Hôm nay,  

Diễn Đàn Độc Giả

04/10/200200:00:00(Xem: 4202)
Một vài suy nghĩ về nhóm Nghệ Sĩ Tình Quê Hương
Phạm thanh Phương - NSW

Ngồi viết những dòng chữ này, chúng tôi cũng cảm thấy có một điều gì hơi thừa thãi bởi vì Cộng Đồng NVTD Liên Bang Úc Châu đã ra hai thông báo để cảnh giác đồng hương về hoạt động văn hóa vận qua chiêu bài từ thiện của nhóm "Nghệ sĩ tình quê hương" đến từ Việt Nam. Tuy nhiên chúng tôi nhận thấy cũng cần bàn thêm một ít chi tiết cho rộng đường dư luận.
Trước hết, về vấn đề tài chánh. Với một nhóm nghệ sĩ cải lương có thể lên đến cả chục người, vậy họ dự trù sẽ thâu được bao nhiêu, trừ chi phí di chuyển và sinh hoạt nữa thì còn gì mà giúp đỡ ai. Như vậy họ không phải là những nghệ sĩ chân chính và mục đích cũng không phải nhắm vào số tiền gây qũy để thực hiện những thiện ý xuất phát từ lòng từ tâm mà có một mục đích khác.
Thứ hai. Ai cũng biết, dưới chế độ CS hiện nay đi vào thì dễ, đi ra thì khó. Bởi vì đi vào có ngoại tệ, được dịp ba hoa trước dư luận quốc tế về vấn đề cởi mở, không có sự thù hằn, trù dập mà ngược lại còn có đầy đủ tự do và nhân quyền nữa. Còn đi ra thì không có lợi mà có thể có hại về mặt chính trị. Vì vậy nhóm này phải có điều kiện chi đó hoặc làm việc theo chỉ thị của chính quyền CS nên mới được xuất cảnh cả nhóm như vậy.
Thứ ba. Về mục đích. Đầu tiên nhóm này dùng chiêu bài gây qũy cho "thương phế binh". Chúng tôi, một số người cũng băn khoăn và tự đặt câu hỏi là loại thương phế binh nào" VNCH hay bộ đôi CS. Nếu VNCH thì ở đây cũng có tổ chức gây qũy yểm trợ và đã gặp rất nhiều khó khăn khi chuyển quà về nước. Chẳng lẽ bọn cầm quyền CS đã uống lộn thuốc rồi hay sao, mà dễ dãi qúa vậy , bọn chúng luôn luôn coi thương phế binh VNCH là kẻ thù mà lại chấp thuận cho cả nhóm ngang nhiên làm chuyện này hay sao. Còn nếu là thương phế binh CS thì càng khôi hài hơn nữa vì chắc chắn họ phải hiểu kết quả sẽ không được như ý vì trách niệm này không thuộc về cộng đồng tỵ nạn và mặt tình cảm thì không được đậm đà, tuy đồng hương tỵ nạn chúng ta không kém văn hóa đến nỗi thù hằn những người phế binh CS như CS đã thù ghét những phế binh VNCH của chúng ta.
Trong thời gian qua, có lẽ cảm thấy bất ổn trong chiêu bài quảng cáo lần trước (vào khoảng tháng 8-2002) nên nhóm này đã đổi chiêu bài thương phế binh thành "Trẻ em khuyết tật" mà lại còn ngây ngô dùng danh xưng UNESCO VN mới lạ chứ. UNESCO là chữ viết tắt của United Nations Educational, Scientific and Cultural Oganization (Cơ quan văn hóa quốc tế). Cơ quan này không hề liên quan đến vấn đề từ thiện bao giờ, nếu bọn họ sáng suốt hơn tí nữa thì phải dùng chữ UNICEF mới hợp lý .Vì UNICEF là cơ quan từ thiện lo việc trợ giúp trẻ em (United Nations Children's Fun). Thật là khôi hài, bởi có gian manh mới lúng túng dùng chữ nghĩa bừa bãi như vậy. Ngay cả mục đích và danh xưng đã có sự tiền hậu bất nhất thì làm sao tin được đây. Vậy họ muốn gì "
Phải chăng đây là một trong những mục đích có tính cách văn hóa vận, đánh vào lòng yêu quê hương và tình thương đồng loại của đồng hương để len lỏi tuyên truyền cho CS. Hơn nữa sẽ có thể gây hiềm khích, phân hoá trong cộng đồng chúng ta trong khi mọi người đang lo chuyển tin về trong nước trong mục tiêu đấu tranh dân chủ tự do cho quê hương và dân tộc. Hơn nữa, cũng có thể dùng thủ đoạn này để tạo sự bình thường hóa quan hệ giữa những phái đoàn hoặc phe nhóm mà chính quyền CS gởi ra với đồng hương tị nạn để lũng loạn chính trị sau này. Nó như một vết dầu loang, nếu một lần thành công tất sẽ có nhiều lần. Vì mục đích, bọn CS không cần đến tốn kém tài chánh, chúng bóc lột nhân dân nên dư tiền để thực hiện ý đồ đen tối này. Những chuyện tương tự như vậy đã xẩy ra nhiều lần, nhất là trong cộng đồng VN chúng ta bên Hoa Kỳ mà thường bị đồng hương phản đối dưới mọi hình thức kể cả biểu tình tẩy chay. Tuy nhiên bọn CS là một loại lì lợm, không vì những sự tẩy chay ấy mà chúng bỏ qua mục đích. Chúng cố gắng thay đổi chiêu bài liên tục để thực hiện ý đồ. Nhưng đây chỉ là bước đầu.
Một khi sự bình thường hóa đã được thực hiện tốt đẹp. Chúngï sẽ chính thức nhắm vào vấn đề tài chánh và len lỏi vào cộng đồng VN tỵ nạn, gây phân hóa để vô hiệu hóa tiềm năng đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền hiện nay mà chúng ta đang nỗ lực. Như vậy, nếu thành công tất nhiên các mặt trận đấu tranh trong nước cũng sẽ tự động giảm xuống và đi dần đến triệt tiêu. Thực ra mục tiêu chính mà bọn CS nhắm vào không phải là chúng ta (Thế hệ tỵ nạn thứ nhất), những người đã thấu hiểu chúng qúa nhiều. Chúng chỉ mong dùng chúng ta làm nhịp cầu để tiến sâu vào lũng loạn tuyên truyền ở thế hệ thứ hai, vì thế hệ trẻ này mới là những tờ giấy trắng và sẽ là thành phần nòng cốt ở mọi lãnh vực trong cộng đồng VN tại hải ngoại nói riêng và cho cả đất nước nói chung trong tương lai. Chính vì vậy chúng ta cần đề cao cảnh giác và bóp chết những ý đồ đen tối này ngay từ trong trứng nước mới hy vọng thành công trong công cuộc đấu tranh giành tự do, dân chủ cho quê hương được.
Hiện nay, chúng ta đang sống trên một quốc gia tự do, dân chủ pháp trị nên không thể làm gì hơn. Chỉ có cách lờ đi, coi như không có mặt họ ở đây bằng cách không mua vé tham dự những buổi trình diễn của họ, như vậy những người đứng ra tổ chức sẽ thấy lỗ lã mà không thực hiện được những việc tương tự cho những phe nhóm khác trong những lần kế tiếp.
Là những người tỵ nạn, có lẽ ai cũng hiểu rõ CS vàvấn đề quan trọng là chúng ta có nghĩ đến quê hương và dân tộc hay không"
Với những điều phân tích như trên, có lẽ chúng ta cũng đủ thấy cái gian manh, xảo trá của CS và sự tham lam vô liêm sỉ của một số người đội lốt tỵ nạn, như những ký sinh trùng ăn bám trên vết thương của đồng bào chúng ta như thế nào trong sự việc này. Theo thiển ý của chúng tôi, tẩy chay những buổi trình diễn này là một hành động tích cực yểm trợ cho công cuộc đấu tranh giành lại tự do và dân chủ cho quê hương và đồng bào quốc nội mà mọi người trong cũng như ngoài nước đang nỗ lực thực hiện.

*
Bọn đón gió trở cờ không được xúc phạm danh dự Thương Phế Binh VNCH!
Từ Hải Ng. - St Albans VIC

Tôi đọc hai bản Thông Báo của CĐNVTD Úc Châu về vụ một số tên đón gió trở cờ trong người Việt tỵ nạn, sẵn sàng vì miếng đỉnh chung, vị cục thịt là cục nhục mà cong lưng uốn gối thờ cộng sản, nghe lệnh chúng, cõng bọn văn công cộng sản sang đây trình diễn rồi lại còn bầy đặt là gây qũy giúp đỡ thương phế binh, giúp đỡ trẻ tàn tật. Tôi là tôi nói thiệt, xưa nay chuyện mấy người tham bả vinh hoa, tham tiền bạc, đi làm tay sai cho Việt cộng là chuyện của mấy người. Tôi chẳng thèm đếm xỉa tới vì có nói cũng chỉ bẩn miệng. Nhưng nay thấy các người lợi dụng danh dự thương phế binh VNCH để làm bình phong cho hành động cõng rắn cắn gà nhà không biết nhục nên tôi nói để các người biết, các người đừng có xúc phạm đến danh dự của thương phế binh VNCH. Họ có nghèo khổ, có bị ai lãng quên đi nữa, thì họ cũng còn cái sĩ khí, cái dũng mãnh, đởm lược, cái công lao to lớn của họ đối với tổ quốc, dân tộc, chứ họ không muốn thờ giặc như mấy người. Đồng tiền các người kiếm được qua bàn tay CS là đồng tiền máu tanh hôi, không một thương phế binh VNCH nào có tư cách thèm ngửa tay đón nhận đâu. Ngay cả các em bé tàn tật tại VN cũng không thèm nhận đồng tiền máu của các ngươi. Các ngươi muốn làm tay sai cho CS thì cứ làm. Gia đình các ngươi, con cháu các ngươi sẽ xấu hổ vì các ngươi. Nhưng nhớ đừng lợi dụng danh nghĩa của thương phế binh VNCH hay lợi dụng bình phong làm việc thiện mà cấu kết với CS, gây phân hóa trong cộng đồng. Tôi cũng đề đạt với các vị lãnh đạo trong cộng đồng, các hội đoàn vì danh dự và trách nhiệm đối với người thương phế binh VNCH tuyệt nhiên không có nhận tiền bạc của những tên hoạt đầu bán rẽ chính nghĩa tỵ nạn đi làm tay sai cho Việt cộng. Hãy tỏ thái độ dứt khóa với tụi chúng. Không nhân nhượng, không khoan hồng, không thỏa hiệp với chúng.

*
Hãy thận trọng khi gửi tiền về VN
Người Việt Nam - email@....

Tôi là một độc giả thường xuyên cuả báo qua Internet. Tôi đọc bài báo của các bạn về gương chị Carol Huynh (") tôi không cảm thông mà thấy tội nghiệp cho chị ấy. Như các anh đã biết tại VN hay Mỹ vấn đề lao động là cái chính để xây dựng lên một con người. Lòng tốt của chị Huỳnh như vô tình đưa người nhà của chị vào cuộc sống lười biết không tự lực lao động để tạo cho riêng mình. Nghiêm trọng hơn là khi chuyện đó xảy ra lâu dài sẽ tạo cho thân nhân chị ở VN coi thường lao động chân chính, khinh bỉ người nghèo tại VN có sự lao động chân chính để sống. Một ngày nào đó khi nguồn viện trợ chấm dứt thì họ sẽ như thế nào. Như các bạn biết đó hiện nay VN tuy vẫn còn nghèo khổ và sống dưới CĐCS nhưng hầu hết các gia đình có thân nhân ngoại quốc vô ý thức chực hờ đồng tiền gửi về rồi ăn chơi, đua chen và nhiều tệ nạn khác. Tôi xin đơn cử trường hợp sau: Tôi làm kinh doanh và mua bán về máy vi tính. Xóm tôi có một chị Hằng đang sống tại Canada chị làm 12h mỗi ngày để gởi tiền về cho em ăn học cho bằng thiên hạ. Nhưng ngờ đâu cái máy vi tính chị dành dụm 4 tháng mua cho em chị, nó lại đi bán lấy 2.000.000 VND đánh bài. Tiền gởi về để học tiếng Anh nó lại đi chơi đêm đua xe, Cá độ. Cuối năm 2001 chị Hằng thất nghiệp, nên chúng nó (các em chị) lại làm nghề xe ôm nhưng không đủ tiền xài và đi ăn cướp.

*
Cái Đuôi Còn Rọ Rạy...
Joseph Kiên Trung - West Ryde NSW

Tôi vốn dĩ là một keœ thô thiển, cũng không hề có chút thù riêng nào với bọn Cộng phỉ Hà Nội caœ. Nhưng xác định bọn chúng là nguyên nhân và hệ quaœ gây ra muôn vàn thaœm trạng cho dân tộc. Vì nhận thấy lập trường SGT là đúng đắn và phù hợp nên tôi đã gưœi bức thư viết cho ông Nguyễn Hữu Luyện đến quý báo, mong được phổ biến một vài ý nghĩ bức xúc nhưng rất tiếc bài viết đó đã không được đăng tải! Đành rằng bức thư đó chứa đựng nhiều tư tươœng rất chuœ quan, rất riêng tư nhưng tôi vẫn cho rằng cần thiết phaœi giaœi quyết những vấn đề cơ baœn mới xây dựng được trận tuyến đấu tranh hiệu quaœ. SGT có veœ chuộng những bài mang tính cục bộ quá! Hôm nay lại đau lòng mà viết về ý định tắc trách cuœa một nhân vật từng ơœ chức vụ cao cấp ơœ miền Nam trước đây. Tôi hoàn toàn phaœn đối chuyện nội bộ cấu xé, công kích nhau, nhưng xét vì chuyến đi mà Nguyễn Cao Kỳ sắp thực hiện có tầm tác hại to lớn - to lớn hơn caœ việc ông Phạm Văn Liễu viết sách xuyên tạc nền Cộng Hòa - nên tôi buộc phaœi viết về ông Kỳ, mong mọi người đừng ngạc nhiên, đừng hoang mang trước những hành động đi ngược lại ý hướng đấu tranh cuœa chúng ta dù xuất phát từ nhân vật nào! Nếu bài này cũng [bị SGT] quăng vào sọt rác nữa thì tôi cũng nghỉ bút viết luôn mà đánh “chén rượu, giaœi sầu” theo mây trời cho qua ngày đoạn tháng vậy!

Nhân đọc bài “Hà Nội mời ông Nguyễn Cao Kỳ về nước” (nguyên văn “Welcome back") trên báo VL số 1712 ngày 13.9.02 do Thông tín viên David de Voss cuœa tạp chí Asian-Inc thực hiện phoœng vấn ông Nguyễn Cao Kỳ, tôi vừa ngạc nhiên vừa phẫn nộ với những lời lẽ cuœa một nhân vật dù sao cũng gọi là có tiếng tăm này. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần, boœ nhiều thời giờ suy ngẫm những tiềm ẩn cuœa ngôn từ để từ đó có thể caœm thông hoặc uœng hộ chuyến đi cuœa ông ta cùng một toán doanh gia. Nhưng thú thật, càng suy nghĩ tôi lại càng bực vì nội dung tư tươœng cuœa ông Kỳ khi traœ lời phoœng vấn bộc lộ ra những điểm sau:
1/ Ông Kỳ cho biết ông chuẩn bị trơœ về VN với tư cách “khách mời” cuœa Cộng Saœn Hà Nội chứ không phaœi là hạng người thường chỉ đi du lịch đó đây! Tôi nghĩ: Thưa ông Kỳ, ông có suy nghĩ tại sao Cộng phỉ Hà Nội mời ông khẩn khoaœn như “khách mời” không" Tại sao trước kia khi ông là một phi công chiến đấu, hoặc chuœ tịch UŒy Ban Hành Pháp Trung Ương, bọn chúng không traœi chiếu hoa mời ông làm thượng khách nơi Bắc Bộ phuœ" Hoặc tại sao ngày 29.4.1975 ông lên máy bay đào thoát mà không ở lại với CS làm “khách mời” của chúng ơœ những trại tập trung Yên Bái, Lạng Sơn, Vĩnh Phú...
Đơn giaœn thôi, vì trước kia chúng không lợi dụng được ông và ông không để chúng lợi dụng. Ngày nay, vật đổi sao dời, lòng người thay đổi. Cộng phỉ Hà Nội lợi dụng sự trơœ về cuœa tên tuổi Nguyễn Cao Kỳ như là môt quyền lực chính danh phuœ dụ được tên hàng tướng; và qua đó làm lũng đoạn, hoang mang trong tư tươœng người Việt quốc gia. Bài viết còn nhấn mạnh: “Đây là kết quaœ cuœa nhiều năm liên lạc bằng lối sau, trong đó có những cưœa ngõ đi tới caœ Bộ Chính Trị. Hà Nội hy vọng là nếu thành công chuyến đi này sẽ khuyến khích Việt kiều ơœ haœi ngoại trơœ về mang theo tiền bạc cùng những kỹ năng chuyên môn cuœa mình”.
Cộng phỉ Hà Nội đang giăng những cái bẫy thâm độc như thế khi Nguyễn Cao Kỳ qua chuyến đi dự tính sẽ tự biến mình thành cái bung xung cho chúng điều khiển. Bè lũ Cộng nô thì xaœo quyệt, gian ác là chuyện thường, là chuyện dễ hiểu không có gì đáng ngạc nhiên. Cái đáng ngạc nhiên là từ lâu, nhiều người vẫn nghĩ về ông Kỳ như một nhân vật bộc trực, có cá tính, có anh hùng tính. Một “cowboy” mạnh mẽ và ấn tượng. Một nhân vật “ninh thọ tưœ, bất ninh thọ nhục”. Nhưng không, có lẽ bây giờ ông Kỳ nghĩ, nhân cách mà chi, liêm sỉ làm gì khi thời ”trùm mền chờ thời” đã quá lâu, không hy vọng ngày vỗ ngực xưng tên, mà tuổi đã già, cái chết gần đến. Thôi thì làm khúc đuôi còn rọ rạy để đường đường đến Bắc Bộ phuœ trong vai khách mời được Nông Đức Mạnh, Lê Khaœ Phiêu bắt tay niềm nơœ, được phoœng vấn, chụp hình, quay phim chiếu trên đài, loan tin trên báo...
Đúng là ông Kỳ có tư tươœng “cao kỳ” thật. Khí tiết như Nguyễn Hữu Luyện thì nghèo xơ xác lại phaœi đọa đày, tù tội triền miên! Dũng liệt như Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng thì chỉ có thiệt thân, bất khuất như linh mục Nguyễn Văn Lý làm gì để xà lim, xích sắt"
Khi miền Nam tự do tồn tại, Kỳ chống Cộng để thăng quan tiến chức, để vinh thân phì gia. Rồi khi khí thế chống Cộng ơœ haœi ngoại đang hăng; Liên Xô, Đông Âu sụp đổ, ông nín thơœ chờ thời khoe công! Nay đã moœi mòn, thôi ông xin làm con cờ, làm bung xung cho giặc vậy. Đây có lẽ là căn bệnh đang bộc phát. Hết Phạm Văn Liễu ăn cháo đá bát lại đến Nguyễn Cao Kỳ giơ tay về phía giặc! Thế mới biết “cháy nhà ra mặt chuột”. Ai anh hùng, ai tiểu nhân" Ai cao qúy, ai hạ tiện" Chỉ đáng tiếc là đã một thời chúng ta lầm lẫn!
2/ Trong các câu traœ lời phoœng vấn, Nguyễn Cao Kỳ luôn miệng gọi tập đoàn Cộng phỉ Hà Nội là chính quyền rất trơn tru tựa hồ như là một chính quyền hợp hiến, hợp pháp do dân chúng bầu chọn qua một cuộc tuyển cưœ tự do. Giữa lúc dân tộc Việt Nam cần nhận diện keœ thù là bè lũ Cộng phỉ Hà Nội chỉ là tay sai cho đế quốc Cộng Saœn, hiện nay trực tiếp làm tay sai Tàu cộng để xác định lập trường và thế đứng đấu tranh thì Kỳ đã làm ngược lại. Có thể ông ta đang lấy lòng bọn chúng, nhưng người Việt tự do chúng ta thì không! Chúng ta vẫn mạnh mẽ xác quyết: Trong lòng nước Việt Nam đương đại chỉ có khối quần chúng nhân dân VN một bên đang bị chà đạp, áp bức và bên kia là lũ giặc Cộng tham tàn - tay sai cuœa ngoại bang phương Bắc. Dân chúng VN hoàn toàn không có và không công nhận giặc thù Cộng phỉ là chính quyền cuœa mình. Một chính quyền dân cưœ, hợp hiến, hợp pháp cuœa dân, do dân và vì dân chỉ được thành lập khi toàn dân ta đã đập tan bọn giặc đoœ phaœn dân hại nước này.
Nguyễn Cao Kỳ cũng lên mặt dạy đồng bào: “Suốt mấy thập niên nay tôi từng khuyên baœo người ta nên quên chiến tranh đi và nghĩ đế việc xóa boœ hận thù...” Điều này dễ hiểu vì trong chiến tranh ông ta được ăn trên ngồi trốc, địa vị và danh vọng ông được xây trên máu xương cuœa biết bao quân dân miền Nam. Ông đâu có tín niệm là vì dân vì nước gì đâu! “Được làm vua, thua làm giàu” mà! Ông ta không phaœi vị tướng gắn bó với vận mạng dân tộc thì đòi hoœi ơœ ông cái gì đây" Đòi ơœ ông trách nhiệm ư" Đòi ơœ ông danh dự ư" Đòi ơœ ông lương tâm ư" Ông quên chiến tranh là phaœi vì ông sợ trách nhiệm về hành động trong quá khứ cũng như về chuyến đi VN sắp tới. Ông khuyên xóa boœ hận thù là phaœi vì ông coi Cộng phỉ Hà Nội là chính quyền ban đặc quyền cho ông thành “khách mời”, có khi dành cho ông những đặc quyền đặc lợi nào đó nữa chứ đâu có bị chúng cướp vợ, giết con, chà đạp, bóc lột như quaœng đại quần chúng đâu" Ông đâu có bị đau xót vì một phần đất biển cuœa Tổ Quốc bị dâng cho ngoại bang, phaœi không" Ông hòa giaœi với Cộng phỉ thì ông được lợi nhưng đừng khuyên người khác hòa giaœi với Cộng phỉ. Vì nếu dân tộc Việt Nam chấp nhận hòa giaœi với giặc Cộng có nghĩa là dân tộc VN chấp nhận: “Nhận giặc làm cha” và cam tâm làm nô lệ cho giặc đó ông ạ! Điều này, từ ngày khai quốc đến nay, dân tộc Việt đã chứng toœ là KHÔNG BAO GIỜ!
3/ Tán đồng việc ôm chân Trung quốc và chấp nhận triều cống! Nguyễn Cao Kỳ nói: “Nếu tôi là nhà lãnh đạo cuœa Việt Nam, tôi sẽ nói với Bắc Kinh rằng tôi sẽ chấp nhận làm thằng em trai (younger brother). Mỗi năm một lần, tôi sẽ đến Bắc Kinh để dâng triều cống cho hoàng đế. Nhưng tôi sẽ không bao giờ đồng ý để làm một tỉnh cuœa Trung quốc. Nếu Trung quốc đòi hoœi điều đó, tôi sẽ đến với đại ca (big brother) Hoa Kỳ”.
Thưa ông Kỳ, không đợi ông nêu ý kiến lệ thuộc này, bọn Cộng phỉ Hà Nội đã ôm chân Trung quốc và cam tâm làm tay sai cho “Thiên triều” từ lâu lắm rồi. Với chiêu bài VN-TQ như môi với răng, hoàng đế Mao Trạch Đông phán baœo tên gian tặc Hồ Chí Minh lấy môi Việt che răng Tàu, dùng xương máu Việt để che chắn lót đường cho tham vọng Tàu. Hồ Chí Minh và bè lũ tay sai Hà Nội, nhất nhất tuân phục thế nhưng thỉnh thoaœng răng Tàu vẫn cố tình bập vào môi Việt.

Thời đại này làm gì có chuyện trực tiếp đổ quân xâm lăng VN để biến VN thành một tỉnh cuœa chúng. Dân tộc VN không để yên và các thế lực trên thế giới cũng chẳng để yên như vậy. Cái mà Thiên triều Bắc kinh cần là những tên cầm quyền ngoài mặt vờ vĩnh độc lập, kỳ thực làm tay sai cho chúng, vâng phục và triều cống. Những thứ cống phẩm nào mà Bắc kinh mong chờ đón nhận" Phaœi chăng là: Tư tươœng thần phục, lệ thuộc; huœy hoại truyền thống Việt. - Thị trường boœ ngoœ cho hàng hóa TQ mặc tình tràn ngập. - Tự biến mình thành con cờ ngoại vi cho sách lược bành trướng cuœa Thiên triều. - Cắt đất, cắt lãnh haœi dâng dần trước khi tự dâng biển xin phụ thuộc Bắc triều như là một tỉnh (tự nguyện)!

Hồ Chí Minh và bè lũ đã phaœn quốc, đã làm vui lòng Tàu cộng bằng những bước tuần tự trên. Nguyễn Cao Kỳ phaœi chăng cũng cùng tư tươœng qua phát biểu đầy tính lệ thuộc" Từ lâu nay, tôi vẫn chuœ trương đoàn kết mọi thành phần trong và ngoài nước để họp thành một sức mạnh tổng lực đấu tranh với giặc thù Cộng phỉ, tránh cục bộ, bôi bác nhau. Nhưng xét vì chuyến đi mà Nguyễn Cao Kỳ sắp thực hiện, và qua những lời lẽ cuœa ông sẽ gây ra những ngộ nhận có tầm tác hại to lớn - to lớn hơn caœ việc Phạm Văn Liễu viết sách bôi bác chế độ Cộng Hòa - tôi buộc phaœi lên tiếng xin mọi người đừng hoang mang, lệch lạc trước bất kỳ lý lẽ hoặc hành động đi ngược lại ý hướng đấu tranh cho chính nghiã dân chuœ tự do.
Tóm lại, trong hoàn caœnh bi thương mà dân tộc VN đang gánh chịu, Cộng phỉ là nguyên nhân và hệ quaœ tàn hại, mọi người cần xác định tư tươœng đấu tranh vững vàng. Không chấp nhận Cộng phỉ và những keœ theo đuôi chúng. Lấy dân chuœ, tự do, nhân quyền làm tuyên ngôn; dùng 3 tuyệt chiêu là lòng yêu nước, tinh thần dân tộc, độc lập, tự chuœ và quyền tự do tôn giáo đánh vào 3 tưœ huyệt cuœa bọn phỉ là: độc tài, tham nhũng và phaœn quốc.
Ngọn cờ cứu dân cứu nước cần được mọi người xác tín thành niềm tin và hành động - keœ nào dù xuất thân quá khứ có là gì đi nữa, nếu đi ngược lại nguyện vọng đấu tranh chính đáng cuœa dân tộc đều phaœi bị nguyền ruœa và loại boœ. Đấu tranh là phaœi thẳng thắn, là phaœi dứt khoát, không có chuyện lập lờ “ba rọi".

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.