THUỲ DZUNG PHỤ TRÁCH
Đón Xuân Trên Đất Khách
Nhân đọc được bài “Xuân nhớ bạn” của thi sĩ Trần Ngân Tiêu đã được đăng trên báo Sàigòn Times số 344 ngày 29/1/04, những cảm xúc dạt dào khơi dậy trong lòng người lữ thứ kết lại thành vần, xin họa vận để tặng thi sĩ Trần Ngân Tiêu.
Kìa người viễn khách đến từ đâu"
Cát bụi sông hồ điểm tóc râu
Ngòi bút u hoài câu thế sự
Tâm hồn như vướng nợ tầm dâu
Tình quê man mác niềm thương nhớ
Nghĩa nước còn mang mối hận sầu
Lữ thứ xuân về lòng khắc khoải!...
Mấy vần cảm khái họa trao nhau...
Đan Phụng - Sydney Úc Châu, mạnh xuân Giáp Thân 2004
*
Quê Xưa
Kính tặng thi lão Thanh Tương
Quê tôi có lũy tre dài,
Có đàn em bé hát bài đồng dao.
Vườn quê rợp bóng hàng cau,
Đồng quê bát ngát một màu lúa xanh.
Rừng xanh chim hót đầu cành,
Suối trong róc rách lượn quanh lưng đồi.
Sông quê thơ mộng tuyệt vời,
Tiếng hò cô lái buông lời nhặt khoan.
Thế rồi một chuyến đò ngang,
Con đò chuyển bến, người sang sông rồi.
Về thăm quê cũ bồi hồi,
Trên dòng sông vắng ai ngồi đợi ai"
Đất lành nắng sớm mưa mai,
Mẹ già lên luống sắn khoai vun trồng.
Về đây chân bước ngại ngùng,
Tìm thăm thầy, bạn, thăm trường làng quê.
Quan hà cách biệt sơn khê,
Đi đâu lòng cũng nhớ về quê xưa....
Việt Nhi
*
Số Trời
Dù có tiền núi bạc kho, quyền cao chức trọng, khoa học tiến tới đâu cũng không thể nào cãi lại được số trời.
Củ đó nhân sâm có đủ nào
Cao đơn hoàn tán trị cơn đau
Chỗ bắt kê toa nhiều, chắc bổ"
Dẫu phải ghép thay giải phẫu cầu
Ngũ cốc nghe đồn: “Ăn ngóc củ”
Có bổ rau xanh cố bỏ vào
Thần y cứu mạng thì ân trả
Kéo vài tuổi thọ, cái vèo mau.
Trương Minh Hòa
*
Ngõ Cụt
Đoạn cuối đời ta vào ngõ cụt
Chờ tay định mệnh xóa bôi tên
Rong rêu ký ức ùa nhau đến
Toan thổi tắt đi một ánh đèn.
Ánh đèn thuở nhận lãnh Niềm Tin
Làm hải đăng thiêng lúc nổi chìm
Bỗng súng gươm rơi thành phế phẩm
Ta nghe lửa hận cháy buồng tim.
Đoạn cuối đời ta vào ngõ cụt
Giữa muôn trùng mạng lưới giao thông
Ta thèm khung đất, khung trời mẹ
Và nhớ cội nguồn của núi sông.
Mưa nắng thời gian trút xuống ta
Bào mòn từng tấc thịt, phân da
Lâu lâu vài chiếc xe xa lạ
Ngõ cụt chạy vào, nghẽn lối ra
Đoạn cuối đời ta còn mộng ước
(Cho dù mộng ước nhỏ vu vơ)
Rằng xe lạ chở người không lạ
Đến bảo sao ai chẳng đợi chờ"
Đoạn cuối đời ta còn vấn nạn:
Sông kia ra biển chẳng quay về
Biển sông hội tụ chung con nước
Ta với em sao vẫn cách ly"
Lưu Thái Dzo
*
Chuyện Tình Lan và Điệp
Thí phát quy y thác phí đời Trôi mau tình lỡ lúc trao môi Cạo đầu nào phải đi cầu đạo Bắt sống chia phôi bóng sắc rời Đang lời sám hối đời lan khổ Điệp có hồi tâm đó kịp thời" Là giam đời chốn lam già kiếp Chứa chan tình đẹp chán chưa vơi.
Trương Minh Hòa
*
Dấu Tình Xưa
Tình theo năm tháng nhạt phai mờ
Kỷ niệm đâu rồi chuỗi mộng mơ
Để nhớ thương hoài hình bóng ấy
Mượn dòng tâm sự gởi vào thơ
Tại em hờ hững mãi làm ngơ
Nỗi nhớ trong anh đến thẫn thờ
Có lẽ tình duyên không số phận
Nên hoài nghiệt ngã có đâu ngờ
Giờ đây tiếc nuối chuỗi ngày xưa
Điệp ngữ bao nhiêu cũng chẳng vừa
Ngày tháng lần trôi dòng dĩ vãng
Còn đâu kỷ niệm phút vui đùa
Âm thầm những lúc trời mưa giông
Lạnh vắng đường khuya chạnh nỗi lòng
Đất khách lòng buồn thân lẻ bóng
Sưởi dùm tôi với ngọn Đông phong
Bây giờ kỷ niệm có còn chăng""
Hay đã qua đi phút lỡ làng
Để kẻ tình si ôm mộng ảo
Đêm ngày khóc hận cuộc tình tan ...
Nguyễn Vạn Thắng
*
Hạnh Phúc
Em thấy đấy: vì sao anh đã quyết
Chọn đưa em về giới-thiệu gia đình"
Dẵm sau gót những tình yêu tha-thiết
Của bao cô hy-vọng chiếm tim mình!
Từ dạo ấy lòng anh mang mối hận
Bởi không làm thỏa-mãn mọi tình yêu,
Với ý nghĩ: biết bao người oán giận
Mình đong đưa như gió sớm mưa chiều!
Đời thắm đẹp nhờ muôn hương vạn sắc;
Một cánh hoa khôn dệt nổi xuân vàng!
Anh biết thế nên lòng anh thắc-mắc
Thương bao cô mắt lệ ướt hai hàng.
Nhưng nghĩ lại: lòng tham vô-giới-hạn,
Túi hẹp nông khôn nhốt hết kho trời!
Anh đã chọn một riêng em làm bạn,
Các cô kia đành lỗi mộng chung đời!
Như thế đó, tình anh như thế đó,
Em biết không" em có hiểu cho không"
Chọn một đóa để buông lìa cả bó
Vì anh tin em sắc thắm, hương nồng.
Em đã thấy vai trò em hệ-trọng:
Một bông hoa đại diện cả mùa hoa"
Anh sung-sướng, anh tràn-trề hy-vọng;
Em, em ơi, đừng để mộng phai nhòa!
Em hãy quyết cùng anh xây tổ ấm,
Dù chông-gai, dù bão-tố ngang trời;
Xây cho trọn một túp lều hoa gấm
Từ hôm nay cho đến lúc xa đời.
Vì đất nước chỉ thanh-bình thịnh-vượng
Khi dân-nhân xã-hội được vui hòa,
Mà họ-mạc xóm-giềng là viễn-tượng
Của gia đình xây dựng giữa hai ta!
Thanh Thanh
*
Tuổi Vẫn Còn Buồn
Năm mươi tuổi ngồi đút cơm con
Ta thấy trong ta thoáng chút buồn
Một thuở đời trai vui chinh chiến
Hạ buồn gẫy kiếm rũ căm hờn!
Bảy năm làm lính tám năm tù
Phận mỏng duyên hời chiếc lá thu
Đời đã xô ta vương hệ lụy
Nước trong - giòng phẳng dậy căm thù...
Mười lăm năm lưu lạc Thúy Kiều
Tiền Đường rửa sạch mọi phiền ưu
Chút niềm an ủi thân bèo bọt
Kim Trọng tình như ngọn sóng triều....
Mười lăm năm ta lắm muộn phiền
Thân tù đất Bắc đắng niềm riêng
Giặc thù như hổ như lang sói
Đất nước lầm than trong ngửa nghiêng...
Thy Lan Thảo
*
Nhắn Bạn
Được tin ngươi thổn thức vơi đầy
Vì chút tình yêu vỗ cánh bay
Người đứng ngẩn ngơ nhìn thế thái
Mặc cho trời đất cứ vần xoay.
Thôi đừng lăn lộn với cơn đau
Rượu cũng chẳng thiêu hết nỗi sầu
Ta ngại mất thêm thằng bạn nữa
Nhìn quanh còn có mống nào đâu.
Ngươi có tình yêu để dở dang
Ta tiêu tán cả lúc tan hàng
Gửi thư quê cũ không người nhận
Chỉ có người thôi để thở than.
Ngươi còn dư lệ để đầy vơi
Ta khóc năm xưa muốn cạn rồi
Thao thức nhiều đêm cay xé mắt
Nỗi buồn còn đó vẫn không nguôi.
Ta chẳng còn gì để tặng nhau
Vài câu thăm hỏi vuốt cơn đau
Bao giờ đòi lại quê hương cũ
Cạn chén cùng nhau trút hết sầu.
Trần Ngân Tiêu
*
Thư Xuân
Gửi Nhất My, em thương yêu của chị
Đất trời đang thắm một màu xuân
Đám cỏ ven sông cũng ngại ngần
Trau chuốt ửng xanh từng chiếc lá
Nhọc nhằn hoa dại cánh vương căng.
Đô thành diễm lệ xa hoa quá
Chị chợt nhớ ngày xưa đã qua
Mái ngói đậm đà tươi sắc đỏ
Đêm xuân rạo rực đón giao thừa.
Em giờ có thấy lâng lâng dạ
Dù ở phương trời xa rất xa
Hay mắt đượm mây trời tháng hạ"
Hay lòng còn giá lúc đông qua"
Hay em lẳng lặng tô lên má
Phấn hồng cho vẹn nét xuân xanh
Rồi em cười nói vài câu chúc
Cho vẹn niềm vui tết đấy mà!
Chị biết gửi gì cho em đây"
Trời Nam, đất Bắc khó sum vầy
Còn đôi tia ấm trong tâm nguyện
Nhờ xuân trao giúp chút nồng cay.
Nhất Chi
*
Mùa Xuân Tuổi Thơ
Lúa mùa giờ đã gặt xong
Còn trơ gốc rạ trên đồng ruộng xa
Trẻ con mót lúa la cà
Còng lưng đội nắng chiều tà mới xong
Tắm truồng cả bọn lội sông
Chơi trò lặn hụp nước trong sạch bùn
Thay nhau nhào lộn đùng đùng
Xách quần bỏ chạy mẹ lùng xách roi
Về nhà dưới ánh trăng soi
Thế nào cũng bị vài roi cho chừa
Sáng mai thức dậy leo dừa
Xong rồi lên liếp ban trưa dọn vườn
Lại còn gieo hột để ương
Cho giồng dưa hấu một màu xanh tươi
Tát đìa lũ nhỏ tươi cười
Tranh nhau mót cá tay bươi rụng rời
Cá trê đâm hoảng la trời
Khóc cha khóc mẹ hết lời còn đau
Sặt rằn, cá trạch một thau
Lấy rơm nhóm lửa khao nhau một chầu
Lai rai mấy ổng càu nhàu
Mấy thằng ôn dịch phá mồi hao ghê
Nướng trui cá lóc khỏi chê
Rượu cay rau sống lề nhề cưa đôi
Uống cho tối đất tối trời
Bây giờ ngồi uống nhớ thời xa xưa
Uống luôn giọt nước mắt thừa
Xuân về pháo nổ giao mùa buồn tênh.
Vĩnh Hòa Hiệp