TRANG THƠ THỨ BẨY

16/12/202309:54:00(Xem: 652)
Figure (circa 1960) - Balcomb Greene (1904-1990)
Figure (circa 1960), tranh của họa sĩ Balcomb Greene (1904-1990).



QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

mưa đủ chưa?

 

Visions of her drawing near / Arise, abide, and disappear   ̶ ̶  Leonard Cohen

 

loanh quanh ngày

hôm chân mỏi ợ mùi nhang khói mùi cháy khét chữ

nghĩa hổ lốn lặng lẽ cay mắt mưa mưa mưa lăn

và lắc theo nhịp cát bụi xôn xao hỏi chốn đi

về đi về đi  ̶ ̶ ̶  mưa đủ chưa?  (như nàng nói) biết đủ

thì đu đủ chín vàng cho dù đu đủ xanh

mét mặt nàng chừng chưa trang

điểm đến xa bất tận lời mẹ dặn dò vô

ngôn vô ý vô tình đánh rơi trong cuộc

chơi cút bắt vô vọng rớt nước mắt không ngừng

nghỉ không ngừng không nghỉ ới này này em

ơi xin đưa em về cõi an bình  ̶ ̶ ̶  không phải nhà

tang lễ bình an nơi viếng thăm em hôm nay  ̶ ̶ ̶ 

nhìn những bong bóng nước chập chờn trên con lộ

ngoại trừ tiếng thì thầm của cơn mưa dai dẳng gặm

nhấm từng mảnh ký ức mong manh chực vỡ vụn

anh bây giờ cạn kiệt không còn một câu chữ nào để tiễn em.

 

 

đâu đó phía ngoài vườn địa đàng

 

mi đứng bên này bức tường mắt nhìn

chằm chặp không thấy xa hơn phía

dưới lỗ rốn đứa con gái múa cột quay

cuồng  ̶ ̶ ̶  ới thằng người thống khổ hư

 

đốn tệ bạc bệ rạc mi mải miết gõ gõ

vuốt vuốt gõ gõ rồi cũng mỏi tay mỏi

mắt chữ nghĩa đảo lộn tứ tung nhảy

nhót xếp hàng dọc hàng ngang trái qua

 

phải phải qua trái trên xuống dưới

dưới lên trên tung tăng tính tình

tang  ̶ ̶ ̶  vậy thôi mi hãy tập tành ngôn

ngữ chỉ trỏ buổi hồng hoang đừng đứng

 

đó thút tha thút thít biết đâu một sát-na

nào đó mi sẽ hội nhập trong hơi thở chắp

cánh vượt thoát nồi áp suất vô hình xa

lìa mọi thương tổn  ̶ ̶ ̶  mà này đây chỉ

 

là những suy nghĩ miên man trần trụi

viển vong bất lập ngôn trong mười lăm

phút giải lao một trong những ngày cuối

năm đâu đó bên ngoài vườn địa đàng. 

 

– Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

TRẦN HẠ VI

 

Nỗi nhớ mùa đông

Em nhớ anh mùa đông
Trời lạnh lắm
Có thể ôm em vào lòng không
Có thể hôn em không

Người ta bảo mùa đông
Là mùa của tình nhân
Là mùa thú rừng chui vào hang trốn tuyết
Gấu mút tay quên đói
Anh có mút tay không

Nếu muốn sưởi ấm
Anh hãy nhét em vào túi áo
Ngực phải
Nhét thêm một que diêm
Nhưng đừng đậy nắp

Em sẽ xoa đầu anh
Chúng ta ngồi
mút tay
cùng


Ma túy của hạ vi

Lâu lâu em cũng muốn phiêu phê
đa đề hóa hạ vi
hạ vi hóa đa đề
vần điệu chắp cánh bay
lên mây
lên mây

người ta xài ma túy
em cũng xài ma túy
ma túy của em là người
nhưng em không cần sex
em chỉ cần say
trong ảo tưởng diễm tình
trong lời thơ huyễn hoặc
lên mây
lên mây

người ta nấu meth để bán
em nấu ma túy để xài
xào trộn chữ thêm ướt át một vài
nước mắt
thấm đẫm hương yêu phơ phất
hạ vi hóa đa đề
đa đề hóa hạ vi

xào nấu ma túy phải có duyên
phải thêm một chút thời
gian
khắc
vận
xào nấu ma túy phải có sức
trộn

tưởng
và phải có người
đồng lòng

năm năm trước em xào được một nồi
ma túy ấm áp
thơm lừng
mùi gỗ thông
em xài dần dần
hạ vi hóa đa đề
đa đề hóa hạ vi

thi ca của em
tình yêu của em
ma túy của em
đa đề
hạ vi

 


Sân khấu tình yêu

Em có một trăm khuôn mặt
Em có một trăm cái tên
Anh phân biệt đối xử
Nick này đây đã từng chặn hủy
Nick này dám gửi mail chia tay
Làm anh ủ dột không chỉ một hai

Nick này tung tăng nói nhăng nói cuội
Giữ lại cho vui
Nick này hay khóc lóc thở ngắn than dài
Ôm vào lòng an ủi

Nick nào anh ghét anh hủy
Trong rừng facebook hai tỷ trạng thái đồng thời
Cây xanh không ngừng mọc lên
Như nấm
Phát triển
Rồi chết lặng
Lúc lắc trên cành
Khô cứng
Đong đưa

Anh thương từng cái tên
Anh ghét một vài cái tên
Dám gọi anh là baby
Dám trêu chọc anh
Quày quả bỏ đi
Rồi cười khì
Bẽn lẽn lại gần
năn nỉ

Anh ghét anh là baby
Mà không thể nói thành lời
Không hiểu tại sao
Ba năm rồi vẫn còn cảm xúc!!!

– Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
thầm thì mấy câu không nghe rõ / rồi tan theo con đường dọc hàng cây bạch quả / màu xanh nồng nàn / thành phố trú lạnh nhìn về hoang vu / lủi thủi những người đàn bà trong góc tối...
tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực / lê từng bước ngả nghiêng / đầu óc chấp chới trong cõi lặng / đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng / lũ đười ươi cười buốt não thắt tim...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.