em ơi
Anh là chiếc bóng bên thềm vắng
Em đến thì anh cũng mất rồi

Những ngày tháng cũ với yêu thương
Sưởi ấm cho nhau suốt dặm trường
Tình yêu đẹp quá ôi mầu nhiệm
Tim hồng men rượu tóc mùi hương

Thuở đợi chờ em thường đứng trông
Bao nhiêu lá rụng gió bềnh bồng
Là bao hiu quạnh trong trời đất
Phủ kín lòng em em biết không

Anh biết từ lâu em vấn vương
Nhớ anh thao thức suốt đêm trường
Đếm từng tiếng côn trùng rên rỉ
Muôn ngàn giọt lệ buồn rưng rưng
Em gọi tên anh trong bóng đêm
Cô đơn bên chiếc gối ôm mềm
Nhắm mắt lại thấy toàn màu trắng
Màu tang tình ái của riêng em

Cố xoá đi em hình bóng anh
Như giọt sương mai đọng trên mành
Một tia nắng nhỏ làm tan biến
Hạt bụi mờ trên khung vải xanh

Giữa tháng hai trời cuối mùa đông
Saint Valentin rực rỡ tình hồng
Em về trang điểm thêm màu phấn
Áo cưới em choàng qua bến sông.

Tôn Thất Phú Sĩ

*

Tháng Tư Trả Lời Em

Em hỏi anh
Sao không về thăm quê cũ
Vào tháng Tư mùa lúa chín vàng mơ
Có bóng em chờ trên con đê nhỏ
Mái nhà tranh ôm â'p những hẹn thề
Để ta đươc gần nhau nghe kể lể

Em ơi
Làm sao có thể
Khi hồn anh đang lịm chết một niềm đau
Và tim anh vẫn rạn nứt một nát nhàu
Mong ngày quê hương đất trời rạng rỡ
Người với người chẳng còn chút âu lo

Xin giữ hộ anh
Những thân ái buồn vui 
Trong ngăn phần kỷ niệm
Mà nâng niu một quá khứ ngọc ngà
Xin đừng dỗ dành anh
Những điều không tưởng
Bởi ngày xưa chừ chưa hóa kiếp hồi sinh

Em có biết không
Ba mươi mấy năm qua
Có bao giờ anh quên chờ đợi
Một bình minh nắng tỏa khắp mọi nhà
Anh đã xót xa
Bởi nhật nguyệt xoay vần
Đất trời trăn trở
Làm sao biết được
Bài thơ anh đang viết cho em bây giờ
Còn có thêm đoạn kết sáng ngày mai

Anh ở đây
Màu quê hương nở trên từng ngọn cỏ
Gió mơn man hoa nhân ái vạn nẻo đường
Tình thương đầy trên mười ngón tay ngoan
Bài ca dao mẹ là tiếng chuông chiều tịnh độ
Những nỗi khổ theo anh
Trên bước đường lưu lạc
Hình như
Đã đi vào dĩ vãng
Hiện tại chừ chỉ còn lại chút phân vân...

Tháng Tư về
Anh nghe rất rõ
Hai chữ Tự Do
Giữa đất trời lộng gió tha hương
Để tiếc để thương
Mắt biếc ngày xưa sao lấm bụi mờ
Cho anh đứng chờ giữa một dòng sông...

Kim Thành

*

Thơ Đấu Tranh

Thơ Đấu Tranh là nơi hội tụ những vần thơ "tải đạo" của các thi nhân luôn luôn thấy trong lòng: "Ba mươi năm lẻ đá mòn. Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ. Ba mươi năm nát hồn thơ. Có nghe chăng mảnh dư đồ giẫy đau"" Sàigòn Times tha thiết hy vọng được sự đóng góp, xướng họa, của thi hữu xa gần có chung hoài bão: "Chở bao nhiêu đạo, thuyền không khẳm; Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà"... Qúy thi hữu, độc giả nào cảm thấy cao hứng, muốn "dương buồm chở thuyền đạo, phóng bút đâm kẻ tà", xin vui lòng gửi bài về hộp thư tòa soạn, bên ngoài ghi: Thơ Đấu Tranh. - Trân trọng.

Chúc Mừng Biểu-Tình Thành-Công

Chúc đã thành-công đả Việt-gian
Mừng niềm-tin đủ chống tham-tàn
Biểu dương lực-lượng trong bình-tĩnh
Tình thắm đấu-tranh giữa các đoàn
Thành tích vang lừng qua báo-chí
Công lao phấn-khởi thấu tâm-can
Mỹ cười thích-thú và kiêng nể
Mãn ý đôi đàng Việt-tỵ an

Tiểu Bảo

*

Nhục Hậu Môn

Nghe tin, trước khí thế biểu tình chống cộng của người Việt tự do, chủ tịt CS Nguyễn Minh Triết hoảng hốt chui cửa hậu, nên cảm khái viết bài thơ này...

Tiến thoái lưỡng nan ngậm ớt cay
Vội vàng cửa hậu dọt như bay
Chắc ăn tránh được dân chờ lưới
Quỳ gối cầu xin Mỹ giúp cày
Xã-tắc sơn-hà hờn Cộng-phỉ
Hội-thương hợp-tác ghét ăn-mày
Cắm đầu cắm cổ thờ Lê-Mác
Để mãi ôm nhục hậu môn này!

Tiểu Bảo

*

Nhắn Nguyễn Minh Triết

Nhân chuyến phái đoàn "Ăn mày" của Triết đến Mỹ, xin được viện trợ AIDS, nên có bài thơ...

Kìa lũ chuột đang thập thò luồn lọt
Cớ làm sao sợ ánh sáng thế nhân
Chính bọn ngươi, một lũ hèn đần
Là ma qủy, sợ tấm lòng trung nghĩa

Bản chất ngươi quen chui luồn mộ điạ
Cả xác người ngươi cũng chẳng buông tha
Bởi thân ngươi mang dòng máu gian tà
Khi lộ diện, bị loài người xua đuổi

Tiền kiếp ngươi là linh hồn con muỗi
Đợi đêm về hút máu của nhân gian
Cả bọn ngươi toàn gieo nỗi nghiệp oan
Bản chất bịp, suốt đời chui cửa hậu

Này Triết hỡi! tên Việt gian đầu nậu
Dùng nỗi đau dân tộc để làm mồi
Khơi từ tâm, lê lết khắp mọi nơi
Xin viện trợ, về chia nhau thụ hưởng

Ngươi thấy chưa cái gì là sung sướng
Là tự do, dân chủ với nhân quyền
Đến nơi này nghèo mấy cũng là tiên
Không nanh vuốt, máu tanh loài ngạ qủy
Tỉnh dậy đi tìm con đường chung thủy
Với tình người, trong chính nghĩa toàn dân
Đừng u mê ngụp lặn mãi kiếp đần
Lật trang sử, toàn máu tanh mật đắng

Nhớ nghe Triết, vào đời bàn tay trắng
Khi giã từ cũng chỉ trắng bàn tay
Ta dạy ngươi chân lý của hôm nay
Là chữ nghĩa, chữ tình trong nhân bản

Đừng lún nữa, sâu thêm vòng nghiệt oán
Đất nước nghèo chịu mãi kiếp làm tôi
Ngưng đi thôi một chủ thuyết quá tồi
Ôm chi mãi, trả lại cho Hồ Tặc

Đốt cho sạch giải oan hồn xã tắc
Để toàn dân được ngửa mặt với đời
Cõi phù sinh, cũng chỉ một lần thôi
Khi hết kiếp bớt đi lời phỉ nhổ.

Phạm Thanh Phương

*
Vinh Danh Chiến Sĩ Nhân Quyền
Biểu Tình Chống Nguyễn Minh Triết
New York đồng bào ta xuất quân
Cờ vàng rợp bóng tiếng vang lừng
Dàn chào lũ Cộng sang đây để
Kiếm chút tiền Đô chẳng thẹn thùng!
Xử chất da cam tòa kháng án
Bên ngoài hải ngoại tố nhân quyền
Lưa thưa phản chiến vài người Mỹ
Lác đác đôi tên Cộng lạc đường!

Trần Bửu Hạnh

*

Nguyễn Minh Triết Cò Mồi Chim Chuột

Tại Quốc Hội Mỹ, bị các dân biểu Mỹ chất vấn về việc CSVN liên tục vi phạm nhân quyền, Nguyễn Minh Triết lúng túng, quay ra đóng vai "tú ông" quảng cáo một cách trơ trẽn "con gái Việt Nam đẹp lắm!" khiến Dân Biểu Edward R. Royce phải nhăn mặt thú nhận, "tôi rất thất vọng khi phải đối thoại với một chủ tịch nước như vậy".

Quốc trưởng cò mồi chuyện gái trai
Khác nào Mã Giám Sinh thời nay
Dột từ trên nóc nhà dột xuống
Sai bởi vô luân sai có hay"
Việc nước sao không bàn quốc sự
Mãi dâm gái Việt lại ra tay
Thật là xấu hổ cho nòi giống
Mạt vận sinh ra lũ cáo bầy

Trần Việt Yên

*

Lời Việt Gian Cs Nguyễn Minh Triết

Kính thưa Tổng Thống Bút,
Việt có nhiều hàng hóa,
Về đồ ăn, toàn thứ xịn, không tồi
Rượu thuốc rầy chơi một cốc xỉn rồi
Uống hai cốc có ngày ra nghĩa địa!
Bún, bánh phở chơi phoóc-môn lia lịa
Chất phoóc-môn thực dễ kiếm, tông tông!
Bởi chúng em chủ trương Xã nghĩa hồng
Chất ướp xác... thì lúc nào cũng sẵn!
Hồi bao cấp, dân em nghiện khoai sắn
Nay sẵn gà, ngỗng, vịt bịnh cúm chim
Cứ vặt lông, thoa hóa chất rồi tiềm
Ăn không hết thì đóng hộp xuất khẩu!
Nước mắm, sì dầu quả thiệt là rất hẩu
Phân u-rê cho độ đạm thật cao
Người ốm nhom mà chơi mãi sì “dào”
Thì có lúc cũng trở thành mập ú!
Chôm chôm, quýt, khoai lang và đu đủ
Thuốc sâu rầy chỉ phớt nhẹ chút thôi
Bóc trái nào mà ngửi thấy hôi hôi
Xin gửi trả bởi con đường bưu điện!
(Bưu điện Việt thì rất hay rất xịn
Chẳng cần giao mà cứ quẳng ngay đi
Kiểm bao bì xem có chút hồ nghi
Qua Xã nghĩa, thư chẳng bao giờ tới!)
Em căm thù bọn người hay móc bới
Dân nước em, nhà đất mất như không!
Cán bộ đảng viên, làm chéo làm chồng
Dân mất trắng, cũng phải đành câm miệng!
Nè cá tra, basa, ngon có tiếng
Trên nhà cầu... dưới cá đớp lia chia
Lớn thiệt nhanh, loại cá có râu ria
Nấu cháo cá, nấu canh chua, hết xẩy!
Rau cải, u-rê
Luôn luôn chơi quá tải
Tốt, xanh um, bầu bí bự leo cao!
Bao tử dân... hải ngoại tốt làm sao!
Cứ thực phẩm em đưa mà bồi dưỡng!
Nếu sự cố thận, gan, ruột bướu chướng
Thì thắp hương "vái bác với lòng thành"
Bác hộ phù cho sớm được thăng nhanh
Xuống với bác bởi bác đang mong lắm!
Thưa Tổng Thống, bọn Dân chủ bắng nhắng
Chúng lại toan bỏ toàn trị độc tài
Em rất buồn, em tức giận, ra oai
Nhốt Cha Lý, cả Công Nhân, Đài Nguyễn...!!!
Xin Tổng Thống hãy nghe em thỉnh nguyện
Em quyết lòng ...dâng cả nước Việt Nam
Nhất trí làm tôi Mỹ đến muôn năm
Ngài sai bảo bất cứ gì, em cố!
Em phấn đấu cho nhân dân rầm rộ
Vạn tuế Ngài, hoan hô Mỹ muôn năm!
Biết ông Đào đang căm tức chửi thầm
Nhưng em mãi, vẫn kính phục Mỹ quốc!
Bọn hải ngoại chưởi em thiệt nhơ nhuốc!
Em đ... cần, chơi hoành tráng cho coi
Khi em về, qui hoạch sẵn bó roi
Bọn Dân chủ là em cột gốc mít!
Xin Tổng Thống ủng hộ em ra rít!
Ép-đi-ê xin cứ nhập khẩu vô
Mắm, gạo, tương, basa với cá vồ
Em mãi mãi đội ơn Ngài, Mỹ quốc!
Còn sự cố, Quốc Hội em thuần thục
Năm trăm thằng bảo một tiếng im re
Đảng em hùng, kỷ luật sắt, thiệt ghê
Nếu đầu cứng... thì đi mò tôm sớm! (cười)
Tượng của "bác", dân phần đông gọi ngợm!
Long trọng đặt chùa hoành tráng Bình Dương
Bỏ Chúa Phật, bỏ thần thánh hết trơn
Chúng em chỉ muôn đời thờ tượng bác!
Nắm xương tàn, thối hôi còn cái xác
Nhưng thiêng hơn bà chúa Xứ, chúa Xam
Bắt dân em phải tế lễ đàng hoàng
Nói phạm thượng là có màn tù rũ!
Kính Tổng Thống, cuộc họp đà quá đủ
Bởi tiếng Anh em lại đ.  biết chi
Khi về nhà em sẽ viết sẽ ghi
Gửi thực phẩm gấp sang Ngài triệu tấn!!!

Ký thiệt Bút Xuân Trần Công Tử

*

Thơ Nguyễn Chí Thiện

Nhìn Suất Cơm

Nhìn suất cơm- cực hình tra tấn
Vừa khổ đau, vừa căm giận bừng bừng
Chúng đang xẻo của ta từng miếng thịt
Hút của ta từng giọt máu bi thương
Chúng cho ta ăn thua một con mèo
Và khoái trá nhìn ta xương da lủng củng
Đi đứng lờ đờ, xanh bủng, mắt mờ run
Chúng bảo ta vẫn còn nghị lực
Vẫn ngấm ngầm sáng tác
Tiếp tục nuôi ý đồ xấu xa bôi xấu Đảng
Lần thứ hai trước mắt địa cầu
Chúng hứa bắt ta phải quỵ gối, cúi đầu
Ngậm đắng nuốt sầu tới ngày lấp lỗ
Mang theo thơ phú xuống mồ
Nhờ Diêm Vương xuất bản
Cho loài giun đất đọc ngâm!
Ta không trả lời
Lấy mùi xoa lau qua vầng trán
Vầng dương còn cháy đỏ
Dẫu hoàng hôn!

(1987)

Tù Ăn Chay

Tù ăn chay nghĩa là không có muối
Cơm không mà dăm suất có vần xuôi!
Giá được điều lao động toán chăn nuôi
Lấy lại sức nhờ sắn, khoai, bẹ chuối
Nhà thơ sẽ đỡ còm nhom yếu đuối
Chuồng lợn kia sẽ hóa tháp ngà thôi!

(1987)

Tù Ăn Đủ Thứ

Tù ăn đủ thứ, trừ phân
Nói vậy là chưa thành khẩn
Chảo rau muống có giẻ chùi nấu lẫn
Ai người ghê tởm không ăn"
Lạc giống đem trồng trộn lẫn tro phân
Lén lút nuốt nhai, sá gì nhơ bẩn
Tôi không muốn nói điều tàn nhẫn
Nhưng thực tế là như vậy, kiếp tù nhân!

(1987)

Ta Muốn

Ta muốn hồn ta như cảnh trời thu xa xanh, êm ả
Nhưng đất nước như cánh rừng tối đen, hoang dã
Lang sói tung hoành, tanh tưởi bao la
Hồn ta ngâm trong máu lệ muốn tan ra
Mỗi khi ta mơ về những chân trời nhân ái thiết tha
Ngây ngất tưng bừng như rượu, như hoa
Cảnh trại tù đen lạnh, bãi tha ma
Lại sừng sững hiện ra xóa nhòa tất cả
Ta đứng trầm tư, hóa đá
Linh hồn sông núi nhập vào ta
Đỡ ta không gục ngã
Nhắc ta không được ngã!

(1987)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.