Thơ Trần Mộng Tú

14/10/202308:48:00(Xem: 2623)

Fruit-on-a-Mature-Apple-Tree

Táo đỏ

                  

Em đi trong vườn táo

tháng mười mưa phùn rơi

những nhánh táo mầu đỏ

treo chùm quả mặt trời

 

tháng mười mưa rất nhỏ

táo rơi dưới gốc cây

như những quả cầu lửa

lăn dưới gót chân ai

 

tháng mười mùa táo rụng

thơm phủ mặt đất nâu

mùa thu và táo đỏ

đang thì thầm hỏi nhau

 

táo đỏ trước mùa thu

hay mùa thu đỏ trước

 

em đứng giữa đất trời

nghe hơi mùa thu thở

nhặt một quả táo lên

trái tim em nhuộm đỏ

 

em đi trong vườn táo

dưới cơn mưa tháng mười

hỏi anh nơi xa đó

có biết thu vừa rơi

 

thu mang cả vườn táo

theo tháng mười đi xa

có trái táo rất đỏ

lăn giữa cuộc tình ta.

 

*

 

thu trở mình

 

Mưa trở mình mang đến gió thu

hàng cây trở mình thay mầu lá

trời trở mình trên cả dáng mây

em vuốt mặt nghe hồn rất lạ

 

đỉnh dốc cao hai bàn chân mỏi

giơ tay che dõi dấu mặt trời

mặt trời lăn nhanh xuống con dốc

em tìm mình trong sương chơi vơi

 

quê xưa có phải bên kia núi

nhà xưa hình như bên kia đồi

tiếng chim đập cánh bay qua vực

em một mình nghe buổi chiều rơi

 

một đốm quê hương nhòa trong mắt

một đốm thu sang đỏ ráng chiều

gửi đời du mục trong cây cỏ

em ngậm ngùi ngay cả dấu yêu

 

hình như thế giới đã đi ngủ

gõ cửa nhân gian sao lặng thinh

chẳng mở được gì ngoài cánh gió

em biết mùa thu vây quanh mình

 

bước xuống dốc buổi chiều chập choạng

hai vai gầy nghe lạnh sương mù

thân mỏng mảnh không tìm ra bóng

em một mình lên tiếng gọi thu.

 

– Trần Mộng Tú

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngỡ chừng | Quên nhớ đã nhiều | Chỗ ngồi xưa | Phủ liêu xiêu | Lá vàng | Tháng năm | Bụi giũ bàng hoàng | Trong thênh thang lặng | Là mênh mang buồn
Tôi về thăm Việt Nam, mang theo nắm tro Mỹ. | Khi rời Việt Nam, mang theo nắm tro Việt. | Ghé Nhật du lịch, mua hũ cốt thủy tinh | Trộn lẫn hai loại tro, thử nghiệm.
trống đánh trống đánh trống đánh | thùng thùng thùng thùng thùng thùng | cái rỗng khoét trời một lỗ | địa đàng này em cứ thung dung
dâu bể trôi qua như quyển sách | trang giấy vàng - ký ức ngủ quên
những con chim nhàn nhã | bên tán cây rễ xoắn gầy gò | nơi tôn nghiêm mùa thu | tiếng ai cười như chuông đổ
Một bút tâm chưa vững bền | Khí trời lỏng quẹt nước rên ngoài bìa | Rừng bỏ đi lúc canh khuya | Ngột ngạt phủ sóng lời thơ cuộn chìm
Em bắt đầu ghen với những khoảng trống của tôi | Khoảng trống tôi không hề hiện diện | Ngay cả một bệt màu để quên cũng đã được thu dọn | Chỉ còn tiếng sực tắt của những thanh trường canh | Báo động ngày sắp cạn nước.
từ tế bào da linh thể hóa khói tan vào hư không | cuồng chạy theo hổn hển nắm bắt | mở bàn tay trôi ra bóng ta khật khùng ngả ngớn