Hôm nay,  

Dự Thi Người Việt Trên Đất Úc: Tình Yêu Trổ Bông Kết Trái

10/11/200300:00:00(Xem: 5525)
Mỗi lần nhìn ba đứa con xinh xắn và dễ thương. Hai trai và một gái. Cả ba đang theo học tại một trường tư thục Công Giáo nổi tiếng ở miền Tây Sydneỵ. Huy, trai lớn, 11 tuổi, học lớp sáu. Hậu, trai kế, 9 tuổi, học lớp bốn và Hương, gái út, 5 tuổi vừa vào lớp mẫu giáo. Minh lại nghĩ tới Lan và tự nhủ thầm: "Đây là một trong những điều may mắn và hạnh phúc nhất mà Minh đang có. Tình yêu giữa Minh và Lan đã ươm trồng trên đất Việt và nay đã trổ bông trên đất Úc".
Hôm nay, Minh và Lan đều lấy một ngày flex để cùng nhau ngồi uống cafê trên ghế dá, dưới bóng mát yên tĩnh của khu vườn đẹp phía sau căn nhà nhỏ xinh xinh mà cả hai đã mua cách đây gần chín năm. Hôm nay cũng là đúng mười sáu năm kể từ ngày Minh bước lên chiếc ghe gỗ chở người vượt biên, rời xa đất nước Việt Nam.

* * *

Hai mươi năm trước. Một buổi chiều Minh và Lan đã cùng sánh vai đi bộ dưới những hàng cây dọc con đường Tú Xương yên vắng. Con đường với những hàng cây trải dài bóng mát. Xe cộ không nhiều và người qua lại cũng ít. Đâu đó có vài cặp tình nhân đang to nhỏ trò truyện. Con dường nhạt nắng vào buổi chiều Minh và Lan đã đi bên nhau hơn hai giờ. Chỉ còn ít giờ nữa là họ phải tạm xa nhau. Thời gian cứ lặng lẽ trôi. Cả hai muốn níu kéo lại và chỉ mong sao cho cả không gian và thời gian ngừng lại. Cả hai đến ngồi trên chiếc ghế gần cổng nhà nguyện của tu viện Mai Khôi. Họ ngồi bên nhau rất lâu, rất lâu. Có những lúc cả hai cùng im lặng, không nói và chỉ nhìn nhau. Họ đang nghĩ về một tương lai tươi sáng trên một vùng đất mới. Chút nữa đây, Minh sẽ tạm biệt Lan để được người dẫn đường chở ra một giáo xứ nhỏ gần bờ biển thuộc tỉnh Phước Tuy cũ bằng chiếc xe Honda. Không dằn được xúc động khi nghĩ đến điều này, Lan gục đầu vào vai Minh và sụt sùi khóc:
- Em lo sợ quá anh ạ!
Minh vỗ về an ủi Lan:
- Mọi sự dâng cho ơn trên em ạ. Chuyến đi của anh đã được mọi người chuẩn bị hết sức chu đáo. Anh sẽ sang trước và đợi em. Có thể là Mỹ và cũng có thể là Úc, dù ở đâu anh cũng sẽ đợi em. Em cố gắng lên. Cũng chẳng còn bao lâu nữa. Giấy tờ bảo lãnh của gia đình em cũng gần xong rồi. Anh nghĩ chỉ chừng hai năm nữa là gia đình em sẽ được sang Mỹ. Khi đó chúng ta sẽ gặp lại nhau. Sẽ làm đám cưới. Sẽ đi học. Sẽ có việc làm và sẽ có những đứa con xinh xắn.
Lan vẫn gục đầu vào vai Minh thổn thức:
- Vâng, em nghe anh. Em sẽ cầu nguyện cho anh. Sẽ cầu nguyện cho chúng ta. Sẽ cầu nguyện cho mọi người trên chuyến đi của anh.
Trời dần tối. Họ vẫy một chiếc xích lô để về nhà.
Chiếc xe Honda đã đậu sẵn trước sân nhà Minh. Không còn thời gian nữa. Minh đặt một nụ hôn lên má Lan và nói lời từ biệt. Minh sẽ đi ngay trong đêm nay.
Minh và Lan cùng sống trong một xứ đạo thuộc vùng ngã tư Bảy Hiền. Cả hai tuy không học chung lớp nhưng cũng học chung trường trung học Đắc Lộ. Sau năm 1975, sau khi tốt nghiệp phổ thông, cả hai đều tạm nghỉ học để phụ giúp gia đình. Minh và Lan cũng sinh hoạt trong một số hoạt động của giáo xứ. Cả hai đều là huynh trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể và đều tham gia sinh hoạt trong ca đoàn Dũng Lạc của nhà thờ. Họ quen nhau nhiều từ ngày cùng hát trong ca đoàn. Ngày tháng vun trồng cây tình yêu của ho.ï Dù đã nghỉ học nhưng cả hai vẫn dành thời gian tự học Anh Văn. Cả hai đều nghĩ sẽ phải đi xa. Minh nghĩ đến con đường vượt biên. Gia đình Lan thì được một người anh trước đây làm trong tòa đại sứ ở Mỹ đứng ra bảo lãnh. Họ yêu nhau với một tâm hồn trong trắng. Có những buổi chiều cuối tuần rảnh, Minh đã đến nhà Lan. Cả hai nói chuyện về tương lai. Cũng ngần ấy chuyện. Chuyện cuộc sống tương lai. Chuyện đi học đại học. Chuyện đi làm. Chuyện con cái. Họ nói với nhau không biết bao nhiêu lần rồi. Những ước mơ của họ!
Phải bốn tuần sau, Lan mới được tin Minh tới đảo Galang bình yên. Minh có một người em đang ở Úc, do đó Minh đang làm thủ tục đi định cư tại Úc. Lan nhận được những lá thư của Minh viết từ đảo. Niềm nhung nhớ như được cô đọng gửi gắm trong những lá thư này. Minh ép một cánh hoa rừng trên đảo gửi về cho Lan. Bốn tháng sau Minh qua Úc. Minh đi học Anh Văn rồi ghi tên vào học đại học ngành computer. Gần hai năm sau Lan cùng gia đình được qua Mỹ. Tuy họ vẫn còn phải xa nhau gần một nửa vòng trái đất nhưng cả hai rất mừng vì đều đã được sống trên những đất nước tự do. Cả hai vẫn yêu nhau thắm thiết. Nỗi nhớ thương được gửi gắm trong những lá thư, trong những cuộc nói chuyện qua điện thoại. Ngày gặp nhau, ngày chung sống của họ chắc chắn sẽ không còn xa. Chỉ là thời gian.
Vào dịp nghỉ hè năm sau đó, Minh sang Mỹ gặp Lan. Cuộc hội ngộ của đôi tình nhân như trong truyện tiểu thuyết. Buổi chiều họ đưa nhau đến một công viên. Cỏ xanh và hoa đẹp rực rỡ. Lan lén ngắt một bông hoa nhỏ đưa cho Minh và nói:
- Em mong tình ta sẽ đẹp mãi như thế này!
Minh cảm động hôn phớt trên mái tóc dài còn phảng phất mùi shampoo gội đầu của Lan và nói:
- Chúng ta sẽ yêu nhau trọn đời.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá khô đổ vào nhau nghe xào xạc. Trời bắt đầu se lạnh. Họ đứng dậy ra về.
Minh trở về Úc. Vài tháng sau, Minh được nhập quốc tịch Úc và bảo lãnh cho Lan sang Úc. Lan ở nhà một người bạn thân. Minh học xong năm thứ hai và được nhận vào làm programmer ở sở thuế vụ.


Đám cưới được tổ chức sau đó vài tháng. Không bao giờ Minh và Lan quên được những câu nói của người MC trong tiệc cưới hôm đó. Bằng một giọng nói duyên dáng, dí dỏm nhưng chân thật, người MC đã mô tả cuộc tình của Minh và Lan đẹp, lãng mạn như một bài thơ tình, như một truyện tiểu thuyết. Cuộc hội ngộ của hai kẻ xa cách từ nửa vòng trái đất. Tháng ngày xa cách không làm cho tình yêu phai nhạt mà trái lại còn hun đúc thêm cho tình yêu của họ. Dù đã xa nhau một thời gian nhưng cả hai, lúc nào cũng luôn nhìn về một hướng. Tình yêu của họ vẫn như ngày nào, đúng như một thi sĩ nổi tiếng Việt Nam đã nói:
ûTình muôn thuở nên suốt đời vẫn mới,
Môi đam mê nên vẫn nụ hôn đầu.
Sau đám cưới, Lan xin theo học một lớp về childcare ở trường TAFE. Hai năm sau Lan tốt nghiệp và cũng là lúc Huy, đứa con trai đầu tiên chào đời trong niềm mong đợi của Minh và Lan. Tình yêu đã trổ bông. Sau một thời gian nghỉ vài tháng, Lan được nhận vào làm việc tại một nhà giữ trẻ ở gần nhà.
Rồi Hậu, đứa con trai thứ hai ra đời, mẹ của Lan đã từ Mỹ sang chơi và ở lại giúp đỡ trông coi hai cháu một thời gian. Nhờ làm việc trong nhà trẻ, Lan có nhiều kiến thức về việc nuôi dạy và chăm sóc con cái. Hai đứa bé càng ngày càng bụ bẫm và dễ thương. Minh và Lan cảm thấy niềm hạnh phúc tràn trề. Họ tính đến chuyện tương lai và tìm mua một căn nhà nhỏ xinh xắn. Những ngày cuối tuần, Minh dành một ít thời gian sửa sang lại khu vườn sau nhà, tạo thành một khu có playround an toàn cho con của họ chơi đùa cũng như tạo khung cảnh lãng mạn cho Minh và Lan trò chuyện. Họ lại có thêm một bé gái, Hương. Trai có, gái có. Cả hai thấy không còn gì phải mơ ước thêm nữa. Minh lại tìm được một chỗ làm tốt ở một hãng tư với sớ lương khá cao.
Minh và Lan lại tham gia hát cũng như hướng dẫn cho một ca đoàn trong những buổi lễ Việt Nam tại một nhà thờ ở một khu vực gần đó. Khi có thời giờ rảnh, Minh cũng tham gia vào một số sinh hoạt cộng đồng. Lan thì thỉnh thoảng viết vài truyện ngắn cho một vài tờ báo Việt. Các con của họ lớn lên theo ngày tháng. Chúng được chăm sóc chu đáo, ngoài việc học ở trường, tùy theo lứa tuổi, chúng được học thêm về nhạc, về thể thao. Lan đã để dành và mua cho các con một chiếc piano xinh xắn.
Trong một lần, khi bàn về chuyện tương lai, Minh đề nghị:
- Lan, anh tính bàn với em chuyện này. Căn nhà mình đang ở đã trả được gần một nửa. Anh định dùng căn nhà này thế chấp để mượn ngân hàng mua thêm một căn nhà đầu tư nữa. Căn nhà đầu tư này mình sẽ cho thuê. Có thể mình phải tiết kiệm để phụ thêm vào việc trả ngân hàng chút ít nhưng bù lại cuối năm mình sẽ có thể lấy lại được ít tiền thuế từ sự đầu tư thua lỗ này. Đây cũng là một hình thức tiết kiệm tiền của phần đông những người đi làm với đồng lương cố định như anh và em. Em nghĩ sao.
Lan hơi trầm ngâm và chậm rãi trả lời:
- Liệu còn đủ tiền lo cho các con không anh. Với em và có lẽ cả anh nữa thì không sao, nhưng em không muốn các con phải thiếu thốn. Nếu các con phải thiếu thốn thì đây là niềm tủi thân của em đó anh ạ!
Minh phân bua:
- Anh cũng nghĩ như em vậy nhưng anh đã có cách giải quyết. Này nhé, thường thường mỗi tháng mình đều đồng ý bỏ thêm vào ngân hàng một số tiền nhỏ để trả nợ căn nhà đang ở. Nếu căn nhà đầu tư có phải bù thêm chút ít thì chúng ta sẽ không bỏ thêm tiền trả cho căn nhà đang ở nữa. Anh bảo đảm là các con vẫn được chăm sóc đầy đủ.
Lan nhìn Minh mỉm cười như là biểu lộ sự đồng tình với Minh.
Minh nói tiếp:
- Đúng ra đây là kế hoạch đầu tư cho các con của chúng ta chứ không phải cho chúng ta. Anh và em sẽ cố gắng trả cho xong căn nhà đầu tư này trước khi bé Huy vào đại học. Anh lo sợ nếu sau này, chính sách giáo dục của Úc sẽ theo Mỹ, do đó tiền học phí đại học sẽ cao. Dù thế nào, con chúng ta cũng phải có điều kiện học xong ít nhất là đại học. Em đồng ý không"
Lan mỉm cười gật đầu.
Minh lại cười.
- Còn một điều này nữa, bí mật mà anh chưa nói với em.
Lan bấu nhẹ vào má Minh và hỏi:
- Điều bí mật gì mà anh giấu em. Anh phải khai ra ngay!
Minh cười nhẹ và ghé vào tai Lan nói nhỏ:
- Anh mới được tăng một bậc lương! Và anh cũng vừa nhận giúp cho chú Nam một phần việc trong cái project mà chú đang làm cho một hãng tư.
Lan ái ngại:
- Em nghĩ anh làm hơi nhiều. Anh đâu còn thì giờ để nghỉ ngơi,..
Minh chậm rãi nói:
- Anh chỉ phụ giúp chú Nam một phần nhỏ của cái project này. Chỉ cần dành ra một số buổi sáng thứ bảy là đủ. Đây là một công việc anh thích. Nhân tiện anh cũng muốn học hỏi thêm để nếu sau này có điều kiện, khi các con đã lớn, anh sẽ nhận làm thêm.
- Em có thể giúp anh được không" Lan hỏi.
Minh cười âu yếm:
- Em giúp anh chăm sóc ba con. Đó là big job đấy em ạ! Và chăm sóc cho anh nữa chứ!
Cả hai cùng cười và vui mừng nói:
- Cuối tuần này chúng ta sẽ đi xem thử vài căn nhà mới xây ở một vùng gần đây nhá.
Ngay lúc đó, bé Hương, đứa con gái út của họ tập tễnh chạy tới ôm chầm lấy Minh, Lan và bập bẹ nói:"Ba, Mẹ".
Lan nhìn Minh mỉm cười và nhớ tới câu nói của Minh: " Tình yêu của chúng ta được ươm trồng từ những ngày ở Việt Nam và sẽ trổ bông, kết trái trên đất Úc".
Đó là cuộc nói chuyện cách đây hơn năm năm. Giờ đây, ngoài căn nhà đang ở, họ đã đầu tư thêm một căn nhà nhỏ và một apartment ngay trung tâm vùng Bankstown. Minh, bây giờ đã là một manager trong bộ di tru,ù Lan vẫn tiếp tục công việc ở một nhà trẻ gần nhà. Thỉnh thoảng Lan có đi dạy thêm tiếng Việt cho một trường Việt Ngữ gần đó. Ngoài việc làm ở sở, Minh không làm thêm gì nữa. Giờ đây cuộc sống của họ đã ổn định. Các con đã lớn dần và cả hai đều muốn dành nhiều thì giờ đầu tư cho con cái.

* * *

Tiếng đàn dương cầm thánh thót phát ra từ căn buồng của Huy đã cắt đứt những dòng hồi tưởng của Minh và Lan. Họ uống hết ly càfê, cũng nhìn về một hướng và cảm thấy vô cùng hạnh phúc cùng nhau đi tiếp cuộc sống mà họ đã chọn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.